GIAI ĐIỆU PHÙ TRẦM
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 58 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 867 bài trong đề mục
thiên thanh 26.03.2013 05:55:52 (permalink)
0
 
***
 
 
Nghệ thuật chơi chữ trong ca dao dân ca Việt Nam
 
 
Trần Minh Thương


  Thế nào là "chơi chữ"?
 
Chơi chữ là một nghệ thuật độc đáo trong ngôn ngữ nói chung và trong Tiếng Việt nói riêng. Có nhiều định nghĩa, khái niệm, … giải thích vấn đề này, xin được nêu một số ý kiến như sau:
 
Tự điển Tiếng Việt giải thích: "Chơi chữ là lợi dụng hiện tượng đồng âm, đa nghĩa, v.v, … trong ngôn ngữ nhằm gây một tác dụng nhất định (như bóng gió, châm biếm, hài hước, …) trong lời nói. (Hoàng Phê (chủ biên) – Từ điển Tiếng Việt – Nhà xuất bản Giáo Dục. H. 1994).
 
Từ điển thuật ngữ văn học gọi chơi chữ là "lộng ngữ" và giải thích là một biện pháp tu từ có đặc điểm: người sáng tác sử dụng những chỗ giống nhau về ngữ âm, ngữ nghĩa, văn tự, văn cảnh để tạo ra sự bất ngờ thú vị trong cách hiểu, trong dòng liên tưởng của người, người nghe". Các hình thức của lộng ngữ rất phong phú, trong đó có: nói lái, dùng từ đồng âm hoặc gần âm, dùng từ gần nghĩa, tách một từ thành các từ khác nhau. (có thể xem đây là hình thức của nghệ thuật chơi chữ - người viết chú thêm). Các tác giả trong quyển "từ điển" này cho rằng: nhìn chung các lộng ngữ đều mang tính hài hước, thường được sử dụng trong văn thơ trào phúng (có thể xem đây là tác dụng của nghệ thuật chơi chữ - người viết chú thêm). (Lê Bá Hán, Trần Đình Sử, Nguyễn Khắc Phi - Từ điển thuật ngữ văn học – Nhà xuất bản Giáo Dục . H. 2007
 
Tác giả Hữu Đạt thì xem chơi chữ là một đặc điểm độc đáo của ngôn ngữ thơ Việt Nam và nêu định nghĩa: "Chơi chữ là một biện pháp tu từ nghệ thuật dựa vào những khả năng tiềm tàng của ngôn ngữ, vận dụng linh hoạt đơn vị cơ bản của tu từ học (là chữ hoặc tiếng) đặt nó trong mối quan hệ nhiều chiều, nhiều phía với các đơn vị cùng bậc và khác bậc, nhằm khai thác tính chất nước đôi của các đơn vị ngôn ngữ dựa vào sự hiện diện của văn cảnh". (Hữu Đạt – Ngôn ngữ thơ Việt Nam – Nxb Giáo dục. H. 1996).
Từ những cách lý giải trên soi rọi vào ca dao chúng ta dễ dàng thấy được nghệ thuật độc đáo mà ngày xưa cha ông ta đã vận dụng.
 
Từ những từ láy lại đơn giản:
 
Trong chúng ta ai đó đã từng nghe câu hát của những người làm "nghề " nói thơ dạo của những năm cuối thế kỷ trước:
Vân Tiền, Vân Tiễn, Vân Tiên
Ai cho đồng tiền tôi kể Vân Tiên.
 
Vân Tiên là tên nhân vật chính trong tác phẩm "Lục Vân Tiên" của cụ đồ Nguyễn Đình Chiểu. Tác giả dân gian khi hát đã láy lại thành câu lục "Vân Tiền, Vân Tiễn, Vân Tiên" trong cặp lục bát dẫn trên cho đủ lượng chữ cần thiết của một dòng thơ. Giá trị của việc chơi chữ ở đây chỉ có vậy.
Cũng tương tự như thế ta có thể dẫn chứng một trường hợp khác: chơi chữ bằng việc sử dụng từ láy kiểu như trên:
 
Con mèo, con mẻo, con meo
Ai dạy mày trèo, mà chẳng dạy tao?
 
Từ "con mèo" được láy lại hai lần nhằm tạo âm hưởng cho câu thơ!
Với cách chơi chữ lặp đi lặp lại như thế, nhiều câu ca dao đã gợi nên cuộc sống quẩn quanh bế tắc không lối thoát của phận cái kiến, con ong ở xã hội ngày trước:
 
Con kiến mà leo canh đa
Leo phải cành cụt leo ra, leo vào
Con kiến mà leo cành đào
Leo phải cảnh cụt leo vào, leo ra.
 
Hoặc như trong một tình cảnh khác, chơi chữ kiểu láy này để thể hiện nét nghĩa gắn lết không muốn xa rời nhau của đôi nam nữ "đá trót dan díu"…
Rau má là lá lan dây,
Đã trót dan díu, ở đây đừng về.
Rau má là lá lan thề
Đã trót dan díu đừng về ở đây.
 
Đó là cách chơi chữ bình thường vốn dĩ quen thuộc trong lời ăn tiếng nói hằng ngày của ng dân quanh năm "một nắng hai sương" bên cánh đồng thửa ruộng. Trong thơ ca bình dân còn có nhiều kiểu "chơi chữ" khác mà dụng ý của nó cũng rất uyên thâm.
Chơi chữ bằng cách dùng hiện tượng từ đồng âm khác nghĩa giữa từ đơn tiết với tiếng trong từ đa tiết:
Xin dẫn bài ca dao quen thuộc sau đây để làm ví dụ:
 
Một trăm thứ dầu, dầu chi là dầu không thắp?
Một trăm thứ bắp, bắp chi là bắp không rang?
Một trăm thứ than, than chi là than không quạt?
Một trăm thứ bạc, bạc chi là chẳng ai mua?
Trai nam nhi anh đối đặng thì gái bốn mùa xin theo.
 
Muốn biết nghĩa của các từ "dầu"; "bắp"; "than"; "bạc" trong các câu hát đố trên, ta xem tiếp phần đáp lại thì hiểu được sự điêu luyện của nghệ thuật này.
 
Một trăm thứ dầu, dầu xoa không ai thắp. (Một dị bản khác: Một trăm thứ dầu, dãi dầu thì không ai thắp)
Một trăm thứ bắp, bắp chuối thì chẳng ai rang. (Một dị bản khác: Một trăm thứ bắp lắp bắp mồm, lắp bắp miệng thì chẳng ai rang)
 
Một trăm thứ than, than thân là than không ai quạt.
Một trăm thứ bạc, bạc tình bán chẳng ai mua
Chơi chữ là cách dùng các từ đơn tiết đồng âm nhưng khác nghĩa:
Trời mưa, trời gió vác đó(1) ra đơm
Chạy vô ăn cơm chạy ra mất đó(2).
Kể từ ngày mất đó(3) đó(4) ơi
Răng đó(5) không phân qua nói lại đôi lời cho đây hay?
 
Từ đó mà tác giả dân gian sử dụng trong bài ca dao trên vừa là danh từ chỉ một dụng cụ đánh bắt, vừa là đại từ chỉ nơi chốn được "mượn" làm đại từ nhân xưng chỉ người. Từ đó(2), đó(3), đó(4) là thú vị và đa tầng nghĩa nhất vậy.
Gợi lên một ý nghĩa khác "tục" mà thanh bởi từ "đẩy" đa nghĩa (cả nghĩa trong khẩu ngữ) của câu ca dao sau đây:
 
Em ơi nên lấy thợ bào
Khom lưng ảnh đẩy cái nào cũng êm
 
Xét từ ngữ nghĩa tường minh của văn bản thì không có gì hết, nó chỉ miêu tả một hành động bình thường của anh thợ mộc làm động tác bào cây, gỗ, nhưng xét về nghĩa hàm ẩn của nó thì thật là "độc", mà cái "độc" ấy là do nghệ thuật "chơi chữ' tạo ra.
 
Công dụng của nét chơi chữ ấy dùng để phê phán. Phê phán thầy đồ đạo cao đức trọng, cố ý "thanh cao" nhưng không tránh khỏi cái bản năng bình thường của con người, tác giả dân gian chơi chữ "đồ" để mỉa mai hết sức thâm thuý trong bài ca dao sau đây:
 
Nhân lúc đồ ngồi nhàn hạ
Ra hồ sen xem ả hái hoa
Ả hớ hênh ả để đồ ra
Đồ trông thấy ngắm ngay tức khắc
Đêm năm canh đồ nằm khôn nhắp
Những mơ màng đồ nọ tưởng đồ kia
 
"Đồ nọ" tưởng "đồ kia" là hai từ đồng âm nhưng một từ với nghĩa là thầy đồ - một hạng người trong xã hội, và một từ "đồ" cũng là danh từ nhưng để chỉ sinh thực khí của phụ nữ!
Nhiều khi cách chơi chữ đồng âm này tránh được cái tục, một sự nói tránh hết sức tinh tế:
 
Sáng trăng em nghĩ tối trời
Em ngồi em để sự đời em ra
Sự đời em bằng lá đa
Đen như mõm chó chém cha sự đời.
 
Cái sự đời mà câu ca dao đề cập bằng việc dùng nghĩa lấp lửng nước đôi như trên chắc chắn rằng ai cũng biết đó là cái gì rồi!
Phê phán "bà già"  còn muốn chồng được tác giả dân gian mỉa mai bằng cách chơi chữ "lợi" trong một bài ca dao quen thuộc:
 
Bà già đi chợ Cầu Đông
Xem bói một quẻ lấy chồng lợi chăng
Thầy bói gieo quẻ nói rằng
Lợi thì có lợi nhưng răng không còn
 
Lợi vừa là tính từ chỉ việc có ích, vừa chỉ một bộ phận trong vòm họng con người: cái " nướu răng"!
Đôi khi kín đáo hơn, nhẹ nhàng, để nói đến thân phận bấp bênh về thân phận của người phụ nữ trong xã hội ngày trước dân gian có câu:
 
Thân em như cá rô mề
Lao xao giữa chợ biết về tay ai.
 
Ví "thân em" với cá rô mề, quả là khó còn từ ngữ nào đắc hơn trong văn cảnh vừa dẫn, bởi nói vừa chỉ được nhiều điểu mà người sáng tạo ra nó muốn nói.
Trái lại hiện tượng trên, là việc dùng từ đồng nghĩa để chơi chữ với dụng ý phê phán rõ ràng:
 
 cứt thì lúa mới xanh
Quần hồ áo cánh bởi anh cứt này
 
Thực ra những từ không được sạch sẽ trên đây có từ "phân" đồng nghĩa với nó, nhưng dân gian không dùng "phân" mà thay "phân" bằng …(!) để nhắc nhở những người gần bùn mà vội "quên đi mùi bùn"(!)
Xong có lẽ hiện tượng dùng từ cùng trường nghĩa, gần nghĩa để tạo nét liên tưởng thú vị là phổ biến nhất trong ca dao:
 
Con quạ nó ăn tầm bậy tầm bạ nó chết,
Con diều xúc nếp làm chay,
Tu hú đánh trống bảy ngày,
Con bịp nó dậy, nó bày mâm ra.
Con cuốc nó khóc u oa,
Mẹ nó đi chợ đàng xa chưa về.
 
Bài ca dao tập hợp những con chim sống trọng bụi quạ, diều, tu hú, bìm bịp, cuốc, cho mỗi con đóng vai trò thích hợp với đặc điểm của chúng: diều với quạ cùng loại nên đóng vai trò chính; tu hu đầu mùa hè hay kêu; bìm bịp thường hay ở trong bụi rậm, ít bay đi đêm, như người nội trợ; cuốc lủi trong bụi như tìm ai, tiếng kêu của nó sầu não như khóc như than. Đây là cách chơi chữ dùng các từ cùng trường nghĩa để khắc hoạ lên những bức tranh dân gian về một đám ma nghèo nhưng đầy đủ lễ thức. Vừa phản ảnh một phong tục ngày trước với nhiều màu sắc độc đáo nhưng cũng không giấu tính châm biếm sắc sảo.
Cùng kiểu như vậy ta còn có thể gặp trong các bài ca dao tương tự:
 
Con  chết rủ trên cây,
 con mở lịch xem ngày làm ma
Cà cuống uống rượu la đà
Chim ri ríu rít bò ra chia phần
Chào mào thì đánh trống quân,
Chim chích cỡi trần vác mõ đi rao.
 
Hoặc:
 
Con  mắc giò mà chết
Con quạ ở nhà mua nếp làm chay
Con cu đánh trống bằng tay
Chào mào đội mũ làm thầy tế văn
Chiền chiện vừa khóc vừa lăn
Một bầy chim sẻ bịt khăn khóc 
 
Chọn những con vật cùng trường nghĩa khác, bài ca sau đây cũng dùng cách chơi chữ ấy:
 
Cóc chết bỏ nhái mồ côi,
Chẫu ngồi chẫu khóc :" Chàng ơi là chàng"
Ễnh ương đánh lệnh đã vang,
Tiền đâu mà trả nợ làng ngoé ơi!
 
Tác giả dân gian tập hợp trong bài ca dao này các con vật cùng loài với cóc: nhái, chẫu chuộc, chầu chàng (chẫu chàng thân và chi mảnh, dài; chẫu chuộc cũng giống như chẫu chàng nhưng lớn hơn); ễnh ương, ngoé là giống nhái bén. "Chàng" trong câu câu ca trên vừa là con vật (chẫu chàng) vừa là đại từ chỉ người trong cặp đại từ nhân xưng cổ: chàng – nàng. Như vậy, bài ca dao vừa chơi chữ bằng cách dùng từ đồng âm, vừa chơi chữ bằng cách dùng các từ cùng trường nghĩa.
Đôi lúc ghép những từ cùng trường nghĩa để chơi chữ với tính chất "trào lộng":
 
Chị Xuân đi chợ mùa 
Mua cá thu về chợ hãy còn đông
 
Những từ đồng âm khác nghĩa (Xuân, thu, đông) và các kết hợp các từ cùng trường nghĩa với nhau tạo nên nét độc đáo: hoá ra đó là bốn mùa trong năm!
Một bài khác:
 
Anh Hươu đi chợ Đồng Nai
Bước qua Bến Nghé ngôi nhai thịt 
Vui đùa với chữ là dụng ý chính của những câu ca dao này!
 
Hoặc để chỉ một cảnh sinh hoạt bình thường của một gia đình làm nghề chài lưới:
 
Cha chài mẹ lưới con câu
Chàng rễ đóng đáy con dâu ngồi nò.
Hay như để chỉ các sản vật là lương thực mà con người đổ không biết bao nhiêu giọt mồ hôi để tạo ra, tác giả dân gian gửi gắm:
 
Thấy nếp thì lại thèm xôi
Ngồi bên thúng gạo nhớ nồi cơm thơm
Hai tay xới xới đơm đơm
Công ai cày cấy sớm hôm đó mà.
Chiết tự ra từ một từ láy, hoặc một từ ghép để "chơi chữ":
Cô giỏi cô giang, cô đang xúc tép
Cô thấy anh đẹp cô đổ tép đi
 
Từ "giỏi giang" được chiết tự ra làm hai thành tố để rồi kết hợp lại nhằm nhấn mạnh tính cách của chủ thể "cô" trong câu ca trên. Đó cũng là một dạng của nghệ thuật chơi chữ!
Việc dùng từ trái nghĩa trong cùng một câu thơ, cũng là một hiện tượng chơi chữ của dân gian:
 
Bánh cả thúng sao gọi là bánh ít
Trầu cả khay sao dám gọi trầu không.
Hoặc như:
Lươn ngắn mà chê trạch dài
Thờn bơn méo miệng chê trai lệch mồm.
 
Chạch là loại cá trông giống lươn cỡ nhỏ, thân ngắn. Thờn bơn là loại cá thân dẹt, miệng và mắt lệch lên phía trên đầu. Trai là loại động vật thân mềm, vỏ cứng, gồm hai mảnh, thường há ra như cái miệng. Với nghệ thuật chơi chữ để giễu nhại giống như kiểu: "Chuột chù chê khỉ rằng hôi/ Khỉ mới trả lời cả họ mày thơmtác giả dân gian muốn châm biếm những người đem chủ quan của mình gán ghép cho người khác mà không thấy được mình cũng có khuyết điểm tương tự như thế, chả ai hơn ai, chả biếtmèo nào cắn mỉu nào!
 
Trong nhiều lời hát đối đáp cũng có hiện tượng như vậy:
 
Giàn hoa bể cạn nước đầy
Cá vàng hoá bạc chàng rày đối chi?
Chơi chữ là dùng cách nói lái, tức là đảo vị trí phần vần và thanh điệu của hai từ liền kề nhau:
Con cá đâu anh ngôi câu đó
Biết có không mà công khó anh ơi
 
Và:
 
Con cá đối nằm trong cối đá
Con mèo đuôi cụt nó năm mục đuôi kèo,…
Chơi chữ bàng cách dùng các từ thuần Việt đồng nghĩa với nhau:
 
Đi tu Phật bắt ăn chay
Thịt chó ăn được, thịt cầy thì không.
 
"Chó với cầy là những từ cùng nghĩa, gần nghĩa được sử dụng "chơi" để phê phán một hiện tượng "ngược đời"
Hay:
 
Bạn vàng chơi với bạn vàng
Chớ chơi với Vện ra đàng cắn nhau.
 
Từ "bạn vàng" của "những con chó" làm cho người nghe liên tưởng đến "bạn vàng của con người" cũng là một dụng ý thật đắc mà nghệ thuật chơi chữ tạo ra.
Hoặc đôi lúc dùng một tiếng Việt đồng nghĩa với một từ Hán Việt để chơi chữ:
 
 răng nói thật đi nha
Lúc trăng đang tỏ thì hoa đang thì.
"Nha" là từ Hán Việt tương đương với từ thuần Việt "răng"!
 
Hay như:
 
Rắn hổ đất leo cây thục địa
Ngựa nhà trời ăn cỏ chỉ thiên.
Rồi thì:
Cha con thầy thuốc về quê
Hồi hương phụ tử thì chàng đối chăng?
 
Cái độc đáo ở nghệ thuật chơi chữ trong câu thơ này là vừa có hai từ tương đương nghĩa "cha con" (thuần Việt) với "phụ tử" (Hán Việt); "về quê" (thuần Việt) với "hồi hương" (Hán Việt). Rồi "thầy thuốc" để chỉ nghề nghiệp của hai "cha con" mà "hồi hương", "rồi phụ tử" là những vị thuốc nổi tiếng trong đông y!
Cuối cùng hết của các dạng chơi chữ trong ca dao mà chúng tôi khảo sát được là việc đảo trật tự từ ngữ để tạo ra nghĩa ngược với thực tế:
Bao giờ cho đến tháng ba
Ếch cắn cổ rắn tha ra ngoài đồng
Hùm nằm cho lợn liếm lông
Một chục quả hồng nuốt lão tám mươi
Nắm xôi nuốt bé lên mười,
Con gà mâm rượu nuốt người lao đao
Lươn nằm cho trúm bò vào
Một đàn cào cào đuổi bắt cá rô
Lúa mạ nhảy lên ăn bò,
Cỏ năn, có lác rình mò bắt trâu
Gà con đuổi bắt diều hâu,
Chim ri đuổi đánh vỡ đầu bồ nông.
 
Tất cả các sự việc, các hành động và chủ thể tạo nên hành động trong bài ca dao trên đều ngược nghĩa so với hiện thực cuộc sống. Đều mà tác giả dân gian muốn gửi gắm ở đây có lẽ với hai dụng ý rõ rệt: vừa mua vui với chữ nghĩa, vừa muốn nói lên một sự bất công ngang trái trong xã hội ngày trước!
 
Như vậy, tuy khác nhau về lời lẽ song có thể thấy mấy điểm chung trong các cách hiểu trên về chơi chữ.
- Chơi chữ là một biện pháp tu từ được dùng trong ngôn ngữ nghệ thuật (ngôn ngữ văn thơ)
- Biện pháp chơi chữ được thực hiện dựa trên các tiềm năng về chất liệu ngôn ngữ dân tộc. Các tiềm năng về âm thanh, chữ viết, từ đồng âm, đồng nghĩa, v.v, ...càng phong phú thì càng tạo điều kiện cho chơi chữ phát triển.
- Chơi chữ tạo nên những liên tưởng bất ngờ, thú vị về nhận thức, đồng thời có tác dụng châm biếm, hài hước, thư giãn bằng chữ nghĩa, v.v…
Riêng trong ca dao chơi chữ đã thể hiện nét phong phú độc đáo trong tâm hồn của người nông dân "gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn"./.
 
*Trong bài viết có tham khảo tài liệu chép tay (chuyên đề dành cho thạc sĩ Ngữ văn): "Truyền thống ngữ văn của người Việt" của T.S Trần Văn Minh, Trường Đại học Vinh.



Trần Minh Thương
 
#31
    sen dat 26.03.2013 12:59:11 (permalink)
    0
    Nhìn mấy cái hình con thú trong tách nước rất ngộ nghĩnh, Sen Đất sẽ mang vào mấy hình vừa mới sưu tầm được vào để tha hồ mà cười!
    Attached Image(s)
    #32
      sen dat 26.03.2013 13:03:18 (permalink)
      0
      Thêm ít hình nữa cười tiếp nha!
      Attached Image(s)
      #33
        dohop 26.03.2013 19:16:09 (permalink)
        0


        Thăm viếng - ảnh dohop Tháng 10 năm 2012

        Thấy ảnh mấy con vật dễ thương quá nên bé hộp lại ngứa nghề, xin gửi ké một tấm.
         

        <bài viết được chỉnh sửa lúc 26.03.2013 19:20:46 bởi dohop >
        Attached Image(s)
        #34
          dzuylynh 27.03.2013 00:15:03 (permalink)
          0

           thanks các bạn mình đã cho chúng ta cùng thưởng lãm những hình ảnh Pets ngộ nghĩnh dễ thương đầy nhân bản.
           chúc nhau một ngày an bình hạnh phúc cùng gia đình và bằng hữu nhé !
          dl
           
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.03.2013 00:24:04 bởi dzuylynh >
          #35
            dohop 27.03.2013 04:36:08 (permalink)
            0
            Trích:
             
            Cuối cùng hết của các dạng chơi chữ trong ca dao mà chúng tôi khảo sát được là việc đảo trật tự từ ngữ để tạo ra nghĩa ngược với thực tế: 

            Bao giờ cho đến tháng ba 
            Ếch cắn cổ rắn tha ra ngoài đồng 
            Hùm nằm cho lợn liếm lông 
            Một chục quả hồng nuốt lão tám mươi 
            Nắm xôi nuốt bé lên mười, 
            Con gà mâm rượu nuốt người lao đao 
            Lươn nằm cho trúm bò vào 
            Một đàn cào cào đuổi bắt cá rô 
            Lúa mạ nhảy lên ăn bò, 
            Cỏ năn, có lác rình mò bắt trâu 
            Gà con đuổi bắt diều hâu, 
            Chim ri đuổi đánh vỡ đầu bồ nông. 
             

            Cám ơn Thiên Thanh. Bài viết này làm bé hộp khoái quá và nhớ tới một bài ca dao (?) hơi giống vậy. Có nhiều chữ hộp vẫn chưa hiểu nhưng cứ gửi lên đây vậy. Không biết có chữ nào viết lộn không. 
             
             
            Bao giờ đến cuối tháng tư
            Khỉ già khỉ trẻ vác cư ra thành
            Cái đài đạp, chạy, lanh quanh
            Dán giun vác gậy, lưu manh xử người
            Quỷ treo bùa phép khắp nơi
            Quân chui vào rọ, quan bơi vào chuồng
            Khoai mì gặm lấy người dân
            Roi mây trẻ dạy nên thân cô thầy
            Tiền của trây trét hôi thay
            Đống phân thơm ngọt đuổi bầy cá tra
            Nhân dân tất cả giàu ra
            Đảng cướp thật thà nghèo xác nghèo xơ
             
             
             
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.03.2013 04:47:13 bởi dohop >
            #36
              Đóa Hồng Tím 27.03.2013 14:57:06 (permalink)
              0
              SỢI TÓC CHO ANH


              thư anh viết , xin em vài sợi tóc
               như cạnh em trong lúc vắng xa nhau
              những sợi cho anh , gói trong nước mắt
              gửi theo đường hạt lệ tẩm hương yêu
              @
              tóc trong tay anh , hóa bằng lăng tím
              cánh rung rinh nở khi môi anh mời
              thoảng khẻ nhẹ tiếng hoa, âm ngọt lịm
              - tình cho anh , quyến luyến mãi muôn đời
              @
              -giữ em nhé . giữa những vần tình đẹp
              em theo chân thơ , suốt đoạn đường dài
              bay theo thơ vào cõi riêng cửa khép
              những đợi chờ anh giấu khóa , chưa ai
              @
              gì em gửi , long lanh hồng hạt lệ
              nôn nức chờ ngày anh nhận tình thư
              mai hay mốt , chắc quà không đến trễ
              tóc - chiếc hôn nồng và những giấc mơ

              đông hương
              * gửi người thơ
              * gửi anh Vĩnh Điện 
              *gửi ns DzuyLynh 
                 đã cho " sợi tóc " một tâm hồn
                   




              <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.03.2013 14:59:22 bởi thương yêu >
              #37
                SongHuong 27.03.2013 22:53:13 (permalink)
                0
                thiên thanh


                bố lynh đang bận sơn sửa dinh thự ... ... nên tt thay mặt bố lynh vào cảm ơn Công tử Lỳ, chú Nghinh Nguyên, o đông hương, Đồ Hộp, Cà Na, Tóc nâu, Sương Anh đã ghé vào chúc mừng GĐPT cùng những dòng thơ thật đẹp ... 


                 
                Còn thiếu 1 người nữa nghen
                #38
                  dzuylynh 28.03.2013 04:13:57 (permalink)
                  0


                  bây giờ là tháng ba

                   trích tùy bút "dấu bồng cỏ ngựa"
                  vịnh nửa vầng trăng vào xuân quý tỵ 2013

                  Giờ này anh ở đâu? Huynh trưởng "tháng ba gãy súng"!?
                  Tháng Ba đã đến rồi đây, Cao xuân Huy!
                  Thức dậy đi hỡi cơn say lúy túy
                  Thức dậy đi tiếng ngựa hí sa trường
                  Thức dậy đi chiến lũy với biên cương
                  Thức dậy đi những anh hùng thế kỷ
                  Một Tháng Ba Trường Sơn trở mình sau giấc đông miên buốt da cắt thịt.
                  Tháng Ba một sớm tinh sương
                  Trang liệt sử bi tráng thứ bốn mươi tám kể từ mùa xuân tận kéo nhau theo về nửa mảnh trăng vùng vịnh, lật lại từng tờ, từng tờ phất phơ trong nắng trong gió thung lũng lập xuân...
                  Sau cơn say bửa tiệc xác người, cơn bão lửa Quảng Trị Thừa Thiên 1972 nôn thốc tháo ngập ngụa lên phím nhớ
                  Nơi ngục tù rổn rảng xích xiềng những xoáy âm hoài niệm...
                  Tháng Ba gió nổi mây trôi tràn lũng thấp
                  Mùa mồ hôi sông núi ngập quê hương
                  Tháng Ba tha hương trăn trở những đêm trường
                  Mùa xác giặc tanh hôi lùa chướng khí 
                  Tháng Ba anh linh tử sĩ dắt nhau về
                  Mùa dỗ giấc sơn khê vào mộng mị
                  Tháng Ba những người lính trận nhỏ lệ bi
                  Mùa thương tiếc vỏ đạn đồng hoen xanh rỉ...
                  ... Mùi nhang trầm tinh tuyền bàng bạc trộn lẩn hương cà phê tuyệt hảo Ba Tây thằng bạn vong niên mới tiếp tế từ cánh dù hỏa châu luân lạc
                  Lâng lâng cùng mùi khen khét thuốc lá làm cho nỗi buồn vọng quốc đặc quánh.
                  Ánh sao mai lập lòe đáng thương cố rướn mình chồm lên tia nắng ấm đang dần tỏa rạng đất trời, 
                  Màn đêm, bóng tối và tội lỗi đang vén dần lên với tiếng chào bình minh liến thoắng rộn ràng từ con Mocking Bird đánh bẫy dạo... tháng ba năm ngoái.
                  Sao lại là Tháng Ba nhỉ?
                  Tháng Ba bà già đi biển
                  Biển êm đềm như một giòng sông
                  Em lặng yên bước xuống con thuyền
                  Nước mắt cạn vì khóc thương người nằm xuống
                  Máu cũng kiệt bởi em bán xới đổi lấy chén cơm cho con thơ, ly sữa cho mẹ già đang trong cơn ngắc ngoải thiếu ăn
                  Khỉ vẹm ở rừng ăn măng uống nước ống giang, rỉa tôm tép bờ khe hố đạn lẫn xác người sinh Bắc tử Nam
                  Về phố thị khỉ ăn gan hút máu người vô tội phương Nam
                   
                  Tháng Ba, tự nhiên buồn.
                  Buồn nôn mùi máu 42 năm hãy còn tanh. Buồn nhớ anh em. Nhớ chiến trường
                  Huynh trưởng có đang ngồi trước Nghĩa Dũng Đài không? Cho đàn em gửi lời thăm đồng đội nhé!
                  Còn viết lách gì nữa không ông? Viết tiếp Tháng Ba Gãy Súng tập hai đi. Dưới âm ty địa ngục đã nhận  iphone 5 tôi gửi chưa ?
                  Hú đàn em một tiếng đi chớ Huynh Trưởng. Trên dương trần có lắm chuyện vui. Lần này cha căng chú kiết, bố con rợ Hồ gãy, vỡ nát phao câu rồi nhé! Gãy vì cong lưng cõng rắn Chệt táp gà nhà An Nam! 
                  Ông ngày xưa có ăn có học hơn tôi, viết tiếng Tàu nhé!. Đồng bào ta ở cả 3 miền Nam Trung Bắc đang "quyết tâm trau giồi" Háng Ngữ đấy! Chỉ là cho hợp thời trang thế thôi! Cờ Trung Cộng đã lú thêm cái mu sao nữa trong các buổi họp gật của các chú lãnh đạn quê ta. Bầy Khỉ Rừng Về Phố Thị muốn liếm cho cạn máu đồng bào, máu lành của đàng trai và máu què của đàng gái! Cứ xem như là một lủ thái thú mặt thớt nhục nhã qùy lết dâng sơn hà để níu cái chân ghế mục ruỗng sắp toang hoác, mà cố đấm táp xôi thừa cháo cặn của Mỹ Ngụy còn rơi rớt lại sau gần 40 năm thất thủ Bóc lột lủm luôn mồ hôi xương máu của nhân dân!
                  Cộng Trừ Xả Nghĩa Đập Lộn Tư Do Vô Phúc Việt Nam ta nay mai sẽ là một Tỉnh bang của quân bành trướng xâm lăng nhà Háng! Hợp đồng bên A bên B đã ký từ lâu, giấy đà muốn mục rồi đấy!
                  Làm một cốc, kéo một ngao nhé Huy Râu?
                  Nhớ năm nao, ông đáp tàu bò sang đây thăm anh em, tại nhà t/u L cùng ba thằng đệ tử td 6 của tôi, ủy lạo chiến sĩ cho ông thầy cũ 2 cái áo thun và cái đồng hồ treo tường bằng đồng thau hình nước Úc Thồi Lồi, Áo em chưa mặc mười lần, con căng cu ru vẫn chạy lăng quăng trước Patio với tôi hàng ngày. Ngồi đếm thời gian mà chờ ngày trở về cát bụi.
                  Tôi lên cơn rống cho anh em nghe bài Chén Trà đầy thiền vị, Ông chịu quá, luôm mồm xịt tiếng đan mạch khen rối rít.Tôi hứng chí khè nốt sáng tác đầu tay giữa tiếng đạn CKC bắn sẻ viết tại hôm cắm cờ Cổ Thành Quảng Trị "Buổi Sáng, tiếng Chim và Mặt Trời" khi cây Guitare chỉ còn mỗi 2 sợi dây Mi La, thùng đàn bể nát vì đạn pháo 130 ly ... Huynh Trưởng bảo để tao viết bài lăng xê mày với trang nhà Cọp Biển cho. đ m. bài hát hay quá, nghe sướng quá. mũ xanh có lắm nhân tài thế! Sao mày không chịu trình làng? Lại cứ lủi mãi trong xó kẹt thế kia? Tôi cười bảo tôi đếch cần đâu huynh trưởng ơi! Tính đàn em xưa nay vẫn gàn bát sách thế mà! Tôi sắp quắc cần câu rồi, cũng ráng rặn luôn Giữa Quê Người Tôi Hát Tên Anh, bài này viết cho anh em mình, những thằng đui què sứt mẻ trong cuộc chiến còn lây lất kéo nốt chút hơi tàn giữa địa ngục trần gian ở quê nhà. Anh em bên Miệt Dưới sướng quá vì ca khúc này phát sóng bởi SBS Radio Australia có cả đọan phỏng vấn liên lục địa khổ chủ DL bởi Ó Biển ...
                  Cao xuân Huy, huynh trưởng còn đó không vậy?
                  Nói một mình khô cả nuớc bọt! Chả tô son trét phấn mẹ gì. Chỉ là tức dế, tủi thân với đời phiêu bạt tha hương. 
                  Chỉ là tại Tháng Ba Gãy Súng!
                  Nhưng dẫu cho có hàng muôn hàng ức Tháng Ba như vậy, ngày nào tôi còn thở, còn nhớ, còn thương anh em chiến hữu tôi vẫn nói một mình, cười một mình, khóc một mình và sống một mình trong hoài niệm ngày xưa, Cao xuân Huy!
                  Tôi vẫn nói và vẫn viết xuống một đọan đường chiến binh của chính mình.
                  Cho Mẹ Việt Nam. Cho đồng đội năm xưa.Cho chiến hữu hôm nay.
                  Trên hết, cho con trai tôi. Cho thế hệ hậu duệ biết rằng đã từng có những trang chiến sử bi hùng như thế của QLVNCH trước mùa xuân 1975 vẫn đang được ghi lại cho hậu thế.
                   
                   bamươitámmùaxuânđãmất. bìnhminhthahương March.27.2013. Djiango dzuylynh
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 28.03.2013 07:44:51 bởi dzuylynh >
                  Attached Image(s)
                  #39
                    sen dat 28.03.2013 08:54:19 (permalink)
                    0
                    Hôm nay Sen Đất muốn bàn về sự nguy hiểm của một thể chế không có sự tự do thực sự thì sẽ tiêu diệt mọi tài năng chỉ còn lại là sự đố kỵ ghen ghét, sự lũng đoạn tham nhũng, bè phái có đất để ngự tri. Phim ảnh, sách báo toàn bá láp nhăng nhít, nhưng vẫn có đất để sông... Điều này tồn tại trong tất cả các lãnh vực không phải chỉ có nghệ thuật  mà cả các ngành nghề khác, tài năng sẽ bị tiêu diệt gặp khó khăn ngay cả tài năng đó không phải là người VN là một người nước ngoài giỏi giang mà vào tới VN thì cũng bị chèn ép ngay! Mời các bạn xem bài viết sau đây!
                     Người đàn ông
                        có cái bướu nặng 90 kí-lô
                        
                        Bài viết của Nguyễn Tài Ngọc
                        
                        Ba tuần trước vào một buổi tối tình cờ bật TV đài TLC, The Learning Center, tôi xem một phim tài liệu tựa đề: "The man with the 200-lb tumor- Người đàn ông có cái bướu nặng 90 kí-lô". Người có cái bướu khổng lồ này là một anh Việt Nam tên là Nguyễn Duy Hải ở thành phố Đà Lạt, 32 tuổi. Lúc mới sinh ra anh ta bình thường nhưng khi lên bốn tuổi chân phải của anh to lớn khác thường so với chân trái.
                        Năm 1997, anh Hải đi nhà thương và nghe theo lời bác sĩ, cắt chân phải để ngăn chận sự bành trướng. Thế nhưng sau khi cắt, một cục u tiếp tục nẩy nở từ vết cắt, dần dần to lớn thành một cục bướu nặng 90 kí-lô. Vì nó quá to lớn, nặng gấp hai lần trọng lượng thân thể, anh Hải nằm trên giường trong suốt thời gian sáu năm. Qua một sự tình cờ, thân nhân của anh Hải ở Florida biết được một bà Mỹ tên Amanda Schumacher làm việc thiện nguyện. Bà này liên lạc với Bác Sĩ McKay McKinnon.
                        Bác sĩ McKay McKinnon và vợ chụp ở SG (tuoitrenews.vn)

                        Bác sĩ McKay McKinnon ở Chicago, Hoa Kỳ, chuyên về phẫu thuật, nổi tiếng về giải phẫu cắt bỏ bướu khổng lồ của bệnh nhân khắp thế giới. Sau khi xem video của anh Hải qua iPad và bỏ thì giờ chẩn bệnh, bác sĩ  McKinnon đồng ý tình nguyện thì giờ của mình bay sang SàiGòn vào ngày 16 tháng 11 -2012 giải phẫu miễn phí cắt bỏ cái bướu cho anh Hải.
                        

                          Khi nhập viện, anh Hải than khó thở, bác sĩ Việt ở Bệnh Viện Ung Bướu cho Bác Sĩ McKinnon biết nguyên do là anh Hải bị nước vào phổi (pleural effusion), và lo ngại cho anh Hải nếu bị mổ.  Bác Sĩ McKinnon nói việc ấy không có gì quan trọng, bảo nhân viên nhà thương chích rút nước ra. Bác sĩ McKinnon nghĩ rằng có lẽ anh Hải đã nằm trong suốt thời gian tám tiếng vận chuyển từ Đà-Lạt, rồi vào nhà thương cũng nằm nên nước vào phổi. Ông bảo nhân viên cho anh ta ngồi dậy thay vì nằm để tránh tình trạng nước lại vào phổi.
                        Sau khi rút nước, anh Hải thở lại dễ dàng.

                        Ở bên Mỹ một khi bác sĩ quyết định giải phẫu thì bệnh nhân đến nhà thương, có sẵn một đội y tá hay bác sĩ giúp bác sĩ trong khi giải phẫu (nếu trường hợp hiểm nghèo, phức tạp như trường hợp này). Bảo hiểm y tế của bệnh nhân sẽ trả tiền bác sĩ lẫn chi phí tiền nhà thương, Giám Đốc nhà thương hoàn toàn không liên hệ gì đến trường hợp mổ. Nhưng ở Việt Nam, dù rằng hội đoàn của bà Amanda Schumacher sẽ trả tiền nhà thương, Bác sĩ McKinnon phải bỏ thì giờ giải thích cho nhà thương lý do tại sao họ nên cho giải phẫu vì cần giấy phép chấp thuận của Bệnh Viện Ung Bướu. Những người ở ngoại quốc như chúng ta xem video phim tài liệu này sẽ thấy một chuyện không thể nào tin được: tuy rằng không một ai ở Bệnh Viện Ung Bướu TP HCM giỏi hơn, và  có kinh nghiệm cắt bỏ ung bứu như bác sĩ McKinnon, ông ta phải giải thích cho khoảng chừng 30, 40 bác sĩ (và y tá?) của nhà thương để mong cho họ chấp thuận cho phép. Sau đó, ông ta về khách sạn đợi ba ngày để  Bệnh Viện Ung Bướu quyết định!

                        Bệnh nhân và người thân ngồi chờ la liệt ở sân Bệnh viện Ung bướu TP.HCM chờ đến lượt khám chữa bệnh

                        Khi trở lại Bệnh Viện Ung Bướu TP HCM vào ngày thứ ba, người bác sĩ (?) Việt Nam có quyền quyết định mà bác sĩ McKinnon gặp lại là một người lạ, không có mặt trong nhóm bác sĩ & y tá mà ông trình bày ba ngày trước. Ông bác sĩ này  viện lý do nước vào phổi (pleural effusion), bệnh nhân yếu sức, từ chối không cho giải phẫu, và cám ơn bác sĩ McKinnon đã bỏ thì giờ đến Việt Nam. Bác sĩ McKinnon trả lời rằng nêu ra "nước vào phổi" để từ chối không cho mổ chỉ là lợi dụng một lý do vô cớ. Việc quan trọng không phải là ông ta tình nguyện bỏ thì giờ đến Việt Nam nhưng việc quan trọng là ông ta phải cay đắng nhìn nhận là ông ta đã thất bại trong việc thuyết phục những người cùng nghề nghiệp với ông (ở Việt Nam) là cuộc giải phẫu sẽ thành công. Ông ta còn phải nói với bệnh nhân vì không được phép giải phẫu, anh Hải sẽ không có một cơ hội cứu sống nào khác, chắc chắn sẽ chết trong vòng một năm (tim không đủ sức nuôi cục bướu khổng lồ như vậy), tuy rằng chính anh Hải mong muốn cho ông ta cắt cái bướu của mình, mặc dù anh biết cơ hội chết trên bàn mổ có thể là 100%.

                        Bác sĩ McKinnon sau đó đến Bệnh Viện Ung Bướu để báo tin buồn cho bệnh nhân là nhà thương không đồng ý cho ông ta giải phẫu. Anh Hải biết là cơ hội cứu mạng sống anh ta từ Bác sĩ McKinnon bây giờ như sao chổi sẽ biến mất tuyệt dạng, nói cảm ơn: "Em rất cảm ơn tấm lòng của bác sĩ đã đến với em. Em sẽ nhớ mãi kỷ niệm em đã được gặp bác. Em cầu mong ở một đất nước xa xôi nào đó có một bệnh nhân giống em mà thể trạng của họ khỏe mạnh hơn em và chính tay của bác sĩ cầm con dao phẫu thuật giải thoát cho họ khỏi được cuộc sống chập chờn. Phần duyên số của em thì em chấp nhận như vậy, và em mong rằng một lúc nào đó khi bác sĩ hồi tưởng về Việt Nam, bác sĩ sẽ nhớ một bệnh nhân như em. Riêng em, em sẽ nhớ mãi được gặp bác sĩ. Thank you".

                        Với câu trả lời: "Anh là một gương sáng cho chúng tôi nêu theo. Tôi không biết nói gì hơn là xin lỗi", bác sĩ McKinnon rời Việt Nam trở lại Chicago với sứ mạng cắt bướu bệnh nhân bất thành.
                        Câu chuyện tưởng đến đây là hết nhưng hai tháng sau, sau khi liên lạc với nhiều người, bà Amanda Schumacher đã  thuyết phục được bác sĩ Jean-Marcel Guillon, Giám Đốc Bệnh viện Pháp Việt (FV Hospital) TP HCM giúp Hải được giải phẫu.
                       
                        Bệnh viện FV Hospital đài thọ một phần chi phí nhà thương, trả tiền máy bay và khách sạn, mời bác sĩ McKinnon trở lại SàiGòn làm phẫu thuật cho Hải với một đội bác sĩ y tá do Bệnh viện Pháp Việt cung ứng trong việc hỗ trợ giải phẫu.

                        Ngày Thứ Năm 5 Tháng Giêng, 2012, sau gần 13 tiếng giải phẫu, bác sĩ McKinnon đã thành công cắt đứt cục bướu khỏi người anh Hải.
                        Khi còn ở Chicago, bác sĩ McKinnon đã đồng ý giải phẫu miễn phí thêm cho hai bệnh nhân Việt Nam khác bệnh tình trầm trọng như anh Hải nên sau khi nghỉ phục sức ngày Thứ Sáu, ngày Thứ Bẩy hôm sau ông đến Bệnh Viện Chợ Rẫy cắt những cái bướu trên mặt của cô Kiều Thị Mỹ Dung,

                      
                        Bạn có thể xem phim Tài Liệu "The man with the 200-lb tumor" này ở YouTube. Người upload phim này tách rời thành bẩy chapter, chapter 6 tôi không tìm thấy, và chapter 5 thì mất khoảng mười phút:

                        http://www.youtube.com/watch?v=IJAJ4TvUmws
                        http://www.youtube.com/watch?v=0xw7aA91FEk
                        http://www.youtube.com/watch?v=9ICd77vrRKQ
                        http://www.youtube.com/watch?v=ZA6g6dz72Z8
                        http://www.youtube.com/watch?v=mR3xZWYQ0ck
                        http://www.youtube.com/watch?v=iYTYVQbgnNw

                        Xem xong phim tài liệu này, nếu tôi là bác sĩ McKinnon, sau khi nghe những người không giỏi bằng mình, không có kiến thức giải phẫu như mình, không có kinh nghiệm phẫu thuật như mình kết luận họ giỏi hơn mình, ngăn cấm sự giải phẫu cho bệnh nhân mà tôi đã tình nguyện bỏ mấy ngày giải phẫu miễn phí, khi tôi trở về Mỹ, tôi sẽ không bao giờ quay trở lại một lần nữa. Thế mà chỉ hai tháng sau, sau khi bệnh viện Pháp Việt mời ông ta trở lại giải phẫu ở nhà thương của họ, ông ta nhận lời, và không những chỉ giải phẫu cho một người, mà cho đến ba người trong ba ngày khác nhau, tất cả hoàn toàn miễn phí!

                        Hải sau khi giải phẫu
                        Bệnh Viện Ung Thư TP HCM từ chối không giải phẫu cho một công dân của chính nước Việt Nam của mình, nhưng một công dân của "đế quốc Mỹ Ngụy" và một nhà thương của "thực dân Pháp", hai từ ngữ xấu xa mà đọc báo chí hay xem Internet lúc nào cũng thấy Việt Nam hiện thời còn dùng để chỉ Hoa Kỳ và Pháp, đã không quản ngại tiền bạc và công sức để cứu giúp một công dân của nước Việt Nam.

                        Ấy là chưa nói đến hai đồng minh vĩ đại của Việt Nam, Trung Quốc và Nga-Sô, chẳng nghe nói năng gì về giúp đỡ bệnh nhân Nguyễn Duy Hải.

                        Tôi thật là may mắn được sống ở đất nước Hoa Kỳ, một quốc gia không bao giờ dùng lời đay nghiến với một nước thù nghịch, một quốc gia nơi có những người đầy lòng hảo tâm với tôn chỉ giúp đỡ  nhân loại mà  không cần biết người đó đang sống ở bất cứ nơi nào trên thế giới.
                        
                        Nguyễn Tài Ngọc
                        March 2013
                    Đây là hình bác sĩ McKinnon và vợ và hình anh Hải với cái bướu

                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 28.03.2013 09:01:33 bởi sen dat >
                    Attached Image(s)
                    #40
                      sen dat 28.03.2013 09:05:25 (permalink)
                      0
                      Thêm một số hình từ bài viết này
                      Attached Image(s)
                      #41
                        vosan 28.03.2013 09:45:28 (permalink)
                        0
                        Cờ và quần lót


                        Những ngày mới đến Úc, tôi sững sờ khi thấy những cô gái Úc lấy cờ Úc làm bikini. Nói hoạch tẹt ra là lấy cờ làm quần lót.
                         
                        Có lẽ là tôi đã có tính hơi cực đoan sau thời gian dài bị tẩy não ở quê nhà: Người ta không lấy cờ làm quần lót; người ta chỉ in hình ảnh lá cờ lên vải, rồi lấy khúc vải đó may quần lót. Bằng cách nào đi nữa, tôi sẽ vội kết luận họ là bọn phản động!

                        Giải phóng mới vô, cái quán cà phê nghèo của ba má tôi được yêu cầu trưng bày rõ ràng giá cả của mỗi món. Cà phê đen 60$ một ly ($ là ký hiệu “Đồng”, tiền VNCH). Chúng tôi theo lệnh làm ngay. Không bao lâu thì một đồng chí cán bộ được cử tới để giáo dục chúng tôi về âm mưu của Đế quốc Mỹ và Ngụy. Bọn đế quốc và bọn ngụy đã có âm mưu xóa bỏ nước Việt Nam trên bản đồ thế giới: Chữ S tượng trưng cho Việt Nam ta, thằng Mỹ gạch bỏ chữ S, biến thành chữ $, là Việt Nam bị gạch tên. Quả là chú cán bộ uyên bác thật và chú thật yêu nước. Tôi còn nhỏ và chắc chắn không tiện để hỏi chú về ngôi sao trong lá cờ giải phóng và ngôi sao trong lá cờ Trung Quốc nhưng mà tự hiểu là đó là tình cảm môi hở mao lạnh gì đó chứ tôi nào dám dùng đến chữ chữ âm mao (Mao Trạch Đông) gì.
                         
                        Tôi lớn lên trong nước Úc, dần dần tôi mới cảm nhận được tình cảm gần gũi của người Úc đối với đất nước của họ. Tôi xin nhấn mạnh là đất nước, không phải là Đảng hay Nhà nước nào hết. Lá cờ Úc hay hình ảnh của lá cờ sẽ làm gợi nhớ sự yêu thương, trìu mến, sự khoan dung… một cái gì đó hiền hòa, tuy là chung nhưng mà rất riêng tư. Cảm nhận của tôi sẽ rõ ràng hơn khi tôi đi du lịch ở nước ngoài: Sẽ có hình ảnh lá cờ làm tôi nhớ quê hương, nhớ đến sự bao dung, sự chấp nhận; sẽ có hình ảnh lá cờ làm tôi nghĩ đến sự bắt bớ, sự lừa lọc, sự trả thù, sự giam cầm, lao động khổ sai, đấu tố, đánh đập, máu me,  và sự đày đọa của cả một thế hệ.
                         
                         
                        Có lẽ ai đó đã nói đúng. Cũng có lúc một cái tã lót được xứng đáng thay thế một lá cờ –  ít ra là vì nó sạch hơn, hiền hòa hơn – nếu người ta không kiếm được lá cờ khác.
                         
                        Nếu không thì Bác Phạm Duy sẽ phải bò dậy để sáng tác ít bài Nhục Ca để bổ sung cho cái đám Tục Ca của Bác.

                        Nếu chuyện này không sảy ra thì chắc là Bác đã sáng tác nó rồi nhưng sợ nên không dám phổ biến rộng rãi.
                         

                        Để vui hơn, xin mạn phép mượn bài thơ xưa của “bé hộp” để ca tụng quần lót vậy.
                         
                        Xin lỗi bé Hộp nhiều.
                         
                        Quần xì-lip
                         
                        Thân anh nhỏ anh chăm lo phần nhỏ
                        Không tham lam anh ẩn chốn tận cùng
                        Dù khiêm nhường không hổ thẹn non sông
                        Chốn ẩm thấp mưa dầm dề anh chịu.
                        Không than phiền khi nguồn cơn túng thiếu
                        Nhuộm máu đào thiếu nữ cũng chẳng sao
                        Chẳng trách chi khi gió thổi qua cầu
                        Anh an phận làm món quà trao đổi.
                        Có những lúc khi anh nhàn rỗi
                        Anh đùa chơi với những sợi tơ huyền
                        Trời mù sương lấm tấm động đào nguyên
                        Cỏ hoa thơm với suối ngàn róc rách.
                        Nàng tiên nữ tắm cùng – da bì bạch
                        Anh vô tư anh bảo vệ kho tàng.
                        Chữ trinh kia dù đáng giá nghìn vàng
                        Không tham lam anh chẳng hề đá động.
                        Anh không mơ được là người trong mộng
                        Không thiết tha chi danh vọng hão huyền
                         
                        Ta sanh ra ta vốn đã trung kiên
                        Là dũng sĩ ta chẳng đòi tán thưởng.
                         
                        Bản thân ta hữu xạ tự nhiên hương
                        Ta thuỷ chung không đòi ai chung thuỷ.
                         (thơ dohop)
                         
                         
                        Vo San 28/3/2013
                         
                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 28.03.2013 09:49:45 bởi vosan >
                        #42
                          dzuylynh 30.03.2013 01:52:54 (permalink)
                          0
                           
                           tiếng sáo mùa phục sinh 
                           
                          mây trắng trời xanh, trong lành thánh thiện.
                          gác chuông đứng trên cao nheo mắt nhìn xuống những cành khô giữa sân chủng viện.
                          chúa ra đi... 
                          chúa trở về...
                          hài lòng vì tội lỗi con người đã tuôn theo những chiếc lá. 

                          chúa chết đi sống lại
                          vì con người!
                          nhưng con người thì không! không bao giờ!
                          những chiếc lá khô
                          tụm năm tụm bảy quây quần bên nhau .
                          thì thầm, thì thầm lời yêu thương, nhẫn nhịn, tha thứ...
                          mùa phục sinh đã về đấy thôi !
                          đấng cứu rỗi đã về bên bấy chiên đáng thương và tội nghiệp
                          vì cái nghiệp họ trót mang theo làm hành trang cuộc đời .
                          người thương khó.
                          tâm bình thân an!
                          bởi, nên thân cây khẳng khiu biết ẩn nhẫn ngủ say cả mùa đông buốt giá.
                          khổ hạnh trong an lành.
                          bình yên trong thiên phước.
                          có tiếng flute len khẽ vào cõi mặc niệm
                          giữa bốn bức tường.
                          tu viện im ắng.
                          nhân gian chờ một sự trở về từ đấng trên cao.
                          sáng thế.
                          tái thế.
                          xuất thế.
                          nhập thế.
                          có tiếng mầm xanh cựa mình trỗi dậy,
                          khởi điểm tinh khôi mùa xuân.  
                          từ tiếng flute ngây thơ thánh thiện của con, các con.
                          mẹ, các mẹ muốn ngủ quên trong niềm hạnh phúc vô biên.
                          cung bậc phù sinh, giai điệu thăng hoa tinh tuyền thanh thóat.
                          những ô cửa sổ nhìn nhau,
                          lắng nghe lời nguyện cầu trong mùa phục sinh.
                          những nữ tu lặng lẽ như những nhánh cây trầm mặc mùa đông.
                          tiếng flute nhịp nhàng bâng khuâng, vô tư thánh thiện.
                          như mạch thở trong con
                          những thiên thần nhỏ lồng phổi căng đầy nhựa sống

                          ...
                          nhịp sống ngòai kia vẫn vậy, cũ kỹ xoay xoay. xoay xoay chuyên cần đúng hẹn theo chu kỳ nhật nguyệt
                          liêu xiêu úp lên sợi tóc mẹ đã bắt đầu đi lạc mảng màu đậm nhạt trắng đen.
                          con vẫn thế, và bao giờ, vẫn thế.
                          vẫn lớn lên từng ngày cùng với mầm hy vọng đang xanh.
                          và tiếng flute vẫn dặt dìu du dương khoan nhặt bỗng trầm.
                          vinh danh thiên chúa đã tái thế ban phát hồng ân cho người thiện tâm 
                          phục sinh thánh thiện. sách ước mặc khải lật từng trang khởi thủy.
                          phục sinh thánh thiện, phục sinh thánh thiện...
                          cho con, cho mẹ, cho cha, cho muôn người. cho muôn lòai.
                          amen!

                          half moon bay. good friday.march292013.lanchy

                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 30.03.2013 01:55:06 bởi dzuylynh >
                          #43
                            dzuylynh 30.03.2013 02:01:52 (permalink)
                            0
                             
                            phía sau cánh cửa
                            vòm cánh cung. chậu sứ tròn. viên gạch vuông. bố cục. kỷ cương. nghiêm khắc.
                            trần nhà và những đà ngang. hun hút sâu thẳm. có chỗ nào cho ta đứng không?
                            nơi lặng lẽ u trầm.
                            chốn tịch liêu.
                            lãng du chựng lại. ngại ngần. băn khoăn.
                            để nhìn lại mình. nhìn quanh quất. thấy gì?
                            sao không bước vào? sao không bước ra?
                            lẩn quẩn lanh quanh cái vòng kim cô khắc nghiệt.quay tới quay lui chiếc bánh xe luân hồi khổ hạnh.
                            sinh lão bịnh tử hỉ nộ ái ố tham sân si thất tình lục dục
                            có gì phía đằng sau cánh cửa? không biết!
                            gói lại.tháo ra. cái gì? tại sao?
                            bước vào đi! bước vào, khắc biết !
                            ừ ! thì bước vào thôi! để chiêm nghiệm đời mình...
                            thử xem một lần cho biết !
                            có cái gì phía sau cánh cửa?
                            im lặng. lặng thinh...
                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 31.03.2013 04:13:07 bởi dzuylynh >
                            #44
                              thiên thanh 30.03.2013 04:07:37 (permalink)
                              0
                               
                              Từ bỏ Quốc Tịch Việt Nam

                              Cách đây 6, 7 năm (2006) tôi đã TỪ BỎ quốc tịch Việt Nam (dĩ nhiên là Việt Nam cộng sản chứ không phải Việt Nam Cộng Hòa)
                              Tìm mãi mới biết ĐƠN XIN THÔI QUỐC TỊCH VIÊT NAM ở Vietnam consulate (lúc đó ở San Francisco, Los Angeles, Washington DC nhưng bây giờ muốn có đơn này thì phải vào website của Bộ Nội Vụ)
                              Tôi gọi điện thoại vào VN consulate in SF nhiều lần nhưng không ai trả lời. Lần sau cùng, bực quá nên nhắn vào máy :
                              "Các anh là những thằng vừa hèn vừa vô trách nhiệm" thì mấy tiếng sau một cô nhân viên hồi đáp:
                              "Xin lỗi vì máy fax cuả chúng tôi bị hỏng từ ... mấy tháng nay !!!" sau đó cô fax mẫu đơn cho tôi
                              Đại khái đơn "Kính gửi Chủ Tịch nước CHXHCNVN" chi tiết không khác gì mấy so với bản tự khai lý lịch ba đời trong trại cải tạo
                              "Họ và tên, bí danh, ngày tháng năm sinh, nơi sinh, tên cha, tên mẹ, năm ra khỏi VN v...v"
                              Nhưng điều khoản làm mất thì giờ nhất là: LÝ DO XIN THÔI QUỐC TỊCH VN.
                              Lần thứ nhất tôi ghi: "Vì không thấy cần thiết nữa". Đơn đã bị bác với lý do: "Câu trả lời không rõ ràng" 
                              Lần thứ hai: "Tôi và cả gia đình đều mang quốc tịch Mỹ, nên không muốn mang quốc tịch cuả một nước cộng sản, có thể ảnh hưởng tới tương lai con cháu"
                              Câu trả lời : "Không chấp nhận vì lý do mang tính thách thức"
                              Các bạn cũng nên biết là mỗi lần nộp đơn như vậy, phải trả 40 dollars tiền thị thực chữ ký cho Lãnh Sự Quán và tốn rất nhiều thì giờ thư từ qua lại
                              Kiên nhẫn nộp đơn lần thứ ba sau khi tốn 120 dollars, và lần này, ở khoản "Lý do xin thôi quốc tịch VN" gửi chủ tịch nước CHXHCNVN, tôi đã ghi rất rõ ràng:
                              "ÔNG ĐÉO THÍCH NỮA" (thành thật xin lỗi nếu làm ... bẩn tai các bạn)
                              Thật may mắn, lý do này lại được "chấp thuận" và chủ tịch nước đã ký tên , đóng dấu đàng hoàng giấy chứng nhận tôi không còn quốc tịch Việt Nam.
                              Thật đúng tác phong của việt cộng, "nhẹ không ưa chỉ ưa nặng" nên đã biến tôi thành một người lỗ mãng nhất thế giới khi viết thư cho chủ tịch một nước !!!
                              Năm 2010 tôi về Việt Nam, vừa đưa passport thì anh chàng công an nói ngay:
                              "Này, tuy anh không còn quốc tịch việt nam, nhưng nếu có việc gì, chúng tôi sẽ xử anh như một người việt nam đấy nhé"

                              NHH
                              nguồn
                              <bài viết được chỉnh sửa lúc 30.03.2013 13:52:02 bởi thiên thanh >
                              #45
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 58 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 867 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9