GIAI ĐIỆU PHÙ TRẦM
Thay đổi trang: << < 161718 > >> | Trang 18 của 58 trang, bài viết từ 256 đến 270 trên tổng số 867 bài trong đề mục
thiên thanh 21.08.2013 22:18:27 (permalink)
0



 
 
* * *
 
 

Bóng Thu …

sáng tác Nguyễn Hải Hà
ca sĩ Tâm Thư 

Thu sắp tàn …
phải thế không Anh
Tình thơ chợt nhớ chợt mênh mông
Nắng rớt bên hiên đời thưa lạnh
Đêm về nhìn bóng bóng im không...

Thu hết rồi thật đó sao?
Hình như ngày tháng cũng hư hao
Nghiêng ngiêng chiếc lá hồn chao rụng
Trúc Đào trước ngõ thoáng lao xao

Người đã về đâu bao thu qua
Se sắt ngày đi nắng úa sầu
Còn vương màu áo người trong mộng
Thu chỉ nhẹ đưa cũng xót lòng...

Thôi hết rồi mùa đã qua
Lòng như màu úa lá thu phai
Mênh mang gió buốt chiều đông lạnh
Lá buồn xơ xác những thu xa
Lá buồn xơ xác những thu nào....
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.08.2013 14:55:31 bởi thiên thanh >
nghinhnguyen 22.08.2013 16:17:06 (permalink)
0
Thu đi
 
Nhìn qua khung cửa mùa thu
Trời mây xám đục sương mù khói lam
Thượng huyền trăng chớm nửa vầng
Tàng cây xơ xát trên sân lá vàng
 
Hình như thu sắp sang ngang
Khoảng trời thôi biếc chuyển phần vào đông
Thu đi thu có buồn không ?
Lòng người thơ vẫn ngóng trông thu hoài
 
Hạt sương khóm trúc trăng cài
Mỏi mòn sỏi đá nối dài lối quê
Thu đi mùa sau thu về
Còn em rời bỏ chốn quê một chiều…!
 
Thu đi sinh cảnh đìu hiu
Mong thu về lại mang nhiều gió trăng.

Nghinh Nguyên
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.08.2013 16:19:10 bởi nghinhnguyen >
thiên thanh 23.08.2013 16:52:17 (permalink)
0
cười cuối tuần: Vợ 
 
Vợ khi còn là người yêu: - Thiên Thần.
Những lá thư tình của vợ: - Thiên Thư.
 
Con đường xưa vợ đi: - Thiên Đường.
Vợ dáng nhịp nhàng lướt đi trên sàn nhảy như rồng múa phượng bay: - Thiên Long Bát Bộ.
 
Sắc đẹp của vợ: - Thiên Hạ Đệ Nhất Phu Nhân.
Mùi thơm của vợ: - Thiên Hương.
Vợ có bầu: - Thiên Thai.

 
Vợ đang lâm bồn: - Thiên Sản.
Từ người yêu trở thành vợ, rồi từ từ được tấn phong lên chức bà già, bà nội, bà ngoại: - Thiên Chức.
 
Phòng ngủ của vợ : - Thiên Cung.
Nhà của vợ: - Thiên Đình.
Thành phố vợ ở: - Thiên Đô.
Suy nghĩ của vợ: - Thiên Kiến.
Lý lẽ của vợ: - Thiên Lý.
 
Quyết định của vợ: - Thiên Thạch.
Chữ nghĩa của vợ: - Thiên Văn.
Vợ đang lên giọng ca karaoke: - Thiên Ca.
Lời vợ dặn: - Thiên Lệnh.
Vợ gọi thì phải bẩm vâng thưa bà: - Thiên Bẩm.
 
Mọi việc đều do vợ định đoạt: - Thiên Định.
Chồng được vợ cưng: - Thiên Tử.
Vợ quen chân đi cà kê dê ngỗng: - Thiên Di.
Tài mua sắm của vợ: - Thiên Phú.
Vợ chỉ biết về mình: - Thiên Vị.
 
Ba mẹ, anh chị em, bà con họ hàng bên vợ: - Thiên Triều.
Vợ hay ngồi lê đôi mách, nói chuyện tào lao: - Thiên Tào.
Số lấy vợ chằng lửa: - Thiên Mệnh.
Vợ hay nổi máu ghen bậy ghen bạ: - Thiên Tính.
Vợ nổi cơn thịnh nộ gào thét như một vị tướng khi ra quân: - Thiên Lôi Địa Tướng.
 
Bị vợ hạ đo ván: - Thiên Hạ.
Tiền lương, tiền túi, tiền cà-phê cà pháo đều bị vợ tóm thu gọn: - Thiên Thu.
Vợ có tài tề gia nội trợ, coi ngó mọi việc trong nhà ngoài ngõ và muốn mọi người phải kính nể, tôn sùng mình như một vị thánh lớn: - Tề Thiên Đại Thánh.
Muốn dê vợ mà vợ không cho phép hay lạnh lùng không hợp tác: – Mưu Sự Tại Nhân, Thành Sự Tại Thiên .
Vợ nắm lấy thời cơ đầu tư vào nhà cửa đất đai để sinh lời và bắt chồng phải vui vẻ làm theo quyết định của mình: – Thiên Thời Địa Lợi Nhân Hòa.
 
Tướng đi của vợ: - Thiên Tướng.
Vợ thay đổi xiêm y kiểu tóc, lối trang điểm lia lịa: - Thiên Hình Vạn Trạng.
Vợ trang điểm, vẽ mặt xanh lè, đánh phấn trắng toát: - Thiên Thanh Bạch Nhật.
Vòng vàng, ngọc ngà, kim cương, hột xoàn của vợ lóng lánh như các vì sao: - Thiên Hà.
Em gái vợ: - Thiên Nga.
 
Vợ vắng nhà: - Thiên Đàng.
Có bồ nhí mà vợ biết được: - Thiên Tai.
 
 
 
lụm trên nét 
Phù vân 24.08.2013 00:16:49 (permalink)
0
ĐỌC BÁO GIÙM BẠN

 
Chuyện thật đến khó tin: Thiên thần hộ mệnh cứu thiếu nữ bị đụng xe  
 
...Nhưng cũng từ lúc đó vị linh mục kia bỗng nhiên biến mất, không ai trong số những người hiện diện thấy ông bỏ đi. Ngay cả việc ông linh mục này hiện diện cũng không giải thích được vì khi tai nạn vừa xảy ra, cảnh sát đã cấm mọi sự đi lại ở nhiều đoạn đường chung quanh đó. Một điều lạ lùng hơn nữa là trong 80 tấm ảnh chụp quang cảnh hiện trường tai nạn, không một bức ảnh nào có hình của vị linh mục trên.
 
Cali Today News - Có lẽ đây là một câu chuyện khó tin vào thời nay nếu chỉ nghe kể lại, nhưng nó đã xảy ra với cô gái 19 tuổi tên Katie Lentz tại thành phố Quincy, tiểu bang Missouri. 
Vào ngày chủ nhật cuối tuần qua, cô Katie đã bị một người say rượu lái xe đụng phải khiến cho chiếc xe bị tan nát và người cô Katie bị kềm chặt giữa tay lái và ghế với thương tích trầm trọng. Nhân viên cấp cứu có mặt lúc đầu tưởng chừng như vô hy vọng để đưa cô ra khỏi xe sau một tiếng đồng hồ vật lộn với máy móc vì không cưa qua được loại thép dày của chiếc xe Mercedes và phải gọi thêm tiếp viện về thiết bị. 


Tai nạn. Photo courtesy:  New York Daily News
 
Cảm thấy sự nguy hiểm gần kề, cô Katie có yêu cầu mọi người có mặt hãy cùng cô cầu nguyện thì ngay lúc đó có một người trang phục như linh mục xuất hiện. 
 Vị linh mục này trấn an mọi người và quả quyết mọi việc rồi sẽ ổn thỏa. Ông còn xin vẩy dầu thánh lên người nạn nhân và các nhân viên cấp cứu. 
 Quả nhiên ngay lúc đó những máy móc mang đến đã cắt rời đầu xe và cô Katie được mang ra ngoài và dùng trực thăng chuyển đi cấp cứu. Nhưng cũng từ lúc đó vị linh mục kia bỗng nhiên biến mất, không ai trong số những người hiện diện thấy ông bỏ đi. Ngay cả việc ông linh mục này hiện diện cũng không giải thích được vì khi tai nạn vừa xảy ra, cảnh sát đã cấm mọi sự đi lại ở nhiều đoạn đường chung quanh đó. Một điều lạ lùng hơn nữa là trong 80 tấm ảnh chụp quang cảnh hiện trường tai nạn, không một bức ảnh nào có hình của vị linh mục trên. 
 Hội thánh Thiên Chúa giáo địa phương cho biết họ không hề nghe kể chuyện cứu người này từ bất cứ một thành viên linh mục nào và cho biết họ cũng không có ý định tìm hiểu sâu xa thêm vì tôn trọng ý muốn không phô trương của vị linh mục kia, nếu thật sự đó là người của hội thánh.   
Đội trưởng toán cấp cứu là Raymond Reed chỉ biết gãi đầu gãi tai cho là phép lạ xuất hiện, có thể là một thiên thần giả dạng linh mục hay linh mục được thiên thần nhập vào nhưng dù thế nào thì ông vẫn vui mừng vì cuối cùng cô Katie đã được cứu sống và đang điều trị tại bệnh viện có tên là Blessing Hospital. 
  Kẻ say rượu lái xe là một thanh niên 26 tuổi đã bị truy tố tội gây ra tai nạn trong khi cả thành phố Quincy đều muốn đi tìm vị linh mục thiên thần (mystery priest) bí ẩn này.
 
Phước An
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.08.2013 04:36:43 bởi Phù vân >
dzuylynh 24.08.2013 04:15:18 (permalink)
0
 

 
 
ở một nơi không có mùa thu

ở một nơi không có mùa thu, chiếc lá vàng lóng ngóng vô vọng tìm một chỗ bơi trong ký ức.
gió heo may thập thò trong nghiên mực, chực khuấy dậy nỗi buồn sền sệt không tên.
mơ hồ sương pha, khói tỏa.
đong đưa, khép mở cánh cửa thời gian bản lề sau trước.

mùa thu ở lại bên kia vỹ tuyến từ lâu.
chỉ có nắng theo cha bước dài bước ngắn.
chỉ có mưa theo mẹ bước ngã bước nghiêng.
không phải là lính thú, chẳng phải đi trấn thủ lưu đồn, sao bước chân xuống thuyền mà nước mắt như mưa.
bỏ lại nỗi cơ hàn bên bờ bắc giòng Bến Hải, cầm niềm tin xuôi nam vượt nhịp cầu Hiền Lương.
chốn cũ trăng lưỡi liềm đã tra thêm chiếc cán, rớt xuống nông trường sỏi đá đầm lầy mà gặt lấy ngô khoai.
mồ hôi đóng muối trên lưng người, mốc thếch.
em bện sợi lưu vong cột bím thắt đuôi gà, đội trên đầu vòng kim cô trống đồng Ngọc Lũ, 
em moi con chữ từ khóe mắt cay xè mặn đắng, chấm máu mình thay mực làm thơ, những bài thơ tuổi trẻ sục sôi khát vọng tự do no ấm.
mùa thu, lá vàng thơ mộng không có chỗ trú thân nơi quê hương đã bán tháo cho giặc ngọai xâm phương bắc.
nơi em ở chỉ có nắng rát vô tâm bỏng da người nô lệ, mưa dầm an phận thấm mục tinh hoa tuổi trẻ, có bão vô thần đe dọa vạn sinh linh. 
và mùa thu đã chết từ một dạo bốn mươi lăm, tháng tám.

tháng bảy vào thu ở quê mình, em nhớ cắm mấy nén nhang lên đầu lũ cô hồn sống bán nước cầu vinh.
tháng tám tiết trung thu, em đừng cho ai bóp méo một vầng trăng tròn cổ sử, để con trẻ thấy đường mà xem chuyện thằng cuội gian dối chị hằng, lừa gạt nhân gian.
hồn thiêng sông núi nước Nam nương theo cánh lá vàng xuôi gió heo may, mang mùa thu làm hành trang cho cuộc hành trình tha phương của người lưu vong viễn xứ.

nơi anh ở, mùa thu đang bàng bạc. 
tội cho em, chốn quê nhà...
ở một nơi không có mùa thu!


Aug 23.2013.dzuylynh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.08.2013 08:35:11 bởi dzuylynh >
SongHuong 24.08.2013 11:55:02 (permalink)
0


HOÀI CẢM
Tặng HN, cảm xúc nghe bài HOÀI CẢM của Cung Tiến
 
“ Chờ nhau hoài cố nhân ơi “ (1)
Chiều bên thành nội từng lời như say
Chút tình gởi gió ngàn bay
Em là sương để… vòng tay thẫn thờ
 
Anh về thực giữa cơn mơ
Nụ hôn rớt lặng đội bờ riêng chung
Dường như xa cách ngàn trùng
Dường như xưa cũ…ta từng có nhau
 
Hẹn làm chi đến muôn sau (2)
Lời trong đôi mắt chiều đau mấy lần
Mai rồi còn gặp cố nhân ?
Mà vòng tay lạc giữa vòng chông chênh
 
Chút hương còn lại bên thềm
Đường về đôi ngã gập ghềnh lời ru
Chừng như… chiều đã là thu
Phía vòng tay lỡ mịt mù lối xưa
 
“ Còn đâu ngày cũ êm vui “(3)
Sợ mai lời hát ngủ vùi trong mưa
“ Dạt dào tựa những âm xưa “(4)
Trong cơn chếnh choáng… mình đưa nhau về.
 
 
Huế 24/8/2013
Sông Hương
 
 
 
 
(1)   , (3), (4)    Lời trong bài hát Hoài cảm của Cung Tiến
(2)   Ý từ câu “ Hẹn nhau một kiếp xa xôi “ trong bài hát
 
 
 
 
 
 

thiên thanh 24.08.2013 18:04:10 (permalink)
0
 
chút dư âm của mùa lễ Vu Lan ...  
Này bầu trời rộng lớn ơi, có nghe chăng tiếng em gọi. 
Mẹ giờ này ở chốn nao, con đang mong nhớ về mẹ. 

 
 
 
 
 
GẶP MẸ TRONG MƠ ( MOTHER IN THE DREAM )
nhạc Mongolia | lời Việt : khuyết danh
trình bày : triều âm


 đốt nén tâm hương con nhớ mẹ
 tháng bảy về nghe nghẹn trong tim
 đóa mẫu tâm chừ biết đâu tìm
 xin dâng mẹ lời ca con trẻ
 mẹ ra đi con còn tấm bé
 mới hôm nào đã mấy mươi năm
 đêm Vu Lan níu ánh trăng rằm
 xin dẫn lối con về thăm mẹ
 (phùvân)

Này bầu trời rộng lớn ơi, có nghe chăng tiếng em gọi.
Mẹ giờ này ở chốn nao, con đang mong nhớ về mẹ.
Mẹ ở phương trời xa xôi, hay sao sáng trên bầu trời.
Mẹ dịu hiền về với con nhé, con nhớ mẹ.
Lời nguyện cầu từ chốn xa, mong ước con yên bình
Mẹ thật hiền tựa nắng mai ấp ôm con tháng ngày.
Mẹ giờ này ở chốn rất xa, trong mơ con đã thấy mẹ,
Mẹ dịu dàng hát khúc ca, sao con thấy mẹ buồn.
Nhìn cánh đồng xa xanh, con nhớ mong về mẹ,
Mẹ trở về với con ấm áp bên mái nhà.
Và từ bầu trời rất cao, mong ước con yên bình,
Mẹ ngồi buồn ở chốn xa nhớ thương con vắng mẹ.

Gửi về mẹ nhiều cánh hoa, thắm sương long lanh giữa núi đồi,
Chợt giật mình tỉnh giấc mơ, sao không thấy mẹ, nghẹn nghào thương mẹ bao la, mong đến bên mẹ hiền.
Mẹ ở lại với con nhé con đến với mẹ.
Mẹ nguyện cầu và ước mong, con sống trong yên lành,
Mẹ hiền nào biết không con chỉ mong có mẹ.
Và từ bầu trời rất cao, mong nhớ con mỗi ngày,
Mẹ đừng buồn nhiều nữa nhé con đang đến, mẹ ơi. 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.08.2013 18:07:51 bởi thiên thanh >
dzuylynh 25.08.2013 23:04:25 (permalink)
0
NHỮNG NGÀY XƯA THÂN ÁI
( dzuylynh kính tặng bài viết này đến các huynh trưởng và đàn em đồng môn Trường Bộ Binh Thủ Đức. Để tưởng nhớ những kỉ niệm buồn vui huynh đệ với ngôi Trường Mẹ thân yêu của chúng ta một thời tuổi trẻ)
 
 
 
Cuộc Đón Tiếp Đại Tá Lê Văn Phú, Cựu Tham Mưu Trưởng Trường Bộ Binh

Người đứng giữa trong bộ thường phục là Đại tá Lê Văn Phú,  cựu Tham Mưu Trưởng Trường Bộ Binh Thủ Đức, năm nay (2013) ông được 85 tuổi vàng, người vẫn còn sáng suốt minh mẫn.

Một vị sĩ quan cao cấp của Quân Lực VNCH, sau hơn 38 năm từ ngày nước mất vào tay Cộng Sản, sau 10 năm bị giam trong nhà tù “cải tạo” và sau nhiều năm trời “ẩn dật” nơi xứ người, bỗng hôm nay cảm thấy như mình đang mơ, chưa dám tin là thật, khi trong một chuyến đi mùa hè cùng với gia đình, ông bất ngờ gặp lại những bộ quân phục sinh viên sĩ quan mà ông đã từng nhìn thấy hàng ngày nơi quân trường của ông trước năm 1975. Đó là Trường Bộ Binh Thủ Đức, nơi ông từng giữ chức vụ Tham Mưu Trưởng cho đến ngày mất nước.
 
Vị sĩ quan cao cấp đó chính là Đại Tá Lê Văn Phú. Ông lặp đi lặp lại nhiều lần, rằng ông cảm thấy như đang “ở trên mây”, ông ngạc nhiên, ông xúc động, khi được những cựu sinh viên sĩ quan Trừ Bị Thủ Đức tổ chức đón tiếp ông nói riêng và các thân nhân cùng đi với ông nói chung, một cách niềm nở, thân tình nhưng không kém phần trang trọng – so với lễ nghi quân cách – chiều Chủ Nhật 18 tháng 8 vừa qua.
 
Cuộc đón tiếp được tổ chức mặc dù gấp rút nhưng rất chu đáo, tại trụ sở tạm thời của Hội Ái Hữu Cựu Sinh Viên Sĩ Quan Trừ Bị Thủ Đức Ontario, 87 Brownville Ave., Toronto.
 
Các Alfa trong bộ quân phục sinh viên sĩ quan Trừ Bị Thủ Đức xếp hàng ngang đón Đại Tá Lê Văn Phú từ lề đường vào cổng. Bên trong là một cánh cổng trang trí, trên đó ghi hàng chữ “Trường Bộ Binh Thủ Đức”. Ngoài ra, còn có hai tấm biểu ngữ ghi câu “Chào Mừng Đại Tá Lê Văn Phú, Cựu Tham Mưu Trường Trường Bộ Binh.”
 
  
Các SVSQTB/TD đón tiếp Đại Tá Phú từ lề đường vào cổng, không kém phần phần long trọng
 
    
 
Alfa Nguyễn Văn Phát, Hội Trưởng Hội Áí Hữu Cựu Sinh Viên Sĩ Quan Trừ Bị Thủ Đức Ontario cho biết, tình cờ nghe tin cựu đại tá Tham Mưu Trưởng Trường Bộ Binh cùng gia đình từ Montreal đến Toronto, nên Hội Đồng Quản Trị đã đồng ý tổ chức cuộc đón tiếp vị chỉ huy của mình.
 
 
Theo truyền thống, bắt đầu là lễ chào quốc kỳ VNCH, sau đó là phút mặc niệm để tưởng nhớ các quân dân cán chính bỏ mình vì lý tưởng Tự Do, đặc biệt cũng để tưởng nhớ các cựu sinh viên sĩ quan đã hy sinh vào những phút cuối cùng của tháng 4 năm 1975 để bảo vệ Trường Mẹ.
 
Tiếp theo, tất cả mọi người hiện diện, kể cả phụ nữ, đồng ca bài “Thủ Đức Hành Khúc”. Đây là bài hát của thời quân trường Thủ Đức, trong đó nhắc đến các địa danh chung quanh quân trường mà các cựu sinh viên sĩ quan đều nhớ nằm lòng:“… Này Đồi 18 tiến tới, kìa Mẹ Bồng Con chơi vơi, Hăm Lăm Ba Mươi ghi dấu ngàn đời…”
 
Thay mặt Hội Ái Hữu Cựu Sinh Viên Sĩ Quan Trừ Bị Thủ Đức, Alfa Nguyễn Văn Phát đã ngỏ lời chào mừng Đại Tá Lê Văn Phú – và thân nhân ông – đã ghé lại đây thăm các cựu sinh viên sĩ quan. Alfa Phát nói:
“Thật là một niềm vui bất ngờ cho anh em chúng tôi, những Cựu SVSQ Trừ Bị Thủ Đức, gia đình Cư An Tư Nguy Ontario và các thân hữu của chúng tôi được đón tiếp Đại Tá hôm nay.
Vui mừng vì chúng tôi gặp lại Vị Chỉ Huy của chúng tôi từ Quân Trường; bất ngờ vì chúng ta chưa bao giờ có được sự liên lạc, và chúng tôi cũng không nghĩ rằng sẽ có cơ hội gặp lại Đại Tá tại nơi này.
… Sau ngày chúng ta đau đớn chia tay nhau đến nay, đã hơn 38 năm qua, nhưng hình ảnh của những ngày tháng trong quân trường lúc nào cũng hiện ra rõ trong tâm khảm của từng anh em chúng tôi”.
 

Alfa Nguyễn Văn Phát ngỏ lời chào mừng Đại tá Phú.
  
Chỉ nói được vài câu ngắn ngủi thì Alfa Phát đã xúc động nghẹn lời, phải ngừng nói. Cùng lúc, Alfa Lê Đức Vân đứng phía sau, đưa tay xoa nhẹ lên lưng Alfa Phát, vừa an ủi vừa khuyến khích. Và Alfa Phát nói tiếp:
“Chúng tôi vẫn còn tôn trọng nhau, còn có huynh trưởng, còn có đàn em, có lớn, có nhỏ… Đây là điều mà ít nhất, chúng tôi còn thấy hãnh diện là những cựu SVSQ Trừ Bị của Trường Bộ Binh Thủ Đức.
Ngoài ra, chúng tôi còn sát cánh với đồng bào trong nước và ở hải ngoại để ủng hộ công cuộc đấu tranh cho tự do, cho nhân quyền của Việt Nam. Chúng tôi cũng có những đóng góp cho các anh em thương phế binh ở quê nhà; chúng tôi cũng có những đóng góp cho các nhà tranh đấu cho dân chủ trong nước; chúng tôi còn góp công sức gìn giữ Lá Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ và mong một ngày không xa, Việt Nam sẽ được thật sự Tự Do, Hòa Bình để chúng ta còn có hy vọng được trở về thăm quê cha, đất tổ trước khi nhắm mắt…”
 
Trong phần đáp từ, Đại Tá Lê Văn Phú, cựu Tham Mưu Trường Trường Bộ Binh nói, năm nay ông đã 85 tuổi, sau 10 năm tù “cải tạo” tại Hà Tây, ông không bao giờ nghĩ là có ngày ông được gặp lại những bộ quân phục sinh viên sĩ quan như thế này.

Ông cũng không đè nén được sự xúc động. Nước mắt giàn giụa, ông nghẹn lời một lúc khá lâu… Ông tâm sự rằng, tuổi đã già sức đã yếu, không biết có còn được nhìn thấy ngày đất nước Việt Nam tự do thật sự, không còn bóng dáng quân Cộng Sản.

Đại Tá Lê Văn Phú kể lại những giờ phút cuối cùng của Trường Bộ Binh. VC pháo kích liên tục vào Trường Bộ Binh Long Thành, làm hư hại ăng-ten truyền tin, khiến trường hầu như bị mất liên lạc với các nơi khác. Các sinh viên sĩ quan được đưa trở về trường cũ ở Thủ Đức. Phần ông thì ở lại coi trường tại Long Thành. Trong trường chỉ còn lại khoảng 200 người kể các các nhân viên hành chánh. Bên ngoài chỉ có 1 tiểu đoàn Địa Phương Quân bảo vệ. Vì không thể chịu đựng mãi tình trạng như vậy, ông xin lệnh cấp trên cho tất cả mọi người được di chuyển từ Long Thành trở về Trường Bộ Binh Thủ Đức cũ. Ông phải nhờ một số sĩ quan cao cấp liên lạc với Tổng Cục Quân Huấn. Sau cùng, được phép di tản khỏi Long Thành, ngày 29 tháng 4 ông mới từ Long Thành về được an toàn và trải qua đêm 30 tháng 4 ở Thủ Đức.
 
Lễ gắn alpha khóa 3/72 Thủ Đức
  
Sau khi Tổng Thống Dương Văn Minh ra lệnh buông súng, có một chiếc xe tăng nhỏ, đơn độc, của VC chạy vào trường Bộ Binh Thủ Đức, chạy từ cổng trước tới cổng sau, lực lượng phòng thủ gồm các SVSQ đem các xe GMC ra chận nhưng bị nó ủi văng, rồi vòng trở vào trường. Đến khi nó ra khỏi cổng trước, quẹo trái thì bị các anh lính Địa Phương Quân bên ngoài khai hoả chận lại, các SVSQ liền phóng lên ném lựu đạn vào trong xe, khiến tên lính VC lái xe tăng bị thương nặng. Lúc đó Đại Tá Phú mới nhìn thấy tên VC này chỉ khoảng 15, 16 tuổi, và chân bị xích vào xe, trước khi chết cậu ta kêu khóc “Má ơi! Chắc con không gặp má được nữa.”
 
Đại Tá Lê Văn Phú kể tiếp, sau lệnh buông súng, ông được báo cáo có một tiểu đội VC kéo đến cổng trường, ông tự lái xe Jeep ra cổng và gặp một thiếu úy VC. Hắn đưa ông đến gặp một trung đoàn trưởng VC đóng ngoài xa lộ, tên này liền theo ông vào trường gặp đại tá Trần Đức Minh, Chỉ Huy Trưởng trường. Sau đó mọi người đều rời trường, ai có thường phục thì mặc thường phục ra cổng và tự giải tán.
 
Đại Tá Lê Văn Phú cũng bày tỏ sự vui mừng khi được biết các cựu sinh viên sĩ quan Trừ Bị Thủ Đức vẫn gắn bó, kết hợp thành đoàn thể và có các sinh hoạt đều đặn như Hội Ái Hữu Cựu Sinh Viên Sĩ Quan Trừ Bị Thủ Đức Ontario. Ông cầu mong cho Hội được bền vững và hoạt động hiệu quả vì tự do dân chủ cho đất nước.
 
Alfa Nguyễn Văn Phát còn thay mặt Hội Ái Hữu Cựu SVSQ Trừ Bị Thủ Đức Ontario, trao tặng món quà lưu niệm cho vị cựu Tham Mưu Trưởng Trường Bộ Binh, bức ảnh “Vá Cờ” (của nhiếp ảnh gia, Trung Tá Nguyễn Ngọc Hạnh) đóng trong khung kính.
Alfa Phát nói: “Kính thưa Niên Trưởng, hôm Thứ Bảy, ngày 03-08 vừa qua, Hội Ái Hữu Cựu Sinh Viên Sĩ Quan Trừ Bị Thủ Đức vùng Ontario có tổ chức một buổi tiệc buffet và văn nghệ với chủ đề “Cám Ơn Người Lính Việt Nam Cộng Hòa” … Trong buổi tiệc, chúng tôi có trao tặng hơn 300 ảnh Vá Cờ với khung kính cho các chiến hữu Việt Nam Cộng Hòa… Hôm nay chúng tôi có làm một bức ảnh Vá Cờ đặc biệt, kính tặng Niên Trưởng để tỏ lòng quý mến và cám ơn Người Lính Già đã từng là cấp chỉ huy, dạy dỗ chúng tôi tại Trường Bộ Binh, và đã chiến đấu bảo vệ lá Cờ Vàng, biểu tượng của sự tự do cho đồng bào Việt Nam.”
 
Khi nhận bức ảnh “Vá Cờ” Đại Tá Lê Văn Phú đã thân thiết hôn lên bức ảnh, khiến các cựu SVSQ Trừ Bị Thủ Đức hiện diện đều bồi hồi, nhớ về một thuở oai hùng, không màng sinh tử, đối diện quân thù trên khắp bốn Quân Khu để bảo vệ lá Cờ Vàng cho Tổ Quốc và nhân dân Việt Nam.
 
   

 

Alfa Nguyễn Văn Phát và Alfa Lê Đức Vân thay mặt đồng môn trao tặng Đại Tá Phú bức ảnh lưu niệm Vá Cờ. Ông đã bồi hồi cảm động và đã hôn thân thiết lên bức ảnh. 
 
Khoảng 8 giờ, bữa ăn tối diễn ra trong bầu không khí thân mật, với nhiều món ăn đặc biệt ngon miệng: bún mắm, gấu xào lăn, xôi gấc, thạch, cháo…
 
Phần văn nghệ, tuy gọi là “văn nghệ giúp vui” nhưng thực tế, ca sĩ không ngăn được tiếng khóc lẫn trong tiếng hát khiến nhiều người ứa lệ khóc theo. Đó là Alfa Trần Thành Nghiệp với bài hát “Người Lính Già Xa Quê Hương” (sáng tác của Nhật Ngân.)
 
 
   

Alfa Trần Thành Nghiệp và với bài hát Người Lính Già Xa Quê Hương.
 
[YouTube]http://www.youtube.com/watch?v=S3R3qs2fAHs[/YouTube]
 
 
“Người lính già xa quê hương, nghe quê hương đêm ngày trăn trở, nhớ quá một thời chinh chiến gian lao… Nhớ phút hiên ngang đi vào binh lửa…Ôi thân trai một thời súng gươm, nay bỗng dưng thành kẻ lưu vong….”  và Alfa Nghiệp đã nhiều lần nghẹn ngào nức nở. Đại Tá Phú cũng không cầm được nước mắt…
 
Buổi tối hôm đó có rất nhiều “người lính già xa quê hương”. Nhưng “người lính già nhất” chắc chắn là Đại Tá Lê Văn Phú, cựu Tham Mưu Trưởng Trường Bộ Binh.
 
Chương trình văn nghệ còn có các tiếng hát quen thuộc: Alfa Hoa Xuân Cường, Alfa Lê Đức Vân, và Alfa Phan Thông Tùng đệm guitar.
 
Alfa Lê Đức Vân với bài hát Lính Nghĩ Gì
 
[YouTube]http://www.youtube.com/watch?v=S3R3qs2fAHs[/YouTube]
 
 
Trước khi từ giả ra về lúc 10 giờ 30 tối, Đại Tá Phú đã trao tặng Hội Ái Hữu Cựu SVSQ Trừ Bị Thủ Đức Ontario 1.000 Gia kim để Hội có thêm tài chánh hoạt động.
 
Đây là món quà bất ngờ khiến cho nhiều Alfa cảm thấy như “ở trên mây.” Alfa Phát đã ngỏ lời cảm tạ cựu Tham Mưu Trưởng Lê Văn Phú và mong mỏi sẽ có dịp mời Đại Tá Phú đến với anh em cựu sinh viên sĩ quan lần nữa trong tương lai gần.
 
Có thể nói, đây là cuộc đón tiếp rất thắm thiết tình huynh đệ (chi binh), đã gieo vào lòng người nỗi quyến luyến bịn rịn, mừng mừng tủi tủi, có cả khóc lẫn cười (theo mệnh nước nổi trôi)…
 
 
Hoàng Sơn Hà, Toronto, 21/08/2013.


<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.08.2013 23:56:36 bởi dzuylynh >
Phù vân 26.08.2013 01:15:54 (permalink)
0
Một " Nghĩa cử Cần Vương "
Lịch sử khái quát dẫn họ về lại quá khứ... Ngày 2 tháng 8 năm 1884, vua Hàm Nghi mới 13 tuổi lên ngôi ở điện Thái Hòa mà không thẩm ý Khâm sứ Rheinart như công ước đã ký kết. Hành động này bầy tỏ chủ quyền độc lập của nước Nam bất chấp sự bất bình của quan chức bảo hộ.

Chiếc Jumbo 747 Air France sửa soạn đáp xuống phi trường Charles De Gaulle, phi đoàn trưởng cất tiếng chào mừng du khách sắp đến nước Pháp. Trinh cài giây an toàn, chỉnh đốn lại ghế ngồi rồi nắm tay Lân thản nhiên chờ đợi...
  Chuyến du lịch thường niên của họ dự tính sẽ nghỉ nửa tháng hè ở vùng Dordogne thuộc miền Tây Nam nước Pháp. Phong cảnh nơi đây nổi tiếng với những lâu đài cổ, đồi núi cây xanh, nắng hạ ấm áp, tiện lợi cho việc tĩnh dưỡng nghỉ ngơi.
  Lân và Trinh gặp nhau vài năm trước ở Cali trong hoàn cảnh “Tự Tình” của nữ sĩ Hồ Xuân Hương “vầng trăng bóng xế khuyết chưa tròn”. Bên nhau, họ xây dựng lại cuộc đời vào lúc con cái đã trưởng thành. Lân là cựu học sinh ESSEC Business School ở Paris và Trinh, bác sĩ chuyên khoa nhi đồng ở Little Saigon, Orange County. Xã hội Mỹ thu nhập cao nhưng công việc quanh năm suốt tháng bận rộn, vì thế để thay đổi không khí, buông xả những nhọc nhằn, họ tìm đến miền quê thanh tịnh Âu châu... Ngày thì nằm dài đọc sách, chiều đi bộ quanh đường làng khi những con chim rừng líu lo bay về tổ.
  Lân tình cờ thuê được một phòng tại Auberge Castel Merle trong làng Sergeac. Sau bữa sáng điểm tâm, họ thăm các vùng phụ cận, chiều về quán trọ ăn tối, đặc biệt nơi này nổi tiếng “foie gras” và rượu vang vùng Domme tuyệt vời... Dân tình ở làng nhỏ thân mật ngoài sự tưởng tượng. Vợ chồng chủ quán Christopher và Anita Millinship quyến luyến hai người khách phương xa, thường ưu ái chuyện trò với họ vào buổi chiều rảnh rỗi. Một hôm, Christopher nói với Lân và Trinh:
  - Gần xã Sergeac này, có Chateau de Losse của hoàng tộc Annam khi xưa, ngày nay được liệt kê vào hàng di sản quốc gia, các bạn đã đến thăm chưa? Hoàng gia cũng chôn cất ở làng Thonac bên cạnh, lái xe chỉ 2, 3 cây số...
  Lân và Trinh, hai du khách đến từ xứ Mỹ ngàn dặm, ngẩn ngơ với cái tin vừa thoáng nghe nhưng phấn khởi tưởng như sắp gặp lại đồng hương thân quen ở nơi xa lạ... Một hoàn cảnh “độc nhất vô nhị”! Họ về phòng, hết còn muốn đọc sách nghỉ ngơi, cố tìm hiểu lịch sử để sáng mai thăm Thonac và nhất là mộ vị vua anh hùng nước Việt. Hoàng Đế Hàm Nghi vì tấm lòng ái quốc mà bao năm bị đọa đầy rồi phải gởi cốt xương tàn ở chốn xa xôi này sao? Khó tin mà chuyện có thật nơi quê người... 
Chateau de Losse.
 
Lịch sử khái quát dẫn họ về lại quá khứ... Ngày 2 tháng 8 năm 1884, vua Hàm Nghi mới 13 tuổi lên ngôi ở điện Thái Hòa mà không thẩm ý Khâm sứ Rheinart như công ước đã ký kết. Hành động này bầy tỏ chủ quyền độc lập của nước Nam bất chấp sự bất bình của quan chức bảo hộ.
  Nửa tháng sau, Đại tá Guerrier hung hăng như tên gọi, cầm đầu 185 sĩ quan binh lính đến hoàng thành dự lễ phong vương. Guerrier buộc triều đình Huế phải để phái đoàn đi lối giữa vào Ngọ Môn thường dành riêng cho vua. Quan triều Nguyễn cự tuyệt... Quân Pháp phải nhượng bộ, chấp nhận mọi thành phần quan khách đi cửa phụ hai bên trừ 3 người là Đại tá Guerrier, Khâm sứ Rheinart và Đô đốc Wallarrmé vào cổng chính.
Tính khí khái của vị Hoàng đế trẻ vừa lên ngôi vô tình khơi lại niềm kiêu hãnh dân tộc tự chủ, gióng lên tiếng chuông thức tỉnh thần dân. Bất kể lính Pháp đóng quân tại cố đô, vua Hàm Nghi và triều đình Huế vẫn tỏ thái độ đối đầu không hèn...
  Năm sau 1885, Thống tướng De Courcy biệt phái sang Đông dương để phụ lực đặt nền bảo hộ. Khi sửa soạn yết kiến vua Hàm Nghi, De Courcy ra yêu sách cũ là phái đoàn tháp tùng 500 người phải đi vào cung vua bằng cửa giữa dành riêng cho đại khách. Triều đình Huế lại đề nghị như lần trước cho đúng lễ nghi nhưng De Courcy từ chối thẳng thừng.
  Bị khinh thường nên vua quan nước ta âm thầm tập trung hỏa lực tấn công trại binh Pháp ở đồn Mang Cá. Lính Pháp phản công tảng sáng hôm sau, quân triều Nguyễn thua, bỏ kinh thành Huế chạy đến Tân Sở. Nơi đây, vào đầu tháng 7 năm 1885, vua Hàm Nghi tuyên hịch Cần Vương kêu gọi sĩ phu và nông dân nổi dậy chống Pháp dành độc lập. Dân chúng hưởng ứng phong trào rất đông... Tiếc thay vì lực lượng tản mát nên thế cô! Tháng 9 năm 1888, nhà vua bị bắt do nội phản, lúc mới 17 tuổi và bị đầy sang xứ Algerie ở Bắc Phi.
Suốt cuộc đời lưu vong, cựu hoàng tỏ rõ chân tướng anh hùng, vẫn áo dài khăn xếp giữ vững cốt cách dân tộc và thời gian đầu ở Alger, ngài từ chối học tiếng Pháp vì dè bỉu ngôn ngữ của kẻ xâm lăng. Đến năm 1904, vua Hàm Nghi bước vào tuổi trung niên, an phận kết hôn với cô Marcelle Laloe, con gái của chánh án tòa thượng thẩm Alger. Đám cưới long trọng trở thành một hiện tượng văn hóa của thủ đô Alger mà chú rể xứ Annam vẫn trịnh trọng khăn đống áo dài bên cạnh chiếc áo cưới lộng lẫy của cô dâu Tây phương. Cảm động thay tấm lòng khí khái trung kiên!
 
 
Căn nhà nhỏ bên cạnh lâu đài, nơi công chúa Như Mây đã sống tuổi già với vị quản gia.
 
Thonac là quê vợ nên vua Hàm Nghi và bà Laloe đã mua Chateau de Losse lúc sinh thời. Thời gian sau, công chúa Như Mây sống cuộc đời độc thân trong lâu đài. Những năm cuối vì thiếu tiền bảo quản nên công chúa phải bán đi rồi dọn sang căn hộ nhỏ ở chung với quản gia. Dân làng Thonac đánh giá hạnh phúc của gia đình cựu hoàng rất cao. Vua Hàm Nghi và bà Laloe có 3 người con: công chúa Như Mây, hoàng Tử Minh Đức và công chúa Như Lý.
  Công chúa Như Mây trước khi mất năm 1999 đã làm di chúc để quản gia sống trọn đời trong căn hộ rồi sau đó con cháu mới được bán. Bà là phụ nữ đầu tiên đậu thủ khoa kỹ sư canh nông Pháp được cư dân ở đây mến mộ và lưu truyền những kỷ niệm tốt đẹp.
  Hoàng tử Minh Đức xuất thân từ trường quân đội Saint-Cyr, năm 1946 từ chối nhiệm vụ lệnh sang Đông Dương với lời tuyên bố: “Tôi không thể cầm súng bắn lại đồng bào tôi”. Ông không có con kế thừa và mất năm 1990.
  Công chúa Như Lý tốt nghiệp tiến sĩ y khoa, lập gia đình với Công tước Francois de la Besse. Bà từ trần năm 2005, để lại 3 người con. Đầu thế kỷ 21, vì nhiều lý do thích đáng, bà đã khước từ đề nghị của chính phủ Việt Nam cộng sản cải táng vua Hàm Nghi về Huế...
  Mặt trời tháng Bẩy vừa tỏa ánh nắng đầu ngày trên sông Vézère, Lân và Trinh đã lên đường thăm Thonac nơi tọa lạc Chateau de Losse rồi viếng mộ hoàng tộc ở nghĩa trang. Vừa bước vào, hai người đã thấy nhiều khu vực cũ thiếu bảo trì. Những ngôi mộ bỏ hoang, không được chăm sóc theo định kỳ thì xã trưởng dán thông báo sẽ bốc tro cốt đi nơi khác.
  Giữa không gian thê lương cố hữu ở nơi chôn cất, nỗi buồn không tên chiếm hữu tâm hồn người tảo mộ lúc nào không hay và còn buồn hơn khi đứng trước tấm bia của vị Hoàng đế lạc lõng nơi quê người. Mầu thời gian trên mộ tạo hình ảnh hoang tàn tại khu đất hoàng gia. Rêu phong mọc trên lớp đá vân cẩm thạch thành mầu đen che kín.
 
 Bia mộ vua Hàm Nghi.
 
Lân và Trinh nhìn nhau, không nói nhưng hình như cùng tự hỏi lòng:
  - Quê hương còn hay mất? Tòa Đại sứ Việt Nam cộng sản tại Paris làm gì ở xứ sở này mà gần 40 năm nắm chính quyền đã lãng quên vị vua Nguyễn anh hùng hiếm hoi của dân tộc, một thời đã vì đất nước quên mình!
Buổi sáng tại nghĩa trang, có một bà tuổi trung niên đang ngồi khóc bên cạnh nấm mộ vừa lấp đất. Hai người đến hỏi thăm thì được biết chồng bà mới qua đời! Bà Culine là cư dân làng Thonac, biết nhiều về hoàng gia theo lời đồn từng thế hệ. Từ khi hoàng tử và hai công chúa khuất mất thì khu đất của vua Hàm Nghi hầu như không người chăm sóc.
  Xã trưởng vì nể tình và thấu hiểu hoàn cảnh vị vua Annam bất hạnh nên vẫn giữ nguyên, không dán giấy nhưng Lân và Trinh đã động lòng, không thể để mộ bia của một quân vương anh hùng nước Việt trong tình trạng tối tăm u uất như thế!
  Trinh hỏi thăm bà Culine về người quản lý chuyên lo chỉnh trang phần mộ. Họ tiếp xúc và sẵn lòng chi trả tất cả phí tổn để làm mới lại khu an nghỉ của hoàng gia trước khi kết thúc chuyến nghỉ hè dự tính an nhàn mà biến thành công tác xã hội mang theo những kỷ niệm khó quên...
Ngôi mộ cô quạnh khi Lân & Trinh thăm viếng.
 
Ngẫm nghĩ lại câu chuyện vừa kể, vua Hàm Nghi vì muốn bảo tồn danh dự của dân tộc Việt trước thực dân Pháp mà bị đầy ải một đời gian truân. Quân vương nước Nam đã dám nói không với Đại tá Guerrier và khi Tướng De Courcy nói không với Triều đình thì ngài nổ súng, rời ngai vàng và tuyên hịch “Cần Vương”. Vua Hàm Nghi không ngần ngại làm những gì phải làm dựa theo đạo lý giống như lời ngài dậy dỗ các con: “Si vous ne pouvez pas être de bon Vietnamien, soyez de bien Francais” (Nếu các con không thể là người Việt Nam tốt thì hãy là người Pháp tốt.)

  Tháng Bẩy ở Washington D.C năm 2013, Chủ tịch cộng sản Việt Nam cũng dẫn đầu phái đoàn đến gặp Tổng thống Obama không kèn không trống.
  Coi chuyện vị đại diện nước Việt Nam hôm nay không khỏi ngậm ngùi khi nhớ những hành động ái quốc của vua Hàm Nghi. Nhà vua đã đứng thẳng người trước súng đạn của quân Pháp năm xưa ngược lại hôm nay, chủ tịch cộng sản Việt Nam Trương Tấn Sang đã cúi đầu, cong lưng khi đứng bên cạnh vua Tầu Tập Cận Bình. Trong khi ấy, những con dân đang vận động cho độc lập, dân chủ, nhân quyền thì bị bỏ tù, tinh thần dân tộc của các bạn trẻ chống kẻ tử thù phương Bắc lại lãnh những bản án nặng nề. Cứ vậy, từng bước, nước Việt Nam đang chìm dần vào cảnh đêm dài Bắc thuộc lần thứ 5...
 
 
Mộ vua sau khi được trùng tu và một bông hoa lẻ loi.
Lân là bạn học cùng trường với tôi ở Pháp cách đây đã trên 40 năm. Kể lại câu chuyện hy hữu này, tôi cảm thấy hãnh diện theo từng chi tiết. Việc làm riêng lẻ nhưng lợi ích mà Lân và Trinh đã làm ở Thonac (gọi lệch lạc ra tiếng Việt là Thôn làng nghe thật trìu mến) còn mang một ý nghĩa linh thiêng mà đất nước chúng ta ngay lúc này rất cần đến... Đó là ngọn lửa yêu nước và tinh thần độc lập của phong trào “Cần Vương”.
Đầu tháng Bẩy năm nay 2013, vô tình nhưng hữu ý, Lân và Trinh đã làm được một “Nghĩa Cử Cần Vương” bởi vì ngôi mộ của vua Hàm Nghi vừa được chỉnh trang đổi mới. Ước mong tinh thần cần vương giữ nước rồi cũng sẽ bừng dậy trở lại, như tháng Bẩy năm 1885 cách đây đúng 128 năm.
 
Cảm ơn Mai T. Lân & Bác sĩ Bùi N. Trinh MD đã chia sẻ việc làm nhiều ý nghĩa này với tôi và người Việt ở khắp năm châu.
 
Cao Đắc Vinh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.08.2013 01:18:34 bởi Phù vân >
Tóc nâu 28.08.2013 01:07:14 (permalink)
0
thiên thanh


cười cuối tuần: Vợ 

Vợ khi còn là người yêu: - Thiên Thần.
Những lá thư tình của vợ: - Thiên Thư.

Con đường xưa vợ đi: - Thiên Đường.
Vợ dáng nhịp nhàng lướt đi trên sàn nhảy như rồng múa phượng bay: - Thiên Long Bát Bộ.

Sắc đẹp của vợ: - Thiên Hạ Đệ Nhất Phu Nhân.
Mùi thơm của vợ: - Thiên Hương.
Vợ có bầu: - Thiên Thai.


Vợ đang lâm bồn: - Thiên Sản.
Từ người yêu trở thành vợ, rồi từ từ được tấn phong lên chức bà già, bà nội, bà ngoại: - Thiên Chức.

Phòng ngủ của vợ : - Thiên Cung.
Nhà của vợ: - Thiên Đình.
Thành phố vợ ở: - Thiên Đô.
Suy nghĩ của vợ: - Thiên Kiến.
Lý lẽ của vợ: - Thiên Lý.

Quyết định của vợ: - Thiên Thạch.
Chữ nghĩa của vợ: - Thiên Văn.
Vợ đang lên giọng ca karaoke: - Thiên Ca.
Lời vợ dặn: - Thiên Lệnh.
Vợ gọi thì phải bẩm vâng thưa bà: - Thiên Bẩm.

Mọi việc đều do vợ định đoạt: - Thiên Định.
Chồng được vợ cưng: - Thiên Tử.
Vợ quen chân đi cà kê dê ngỗng: - Thiên Di.
Tài mua sắm của vợ: - Thiên Phú.
Vợ chỉ biết về mình: - Thiên Vị.

Ba mẹ, anh chị em, bà con họ hàng bên vợ: - Thiên Triều.
Vợ hay ngồi lê đôi mách, nói chuyện tào lao: - Thiên Tào.
Số lấy vợ chằng lửa: - Thiên Mệnh.
Vợ hay nổi máu ghen bậy ghen bạ: - Thiên Tính.
Vợ nổi cơn thịnh nộ gào thét như một vị tướng khi ra quân: - Thiên Lôi Địa Tướng.

Bị vợ hạ đo ván: - Thiên Hạ.
Tiền lương, tiền túi, tiền cà-phê cà pháo đều bị vợ tóm thu gọn: - Thiên Thu.
Vợ có tài tề gia nội trợ, coi ngó mọi việc trong nhà ngoài ngõ và muốn mọi người phải kính nể, tôn sùng mình như một vị thánh lớn: - Tề Thiên Đại Thánh.
Muốn dê vợ mà vợ không cho phép hay lạnh lùng không hợp tác: – Mưu Sự Tại Nhân, Thành Sự Tại Thiên .
Vợ nắm lấy thời cơ đầu tư vào nhà cửa đất đai để sinh lời và bắt chồng phải vui vẻ làm theo quyết định của mình: – Thiên Thời Địa Lợi Nhân Hòa.

Tướng đi của vợ: - Thiên Tướng.
Vợ thay đổi xiêm y kiểu tóc, lối trang điểm lia lịa: - Thiên Hình Vạn Trạng.
Vợ trang điểm, vẽ mặt xanh lè, đánh phấn trắng toát: - Thiên Thanh Bạch Nhật.
Vòng vàng, ngọc ngà, kim cương, hột xoàn của vợ lóng lánh như các vì sao: - Thiên Hà.
Em gái vợ: - Thiên Nga.

Vợ vắng nhà: - Thiên Đàng.
Có bồ nhí mà vợ biết được: - Thiên Tai.



lụm trên nét 

 
Có được người vợ ' hoàn hảo' kiểu này hẵn người chồng nào đó đã tu mấy chục kiếp! Thật chúc phúc ...
***
 

 
Đã lâu không về thăm phố cũ
Người xưa đâu? Sao buồn rũ thế này!
Cảm ơn nhiều những bài viết rất hay
Chỉ còn thiếu đó đây nụ cười vui thuở trước
Bóng thời gian, ai đâu giữ được
Kỷ niệm đầy góc trước, góc sau
Biết đời chỉ một lúc bên nhau
Thôi, đành vậy ngày sau vẫn còn gì để nhớ...
 
TN
 
hì hì ... Tóc thấy vắng vẻ và nhớ lời chị Ly dặn thăm chừng giùm góc phố nên lót tót vào quậy nhà anh Lynh một chút. Hôm nay quên đeo gươm kiếm nên Đạp Ta Nhăn chỉ vọc chữ thôi nha!
 
Mến chúc cả nhà an vui với mùa Thu đang gõ cửa ....
 
Attached Image(s)
dzuylynh 29.08.2013 05:59:43 (permalink)
0
 
 Đã lâu không về thăm phố cũ 
Người xưa đâu? Sao buồn rũ thế này! 
Cảm ơn nhiều những bài viết rất hay 
Chỉ còn thiếu đó đây nụ cười vui thuở trước 
Bóng thời gian, ai đâu giữ được 
Kỷ niệm đầy góc trước, góc sau 
Biết đời chỉ một lúc bên nhau 
Thôi, đành vậy ngày sau vẫn còn gì để nhớ... 
  
TN 
  
hì hì ... Tóc thấy vắng vẻ và nhớ lời chị Ly dặn thăm chừng giùm góc phố nên lót tót vào quậy nhà anh Lynh một chút. Hôm nay quên đeo gươm kiếm nên Đạp Ta Nhăn chỉ vọc chữ thôi nha! 
  
Mến chúc cả nhà an vui với mùa Thu đang gõ cửa ...

***



thời gian

xuân hạ thu đông rồi lại xuân
chiều trưa sớm tối rồi lại chiều
quẩn quanh quanh quẩn rồi quanh quẩn
con tạo xoay vần cũng bấy nhiêu

vui buồn cười khóc cười cười khóc
đi đên đến đi đến đến đi
ngõ trước thềm sau ươm kỉ niệm
hàm tiếu mãn khai đóa nỗi niềm

người xưa còn đó muôn năm cũ
quán lá cà phê buồn nối buồn
nấp bóng thời gian sầu lẻ bạn
khơi giòng thư cũ lật mùa sang

biết đời chỉ một lúc bên nhau
thiên di mòn cánh lạc phương trời
tha hương sầu chất cao vời vợi
mong đợi làm chi khách cố tri

lanchy

<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.08.2013 06:28:05 bởi dzuylynh >
SongHuong 29.08.2013 10:03:09 (permalink)
0

EM
Tặng các bạn nữ yêu cờ
 
 
Nếu đời là cuộc cờ
Em nguyện làm quân sĩ
Chu toàn nơi cửu cung
Giữ bình yên tổ ấm
 
Nếu đời là cuộc cờ
Em nguyện làm quân tượng
Dù tấn bảy tấn ba
Vẫn quay về cung ngũ
 
Ngoài kia nhiều vui thú
Em vẫn là em thôi
Ngựa anh bốn phương trời
Ngày về đừng quên nhé
 
Nẻo đời muôn lối rẽ
Có lối về hoài mong
Đừng như tốt sang sông
Phương trời nao biền biệt
 
Đừng …anh rồi nuối tiếc
Một thời chưa quá xa
Ngựa tấn bảy tấn ba
Quây quần bên cung tướng
 
Em nguyện làm sĩ tượng
Để anh là ngựa, xa
Dù bão tố phong ba
Đừng xao lòng anh nhé
 
 
Huế 28/8/2013
Sông Hương





thiên thanh 30.08.2013 17:57:27 (permalink)
0



Người bạn

 

Người chủ tiệm treo tấm bảng "Bán chó con" lên cánh cửa. Những tấm biển kiểu như vậy luôn hấp dẫn các khách hàng nhỏ tuổi. Ngay sau đó, có một cậu bé xuất hiện. "Chú bán mấy con chó này với giá bao nhiêu vậy... " cậu bé hỏi.

Ông chủ trả lời "Khoảng từ $30 cho tới $50. "

Cậu bé móc trong túi ra một ít tiền lẻ. "Cháu có $2. 37" cậu nói, "cháu có thể coi chúng được không... "

Người chủ tiệm mỉm cười và huýt sáo. Từ trong cũi chạy ra chó mẹ Lady cùng với 5 cái nắm lông be bé xinh xinh chạy theo. Một con chó con chạy cà nhắc lết theo sau. Ngay lập tức, cậu bé chỉ vào con chó nhỏ bị liệt chân đó "Con chó con này bị làm sao vậy... "

Người chủ giải thích rằng bác sĩ thú y đã khám và nói rằng con chó con bị tật ở phần hông. Nó sẽ bị đi khập khiễng mãi mãi. Nó sẽ bị què mãi mãi. Đứa bé rất xúc động. "Cháu muốn mua con chó con đó."

Người chủ nói rằng "Chắc là cháu không muốn mua con chó đó đâu, còn nếu cháu muốn nó thì chú sẽ cho cháu luôn."

Cậu bé nổi giận. Cậu nhìn thẳng vào mắt của người chủ, và nói rằng "Cháu không muốn chú cho cháu con chó con đó. Nó xứng đáng như bất kỳ con nào khác và cháu sẽ trả cho chú đủ giá tiền cho nó. Cháu sẽ đưa cho chú $2. 37 bây giờ và 50 cent mỗi tháng cho đến khi cháu trả đủ số tiền."

Người chủ phản đối "Cháu đâu có muốn mua con chó đó. Nó sẽ chẳng bao giờ có thể chạy được và chơi với cháu như những con chó con khác."

Nghe vậy, cậu bé cúi xuống và kéo ống quần lên để lộ ra một chân bị vặn vẹo, teo quắt và phải có hệ thống thanh giằng chống đỡ. Cậu nhìn lên người chủ và nói rất khẽ "Vâng, cháu cũng không có chạy được, và con chó nhỏ đó cần một người có thể hiểu được nó!".

Sưu tầm
 
thiên thanh 30.08.2013 18:06:35 (permalink)
0
Hai Viên Gạch Xấu Xí

Đến miền đất mới, các vị sư phải tự xây dựng mọi thứ. Họ mua đất, gạch, mua dụng cụ và bắt tay vào việc. Một chú tiểu được giao xây một bức tường gạch.
Chú rất tập trung vào công việc, luôn kiểm tra xem viên gạch đã thẳng thớm chưa, hàng gạch có ngay ngắn không. Công việc tiến triển khá chậm vì chú làm rất kỹ lưỡng. Tuy nhiên, chú không lấy đó làm phiền lòng bởi vì chú biết mình sắp sửa xây một bức tường tuyệt đẹp đầu tiên trong đời. Cuối cùng, chú cũng hoàn thành công việc vào lúc hoàng hôn buông xuống.
 
 
Khi đứng lui ra xa để ngắm nhìn công trình lao động của mình, chú bỗng cảm thấy có gì đó đập vào mắt: mặc dù chú đã rất cẩn thận khi xây bức tường song vẫn có hai viên gạch bị đặt nghiêng. Và điều tồi tệ nhất là hai viên gạch đó nằm ngay chính giữa bức tường. Chúng như đôi mắt đang trừng trừng nhìn chú. Kể từ đó, mỗi khi du khách đến thăm ngôi đền, chú tiểu đều dẫn họ đi khắp nơi, trừ đến chỗ bức tường mà chú xây dựng.
 
 
 
Một hôm, có hai nhà sư già đến tham quan ngôi đền. Chú tiểu đã cố lái họ sang hướng khác nhưng hai người vẫn nằng nặc đòi đến khu vực có bức tường mà chú xây dựng. Một trong hai vị sư khi đứng trước công trình ấy đã thốt lên: “Ôi, bức tường gạch mới đẹp làm sao!”.
“Hai vị nói thật chứ? Hai vị không thấy 2 viên gạch xấu xí ngay giữa bức tường kia ư?” – chú tiểu kêu lên trong ngạc nhiên.
“Có chứ, nhưng tôi cũng thấy 998 viên gạch còn lại đã ghép thành một bức tường tuyệt vời ra sao” – vị sư già từ tốn.
 
Bạn thấy đấy trong cuộc sống mỗi sự việc có giá trị như thế nào tuỳ thuộc vào cách nhìn nhận và đánh giá của mỗi chúng ta…
Đôi khi chúng ta quá nghiêm khắc với bản thân mình khi cứ luôn nghiền ngẫm nhưng lỗi lầm mà ta đã mắc phải, cho rằng cả thế giới đều nhớ đến nó và quy trách nhiệm cho ta. Chúng ta đã hoàn toàn quên rằng đó chỉ là 2 viên gạch xấu xí giữa 998 viên gạch hoàn hảo.
Và đôi khi, chúng ta lại quá nhạy cảm với lỗi lầm của người khác. Khi bắt gặp ai mắc lỗi, ta nhớ kỹ từng chi tiết. Và hễ có ai nhắc đến tên người đó, ta lại liên hệ ngay đến lỗi lầm của họ mà quên bẵng những điều tốt đẹp họ đã làm.
Cần phải học cách rộng lượng với người khác và với chính mình. Một thế giới nhân ái trước hết là một thế giới nơi lỗi lầm được tha thứ.
 
   lụm lụm trên net 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.08.2013 18:08:51 bởi thiên thanh >
thiên thanh 30.08.2013 18:12:41 (permalink)
0
lục bếp cuối tuần ... 
 
flammekueche 

3 củ hành tây vàng cắt mỏng, cho vào chảo xào với bơ : 




xào cho mền hết nước hết hăng ... tắt bếp để nguội:




chạy ra tiệm bán bánh mì mua bột bánh mì chưa nướng - khoảng 400gr tương đương 2 ổ bánh mì baguettes 
đem vià cán mỏng, càng mỏng càng ngon:




2 muỗng súp phó mát tươi /fromage nature + 2 muỗng kem tươi /crème fraîche trộn với nhau, để lên trên miếng bột
rải hành tây xào lên trên rồi cuối cùng là 100gr thịt hun khói cắt nhỏ như que diêm:




đút lò 220°C / T.7 _ 12 phút :




ăn bốc nha nha ... xin mời quý bạn GĐPT  ... 
Thay đổi trang: << < 161718 > >> | Trang 18 của 58 trang, bài viết từ 256 đến 270 trên tổng số 867 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9