GIẾNG QUÊ
Giếng quê đựng bóng trăng làng
Ngày xưa người cũ thường sang gội đầu
Tóc mùa thu dịn vào nhau
Gương trăng lược khuyết chìm đâu đó rồi?
Heo may thổi gió lên trời
Tóc ai rối một góc trời đắn đo.
Đường tình vạn nẻo quanh co
Tương tư đầy một chuyến đò đắm sông!
Trôi chìm về phía đục trong
Lở bồi chưa biết đã bềnh bồng mưa...
Giếng làng tôi vẫn như xưa
Trăng làng tôi vẫn tròn chưa...chưa tròn
Trăng còn non,tôi cũng còn son
Nhớ ai đôi mắt chớp mòn con ngươi.
Tương tư năm đã lên mười
Câu thơ đau đáu, tiếng cười phân vân.
Giếng làng gội tóc thanh tân
Sao ai đó đến rửa chân rồi về!
Giếng tròn in bóng trăng quê
Gió dài thổi mái tóc thề bay xa!
Ngày trôi qua,tháng trôi qua...
Làng bên có một người ta theo chồng.
phuongvu_210