Hội họp từ một cuộc viễn du
Ta gặp gã mù với chiếc gậy gõ lên đường vang lóc cóc,
Hắn tự do mà chẳng chút gì cô độc,
Cách sống làm hắn hơn ta
Hòa lẫn giữa dòng người xếp ngay hàng
Ả gái điếm cầm iphone nhìn ta cười thoát tục
Khi không cần
Ả cũng hơn ta
Lạc quê hương gầy rọp mắt không nhà
Ta gặp gã ăn xin xòe tay vô thức
Chẳng bận tâm có là vinh hay nhục
Những lao tâm và cơ cực - đỡ hơn ta!
Mường tượng về nơi ta đắp một mái nhà
Là nắm mộ chườm thây ma rũ mục
Nghĩ về phần đời ta kết thúc
Cũng chẳng hơn gì một nhận thức đã trôi qua
Ta lại hình dung thực tại một mái nhà...