Một Chuyến Đợi Chờ

Thay đổi trang: < 123 | Trang 3 của 3 trang, bài viết từ 61 đến 82 trên tổng số 82 bài trong đề mục
Tác giả Bài
wind.stt
  • Số bài : 425
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.07.2011
Re:Một Chuyến Đợi Chờ - 31.03.2013 01:47:16
0
Ta cầu xin vô hướng
Có người hiểu cho tôi
Ẩn tàng trong trừu tượng
Đâu phải sinh linh tồi
Quốc Phong
-------
Khi người đã thấy đủ đau
Thì thơ rồi cũng đổi màu không thơ...

wind.stt
  • Số bài : 425
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.07.2011
Re:Một Chuyến Đợi Chờ - 01.04.2013 00:45:31
0
Ngọn nến tắt
Cây bút vẫn viết
Không cần ánh sáng
Cọ vẫn vẽ
Cánh cửa tù mù nứt rạn
Con đường hai bên là vách đứng
Mảng xi măng lồi lõm cứa vào đầu ngón chân
Dãy bóng người hốt hoảng
Mặt trăng mếu máo cười
Để kẻ giữa đường hầm
Hiểu cái vô vọng từ nguồn sáng
Đang rơi!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.05.2013 00:46:52 bởi wind.stt >
Quốc Phong
-------
Khi người đã thấy đủ đau
Thì thơ rồi cũng đổi màu không thơ...

wind.stt
  • Số bài : 425
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.07.2011
Re:Một Chuyến Đợi Chờ - 01.04.2013 00:59:42
0
Tôi đã thấy nhiều sự chia ly
Nhưng chia ly vì cái chết vẫn là cái buồn cùng cực
Một vòng tay khô cạn khóc tỉ ti
Mưa bay lên trời
Cuộc đời bay xuống đất
Tôi đã thấy nhiều sự chia ly
Nhưng chia ly bởi cái chết vẫn buồn cùng cực
Chừa chổ cho hồi ức nhược suy
Và tương lai ngắn gọn là vô vị
Gạt lại tất cả những ngôn từ hoa mỹ
Khóc đi!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.05.2013 00:48:25 bởi wind.stt >
Quốc Phong
-------
Khi người đã thấy đủ đau
Thì thơ rồi cũng đổi màu không thơ...

wind.stt
  • Số bài : 425
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.07.2011
Re:Một Chuyến Đợi Chờ - 01.04.2013 01:55:50
0
Nếu hôm nay ta đủ hạnh phúc
Thì ngày mai không phải buồn rồi
Hiện tại mang món quà và lời chúc
Chẳng ai phiền vì những mảnh ước mơ trôi!

Bình yên sống cổ thụ đời cằn cổi
Dưỡng chất nuôi ta là những lời hứa xa vời
Và ta sống như cả đời mắc lỗi
Với những điều xưa cũ chẳng phai phôi

Thôi ngủ nhé để cho người xưa thức
Những dòng thơ lạc vận đến tay người
Những lời hứa với chính mình rằng thôi day dứt
Lại ùa về mắc nghẹn đoạn thơ trôi
Quốc Phong
-------
Khi người đã thấy đủ đau
Thì thơ rồi cũng đổi màu không thơ...

wind.stt
  • Số bài : 425
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.07.2011
Re:Một Chuyến Đợi Chờ - 02.04.2013 02:35:46
0
Lạc Lối
 
Sự cố chấp của con người
Cũng như sự cố chấp của chính ta
Cái lạnh lùng vô cảm đến xót xa
Mà chính ta cũng có
Cái điên cuồng của máu chườm trên nộ hỏa
Bản thân ta cũng đã nhuốm nhiều phần
Và cái buồn của niềm tin dạt phù vân
Đã lầm lụi ta thành số phận
Hàng thép gai khiến hồn ta tiệm cận
Xiết mảng da xua tia mắt cong vòng
Chút nhớ nhung như tuyết bám chật mùa đông
Chùn ngọn đông phong theo bước mùa níu lại
Ta ôm cả đớn hèn mơ mãi mãi
Khúc hát truy hoang lạc điệu múa chiêng còng
Chim Lạc về nhớt nhát một nhánh sông...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.04.2013 02:52:35 bởi wind.stt >
Quốc Phong
-------
Khi người đã thấy đủ đau
Thì thơ rồi cũng đổi màu không thơ...

wind.stt
  • Số bài : 425
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.07.2011
Re:Một Chuyến Đợi Chờ - 04.04.2013 00:09:53
0
Tuổi thơ tôi bước qua
Là những ngày trở nắng
Là ánh mắt cha lẳng lặng
Nuôi ước mơ con khôn lớn tự hôm nào
Tuổi thơ tôi là khúc đồng dao
Rồng rắn lên mây cái cây nhúc nhích
Là cánh diều giỡn gió trời xoay tít
Là dòng suối trong veo khúc khích với mưa rào
Là đêm trăng tròn lóa mắt vạn vì sao
Sáng lũ trẻ con xì xào đánh trận...
Tuổi thơ tôi là trường làng con đường vắng
Tiếng giày non khua ngắn lối trường vào
Là hàng cây nhìn những viên bi chạm vào nhau
Là quả bóng tung lên giữa ngày thưa vở sách
Là cô bé tan học về không chung đường mà giáp mặt
Là bức thư không kịp trao rồi lạc mất hôm nào...
Rồi một ngày thằng nhóc ngắm trời cao
Nhớ quê hương buồn những ngọn đèn đường xoay trong mắt
Thương mẹ cha giữa phồn hoa bụi mù gió thốc
Cả cô bé năm xưa
Ta tự hỏi...
Giờ khoảng cách xa hơn...
Có giáp mặt khi nào!?
Quốc Phong
-------
Khi người đã thấy đủ đau
Thì thơ rồi cũng đổi màu không thơ...

wind.stt
  • Số bài : 425
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.07.2011
Re:Một Chuyến Đợi Chờ - 06.04.2013 00:55:17
0
Tôi xin người từ từ bỏ
Tôi xin đời lãng quên
Lãng phí dòng máu đỏ
Chảy trên tương lai mềm

Hỡi những người cầm súng
Bảo vệ những con người
Cho oán hờn nao núng
Niềm tin còn hay rơi?

Hỡi tay chân rơi rụng
Não bộ tê liệt cười
Lời con tim ca tụng
Hạ vở tuồng hay thôi?

Thói lề đang đổ rụm
Niềm tim rướm mặt người
Nào cùng nhau co rúm
Gặm oán hờn đang tươi!
Quốc Phong
-------
Khi người đã thấy đủ đau
Thì thơ rồi cũng đổi màu không thơ...

wind.stt
  • Số bài : 425
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.07.2011
Re:Một Chuyến Đợi Chờ - 07.04.2013 23:30:37
0
Ám ảnh trong mỗi vần thơ
Là ánh đèn đường chớp tắt
Là nỗi nhớ từng đêm se thắt
Hỏi ngày đã chết hay chưa?

Là gương mặt em sau một màn mưa,
Là phút chia xa ai cười lành lạnh?
Là ước mơ nữa đường gãy gánh,
Là thế nhân ngôn ngữ dư thừa,

Tôi bị ám ảnh mỗi khi viết thơ
Là đợi chờ là bất hạnh
Là cái hạnh phúc trong một cơn mơ chóng vánh,
Chẳng ai buồn mà hỏi tỉnh hay chưa...

Ám ảnh của tôi trong mỗi vần thơ,
Là tổ quốc ôm hành lý đau thương đang chờ quá cảnh
Dịch chuyển nào cũng ngấm ngầm mang yếu hèn và trốn tránh,
Thế hệ mù sương ráo hoảnh mắt mây mờ...

Ta vẫn từng ngày mang ám ảnh một vần thơ...
Quốc Phong
-------
Khi người đã thấy đủ đau
Thì thơ rồi cũng đổi màu không thơ...

wind.stt
  • Số bài : 425
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.07.2011
Re:Một Chuyến Đợi Chờ - 15.05.2013 00:40:18
0
Ngủ Đi
 
Thơ ơi ngủ đi
Như đám sỏi li bì bên suối cạn
Mặt trời khan lòng thế nhân khô hạn
Ngủ đi nào thơ ơi...
Chợp giấc sâu giữa dòng người ồn ào phỉ báng
Ru tiếng gió reo, nhặt tiếng của chim trời...
Đặt vai trần trên áng nhẹ mây trôi
Để lả lướt mưa nhếch môi cười ướt áo
Niệm lời kinh ám thân đời ngoại đạo
Yêu ngỗ ngược tôi - hận ngỗ ngược tay người!
Buông đi nào
Giấc mộng đã phai phôi!
Quốc Phong
-------
Khi người đã thấy đủ đau
Thì thơ rồi cũng đổi màu không thơ...

wind.stt
  • Số bài : 425
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.07.2011
Re:Một Chuyến Đợi Chờ - 15.05.2013 00:43:54
0
Ngừng chửi rủa
Đêm tối đen rồi
Ngừng nôn mửa
Sống đời mây trôi
Ta mờ nhạt dưới bóng trời cầm thú
Sao đổ
Người vỡ
Mơ chi vật đổi sao dời?
Lời thơ rú gào mang lỡ dở
Tự hỏi rằng... sẽ viết nữa hay thôi?
Đời!?
Ta nợ chi với đời!
Tình!?
Rã rục, vô minh!
Người!?
Màu vôi đòi miệng lưỡi!
Nhân sinh!?
Mưa chủ nghĩa trung bình!
Nợ khó đòi
Ơn sinh thành dưỡng dục!
Nợ đất nước kẻ chiến binh!
Nợ hòa bình người phủ phục!
Nợ chính mình hành trình thao thức,
Ta thẩn thờ... hiện sinh!
Quốc Phong
-------
Khi người đã thấy đủ đau
Thì thơ rồi cũng đổi màu không thơ...

wind.stt
  • Số bài : 425
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.07.2011
Re:Một Chuyến Đợi Chờ - 15.05.2013 00:53:50
0
Con người nói chuyện làm thơ
Con thơ nói chuyện làm ngơ con người
Con người đành đoạn suy đồi
Mang đàn thơ bỏ ngập trời giấc mơ
Rồi mang di ảnh đi thờ
Đóng khung như thể vu vơ nỗi buồn...
Quốc Phong
-------
Khi người đã thấy đủ đau
Thì thơ rồi cũng đổi màu không thơ...

wind.stt
  • Số bài : 425
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.07.2011
Re:Một Chuyến Đợi Chờ - 15.05.2013 02:43:35
0
Khói nhà ai đẫm trên thềm trắng ngõ
Để em về trong chiếc áo chở hồn thơ
Anh cúi xuống nhìn nỗi buồn lá cỏ
Là những giọt sầu ai rưng mãi sau mưa?
Quốc Phong
-------
Khi người đã thấy đủ đau
Thì thơ rồi cũng đổi màu không thơ...

wind.stt
  • Số bài : 425
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.07.2011
Re:Một Chuyến Đợi Chờ - 16.05.2013 01:48:27
0
Cắm phập ý nghĩ và trái tim
Để tái sinh niềm tin giẫy chết
Xì xào tiếng tha nhân...
Biết và không biết
Giữ ý thức ta im lìm
Hồi ức triền miên
Gục trên ngọn đèn
mưa cấu xướt
Ngày hôm nay là những điều
Mà ngày xưa không báo trước
Ai thực thể tồn sinh bên ngoài cuộc yếu hèn?
Xin ném đi dùm
nỗi bất lực của đêm đen...
Quốc Phong
-------
Khi người đã thấy đủ đau
Thì thơ rồi cũng đổi màu không thơ...

wind.stt
  • Số bài : 425
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.07.2011
Re:Một Chuyến Đợi Chờ - 17.05.2013 00:25:27
0
Đôi cầu vai em chạm vào biển
Bồi hồi sóng đập vào đêm
Xõa cơn mưa chiều ngất liệm
Nơi tổ quốc ta đang tọa thiền
Mưa hồn nhiên
Xoa làn tóc cây mặn đắng
Như đeo lên hàng cây viền tang trắng
Như vỗ về con thuyền đắm
Trên con đường trục xuất một trái tim
Tổ quốc ta
vẫn tọa thiền...
Quốc Phong
-------
Khi người đã thấy đủ đau
Thì thơ rồi cũng đổi màu không thơ...

wind.stt
  • Số bài : 425
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.07.2011
Re:Một Chuyến Đợi Chờ - 17.05.2013 01:06:44
0
Bội thực nhận thức,
Lạc niềm tin!
Rơi định hình,
Phòi dối trá...
Ta đi chơi, đính nụ cười giả lả
Cho bảo hộ tầm nhìn
Chiếc vest màu xám
Đỡ lời rẻ khinh...
Ngây thơ vô tình
Cứa tạm lời xúng xính
Mối tình phá bỉnh
Cộng một
Cộng hai
Cộng một chu trình
Ta lỉnh kỉnh mộng đời
Trôi giữa nhục và vinh!
Quốc Phong
-------
Khi người đã thấy đủ đau
Thì thơ rồi cũng đổi màu không thơ...

wind.stt
  • Số bài : 425
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.07.2011
Re:Một Chuyến Đợi Chờ - 21.05.2013 02:03:37
0
Hội họp từ một cuộc viễn du
Ta gặp gã mù với chiếc gậy gõ lên đường vang lóc cóc,
Hắn tự do mà chẳng chút gì cô độc,
Cách sống làm hắn hơn ta

Hòa lẫn giữa dòng người xếp ngay hàng
Ả gái điếm cầm iphone nhìn ta cười thoát tục
Khi không cần
Ả cũng hơn ta
Lạc quê hương gầy rọp mắt không nhà
Ta gặp gã ăn xin xòe tay vô thức
Chẳng bận tâm có là vinh hay nhục
Những lao tâm và cơ cực - đỡ hơn ta!
Mường tượng về nơi ta đắp một mái nhà
Là nắm mộ chườm thây ma rũ mục
Nghĩ về phần đời ta kết thúc
Cũng chẳng hơn gì một nhận thức đã trôi qua
Ta lại hình dung thực tại một mái nhà...
Quốc Phong
-------
Khi người đã thấy đủ đau
Thì thơ rồi cũng đổi màu không thơ...

wind.stt
  • Số bài : 425
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.07.2011
Re:Một Chuyến Đợi Chờ - 22.05.2013 23:13:26
0
Ngồi đếm quá khứ
Từng vòng tay ôm
Từng chiếc môi hôn
Sinh tồn đen đặc
Chạm nơi xa nhất
Trên dốc vai trần
Chạm nơi gần nhất
Run vòm đôi chân
Chạm vào tiếng nấc
Chạm vào ngày mai
Tính toan biến mất
Hoài nghi hình hài
Chạm vào lầm sai...
Quốc Phong
-------
Khi người đã thấy đủ đau
Thì thơ rồi cũng đổi màu không thơ...

wind.stt
  • Số bài : 425
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.07.2011
Re:Một Chuyến Đợi Chờ - 22.05.2013 23:16:55
0
Chọn

Khi ta buông một điều gì đó
Liệu có hối tiếc không?
Đổ lên vai là trời vằn sắc đỏ
Rộng lối tương lai là khoảng trống trong lòng

Nếu luồn cúi đời dấu gươm trong cỏ
Ta hỏi người có hối tiếc không?
Khi nỗi nhớ từng đêm vòng quanh dòng lệ nhỏ
Có nén được quê hương trong cánh áo tay phồng!?

Ta vẫn nhìn con đường hai chiều mơ tiếng gió
Đích đến cô đơn từ hai phía đã tương đồng...
Quốc Phong
-------
Khi người đã thấy đủ đau
Thì thơ rồi cũng đổi màu không thơ...

wind.stt
  • Số bài : 425
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.07.2011
Re:Một Chuyến Đợi Chờ - 23.05.2013 23:16:27
0
Hẹn Hò

Dưới cầu vượt có ánh đèn
Dưới yêu thương có đêm đen... 
màu hồng!
Dưới môi hôn có cõi lòng
Còn đang che chắn
bão giông một thời...
Quốc Phong
-------
Khi người đã thấy đủ đau
Thì thơ rồi cũng đổi màu không thơ...

wind.stt
  • Số bài : 425
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.07.2011
Re:Một Chuyến Đợi Chờ - 30.05.2013 03:12:38
0
Lòng mưng mủ cười tiếng buông 
buốt lạnh
Hỡi quỷ ma ngươi có hiểu chăng là
Con người sống giùm phần tiền thân canh cánh
Và cả vị lai lầm lỗi vướng ta bà?

Ừ sống thác ngươi gội lòng bằng mục nát
Ừ nhân duyên vôi vửa rát câu nguyền
Gượm nhớp nhơ cuộn thân người thành cát
Ngộ hồn ta đơm tù ngục tọa thiền

Tĩnh tại hận thù sao trổ được vô biên?
 
Có đôi khi sự yên bình, tĩnh tại lại được sinh ra từ thất bại, được nuôi nấng bằng yếu hèn, và có đôi khi con người cố gắng tận hưởng sự yên bình đó cùng cái tăm tối vô minh...
Quốc Phong
-------
Khi người đã thấy đủ đau
Thì thơ rồi cũng đổi màu không thơ...

wind.stt
  • Số bài : 425
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.07.2011
Re:Một Chuyến Đợi Chờ - 05.02.2014 02:32:13
0
Con mèo ngồi gặm xương đêm
Ta ngồi gặm chút êm đềm của nhau
Thời gian chạm bạc lên đầu
Hồn nhiên rón rén gục sau nụ cười
Khuyết tàn trăng cuộc xa xôi
Đoạn đành mất được 
ừ thôi - tình đầu...
Quốc Phong
-------
Khi người đã thấy đủ đau
Thì thơ rồi cũng đổi màu không thơ...

wind.stt
  • Số bài : 425
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.07.2011
Re:Một Chuyến Đợi Chờ - 05.02.2014 02:35:38
0
Em hỏi: 
- Điều gì đáng sợ nhất?
Anh nói:
- Thời gian.
Em hỏi:
- Điều gì tự nhiên nhất?
Anh nói:
- Sự suy tàn...
Em mĩm cười cùng điều đáng sợ
đóm thuốc bốn chiều đượm khói lênh loang
kỷ niệm chỉ còn dấu tay hằn trên nếp cửa
điều tự nhiên chìm trong mắt dệt mưa ngang
Quốc Phong
-------
Khi người đã thấy đủ đau
Thì thơ rồi cũng đổi màu không thơ...

Thay đổi trang: < 123 | Trang 3 của 3 trang, bài viết từ 61 đến 82 trên tổng số 82 bài trong đề mục