Một Chuyến Đợi Chờ
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 6 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 82 bài trong đề mục
wind.stt 12.03.2013 02:13:52 (permalink)
0
Khói Thành Phố

Khói sinh ra từ lửa
Lửa từ chiếc quẹt ga
Truyền sang cho điếu thuốc
Khói sang ta phì phà
Nên các bạn đừng hỏi
Hút thuốc từ đâu ra
Hút thuốc là từ khói
Trên mái tranh quê nhà

(Bạn nghĩ tôi nói dối
Thì hãy nhìn xa xa
Hầu hết người hút thuốc
Đều vắng quê hương mà)
#31
    wind.stt 12.03.2013 23:34:47 (permalink)
    0
    Cảm Giác

    Đừng đợi nữa bóng chiều mây trà trộn nắng
    Khói hoàng hôn đã thở chút hơi người
    Ừ, có nghĩa là biết yêu và cay đắng
    Biết cả lỡ lầm như tất cả chúng tôi!

    Đừng đợi nữa hỡi cánh diều say khói nhạt
    Chút quê hương đã để lại quê người
    Hò hẹn đó mấy ai mà biết trước?
    Đã quên rồi đừng nhắc nữa phai phôi!

    Đừng yêu nữa hỡi đóm thuốc tàn đêm vắng,
    Thả tàn bay trong khoảng trống không người
    Nụ hôn nào dư vị là chát đắng?
    Đợi chờ nào người hy vọng nơi tôi!?

    Da diết đó kỷ niệm xưa còn ngậm
    Vòng tay ôm chật chội vết môi cười
    Giờ hoàng hôn chỉ còn ta trầm lắng
    Cảm giác tay người dần buông khỏi tay tôi!
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 13.03.2013 01:10:52 bởi wind.stt >
    #32
      wind.stt 12.03.2013 23:36:02 (permalink)
      0
      Quên

      Bầu trời đổ xuống
      Hạ nguồn tôi con xuồng đắm chênh chao
      Từng cơn lũ mang tên sự thật
      Hạnh phúc tôi phơ phất đoạn kênh nào?

      Rồi thoi thóp bên bờ mưa hiu hắt
      Và biết bao những kẻ giống như tôi,
      Quăng chiếc lưới đợi chờ mong đuổi bắt,
      Từng mảnh rớt rơi trang kỷ niệm bùi ngùi...

      Rồi họ vớt được vài trang nước mắt,
      Của một vài người không phải họ đánh rơi...
      Họ vò thêm và ném xuống dòng se sắc
      Trang giấy trôi vào góc khuất, không lời...

      Tôi cũng nhặt được vài trang người khác...
      Chẳng biết bao lần và bao kẻ thả trôi,
      Tôi vuốt phẳng hỏi đoàn người đang xơ xác:
      Đã có ai quên những kỷ niệm trong đời!?
      #33
        wind.stt 12.03.2013 23:37:03 (permalink)
        0
        Trêu

        Người yêu tôi lắm phải không?
        Mà sao người ném nỗi lòng tôi đi?
        Khi tôi hóa đá vô tri
        Người cho tôi lại rầm rì ước mong?

        Người yêu tôi lắm phải không?
        Mà sao chẳng để nỗi lòng tôi nguôi?
        Tôi là sinh thể cuộc đời
        Nào đâu là của riêng người mà trêu?
        #34
          wind.stt 14.03.2013 01:37:33 (permalink)
          0
          Muốn
           
          Muốn hét vang,
          Ném thế giới hoang tàn...
          Muốn cầm một lưỡi dao
          Cắt từng phần muộn phiền đang ngẩm đắng
          Rồi cắm một nhát vào cuộc đời thoáng mùi phẳng lặng
          Ngắm bình yên... thoi thóp rã rời...
          Muốn bổ ngày ra thành đôi,
          Phần đang nói cười, phần đang ngồi thở
          Muốn đập vỡ cả những gì vỡ lỡ...
          Để một mai ta không nợ nụ cười!
          Nhưng suy kiệt lúc này...
          Thật tình
          Chỉ đến mức muốn mà thôi!
          #35
            wind.stt 14.03.2013 01:39:20 (permalink)
            0
            Rạn Nứt

            Ngưng,
            Nói,
            Trả lời,
            Hặm hực...
            Rạn nứt!
            Buông,
            Trôi,
            Day dứt...
            Bội thực... lầm sai
            Kiểm duyệt, so đo, van nài, tạ lỗi
            Chia ra vài góc tối
            Góc ta ngồi, góc em khóc
            Nhưng chẳng có góc nào
            Tránh mặt được cái tôi!
            #36
              wind.stt 14.03.2013 01:40:26 (permalink)
              0
              Giải Thoát

              Ồ!
              xin chào những ngọn cỏ khô
              chờ ta đánh thức những vô độ đời
              Mời!
              Chạm vào vinh nhục rong chơi
              Cỏ khô bùng cháy một thời truy hoan
              Toan,
              Đốt cho rục hết hao mòn
              Buồn ta thắm ngược vết son dần mờ
              Giờ,
              Chỉ còn chuông đổ canh thừa
              Ta chờ rối loạn cơn mưa một ngày
              Này!
              Cùng nhau buông thả vòng tay
              Một giây quên hết những vay nợ đời!
              #37
                wind.stt 15.03.2013 00:30:55 (permalink)
                0
                Phóng Đại

                Em đừng giữ làm gì thêm xa xót
                Một mảnh duyên con gái đã lỡ rồi
                Ngậm thứ tha lan vành môi đắng đót
                Một nỗi buồn cũng như vạn nỗi buồn trôi

                Anh cũng từng trách mình bao lụy khổ
                Lúc ngó quanh anh dần hóa tầm thường
                Và quá khứ như vết chàm trên cổ
                Sẽ phai mờ theo những dấu môi hôn

                Thời gian vẫn lạnh lùng trôi như thế đó
                Mặc ngợi ca, hay đôi kẻ oán hờn
                Bởi dòng đời xoay quanh dòng lệ nhỏ
                Anh hiểu những điều ta cảm nhận vẫn hơn

                Như một đứa trẻ con tô mặt trời màu đỏ
                Dù đôi mắt thơ ngây trong thấy vạn màu
                Những con người gom nỗi buồn thành một bó
                Rồi bảo rằng nhân loại chẳng cần nhau!? 
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.03.2013 00:50:03 bởi wind.stt >
                #38
                  wind.stt 15.03.2013 00:32:31 (permalink)
                  0
                  Buồn Như Bụi

                  Ta buồn như hạt bụi
                  Nghe thành phố gọi mời
                  Ta an nhàn và vội
                  Sợ bám vào mưa rơi

                  Ai biết ta tồn tại
                  Ai biết ta ra đi
                  Bụi Sài Gòn thừa thải
                  Ai biết ta là gì?

                  Một ngày ta lỡ dại
                  Chạy rong đùa đôi mi
                  Nước mắt em rưng mãi
                  Cuốn ta theo xuân thì

                  Ta vẫn buồn như bụi
                  Ngọn đèn đường vô tri
                  Rọi ta nghìn sắc thái
                  Trong phố đêm nhu mì
                  #39
                    wind.stt 17.03.2013 01:07:10 (permalink)
                    0
                    Sáng nay cà phê dở
                    Thiếu vị của yêu thương
                    Sáng nay cà phê nhớ
                    Cái hớp môi bình thường
                    #40
                      wind.stt 17.03.2013 01:08:18 (permalink)
                      0
                      Ta đi chưa tới nữa đường
                      Thiếu gan định nghĩa yêu thương là gì
                      Lối người đi được thì đi
                      Còn không phạt cỏ phẳng lì đường ta

                      Lũ chim hót tiếng nhạt nhòa
                      Hoàng hôn rụng xuống phồn hoa đường người
                      Yên bình như thế này thôi
                      Cuối đường cũng chỉ một mùi trối trăn
                      #41
                        PEARL 17.03.2013 02:49:29 (permalink)
                        0
                        wind.stt


                        Muốn

                        Muốn hét vang,
                        Ném thế giới hoang tàn...
                        Muốn cầm một lưỡi dao
                        Cắt từng phần muộn phiền đang ngẩm đắng
                        Rồi cắm một nhát vào cuộc đời thoáng mùi phẳng lặng
                        Ngắm bình yên... thoi thóp rã rời...
                        Muốn bổ ngày ra thành đôi,
                        Phần đang nói cười, phần đang ngồi thở
                        Muốn đập vỡ cả những gì vỡ lỡ...
                        Để một mai ta không nợ nụ cười!
                        Nhưng suy kiệt lúc này...
                        Thật tình
                        Chỉ đến mức muốn mà thôi!
                         
                        *
                        Lâu rồi PEARL mới trở lại diễn đàn vì lí do không vào được VNTQ . Mấy hôm nay vào thì gặp trình duyệt mới nên có lúng tùng trong cách dùng . Mạo muội hoạ cùng Wind vài dòng nhé ........
                         
                        Gom
                        thì gom những hoang tàn đổ v
                        Lát bình yên , khoảng phẳng lặng đầy vơi
                        Hàn gắn ngày chạm lại ngã yêu thương
                        Truyền năng lượng cho cơn đau kiệt sức .
                        Khi con tim quắt quay được đánh thức
                        Là lúc không còn muốn thét gào to
                        Lòng dịu êm cơn sóng nhỏ lăn tăn
                        Nhịp cuộc sống tăng thêm phần thi vị .
                        Gom tất cả người ơi đừng hoang phí
                        Những suy tư trong ý nghĩ rối bời
                        Có thđời không mật ngọt gọi mời
                        Nhưng cũng đấm niềm riêng lạnh !

                         
                         
                         
                         
                         
                         


                        #42
                          wind.stt 18.03.2013 00:11:40 (permalink)
                          0
                          PEARL


                          *
                          Lâu rồi PEARL mới trở lại diễn đàn vì lí do không vào được VNTQ . Mấy hôm nay vào thì gặp trình duyệt mới nên có lúng tùng trong cách dùng . Mạo muội hoạ cùng Wind vài dòng nhé ........

                          Gom
                          thì gom những hoang tàn đổ v
                          Lát bình yên , khoảng phẳng lặng đầy vơi
                          Hàn gắn ngày chạm lại ngã yêu thương
                          Truyền năng lượng cho cơn đau kiệt sức .
                          Khi con tim quắt quay được đánh thức
                          Là lúc không còn muốn thét gào to
                          Lòng dịu êm cơn sóng nhỏ lăn tăn
                          Nhịp cuộc sống tăng thêm phần thi vị .
                          Gom tất cả người ơi đừng hoang phí
                          Những suy tư trong ý nghĩ rối bời
                          Có thđời không mật ngọt gọi mời
                          Nhưng cũng đấm niềm riêng lạnh !


                           
                          Chào bạn PEARL, rất vui vì có bạn họa thơ cùng
                           
                          ding doong
                          12 giờ
                          Có người thức
                          Có kẻ chờ
                          Sài gòn
                          Phủ giấc mơ
                          Yên bình
                          Ngự trị
                          Vài nỗi buồn lưu lạc
                          Xây thành
                          Dựng lũy
                          Kẻ ham công tiếc việc
                          Người hoài phí,
                          Người gõ phím bừa
                          Gom lại thành
                          Sài gòn
                          Ồn ã,
                          Một cách bơ vơ...
                          #43
                            wind.stt 18.03.2013 21:55:40 (permalink)
                            0
                            Tôn Giáo

                            Kẻ ngoại đạo hỏi người mộ đạo
                            Tôi tặng quả cam 
                            nếu anh chỉ nơi thượng đế sinh tồn
                            Người mộ đạo mĩm cười từ tốn,
                            Nếu anh chỉ nơi nào không có thượng đế 
                            tôi sẽ tặng nhiều hơn!
                            #44
                              wind.stt 18.03.2013 21:58:11 (permalink)
                              0
                              Đoán

                              Tôi mường tượng có một ngày không xa lắm
                              Quả đất vẫn tròn xoay theo công thức ban đầu
                              Có một gã khổng lồ đang im lặng
                              Hối tiếc ôm tàn tích của địa cầu!

                              Tôi hình dung 20 năm sau
                              Người Trung Hoa ùa lên con thuyền đắm
                              Giữa trái tim,
                              Từng câu hỏi rền lên văng vẳng
                              Tham vọng quê hương là tham vọng của ai nào!?

                              Mặt thế giới các cực chia phẳng lặng,
                              Mâu thuẫn về dẫm đạp lên nhau
                              Quyền lợi riêng một ngày đeo tang trắng
                              Để ly khai mũi súng khỏi yết hầu!

                              Tôi hình dung đất nước mình lúc ấy
                              Lũ trẻ con ngộ ý thức quay đầu,
                              Và người lớn thêm một lần nhìn nhận
                              Gốc rễ yên bình trong tiếng hát những ngày sau.

                              Tôi mơ hồ có vài cơn biến chuyển,
                              Có con người thân phận được nêu cao,
                              Ngực rồng tiên đập chung lời ước nguyện
                              Để hồi sinh nguồn ngọn của tự hào!

                              Tôi nhìn thấy đất nước mình lúc ấy
                              Bầu trời đêm nhập nhoạng vạn vì sao
                              Vì nỗi sợ có một lần chỉ dạy,
                              Lửa năm châu bùng lên mắt muôn màu.
                              #45
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 6 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 82 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9