GIAI ĐIỆU PHÙ TRẦM
Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 11 của 58 trang, bài viết từ 151 đến 165 trên tổng số 867 bài trong đề mục
thiên thanh 07.06.2013 22:19:43 (permalink)
0
 
 
 
 
* * * 
 
[YouTube]http://www.youtube.com/watch?v=x55FdbpEIc8&feature=em-share_video_user[/YouTube]
dzuylynh 08.06.2013 02:08:32 (permalink)
0




  c ỏ  b ồ n g  d ấ u  n g ự a
 thơ dzuylynh . thiênthanh diễn đọc

lặng lẽ tịch tà chôn ánh dương
chiến mã hồn vương cuộc hí trường
vó câu mù mịt đường thiên lý 
ráng hồng pha sử lệ sầu bi

gối mộng đau vết tì chinh chiến
vùi cơn say điên tỉnh cô miên
rừng lá trăng khuya viền bóng nhạt
nhạn vẽ lưng trời bạc sắc mây

cỏ bồng dấu ngựa say ký ức 
khúc cuồng ca rưng rức phím chùng
cố quận buông đàn cung thương tiếc
lối xưa biền biệt biết tìm đâu

dậm vó hí rền mơ dấu cỏ
cớ sao ruột thẳng rối tơ vò
chưa quên trầm tích lò hương cũ
chiến địa tiêu điều thu lá rơi

lãng tử giang hồ rong bước chơi
cạn vơi bầu rượu gởi thi nguồn 
sướt vó dặm trường qua truông vắng
hãn mã giọt hồng loang suối trăng

dâu bể đã chìm trong tĩnh lặng
một thời xa cũ lắng trong mưa
giọt máu giọt thơ vừa khô kịp
cỏ bồng lên ngọn liếp sau vườn
 
thương nhớ một thời thương nhớ ơi
tổ quốc! lòng ta dạ rối bời
cố hương ! tiếng gọi khơi hùng chí
tỉnh giấc ngòai biên ngựa hí rền
 
đấtthahươngthángsáungàybảynămhainghìnmườiba.dzuylynh
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.06.2013 02:31:38 bởi dzuylynh >
sen dat 09.06.2013 07:21:26 (permalink)
0
bài thơ Cỏ bồng dấu ngựa có cái gì đó vừa kiêu hùng vừa man mác làm nhớ đến bài "vết thù trên lưng ngựa hoang" của Phạm Duy và  bài Tây tiến của Quang Dũng!
dzuylynh 09.06.2013 10:15:50 (permalink)
0
sen dat


bài thơ Cỏ bồng dấu ngựa có cái gì đó vừa kiêu hùng vừa man mác làm nhớ đến bài "vết thù trên lưng ngựa hoang" của Phạm Duy và  bài Tây tiến của Quang Dũng!

 
 Không phải tự nhiên CàNa gọi huynh đài là Thầy Sen Đất, qủa là tri âm.
 Cám ơn bạn thật nhiều, Cỏ Bồng Dấu Ngựa có chút gì đó của lọai thơ khẩu khí . Tây tiến cũng đã, Nam tiến cũng rồi, duy chỉ còn Bắc tiến mà thôi !
 Cuộc sống cứ trôi đi theo vòng nhật nguyệt, và không ai có thể uống nước hai lần chỗ một giòng sông. Nhưng ký ức vẫn cứ như đám rong rêu trầm tích làm mình quắt quay mà chẳng thể nào quên. Sen Đất thật đúng là bánh xe lãng tử của vntq, đã lâu mới quay về chốn cũ há ! Chúc vui bạn hiền.
 


  M  Ư  A     H  Ạ
đêm
mưa nghiêng 
chải lọn thời gian, lóng ngóng
bềnh bồng sợi rối vuốt ve dây chùng
ngăn phím vỡ tung, thang âm lệch lạc thẳm sâu mất hút
xa xăm tiếng cười dòn tan vụn vỡ
em với bình minh bên kia không có mặt trời, đầu ghềnh chơi vơi
xăm soi mưa vẽ đường ngôi, chực rẽ lệch buổi hòang hôn bóng xế
em với đêm đen bên này, cuối thác trôi giạt nhạt nhòa điểm trang phấn son nhếch nhác
một mình trong đêm nhìn đời mình năm ngón tay đan sợi vắn thời gian sợi dài dĩ vãng
mưa trần ai
em trần ai
thuyền sang qúa nửa sông dài
xuôi chèo gác mái chông chênh sóng tình
đời trôi theo mảng phù vân, mưa đêm hay tiếng đàn êm ru ngọn hải triều âm âm xa lơ xa lắc 
đêm ngủ muộn và mặt trời thức sớm 
mưa đầu hạ tẩm ngọc lan hương, mùi thịt da ươn ướt
vườn lao xao
rì rào chiếc lá tým thẫm lanh canh xộc xệch lưỡi dao màu
em lập thể trong tranh
đêm lõa thể trần trụi, sắc, lạnh
thức làm gì
bởi cánh chim di đã gãy
làm sao để có thể nghe tiếng giãy chết của thời gian
gót giày di di ấn xuống mưa, tung tóe máu trắng
lam nham
lạnh tanh vô cảm
ngủ đi mưa hạ
này mưa... vất đi nét cọ rạch da xé thịt đất trời ranh mãnh tàn khốc lạnh lùng
ngủ đi, đừng vẽ nữa mưa ơi sợi lê thê uể ỏai
mưa sẽ tạnh thôi mà, phải không

mùa hạ sẽ qua
đêm sẽ tàn và băng giá sẽ tan
không gian mang mang
sắc màu mê hoang
tất cả rồi sẽ tan, sẽ chẳng còn lại gì
chỉ còn tiếng ca con dế mèn rả rích trong đêm mưa đầu mùa hạ đọng lại
trong em cỗ quan tài quên đậy nắp

californiaJune82013.dzuylynh




<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.06.2013 10:22:11 bởi dzuylynh >
thiên thanh 10.06.2013 03:52:31 (permalink)
0
 
ĐỪNG VỘI XÉT ĐOÁN
 
Vừa nhận được điện thoại, một nam bác sĩ vội vã tới bệnh viện. Ông khoác vội trang phục phẫu thuật và tiến ngay tới phòng mổ. Lúc đó, người cha của cậu bé sắp sửa phẫu thuật đang ngồi đợi tại cửa phòng.

 Vừa nhìn thấy bóng vị Bác Sĩ, người cha nói ngay với một giọng không mấy tế nhị, cao ngạo và kệch cỡm : "Tại sao giờ này ông mới đến? Ông không hay biết con trai tôi rất nguy kịch sao? Thực lòng ông có trách nhiệm nghề nghiệp không vậy?".


Bác sĩ điềm tĩnh trả lời : "Thật xin lỗi, lúc này không phải ca tôi trực nên tôi không có mặt tại Bệnh Viện. Thế nhưng vừa nhận được điện báo tôi đến ngay đây … Và lúc này tôi muốn tịnh tâm một chút để chuẩn bị phẫu thuật".
 
Người cha giận dữ : "Tịnh tâm à?! Tịnh tâm cái con khỉ ... Giả như con của ông đang nằm trong phòng cấp cứu thì ông có tịnh tâm được không? Nếu như con trai ông sắp chết, ông sẽ làm gì?"
 
Vị bác sĩ lại mỉm cười, và điềm tĩnh trả lời: "Tôi sẽ nói điều mà Ông Gióp đã nói trong Kinh Thánh: "Thân trần truồng sinh từ bụi đất, tôi sẽ trở về bụi đất thân trần truồng. Chúa đã sinh ra, Chúa lại lấy đi, xin chúc tụng Chúa!". Những bác sĩ không có khả năng giữ lại mạng sống. Ông hãy đi và cầu nguyện cho con trai ông. Chúng ta sẽ nỗ lực hết mình và cậy trông vào ân sủng của Thiên Chúa".
 
"Khuyên lơn người khác khi mà bản thân mình chẳng dính dáng gì xem ra quá dễ dàng". Người cha phàn nàn.
 
Cửa phòng phẫu thuật đóng lại. Vị Bác Sĩ miệt mài vài giờ liền trong phòng mổ. Và ông rời khỏi phòng phẫu thuật trong niềm hạnh phúc: 
 
"Cảm tạ Chúa! Con trai ông đã được cứu. Nếu muốn biết thêm chi tiết, hãy hỏi cô ý tá vừa giúp tôi". Không chờ câu trả lời của người cha, vị Bác Sĩ tiến thẳng và rời khỏi bệnh viện.
 
Ngay khi nhìn thấy dáng dấp cô y tá xuất hiện, người cha nói ngay: "Loại người gì mà lại cao ngạo đến như thế kia chứ ! Thậm chí ông ta không thèm dành vài giây trả lời cho tôi biết hiện trạng con trai tôi".

Cô y tá cúi xuống, tuôn trào nước mắt, trong xúc động, cô chậm rãi trả lời : "Con trai duy nhất của ông ta mới qua đời hôm qua do một tai nạn. Hôm nay ông ta đang lo tang sự cho cậu ấy. Thế nhưng vừa nhận được điện báo ông ta tới ngay để cứu con trai ông. Bây giờ thì ông ta trở về tiếp tục lo hậu sự cho đứa con yêu quý của mình".

Vậy đó ! Sống trên đời này, đừng nên kết án ai vội. Vì bạn không biết cuộc sống của họ thế nào cũng như điều gì đang diễn ra trong tâm hồn họ, trong cuộc đời họ, và cả những gì họ đang phải nỗ lực vượt qua.
 
(lụm lụm trên nét)
thiên thanh 13.06.2013 22:51:59 (permalink)
0
LISIEUX 2013

La Basilique Sainte-Thérèse de Lisieux






thiên thanh 13.06.2013 22:54:11 (permalink)
0
bên trong Basilique:






La crypte de la Basilique:








La chapelle - nhà nguyện:

thiên thanh 13.06.2013 22:57:04 (permalink)
0
tiệm bán đồ lưu niệm:













(còn tiếp)
nghinhnguyen 14.06.2013 18:54:23 (permalink)
0
 
Mời quí vị thay đổi khẩu vị
 
Thịt ngựa - thịt lừa
 
Thịt ngựa phĩnh cả  châu  âu
Thịt lừa lừa cà địa cầu tin nghe
Gấn cả thế kỷ bè phe
Nay đả lộ diện tắc kỳ thay da
Vẩn còn ngụy biện ba hoa
Đỗ thừa đỗ lỗi lý già lẽ non
Ngựa lừa còn nhóm cỏn con
Có ngày dân nhậu bỏ soong nấu nhừ
 
Nghinh Nguỵên
 
 
thiên thanh 15.06.2013 07:15:57 (permalink)
0
CARMEL DE LISIEUX









thiên thanh 15.06.2013 07:18:22 (permalink)
0
Ermitage Sainte-Thérèse









thiên thanh 15.06.2013 14:42:03 (permalink)
0
 
nghinhnguyen 18.06.2013 08:22:12 (permalink)
0
 
 
tất cả rồi sẽ tan, sẽ chẳng còn gì
chỉ còn tiếng ca con dế mèn rả rích trong đêm mưa mùa hạ đọng lại
trong em cổ quan tài quên đậy nắp  
dzuylynh 
 
Thiên thu
 
Khi nằm vào cỗ quang tài
Chỉ còn thân xác hình hài lạnh tanh
Không còn hơn thua giật giành
Đi vào  giấc ngủ yên lành thiên thu
 
 
Hết rồi ân oán, hận thù
Xuôi tay nhắm mắt giả từ cuộc chơi
Không còn tiếng khóc nụ cười
Không còn cảm nhận niềm vui nỗi buồn
 
 
Cuộc đời khép lại trong khung
Thiên thu tiễn biệt hồi chuông ngân dài.
 
Nghinh Nguyên
 
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.06.2013 08:51:25 bởi nghinhnguyen >
vosan 18.06.2013 15:11:02 (permalink)
0

Gọi hồn Nước Nam
 
Nước mắt nào nuôi tôi lớn khôn?
Đạn bom nào dạy tôi nỗi buồn?
Chính thể  nào dạy tôi tủi nhục?
Mất mát nào là mất mát chung?
 
Đất nước nào bia đá cũng đau?
Cây cối vô tri lá rụng u sầu?
Tổ Quốc nghìn năm sách sử oai hùng
Vì đâu loang lổ - vết ô nhục chung?
 
Quê hương nào giày xéo đau thương
Máu đổ xương tan hiến dâng bạo cường?
Đất vỡ biển vơi trôi cùng tủi nhục
Và ta cùng là những mảnh hồn hoang?
 
Nước mắt nào gọi hồn đến với nhau
Góp nhặt thương đau, chia sẻ nỗi sầu?
Thẹn với cha ông, ta còn là người?
Làm Quỷ Nước Nam, hay giặc nước tàu?
Vosan 18-6-2013
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.06.2013 08:30:15 bởi vosan >
Attached Image(s)
Cà Na tn nguyen 22.06.2013 10:20:13 (permalink)
0
dzuylynh


 


 
MOTHER IN THE DREAM !
Video clip: Cậu Bé Người Mông Cổ hát ca khúc: MẸ Ở TRONG MƠ...

[YouTube]http://www.youtube.com/watch?v=ydrfBtkvIdo[/YouTube]
 


 
 Video clip này rất hay và cảm động, Cà Na và có lẽ nhiều người khác nữa ,đã không cầm được nước mắt.
Cậu bé thật đáng yêu , câu " Mẹ ơi, con nhớ Mẹ "gửi cho Mẹ ở chốn Thiên Đường nói lên một tâm hồn trẻ thơ nhạy cảm nhưng sâu sắc.
 Cảm ơn ông Tư và GĐPT.
 Đây là nụ hoa Mười giờ bé bỏng trong vuờn Cà Na
 
 
 
 
CàNa tn nguyen
Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 11 của 58 trang, bài viết từ 151 đến 165 trên tổng số 867 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9