GIAI ĐIỆU PHÙ TRẦM
Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 58 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 867 bài trong đề mục
dzuylynh 08.03.2013 21:32:03 (permalink)
0



GIAI ĐIỆU PHÙ TRẦM


trên tay cầm nhánh chiêm bao
bẻ tôi... tuốt ngã... ta đào mộ ta
mở nồi, trời địa võng ra
úp vung đất, hốt thiên la lợp nhà

lang thang ngụp lặn ta bà
thi cầm phiêu lãng giang hà tiêu dao
hoang sơn tâm bão thét gào
sử ca lạc phách, đạo ca lạc hồn

biển dâu tơi hột dại khôn
vỗ đàn vỡ khúc vô ngôn bàng hòang
nhón tay vít xuống thiên đàng
kiễng chân địa ngục trần gian lạc lòai

mộng du cỡi hạc lên đòai
hồ trường dốc cạn mệt nhòai giả thân
gác chân lên nửa vầng trăng
dỗ em thức ngủ nguyệt cầm tri âm

triều âm gió cát rì rầm
ru em giai điệu phù trầm chơi vơi
sóng tình trong đục trùng khơi
hụt hơi niệm khởi ý bơi lạc giòng

tịnh vân mây trắng thong dong
phù sinh một kiếp bềnh bồng chênh vênh
tịnh thư chìm nổi ngông nghênh
phù trầm hắt bóng miếu đền hư không...

vịnhnửavầngtrăng.thượngtuầnthángbahaimườiba.dzuylynh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.03.2013 03:11:37 bởi Ct.Ly >
#1
    dzuylynh 08.03.2013 21:52:06 (permalink)
    0



    download

    HỪNG SÁNG

    thơ Nguyễn hồng Dũng|nhạc & trình bày dzuylynh
    album Búp Sen Hừng Sáng


    Ánh mai xuyên màn cửa
    Mẹ thỉnh chuông nhiệm mầu
    Sương đêm vương vương đọng
    Ngọn cỏ điểm giọt châu
    Lời kinh mẹ nguyện cầu

    Tịnh yên như trăng lặng
    Chuông ngân tựa âm ba
    Nhẹ lan vào tâm thức
    Xin đảnh lễ Phật Đà
    Vũ trụ bằng sát na

    Một ngày tươi đẹp đến
    Sống, thở, cười như hoa
    Tâm tư an chánh niệm
    Lạc cảnh tại ta bà
    Đời vui nào luống qua?

    nguyễnhồngdũng1993 - Mar 6.2013 dzuylynh
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 16.03.2013 02:14:12 bởi dzuylynh >
    #2
      thiên thanh 08.03.2013 22:03:49 (permalink)
      0



      download


      chốn bình an

      thơ dzuylynh|trình bày thiênthanh

      là duyên gieo nẩy hạt ưu đàm
      là nghiệp phát đảnh tâm vô lượng
      những đứa con của Phật lên non, lưng khổ hạnh đeo mang chữ vạn
      những con chiên của Chúa xuống thuyền, nặng trên vai thập giá ra khơi
      chúng ta đến từ ta bà thế giới
      chúng ta đi từ vạn cõi hồng trần
      điểm hẹn là vô ngã hư tâm
      đêm sương lạnh mặc trầm em dò tầm con chữ
      ngày nắng hanh suy tư tôi đón sóng thanh âm
      chúng ta đi đi những bước âm thầm
      tinh tấn vững trên bậc thềm Bi Trí Dũng
      giữa đất tha hương, cuối buổi thăng trầm thời mạt pháp
      mõ nứt, khánh sờn, bồ đoàn rách, hài cỏ tưa, Y Phật ướt mưa
      thời nhất Tự nhất Sư - một Cha một Chúa một Nhà thờ
      vẫn có trống bát nhã âm xoay chườm lá bối,
      vẫn còn chuông giáo đường tỉnh thức vọng ngân nga
      em đeo thánh giá vào chùa lễ Phật
      em lần chuỗi tràng nhập thất giáo đường
      áo trắng bắt mạch kê toa bổ tâm dược thang hồng liên đóa
      áo lam tĩnh tọa trước trầm nhang hương tỏa niệm di đà
      ánh từ quang sáng soi huệ trí, đóa sen hồng mẫn giác thênh thang
      nguyện hiến dâng tình yêu thương cho muôn loài tâm lạc
      nguyện cúng dường ý thành cho vạn chúng thân an
      y chánh niệm như nhiên hướng về chốn yên bình
      sẽ hết đêm đen đã trời trở lại bình minh
      sẽ ngũ sắc quang đã chan hòa thân tâm ý
      Bát Nhã thuyền rồi xa bờ bến lạc, cách cõi tục mê
      giữ tâm tịnh gõ cửa bình yên, nhà bình yên sẽ mở
      hãy thôi đừng khép hờ mê cổng ái ố sân si
      kia bờ tử sinh nào có ý nghĩa chi
      này an lạc quốc ngõ đi vào chánh đạo
      xả buông thôi, rời tạp niệm cõi huyễn giả vô thường
      thảnh thơi dưới liên đài hồi hướng khúc tâm ca...


      Half Moon Bay.California.Mar 2.2013.dzuylynh
      #3
        Huyền Băng 09.03.2013 16:19:19 (permalink)
        0
         
         
        Chào đón Giai điệu phù trầm của Ông Lynh cùng em Thiên Thanh với Chốn Bình An
         
        Huyền Băng cũng có một chút giai điệu buồn của phương Nam đóng góp nè !



         
         
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 12.03.2013 20:45:45 bởi diên vỹ >
        Attached Image(s)
        #4
          dzuylynh 10.03.2013 04:47:02 (permalink)
          0



          TÌNH BẠN


          Bạn đồng đạo
          Lãi Đại săm soi hoài cái bình trà "Gan Gà", cổ lổ xỉ đã tự động tráng một lớp cao màu nâu sẫm bên trong vì thời gian ngấm sâu vào thớ đất đã là chất liệu tạo nên chiếc bình này,
          Lão nhớ thằng bạn già huynh trưởng gia đình phật tử Tu nhiều hơn Hú đã nhọc công tha về từ Đài Loan hào phóng "kính điếu cúng giường" cho lão nhân ngày mừng thọ Thất Tuần của mình tới nẫu gan nẫu ruột.
          Mới đó mà trái đất đã xoay tít mù, chóng mặt xây xẩm rồi ngủ gục một giấc dài mười năm chưa chồm dậy nổi...
          Bài thơ Chén Trà hắn ta ngẫu hứng phóng bút trên đoạn hành thiền ngang đỉnh núi Maradona đến Kim Sơn Tự khiến Lão Đại sau một đêm "quán chiếu" quắc cần câu hai chầu rượu Tây đã nổi xí muội hỏa luộc nên một khúc tâm ca ướp chút thiền vị này.
          Để mỗi khi có dịp trùng phùng nhóm bạn già mặt già mày mà ngón tơ còn buông mãi lại gân cổ lên mà kéo, Bao nhiêu cụ là bấy nhiêu "bè", không cần lắng nghe cũng sớm thấy đại dương mênh mông.. toàn là "bè vượt biên" không thôi! Già là già hôm nay, chớ hôm qua hả, khi chưa biết ra ngẩn vào ngơ vờ vờ vịt vịt cũng đã từng là quan hai, quan sáu trong triều đó nghen.
          Nghe Tình của Bạn... ngẫm Bạn của Tình cũng vui vui, buồn buồn, nhớ nhớ, quên quên...

          Lão quắt quay nhớ bạn như trăng nhớ gió, như thơ nhớ người, như bút nhớ nghiên, như mồi nhớ rượu, như thuốc lá nhớ cà phê vây đó! Những bạn hiền chiến hữu mỗi ngày mỗi vắng. Vắng tênh như giọt lệ vắn dài khô khốc chảy ngược vào tim sau những buổi lễ phủ kỳ và những chiều buồn nghĩa trang hiu hắt phủ đầy lá héo vàng khô. Ôi sao nhớ quá bạn bè! Tri âm đã khó kiếm thì tri kỷ biết tìm ở đâu ra khi đồng đội xuôi tay thở hắt, dứt duyên giũ nghiệp!
          Bá Nha Tử Kỳ thời nay kẻ chưa chết lâm sàng, người chưa nghe xuyên nửa màng tang hai khuông nhạc Bò Lé Ro Chết Chùm Nhum Chết Chung Một Chùm là đã lấy dây đàn Tỳ Ông xiết cổ nhau, giật đàn Tỳ Bà của nhau đem bán "Chợ Trời Mê Lộ" rồi còn gì?
          Bớ người thơ Hải Nhuận, chừ mi nơi mô rứa hè?

          Bạn đồng đội
          Giữa đông, hồ sen sau vườn đã tàn úa từ dạo cuối tháng mười một.
          Hoa và ngó sen Lão Đại đã chờ cho khô hằn, cắt đem cắm trong độc bình chưng trong thạch thất rồi. Lá sen hồng còn đâu mà hứng sương anh sương em pha trà đây chớ!
          Bất giác, tiếng pháo đì đùng tiễn đưa cửu huyền thất tổ ngày mùng năm Tết Quang Trung Đại Đế từ nhà hàng xóm theo ngọn gió bấc xộc tới. Âm thanh khô khốc gãy gọn, cố ngoi lên từ thung lũng vịnh chen qua nghe như tiếng AK 47, XM 16 , B40, M72 vọng về từ chiến trường chuỗi ngày xa xưa cũ.
          Thở dài một hơi... dài mấy cây số, Lão Đại uể oải lò mò gậy trúc bước đến nhà kho. Cái kho chứa đồ cổ thằng em Tóc đạp ta nhăn đã bỏ mấy buổi chiều chủ nhật, trốn xuống Tịch Liêu Quán để luyên Ỷ Thiên Kiếm hay đi xem phim cô gái đầy lông hay Đồ Long gì đó, lụi hụi đóng cho ông anh già cổ lổ sỉ của nó, Lão lục lọi giữa đống mề đay nắp phéng "mồ ma mỹ ngụy" soda Cà Na Đá nằm lẫn lộn với đống vỏ chai Cordon Blue, moi ra mấy cây pháo hoa còn sót lại sau Lễ Đập Lộn Xứ Cờ Hoa 4/7 năm ngoái, đem ra sân kèm thêm một mồi lửa Zippo xăng Tým rỵm cho thêm màu mè hoa lá hẹ sành điệu nghệ điệu gừng.
          Tiếng xoẹt xoẹt, xè xè của Hỏa Đại - một trong Tứ Đại Đất Nước Gió Lửa hôm nay không giống như tiếng pháo bông hay tiếng thiên lôi đả giữa bầu trời thiênthanh! Hay tại Lão Đại hãy còn đang mê man đắm mình ngụp lặn trong giòng sông hoài niệm? Tiếng rít của pháo thăng thiên nghe như tiếng hỏa châu bay đêm trắng mắt hành quân tái chiếm Quảng Trị của mùa hè đỏ lửa 1972. Lão Đại hạ tay xoa xoa bắp vế bây giờ đã teo nhách như cây cà rem mút xong trụi lũi, tưởng chừng những vết bầm tím vì tay "thụt xi nhô", miệng thét xung phong Sát Cộng thuở còn trai trẻ hằn lên thật rõ...
          Ngồi giữa cái lò nướng người Quảng Trị điêu tàn, cặm cụi lấy lưỡi lê M7 A1 mòn như củ đấm vì cắt cổ mổ hầu vi xi mà đẽo nhọn một đầu khúc gốc cây sim núi rừng Trường Sơn để cắm cái đầu lìa khỏi cổ cho "thằng em" với khúc mình dập nát vì đạn pháo 130 ly ba má nhìn không ra của nó. Đặng cho đến khi quan tài phủ kín Poncho, thẻ bài ngậm miệng theo chuyến phi cơ tiếp tế C130 từ phi trường Phú Bài về đến hậu phương Hòn Ngọc Viễn Đông, đặng cho con Lài vợ nó đi nhận xác chồng đỡ tủi thân! So ra vẫn còn đở tủi hơn mấy thằng cu con Ba Ke lông măng chưa đầy mép mỏng dại ngu đần xẻ dọc Trường Sơn đi cướp nước tan thây không còn một nắm dưới mưa bom trải thảm pháo đài bay B52 của đế quốc Mẽo!
          Hỡi binh nhất Thạch Căn! Người bốn mươi năm cũ! Hồn ở đâu bây giờ! Lão khóc cho đồng đội. Khóc rưng rức tồ tồ còn thảm thiết hơn mấy chàng tài tử bảnh trai trong phim bộ Nam Hàn khóc người iu bé nhỏ bỏ nhà theo trai! Lão Đại sa hạt ngọc ... trời ơi đất hỡi! Có điếu thuốc Marlboro trắng trong tinh tuyền và ly cà phê đen như mõm chó Starbucks không đường dằn thêm cục muối aB làm nhân chứng quả cảm đây nè.
          Đêm nay, lúc mười một giờ mười một phút, giờ đất tha hương
          Nơi Thạch Căn ở, chỉ có nơi Thiên đàng hay Địa ngục mới biết là mấy giờ!
          Lão móc cellphone hỏi cụ Thiên Tào, Thiên Tào nói bận đi ngựa với mấy em bébé bònbon hai má dài thòn ở Thành Hồ rồi!
          Lão "bẻ cổ vịt" máy truyền tin PRC 25 ăn ten lá lúa, hê cho cụ Bắc Đẩu, Bắc Đẩu im lặng vô tuyến!
          Lão Đại lồm cồm bắt thang leo lên Da Hu Chát réo ông Trời: thằng em mang máy trả lời: Thẩm quyền ui! PC đại bàng bị mí em du kích dích ku nào bày hàng khuyến mãi cả mẹt CAM, không work!
          Mắc dịch thiệt nghen! Mồ tổ cha bây,lũ vịt chạy đồng! Lão vén môi chửi đổng!
          Ủa! có lý nào các cụ khỉ này đã bán linh hồn cho bầy yêu nhền nhện ở một góc phòng, nơi mồ tố nữ hay xóm chợ chồm hỗm bên bến đò trưa rồi chăng?

          Bạn vong niên
          Bình nước mưa bốn gallons hứng để dành cho những buổi Thiền Trà độc ẩm không còn một giọt!
          Con bé bán nước miếng dạo trong xóm Đạo hôm nay bận rộn cái khỉ khô gì mà mãi tới giờ này không thấy bóng nó đâu vậy cà?
          Hôm nay việc "xôi vò, giò thủ" của giáo xứ đã xong trước Tết rồi kia mà!
          Thường khi, nó cũng hay xẹt tới xẹt lui xạo sự, tỉ tê chuyện lan điệp, edit & mix dây chuông, mái chùa, gọt đầu bôi dầu hắc cắm lông Vịt Con cho nhau của bá tánh lắm kia mà!
          Tám chuyện tào lao bát đế ... vô thưởng vô phạt, chuyện khoai lang chức nữ, đám mưa ngâu đạp nhầu lưng qụa, nhịp cầu Ô Thước sút đinh tuột ốc, mưa máu Mậu Thân, cố đô mè xửng, nón bài thơ che rợp bóng cầu Trường Tiền sáu vai mười hai vế,
          Chuyện từ Bắc vô Nam tay cầm bó rau, tay kia cầm sợi dây để dắt con cầy ...
          Chuyện nông thôn đồng áng Nam Bộ, đục lỗ cưa cây chặt khúc so đũa cấy meo nấm mèo nấm chuột, nấm đôngcô, đông cậu..,
          Tám chuyện nữ công gia chánh tóc luộc chấm chao của con bé bán nước miếng xóm đạo đối với Lão Đại cũng đỡ buồn khi tuổi già bóng ngã sập lên đôi vai gầy guộc nhỏ đã gãy gánh sơn hà từ một dạo tháng tư.
          Ái da da! Chắc con khỉ con này lại đi cà kê dê ngỗng ở bãi tha ma mồ tố nữ; tò mò coi lễ cầu siêu trai đàn chẩn tế, đạo sĩ thương vồ hốt cốt chà giấy nhám mấy con yêu nhền nhện bỏ vô Bô hồ lô, hay lại đi tám với mấy cụ cố nãi nãi đeo mặt nạ nhi đồng lê la ngồi bán dưa ôi rau ế ở miễu âm hồn dưới rặng ô rô cóc kèn kế bến đò trưa rồi không biết chừng!
          Dẫu gì, con bé dễ thương xốc vác nhiệt tình, thật thà ngu ngơ vừa phải, biết sống có tình có nghĩa này cũng là bạn vong niên tốt của lão đó chớ bộ!
          Cô ca sĩ VTN đầu năm đã tặng Lão Đại hai món quà thật dễ thương: CD, DVD trong đó cô hát một khúc tình ca quê hương của lão, gây qũy cho mấy thằng bạn đui qùe sứt mẻ đang còn lê lết từng ngày cuối đời ngồi đếm mặt trời thức ngủ ở một chốn không bình thường xa lắc xa lơ. Lão có cũng khá nhiều bạn vong niên đó chớ! còn cả đàn Oanh Vũ, ngành Thiếu GDPT nữa chi?

          Bạn đồng hội đồng thuyền
          Kể từ khi Lão Đại đổi tên thành Lão Dại, nghe lời đường mật Ong pha hóa chất Chệt từ xiêu thị chú Xèng (chú Xèng đầu xóm BomBo nam cực địa cầu của bé hộp, em ghẻ lâm ngố) của Lão Sáu cọ quẹt kiêm nghề tay trái vặt lông vịt con bỏ mối cho quán nhậu Quê Hương là đùm khế chua lè chua lét đến nay, lão wải chè đậu đỏ bánh lọt luôn.
          Lão Sáu cọ quẹt là anh em họ Hồng Bàng với lão, xách đít tò tò theo đuôi lão Sáu gần hai mươi bốn mùa lá rụng, sa đà bất kể ngày đêm với sòng bầu cua cá dê tôm gà ở ấp chiến lược kế khu chợ trời ơi đất hỡi tào lao xịt bộp... Gia tài trí tệ khánh kiệt, thơ nhạt lạt phèo, nai cheo lủ khủ, mụ cả linh hồn đáng yêu đáng ghét ngây thơ vô số tội từ khi mang tả cho đến lúc rới khố banh xà rông coi chơi (on sà lon bon tê bòn!)
          Lão có duyên tái nạm với cụ gái Huyền Gân, vốn là cháu đích tôn cà nông xông hoài không tới của công chúa Huyền Trân cống Cáo Hồ, Cụ Na thời tiền sử từng ngồi còng lưng trong phủ ôm máy quánh chữ Olympia có dây ruy băng hai màu đen đỏ mà gõ lọc cọc âm như tiếng vó câu bên song cửa. Cụ Huyền có hàm răng đen như hạt na huyền. Sau này lão Đại bày mâm xôi đậu phộng, luộc con gà mái thiến, kẹp nách một lít rượu Gò Công ai đong nấy húp, đặng làm lễ bái sư thọ giáo đường gươm oan nghiệt dũng sỡi diệt gian trừ bạo của cụ Huyền Na. Úi má ui! Tiếc thay tay lão đã run run, trí tệ đã hom hem coi mòi có triệu chứng nhũn não nên cũng chưa mần nên cơm cháo gì trên chiến trường con chữ âm binh thiên linh địa cái.
          Khi lá thu rơi bịch bịch ngoài nghĩa trang chợ chữ, lão rúc vào am, vói tay lên bàn thờ Phật, mở máy tụng Kinh A Di Đà của chú em đồng đạo PhD kính biếu thắp lên ngọn lửa tình người từ mấy cc còn sót lại từ cây đèn mù u phủ mờ trầm tích kỷ hà rêu phong xám xịt.
          Dưới ánh Tuệ Quang soi sáng trí huệ, lão tỉnh hẳn giấc hôn trầm. Lão giờ đây lông thể đã rệu rã như lá bã đậu quân trường sau khi bầy trẻ đàn em hậu duệ Thiếu Sinh Quân tan hàng cố gắng giữa mùa xuân năm ấy!
          Tay run run lòng tràn xúc cảm, trân trọng xé bao thư viễn phương từ trời Tây gửi đến của bà bán bánh mì thịt người, bạn thâm giao của lão... Câu chúc in sẵn bằng tiếng Phú lãng Sa rõ nét. Chữ viết tay bởi bút bi tròn trĩnh như tấm lòng kẻ ở miền xa nhảy nhót bản luân vũ mùa đông từ kinh đô ánh sáng làm lão lắng lòng. Tuyết đổ bên kia mà nắng ở bên này.
          Một bao nylon nhựa tái sinh loang lổ vết ố của meo mốc ôm chầm 191 hột Mai mà cụ Huyền Na đã nhọc công đi thu gom từ quê nhà gửi sang Tây. Để rồi lại từ Tây, bà bán bánh mì đóng bao bì cho Mai quay sang đất Mỹ! Cuộc vạn lý trường chinh băng ngang hai đại dương thăm thẳm nghìn trùng mới ý nghĩa làm sao!
          Lão liên tưởng đến cuộc hành trình mở đất phương Nam của cha ông. Lão chạnh nghĩ đến những hồn ma bóng quế lang thang thất thểu cuối đất gầm trời rừng sâu đáy bể của những thuyền nhân đi tìm lẽ sống. Lẩn văng Thẩn là tên khi vô quốc tịch xứ cờ bông của Lão Đại mà!
          Lão cặm cụi rửa lại từng hột, Mai Vàng Bách Việt đối với Lão Đại là Ngọc Quý Trời Nam!
          Có bốn mươi tám hột nổi lều bều trên mặt nước. Coi như trớt quớt mắm ớt, ươm không đậu, đành phải hy sinh vậy!
          Hai mảnh vỡ từ một hột vô thường nào đó lững lơ trong tách, nhìn như ánh trăng lưỡi liềm đang soi bóng nơi lão cất chòi rơm làm chốn bình an sáng Tu chiều Hú.
          Ngày cất tiếng cười ha hả chào đời thứ bảy mươi, Lão Đại trịnh trọng gieo hết một trăm bốn mươi hai hột Mai trong nhà kính, cũng là ươm lại mầm kỷ niệm bốn mươi mốt năm với cái tên của vị nữ tu, người yêu đầu đời cùng tấm lòng thương mến của hai người bạn thân qúy phương xa.
          Khi mặt trời đứng bóng hôm nay, Lão Đại thốt nhiên nhớ quắt nhớ quay khúc xương sườn của Lão đang chống xuồng ba lá trôi nổi về phương Nam, lối về đất Mẹ.
          Vừa nghe giọng đọc ngây thơ vô số tội đầy tình cảm chân phương của cụ Huyền Na với bầu tâm sự cùng đấng sinh thành của cô bé đã có những ngày từng kêu lão là sư phụ.
          Cô bé dễ thương này thật biết sắp xếp con chữ ghê đó chớ!
          Hay lắm em gái! "người đàn ông trong anh xấu xa| người đàn bà trong em ngốc nghếch" .
          Không dám ngốc nghếch đâu, cô em gái thông minh của lão !



          Half Moon Bay Mar 9 2013. lập xuân Qúy Tỵ. dzuylynh
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 10.03.2013 09:59:59 bởi dzuylynh >
          #5
            sen dat 11.03.2013 15:38:09 (permalink)
            0
            Xin chúc mừng topic mới của Dzuylinh và thiên thanh
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.03.2013 15:40:27 bởi sen dat >
            Attached Image(s)
            #6
              dzuylynh 12.03.2013 10:34:29 (permalink)
              0
               
              Thanks bạn hiền Sen Đất và Huyền Băng đã lưu dấu vân tay trên Giai Điệu Phù Trầm.
              Khởi đi những buớc đầu chập chững từ Vườn Tao Ngộ, theo cánh hoa bay về Câu Lạc Bộ Tri Âm chúng ta đã đồng hành trên 1000 ngày đêm thức ngủ vui buồn với nhau, biết bao ân tình và kỷ niệm.
              Không quên tri ân bằng hữu, thành viên vntq và qúy khách ẩn danh đã thương mến ủng hộ, cổ động và quá bước ghé thăm dzuylynh , cùng ngồi xuống bên giòng sông tĩnh lặng lắng nghe Giai Điệu Phù Trầm cuộc sống .
              Thân chúc các vị an bình hạnh phúc , sức khỏe và tinh tấn.
              dzuylynh
              #7
                dohop 12.03.2013 20:10:43 (permalink)
                0

                 
                hôm nay lại bặp bẹ làm thơ
                trẻ mồ côi, chưa khôn lớn mắt đã mờ
                người chưa chết nhưng lương tri đã hết
                quê hương còn? kệ mẹ cứ làm ngơ
                khờ!
                (… ở đợ???)
                 
                 
                Bé của tôi
                 
                Bé của tôi nho nhỏ
                Xinh quá đôi vai gầy
                Dễ thương đóa môi đỏ
                Khiến hồn tôi mê say
                 
                Từ ngày mẹ sinh ra
                Lòng tôi đã có bé
                Lớn lên trong chiến tranh
                Tôi có bé dỗ dành
                 
                Những hoa vàng nho nhỏ
                Những nhành rau ngọt thơm
                Quê hương là ngọn cỏ
                Là gió mát tình thương
                 
                Bé mặn mà như biển
                Ngọt ngào như dòng sông
                Thơ ngây như cánh đồng
                Hiền hòa lúa mạ non
                 
                Ôi bé của tôi, người bạn của tôi
                Là quê hương tôi xa vời
                Mình quá gần,
                có gần nhau trong hấp hối?
                Bé sẽ thăm tôi,
                hay tôi nhìn bé lìa đời?
                 
                Ôi đất nước mấy ngàn năm văn hiến
                Mình muôn lần chia sẻ máu, mồ hôi
                Đã bao lần bé đưa tôi vào đời
                Bấy nhiêu lần tiễn tôi vào đất mẹ.
                 
                Bé của tôi thân gầy cô lẻ
                Có còn vững chãi trong phong ba
                Hay mỏi mòn, đã thua cuộc với quỷ ma?
                Tôi có còn hay hoàn toàn mất bé?
                 
                Đại dương ơi lắng nghe hơi thở nhẹ
                Của đau thương, uất ức đến nghẹn lời
                Và những gì sót lại của tình người
                Xin làm mưa, cùng về thăm đất lạ.
                 
                Hộp 11 tháng 3 năm 2013
                 
                #8
                  thiên thanh 13.03.2013 17:41:34 (permalink)
                  0
                  tt cảm ơn chị Huyền Băng, anh Sen đất và anh Đồ Hộp ghé vào chúc mừng và tặng quà ... [hoa hồng] [hoa hồng] (vì chưa để được émoticones ...)
                   

                   
                  thuyền
                  thơ ngọc hân | nhạc & trình bày dzuylynh
                  Mar 11.2013.album cánh thiên di
                   
                  anh. con thuyền giấy
                  lênh đênh biển trầm luân
                  trên dòng sông năm xưa
                  một thời cơn mộng cũ
                  lắng sâu đáy hồ sương
                  nhạn mỏi cánh lao đao
                  ngày hư hao du thủ
                  đêm lắng đọng hương trời
                  mắt về đâu. em đâu
                  đường song. bóng trăng rơi
                  trường giang. tì bà hành
                  rượu mềm môi. áo mỏng 
                  êm như dòng sông tương
                  lững lờ trôi niềm nhớ
                  tháng bảy một lần thương
                  hoa trầm tư, nụ hồng


                   
                   
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 16.03.2013 02:20:20 bởi thiên thanh >
                  #9
                    SongHuong 13.03.2013 23:23:00 (permalink)
                    0
                    Anh Lynh ơi, sao bữa ni chuyển nhà không mail cho thằng em biết với. Định khai trừ em ra khỏi CLB sao . he heeeeee. Lâu em không vào diễn đàn nên không biết anh chuyển nhà. Nếu biết phụ anh một tay dọn dẹp mang vác cho vui.
                    #10
                      dohop 14.03.2013 09:09:31 (permalink)
                      0
                       
                      Mơ về những nốt rui
                       
                       
                      Hôm đó tôi mệt lắm.
                       
                      Tôi đang cố gắng hết sức học thi vào đại học. Ở Việt Nam tôi đã bị cấm thi đại học dù lý lịch của tôi không có tệ lắm. Tôi có một ông anh sĩ quan VNCH, một ông là hạ sĩ quan nhưng cả hai đều chỉ lo về kỹ thuật; về phía bên “giải phóng”, tôi có mấy ông chú, mấy ông cậu, mấy anh em họ là bộ đội, là thương binh, liệt sĩ.  Sang cái xứ Úc thòi lòi này tôi muốn học cái gì thì học, làm cái gì thì làm, ngay cả cái việc chửi nhà nước, chửi Đảng, bỏ phiếu cho Đảng khác (ở Úc có mấy đảng lận!)  hay lập Đảng khác. Tuy nhiên, tôi chẳng làm dụng cái quyền đó làm gì. Tôi chỉ lo học vì tôi nghĩ là lần này tôi không đậu vào đại học được thì đó là lỗi tại tôi, chẳng phải tại cái nhà nước hay cái Đảng mất dạy nào hết; và tôi cũng không thể đổ thừa cho cái lý lịch chẳng hay ho gì của tôi được. Nhà nước Úc hoàn toàn không xét lí lịch của chính tôi huống hồ gì lý lịch bà con họ hàng lòng thòng mấy đời thân cộng của tôi. Đã vậy đảng Lao Động (đảng cầm quyền lúc bấy giờ) còn tạo điều kiện, tạo cơ hội cho tôi học hành.
                       
                      Với tuổi 20, là con trai, tôi còn “trong trắng” lắm. Tôi chỉ có mơ ước học đại học. Trước đây khi chưa có lệnh cấm thi, tôi còn muốn trở thành bác sĩ nhưng nay thì không còn nữa. Tôi cần phải học nhanh, học lẹ để đi làm kiếm tiền – cái trợ cấp thất nghiệp, trợ cấp giáo dục, tuy cũng khá lớn đối với tôi, những người quen đều nói là số tiền đó ít ỏi lắm, “học đi, thành kỹ sư, bác sĩ gì đó” mới có tiền nhiều.  Tuy vậy, thỉnh thoảng giấc mơ là bác sĩ vẫn đến với tôi trong giấc ngủ. Hình như  mỗi lần ai đó nhìn bàn tay tôi nói điều gì là y kỳ tôi sẽ có giấc mơ… khám bệnh.
                       
                       
                      *
                       
                      Hôm đó, Huyền nhìn mấy ngón tay tôi trong lúc làm Lab Hóa rồi nói, “Tuấn học đại học y khoa ở Việt Nam phải không?” Tôi trả lời, “Lý lịch của tui, muốn thi đại học còn hổng được nữa, sao mà học y được! Mà sao Huyền hỏi vậy?”
                       
                      Huyền là cựu sinh viên Đại học Tổng Hợp. Huyền có một ông anh du học Úc trước năm 1975 rồi ở lại Úc luôn. Hình như ổng thuộc loại “cựu thân cộng”, thường đọc báo “Nhân Dân” hay đại loại như vậy từ trước giải phóng nhưng rồi cuối cùng thì chính ông anh này gửi tiền về kêu đám em vượt biên. Huyền xinh gái, trắng trẻo nhưng hơi gầy, chắc là do lo học quá  -  cô nàng đang “cày” để vào y khoa.
                       
                      Sau giờ LAB, bọn tôi vào thư viện. Tôi ngồi xuống ghế rồi gục đầu vào mớ sách, mệt lả. Những dòng chữ, những con số trong sách trở nên lờ mờ, tôi thiếp đi. Nhưng rồi ai đó lay tôi dậy. “Bác sĩ Tuấn, có bệnh nhân cần anh khám!”
                       
                       
                      Tôi vội vã lau mặt, uống nốt ly nước đã gần cạn rồi đi qua phòng khám bệnh kế bên. Tôi nhận ra mùi hương của Huyền, nhận ra cái dáng mảnh khảnh rất là sinh viên của cô nàng. “Ủa, BS Huyền cũng cần tui khám bệnh nữa sao?” Tôi ngạc nhiên hỏi.
                       
                      “Tuấn nói gì kỳ vậy? Huyền là bác sĩ hồi nào đâu? Học Computer Science mà! Nhưng mà … đau bụng quá!”
                       
                       
                      Và bỗng dưng tôi trở nên rất thành thạo trong việc khám bệnh. Tôi đã làm ngạc nhiên chính tôi khi tôi hỏi Huyền những câu hỏi mà đến nay tôi cũng chỉ dám hỏi nhà tôi mà thôi – từ vấn đề tiêu hóa đến bài tiết đến những câu hỏi kín đáo về phụ khoa. Tôi để ý thấy những nốt ruồi rất dễ thương trên thân thể trắng như tuyết của Huyền.
                       
                      Khi tôi gõ nhẹ vào phần bụng của Huyền, cô nàng chỉ vào một nốt ruồi dưới rốn rồi nói "Huyền định phá nốt ruồi này."  Tôi cười và nói, “nốt ruồi chỗ…đó, mặc bikini cũng không thấy được, phá làm gì!” 
                       
                      Lần này thì tôi nghe giọng của Huyền nói “Tuấn nói gì vậy? Tuấn nói ai mặc bikini, ai phá nốt ruồi?” Tôi giật mình bật dậy, trang sách của tôi còn ướt… ke của tôi. Không biết tôi đã thiếp đi bao lâu.
                       
                      “Tui nằm mơ thấy đang khám bệnh cho Huyền!” Tôi nói với giọng ngái ngủ. Cô nàng chợt đỏ mặt.
                       
                      “Tuấn nói chuyện mụn ruồi gì đó?” Chị Tuyết chị của Huyền (cũng đang học luyện thi đại học tại TAFE với tụi tôi) bỗng la Huyền. “Huyền, mày ăn mặc làm sao để ổng thấy nốt ruồi vậy?”  Lần này thì tôi đỏ mặt.
                       
                      “Chị nói bậy à nghen, tui chỉ nằm mơ thôi!” Tôi nói.
                       
                      “Vậy sao? Ông mơ thấy… chỗ nào, nói đi?”
                       
                      Tôi chỉ nói, “nằm mơ mà, sao đúng!” Tôi trả lời chị Tuyết.
                       
                      Nhưng mà bà chị của Huyền cứ vặn vẹo hỏi. Tôi chỉ vào người tôi, chỗ đùi, phía trên đầu gối bên trái.
                       
                      “Not bad! (hổng tệ lắm!) Nhưng mà lộn phía rồi ông ơi. Bên kia mới đúng!”  Rồi chị Tuyết chỉ qua Huyền. “Ổng thấy mày mặc skirt hồi nào vậy?” Thật sự là tôi chưa thấy Huyền mặc váy hay cũng bao giờ. Mấy chị em Tuyết Huyền ăn mặc rất kín đáo, có thể vì nước Úc đang vào đông, khá lạnh. “Rồi Tuấn nói gì về bikini vậy, con Huyền có bao giờ có cái bikini nào đâu?”  Chị Tuyết hỏi tiếp.
                       
                      Tôi phải nói trước là hai chị em không được “chửi” tôi mới nói thêm. Và chị Tuyết OK liền. “Dưới rún khoảng hơn một gang tay, xích qua bên trái tí xíu, có hai cái nốt ruồi gần nhau!” Tôi nói thật lẹ.
                       
                      “Cái ông này nguy hiểm quá!” Huyền đỏ mặt.
                       
                      Chị Tuyết trợn mắt nhìn Huyền. “Có đúng không mảy?
                       
                      “Sai bét !” Huyền nói. “Ba cái! Nhưng mà cái thứ ba... hơi khó thấy!”
                       
                      “Sao Tuấn không định học Y?” Huyền hỏi tôi. Nhưng mà chị Tuyết cắt ngang.
                       
                      “Để ổng học làm thầy bói hay hơn! Mà Tuấn đừng có nói chuyện này cho ai nghe nhe!” Chị Tuyết quay qua Huyền nhìn vào mặt cô nàng chằm chằm. “Mà… tao nghi ngờ mày quá, Huyền?”
                       
                      “Chị nói bậy không à!” Huyền cau mặt. “Ông Tuấn hiền lắm. Ổng còn “din” đó!”
                       
                      Tôi khờ đến nỗi không hiểu câu nói đó cùa Huyền.
                       
                       
                      *
                       
                      Năm đó, tôi đậu vào Electrical Engineering. Hai chị em Tuyết Huyền đều vào Y khoa.  Và từ đó chúng tôi ít gặp nhau, nhưng mỗi lần gặp là mỗi lần Huyền nhắc nhở tôi đừng kể chuyện “nốt ruồi” cho ai nghe hết, nếu không thì “Chết tôi luôn!” Huyền nói như vậy.
                       
                      Câu chuyện có vẻ như mới đây, vậy mà 20 năm đã trôi qua. Tôi đã sang tiểu bang khác lập nghiệp. Cho đến bây giờ tôi vẫn không biết có phải Huyền đã đóng kịch thật giỏi khi nghe tôi kể về "giấc mơ nốt ruồi” không.
                       
                      Nhưng mà tôi hy vọng là Huyền sẽ không "chết” khi tôi kể lại vì... chuyện đã quá xưa rồi, Huyền à, và tôi đã đổi tên nhân vật hết rồi!
                       
                       
                      Chắc là không sao phải  không Huyền?
                       
                       
                      dohop. Nam Bán Cầu, Mùa Thu 2013
                       

                      ***
                      Nốt ruồi nhỏ

                      Anh là nốt ruồi nhỏ
                      Cư trú trên mặt em
                      Nét mặt xinh tươi quá
                      Đừng phủ anh với kem!

                      Anh là nốt ruồi nhỏ
                      Gần mi em anh ngụ.
                      Mắt đen huyền long lanh
                      Buồn ai mà em ụ?

                      Anh là nốt ruồi nhỏ
                      Cư ngụ gần môi em
                      Đôi môi hồng tươi mát
                      Ngọt lịm nụ hôn mềm.

                      Anh là nốt ruồi nhỏ
                      Trên đôi má em hồng
                      Anh ôm giọt lệ sầu
                      Khi tim em ngóng trông.

                      Anh là nốt ruồi nhỏ
                      Tô điểm cổ em dài
                      Cổ nõn nà tóc mai
                      Em đeo quả tim đỏ

                      …………………….

                      Anh là nốt ruồi nhỏ
                      Chỉ mong mãi gần em
                      Giận ai em phá bỏ
                      Nốt ruồi không tị hiềm?


                      dohop 11.3.2005
                       
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.03.2013 13:18:52 bởi dohop >
                      Attached Image(s)
                      #11
                        dzuylynh 16.03.2013 02:58:06 (permalink)
                        0
                        SongHuong


                        Anh Lynh ơi, sao bữa ni chuyển nhà không mail cho thằng em biết với. Định khai trừ em ra khỏi CLB sao . he heeeeee. Lâu em không vào diễn đàn nên không biết anh chuyển nhà. Nếu biết phụ anh một tay dọn dẹp mang vác cho vui.

                         
                        anhynh cái chi mà anhlynh  
                        ai biểu mi ham vớt lục bình 
                        quên mười hai nhịp cầu bên nớ 
                        quên sáu vai chờ o tiểu thơ 
                        nửa trong leo lẽo câu mái đẩy 
                        nửa đỏ hây hây má chớm đào 
                        khách đến thập phương nào ai nhớ 
                        ra về sao chẳng níu câu thơ 
                        mi về từ thuở mớ trong thơ 
                        từ dạo tơ giăng phủ bóng mờ 
                        nối chữ cho vườn mơ thêm trái 
                        ghép vần cho mộng vãi sônghuơng

                         
                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 16.03.2013 08:24:07 bởi dzuylynh >
                        #12
                          thiên thanh 16.03.2013 17:11:26 (permalink)
                          0
                          tt mời bố lynh và các bạn GĐPT tách cà phê và bánh ... ngó ... 
                           



                          ... cùng cười cuối tuần ... 


                           
                          Trop dure la vie ...
                          Cuộc sống khắc nghiệt ...




                          Un étudiant Arabe envoie un email à son père ...
                          Một sinh viên A Rập gửi thư về cho Cha già

                          Cher Père,
                          Thưa Cha

                          Paris est merveilleux, les gens sont gentils et j'aime vraiment cette ville. Mais, papa, j'ai un peu honte d'aller à l'école avec ma Ferrari 599GTB plaqué or, alors que les profs et les autres élèves viennent en RER.
                          Bagi thật tuyệt vời, người dân thật hiền hoà và con rất thích thành phố này. Nhưng, Cha ơi, con hơi xấu hổ đến trường bằng chiếc Phe ra ri 599 Gé Tê Bê chạm dzàng, còn thầy giáo và bạn bè con đều đi đến trường bằng E Ơ E (hệ thống xe điện ngầm chạy nhanh ở Bagi)

                          Ton fils qui t'aime,
                          Con thương Cha nhiều

                          Nasser


                          Le jour suivant, il obtint une réponse :
                          Ngày hôm sau, người con nhận được trả lời:

                          Mon cher fils adoré,
                          Con yêu wấu của Cha,

                          Vingt millions euro viennent d'être transférés sur ton compte personnel. Ne fais plus honte à tes parents et va vite toi aussi t'acheter un RER.
                          Hai mươi chiệu ơ rô vừa được chuyển dào công riêng của con. Đừng để cho Cha Mẹ xấu hổ zì con và con hãy mau đi mua một cái E Ơ E.

                          Ton père qui pense à toi
                          Cha thương con
                           


                          #13
                            dzuylynh 17.03.2013 00:36:27 (permalink)
                            0


                            xưa...

                            thơ cátvân.ngọchân.lanchy

                            nắng mưa dạo cõi nhân gian
                            nắng soi bóng ác mưa chan tình người
                            quay lưng còn nhớ tiếng cười
                            tròn xoe giọt nước mắt rơi bên thềm
                            ngàn bông tuyết rụng điềm nhiên
                            ngàn bông tuyết lấp lần riêng dấu giày
                            ừ xưa là quá xưa này
                            bâng quơ những ngón tay lay sóng dồn
                            dòng sông chảy hết linh hồn
                            tim khô sóng vỗ nỗi buồn vào đâu?

                            mây bay từ độ xa người
                            nắng hong tóc nhỏ Xuân thì em tôi
                            lạc nhau từ thuở ừ. thôi!
                            xa nhau từ độ, gió vờn tóc bay
                            vòng tay em mở hương trầm
                            thì thầm tiếng gọi sóng tình lại thôi
                            trắng bay muà đổ bông trời
                            em quay lưng bước, ơi vùng biển xanh
                            tìm nhau ru giấc trường canh
                            cho con sóng mãi vỗ về chốn xưa ...
                             
                            mưa đi sớm, nắng về trưa
                            mây nương cánh gió. xưa. chưa kịp về 
                            bây giờ vạn nẽo sơn khê
                            vòng tay, hương tóc, lời thề... nhớ không
                            tuyết rơi trắng một đầu đông
                            mưa xanh kẽ nhớ. mây hong vạt buồn
                            biển vàng nắng nhạt - hòang hôn
                            gió lay lắt héo. môi khô đợi chờ
                            sợ mây chen giữa câu thơ
                            sợ mưa ướt nắng bơ vơ ý vần 
                            xưa...

                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.03.2013 18:00:35 bởi dzuylynh >
                            #14
                              Đóa Hồng Tím 17.03.2013 06:13:15 (permalink)
                              0
                              VÙNG TRỜI TUỔI MƯỜI BA

                               

                              Đây Đồng Khánh, mái trường xưa còn đó
                              Nhớ quá tề , hàng phượng giữa sân chơi
                              Nhớ thầy cô bây chừ chi còn nữa
                              Tiếc nuối nhiều trời Hạ Huế khôn nguôi  
                                 
                              Bạn bè ơi! liệu chúng mi còn đủ
                              Nì Tương Giang, nì Ngọc Tuý, Minh Tham
                              Đó Thanh Lai , đây Qui Nhơn, Hương Thuỷ
                                Ươm trong ta, thương nhớ đã lên mầm
                               
                                Mình lạc nhau từ ngày mô rưá  hỉ
                              Gặp Hoàng Lan trên đất Mỹ xa vời
                              Qua Cali, mừng Thu Vân  ở đó
                              Còn Nga Mi, như một cánh chim trời
                               
                              Nì, Tuý Sen, nì, Yến Nhi, Phương Thảo
                                Mái tóc thề, bay dưới gió , qua sông
                                Tiếng guốc vui dọc dài bờ long não
                                Khúc khích giòn len tiếng trống trường tan
                               
                              Tuổi mười ba, còn thả khăn, đánh đáo
                              Chưa hề yêu, nào biết được trong lòng
                                Giấc mơ ngủ trong không gian huyền ảo
                                  Chữ vui , buồn nghe sao quá mênh mông
                               
                                Hương còn nhỏ, chưa kiêu sa, diễm tuyệt
                              Đường nét cong chưa đủ nhả tơ vương
                              Thôi Đồng Khánh ! thở dài chi cho mệt
                              Chờ vài năm, làm cây điệu cuả trường
                              *
                                Nhánh phượng hồng trường xưa nhờ mình hỏi
                              Tên vài người..Diệu Tịnh cũng trời xa
                              Kim Cương ơi ! Giàu ơi ! , Hương vẫn gởi
                              Từ trời Tây niềm nhớ bạn làm quà

                              Tặng tất cả đám bạn cũ Đồng Khánh xưa của
                               
                              đông hương

                              <bài viết được chỉnh sửa lúc 17.03.2013 06:17:43 bởi thương yêu >
                              #15
                                Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 58 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 867 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9