GIAI ĐIỆU PHÙ TRẦM
Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 4 của 58 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 867 bài trong đề mục
dzuylynh 30.03.2013 04:10:10 (permalink)
0
 

***

Vài nét về Phong trào Du ca Việt Nam  

Phong trào Du ca Việt Nam do hai nhạc sĩ Nguyễn Đức Quang và Đinh Gia Lập thành lập vào năm 1966 tại miền Nam Việt Nam. Du ca là một đoàn thể hoạt động về văn hóa và văn nghệ phục vụ cộng đồng, xuất hiện cùng lúc với phong trào làm công tác xã hội của sinh viên, học sinh.

Tổ chức

Chủ tịch phong trào từ 1967 là dược sĩ Hoàng Ngọc Tuệ và đến năm 1972 được thay thế bởi Đỗ Ngọc Yến. Trưởng xướng Du ca do nhạc sĩ Nguyễn Đức Quang điều hành, đến năm 1972 được thay thế bởi Ngô Mạnh Thu tức nhạc sĩ Trần Tú. Phong trào được bộ Quốc Gia Giáo dục và Thanh niên Việt Nam Cộng Hòa công nhận chính thức và cấp giấy phép hoạt động trên toàn quốc kể từ ngày 24 tháng 1 năm 1969.

Thành phần nhạc sĩ

Du ca quy tụ khá nhiều các nhạc sĩ tên tuổi, cũng như nhiều nhạc sĩ trẻ xuất phát từ phong trào: Nguyễn Đức Quang, Trầm Tử Thiêng, Anh Việt Thu, Trần Tú, Nguyễn Quyết Thắng, Giang Châu,Nguyễn Hữu Nghĩa, Trần Đình Quân, Lý Văn Chương, Nguyễn Thiện Cơ, Lê Quang Dũng, Nguyễn Văn Phiên, Võ Thị Xuân Đào... Phạm Duy cũng có đóng góp trong phong trào du ca với một số bài như Sức mấy mà buồn, Thôi bỏ đi tám.

Nhạc tính và nội dung

Du ca ra đời đúng lúc mọi người đang đòi hỏi một nền văn nghệ sống động, thức tỉnh và mới lạ. Những loại nhạc mà phong trào Du ca thường sử dụng là Thanh niên ca, Thiếu nhi ca, Sinh hoạt ca, Nhận thức ca, Sử ca, Dân ca, những bài hát ca ngợi tình yêu con người và thân phận quê hương. Nhiều bài hát của Du ca đã trở nên quen thuộc như Việt Nam, Việt Nam của Phạm Duy,Việt Nam quê hương ngạo nghễ của Nguyễn Đức Quang, Hát từ tim, hát bằng hơi thở của Nguyễn Quyết Thắng, Anh sẽ về của Nguyễn Hữu Nghĩa, thơ Khê Kinh Kha, Tìm về nguyên thuỷ củaNguyễn Hữu Nghĩa, Xin chọn nơi này làm quê hương của Nguyễn Đức Quang, Đứa Học Trò Trở Về của Nguyễn Quyết Thắng.
 
Những ca khúc trong phong trào du ca có mục đích kêu gọi thanh niên hãy tự hào, tin tưởng và hy vọng nơi tương lai. Trước năm 1975, phong trào Du ca có tác dụng sâu mạnh đối với giới trẻ qua các đoàn, toán ca như Con Sáo Huế, Du ca Áo Nâu, Du ca Lòng Mẹ, Du ca Trùng Dương, Du ca Vàm Cỏ Tây, Du ca Vàm Cỏ Đông, Hồ Gươm, Sông Hậu, Du ca Vượt Sóng, Ca Đoàn Trùng Dương, Du ca Áo Xanh, Du ca Giao Chỉ, Du ca Đà Nẵng, Du ca Kiên Giang, Biên Hòa, Toán Du ca Mùa Xuân, Du ca Phù Sa, Đồng Vọng... Họ trình diễn ở khắp nơi miền Nam khi đó, trong trường học, ngoài sân cỏ, trên sân khấu, trong các đoàn thể bạn, Hướng đạo, CPS, hay Thanh sinh công, cùng Gia đình Phật tử.
 
Du ca cũng đã phát hành một số tuyển tập nhạc như: Tuyển tập Du ca 1, Du ca 2, Du ca 3, Những bài ca khai phá, Ta đi trên dòng lịch sử, Những điều trông thấy, Những khuôn mặt Du ca, Hát cho những người sống sót, Anh hùng ca, Sinh hoạt ca.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.03.2013 16:11:37 bởi dzuylynh >
#46
    thiên thanh 30.03.2013 14:17:58 (permalink)
    0
    ... nghe nhạc cuối tuần ...
     
    ...    ...
     
     
    Việt Nam Quê Hương Ngạo Nghễ
    Nguyễn Đức Quang / Ngàn Khơi / Hoàng Vân
     
     
     
    #47
      hai1957 30.03.2013 17:26:26 (permalink)
      0
       


      VỀ THÀNH XƯA
      thơ lêphúhải
      nhạc&trình bày dzuylynh
      hình ảnh từ internet

      về thành xưa đứng bên vẫng trăng xế
      ngựa hồng ơi nhớ ai đôi mắt buồn
      thành quách kia đã trăm ngàn hoang phế
      và tích xưa đã bao mùa rêu phong

      ngựa hồng đứng tháng ba rền tiếng sấm
      ngoài biển khơi tiếng chim kêu não nùng
      về phố xưa đứng nghe tình quê quán
      chợt thấy ta trắng tay từ mấy trùng

      lòng hải âu có sống kia vỗ về
      ngựa hồng đi rừng xanh vẫn chờ mong
      thành quách xưa đứng nghe dòng nước cuốn
      đời trôi đi qua muôn trùng mênh mông

      ngày và tháng của bao đời vẫn thế
      ngựa hồng quay gót chân khua vó mòn
      thành quách ơi nhớ ai mà hoang phế
      biển hát ru tháng ba dòng nước buồn

      (nhờ thiên thanh đưa dùm phim vào để tiện xem nhé)
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 30.03.2013 19:19:21 bởi Ct.Ly >
      #48
        Đóa Hồng Tím 31.03.2013 02:09:34 (permalink)
        0



         
        Vidéos provenant de cet e-mail

         

        CHIẾC ÁO

        Em vội về để nhận từ tay Mẹ
        Một lá thư không chữ ký cuối dòng
        Chỉ lời hẹn về phép dịp Noel
        Hoặc ba ngày Tết, sợ em mong


        Dòng thư ấy trở thành dòng thư cuối
        Viết trong đêm hoả châu sáng khắp trời
        Với đồng đội, nòng súng còn nóng hổi
        Chỉ có tim trở lạnh dưới da người


        Tội anh quá! Tội em đang gục mặt
        Chiếc quan tài cờ phủ kín người anh
        Mẹ run run cầm tay em thật chặc
        Lệ theo nhau trong tiếng nấc lặng câm


        Người bạn của anh trao em chiếc áo
        Mà một bên vai vết máu vừa khô
        Em úp mặt lên tìm hơi của máu
        Tìm tin yêu đầu chỉ thấy trong mơ


        Con vện già theo gót ngửi mùi quen
        Đuôi cụp xuống cất tiếng rên nho nhỏ
        Con vện buồn đôi mắt đầy thương nhớ
        Nằm ngước lên nhìn nơi chủ đang nằm


        Khoác lên vai chiếc áo người đã mất
        Trời đang vui bỗng xụ mặt xuống gần
        Em ôm mẹ trong tay mưa trên mắt
        Hôn lá cờ chúc anh ngủ bình an
         
        đông hương
         
         
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 31.03.2013 06:06:35 bởi Ct.Ly >
        #49
          Đóa Hồng Tím 31.03.2013 03:19:38 (permalink)
          0
           
          Tình Thư Dưới Hỏa Châu



          một thuở anh trấn đồn biên giới
          nằm nghe đạn dội nát vầng mây
          ì ầm đại bác đua nhau nổ
          động nắp hầm ai nấp qua ngày

          con tim nguyên thủy đầy sông núi
          chí nối liền vai mộng viễn hành
          mong gởi cho em ngày vui mới
          sau ngày tàn lụn lửa chiến tranh

          đây quán cà phê mình chia biệt
          góc bàn thơ chép nháp cho em
          nay thơ viết cạnh người thân thiết
          thằng bạn xuôi tay, ngủ một mình

          túi quần còn lại tờ thư máu
          chưa hề đem gửi, chắc ai mong
          bây chừ quá trể lời trăn trối
          cho người vợ trẻ mới hai con

          đêm nay có lẽ em hong tóc
          nhìn trời lòng nghĩ chuyện bông lông
          có ai chồng lính không hay khóc
          sợ lỡ nay mai nhận xác chồng

          chiến trận đang hồi xô xát lắm
          hỏa châu thay pháo đỏ nhuốm đường
          em ơi chờ nỗi anh không nhỉ
          hay lại vành khăn trắng nhớ thương?

          đông hương
           
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 31.03.2013 03:20:45 bởi thương yêu >
          #50
            hai1957 31.03.2013 07:56:35 (permalink)
            0





            LƯU VONG
            thơ lêphúhải
            nhạc&trình bày dzuylynh
            hình ảnh từ internet

             ta lưu vong phố xá Sài Gòn
            ngoảng mặt lại quê nhà xa lắc
            ngày ra đi nách mang tay xách
            dĩ vãng nhàu một thuở tinh khôi

            ta lưu vong từ thuở nằm nôi
            mẹ quang gánh đường xa chân mỏi
            rồi lớn lên mắt chiều sương khói
            người Việt nào chẳng mất quê hương

            ngoái đầu về nghìn dặm còn thương
            chiều xa ngái châu Ô châu Rí
            cây quế nhỏ bên đời mộng mị
            cũng đành lòng cáo biệt mà đi

            trả lại đôi cánh nhỏ thiên di
            mùa qua lại mùa qua rồi lại
            tháng mười một Chiêu Quân ái ngại
            ừ sang Hồ biệt Hán thế thôi!

            <bài viết được chỉnh sửa lúc 31.03.2013 17:25:38 bởi Ct.Ly >
            #51
              nghinhnguyen 31.03.2013 15:10:47 (permalink)
              0
               
              Tôi đón nàng xuân
               
              Mùa xuân đến rồi tôi nào hay !
              Tôi như quên đi cả tháng ngày
              Nay ngủ lưng đèo mai suối nhỏ
              Nàng xuân giáng trần vẫn chưa hay !
               
              Tôi đón nàng xuân giữa núi đồi
              Muôn hoa đua nở, cây nẫy chồi
              Bấy én nô đùa trong nắng sớm
              Hoa bướm giao tình ngát hương trời
               
              Không nhìn cảnh vật tôi nào hay
              Góc núi lưng đèo gót chân chai
              Nào nhớ xuân về qua ngày tháng
              Bao nỗi nhọc nhằn trĩu bờ vai !
               
              Tôi nhìn xuân đến chẳng vui xuân
              Tâm tư mang nặng nỗi u buồn
              Mẹ già ngóng trông, người yêu đợi
              Còn tôi vất vưởng giữa rừng xuân
               
              Tôi đón nàng xuân đã bao lần
              Vẫn trong buồn tủi của phân tranh
              Ai đem máu lửa, đem thù hận ?
              Giấc mộng thanh xuân cũng phù vân.*
               
                                             Tàhin xuân 71
               
              Nghinh Nguyên
               
               
              #52
                nghinhnguyen 31.03.2013 15:21:57 (permalink)
                0
                Thân mến chào thi sĩ nhạc sĩ DZUYLYNH. Chúc DL mọi sự an lánh sức khỏe để hướng dẩn CLB TÂ ngày thêm phong phú hơn.
                Nếu có thể được xin DZUYLYNH gởi cho Nghinh Nguyên ký âm bản nhạc RU EM-RU TÔI
                Email của NN  :{ nghinh_nguyen@yahoo.com }.
                Thân mến
                Nghinh nguyên
                 
                #53
                  sen dat 01.04.2013 08:09:55 (permalink)
                  0
                  Hôm nay Sen Đất mang vào đây một số hình ngồ ngộ nhân dịp Phục Sịnh Chỉ có hình trái trứng là của Sen Đất còn lại hình sưu tầm đó nha!
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 01.04.2013 08:11:10 bởi sen dat >
                  Attached Image(s)
                  #54
                    sen dat 01.04.2013 08:15:43 (permalink)
                    0
                    Thêm vài hình ngộ nghĩnh
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 01.04.2013 08:16:55 bởi sen dat >
                    Attached Image(s)
                    #55
                      sen dat 01.04.2013 08:22:35 (permalink)
                      0
                      Những bức hình mà người chụp có những cú bấm thật đúng lục Đúng là nghệ sĩ
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 01.04.2013 08:23:41 bởi sen dat >
                      Attached Image(s)
                      #56
                        dzuylynh 02.04.2013 03:22:35 (permalink)
                        0



                         
                        1/2
                        thơ | nhạc | hát | dzuylynh

                        Một nửa mùa Mai, mai chưa nụ
                        Một nửa đời mình, mình câu ru
                        Một nửa mùa xuân, xuân sầu rũ
                        Một nửa nỗi hờn, hờn thiên thu !

                        Một sớm Mậu Thân vang tiếng cú
                        Thần kinh cố phủ ngợp bóng thù
                        U uẩn, chùa ngân chuông Linh Mụ
                        Hương Giang đò đắm... giọng ca trù ...

                        Ngự Bình u ám non, trúc rũ  
                        Một nửa vàng xuân, nửa xám thu
                        Ngước mặt hỏi trời sao nỡ phụ?
                        Cố đô tang tóc ngập mây mù!

                        Bao năm lưu đồn đời lính thú ?
                        Mấy mùa chinh chiến trấn biên khu ?
                        Một nửa hồn hoang, hòai quê cũ ...
                        Ba tám mùa xuân, hận thiên thu !

                        tháng tư huyết lệ
                        38 mùa xuân đã mất . April 01.2013 . dzuylynh


                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.04.2013 07:52:41 bởi dzuylynh >
                        #57
                          dohop 02.04.2013 14:54:33 (permalink)
                          0

                          Những bài thơ của yeuthuong hay và sâu sắc quá, cũng thật buồn...

                          hộp gửi bài này, chắc là xưa rồi và nhiều người đã nghe qua. Nhưng mà đây là hộp dịch... Có cái gì thực thực trong câu chuyện tếu này, người Việt ở quê nhà có vẻ thích.

                          BÀI HỌC VỀ CHÍNH TRỊ và SINH LÝ

                          Con trai hỏi bố, "Ba có thể nói cho con biết chút ít về chính trị được không? Con phải tìm hiểu về chính trị cho buổi học ngày mai."Ông bố suy tư một chút rồi nói: "Được rồi, con trai! cách tốt nhất ba có thể mô tả chính trị là sử dụng so sánh. Con có thể nói rằng Ba là một nhà “tư bản” vì ba là trụ cột gia đình. Mẹ của con sẽ là “chính phủ” bởi vì mẹ kiểm soát tất cả mọi thứ, cô gái giúp việc cho gia đình của mình sẽ là “tầng lớp lao động” bởi vì cô ấy làm việc cho ba mẹ, con là “nhân dân” bởi vì con phải đối đáp với ba mẹ, và em bé em trai của con sẽ là “tương lai”. Điều ba vừa nói có giúp con không?" Cậu bé nói, "Dạ… Thưa Ba, con không biết, nhưng con sẽ suy nghĩ về những gì ba nói."

                          Tối hôm đó, sau khi tất cả mọi người đã đi ngủ, cậu bé đã bị đánh thức bởi tiếng khóc của em bé trai của mình. Cậu bé điều tra thêm thì biết em bé đã “ị” đầy trong tã. Vì vậy, cậu ta đi xuống phía phòng ngủ của bố mẹ mình và thấy ba không có trên giường, mẹ thì không muốn thức dậy. Sau đó, cậu ta nhìn thấy một ánh sáng từ trong phòng ngủ của khách, và khi đến cửa, cậu ta nhìn vào khe cửa hở thì thấy ba mình đang trên giường với cô gái giúp việc. Cậu con trai sau đó quay trở lại phòng của mình và ngủ tiếp.

                          Sáng hôm sau, cậu ta nói với bố tại bàn ăn sáng, "Ba à, con nghĩ là bây giờ con hiểu chính trị nhiều hơn rồi!" "Tuyệt vời, con trai của tôi," ông bố trả lời: "Con đã học được những gì?" Cậu bé nghĩ trong một phút rồi nói: "Theo tình hình hiện tại thì chủ nghĩa tư bản đang đè bẹp và “dứt đẹp” tầng lớp lao động, nhà nước thì ngủ say, mặc kệ dân chúng thét gào còn tương lai thì đầy những thối tha."

                          dohop (dịch)

                          Nguyên văn tiếng Anh:

                          LESSONS IN SEX AND POLITICS
                          A son asks his father, "What can you tell me about politics? I have to learn about it for school tomorrow." The father thought some and said, "OK, son, the best way I can describe politics is to use an analogy. Let's say that I'm a capitalist because I'm the breadwinner. Your mother will be the government because she controls everything, our maid will be the working class because she works for us, you will be the people because you answer to us, and your baby brother will be the future. Does that help any?" The little boy said, "Well, Dad, I don't know, but I'll think about what you said."

                          Later that night, after everyone had gone to bed, the little boy was awaken by his baby brother's crying. Upon further investigation, he found a dirty diaper. So, he went down the hall to his parent's bedroom and found his father's side of the bed empty and his mother wouldn't wake up. Then he saw a light on in the guest room down the hall, and when he reached the door, he saw through the crack that his father was in bed with the maid. The son then turned and went back to bed.

                          The next morning, he said to his father at the breakfast table, "Dad, I think I understand politics much better now." "Excellent, my boy," he answered, "What have you learned?" The little boy thought for a minute and said, "I learned that capitalism is screwing the working class, government is sound asleep ignoring the people, and the future's full of crap." 

                          #58
                            thiên thanh 03.04.2013 03:49:59 (permalink)
                            0
                            Saigon 1988 - Đón người thân tù cải tạo từ miền Bắc trở về tại ga Saigon. 

                            Có người khi về có ai đâu mà đón...
                            Bước xuống xe từ xa nhìn chỗ vợ con mình ở, không dám vào. Cứ đứng xa mà ngó. ''Có lẽ đó là con mình ?''... Cảm giác thật hân hoan, hồi hộp mà đau xót trong lòng. Thầm cầu nguỵên ''xin đừng thấy chiếc nón cối nào''...


                            Saigon 1988 - Đón người thân tù cải tạo từ miền Bắc trở về tại ga Saigon.


                            Ngưòi trong ảnh là Đại tá Nguyển Văn Vinh _ trước ở Sư đoàn 5.


                            Người về sau 13 năm từ miền Bắc: 
                            Ngày đi tóc vẫn còn xanh, nay về tóc râu đã bạc, hom hem trong bộ áo tù màu xám. 
                            Người vợ sau 13 năm gian khổ mỏi mòn, tóc cũng đã hoa râm, răng cũng rụng dần nhưng vẫn còn chút xuân sắc của một thời mệnh phụ. 
                            Người con, cằn cỗi với tháng năm trong một xã hội phân biệt đối xử vì cha anh là tù"cải tạo", nức nở ôm tay cha già, sau anh là em anh cũng đang lau nước mắt.
                            Những giọt nước mắt này phải chăng để mừng đời "giải phóng" hay ứa ra từ nỗi đớn đau của những người thua cuộc?
                            Bạn có thể quên vì bạn chưa sống với người Cộng Sản!
                            Anh có thể quên vì anh ở nước ngoài từ 1975.
                            Em có thể quên vì em sanh ra sau 1975.
                            Nhưng tôi, tôi không quên được dù tôi muốn quên đi. Bức hình này làm tôi ứa nước mắt mỗi khi nhìn. 
                            Ở đó tôi thấy thân phận bạn bè tôi, đồng đội tôi, vợ con tôi và bản thân tôi của một thời dĩ vãng.
                            Chỉ vì tôi là người trong cuộc !

                            Xem bức hình dưới đây để thông cảm sự thương đau của lớp người "thua cuộc", nhưng còn những hoàn cảnh tang thương hơn nữa là những người về không ai tiếp đón, bước xuống xe, từ xa nhìn ngôi nhà cũ hay chỗ vơ con đang ở nhưng không dám vô ngay, cứ đứng từ xa mà ngắm thật lâu với cảm giác vừa hân hoan vừa hồi hộp đau xót, có thể là vợ, là con... nhưng xin nguyện cầu đừng thấy chiếc nón cối nào trong nhà...

                            nguồn : http://www.vietlandnews.net/forum/showthread.php?t=24106
                            #59
                              thiên thanh 03.04.2013 03:52:53 (permalink)
                              0
                              NGƯỜI TÙ TRỞ VỀ.

                              ( Cảm tác theo hình ảnh đón người tù trở về tại ga xe lửa Sài Gòn năm 1988)


                              Anh trở về từ trại tù “cải tạo”, 
                              Trại tù miền Bắc heo hút trong rừng,
                              Ga Sài Gòn như mọi ngày bình thường,
                              Có một hành khách thấy đời rất lạ.
                              Đã bao nhiêu năm không về cảnh cũ,
                              Phố phường xưa không còn chỗ cho anh,
                              Nào vì gió bụi đã xóa bước chân !
                              Nào vì thời gian vô tình chia cách !
                              Chuyến xe lửa đến Sài Gòn từ miền Bắc,
                              Đã đưa anh qua khắp nẻo quê hương,
                              Nơi ấy một thời là những chiến trường,
                              Anh và đồng đội đổ mồ hôi xương máu.
                              Tàu đưa anh qua những vùng lửa khói, 
                              Nơi xóm làng xưa dù đã đổi tên,
                              Nhưng người lính xưa không thể nào quên,
                              Nơi ấy một thời đóng quân gần gũi.
                              Hình ảnh quê hương lòng anh mừng tủi,
                              Như đứa con yêu lạc mẹ trở về,
                              Tàu đến Sài Gòn bước xuống sân ga,
                              Anh nghẹn ngào bên người thân yêu cũ.
                              Vợ mỉm cười sau nhiều năm nhỏ lệ,
                              Nắm tay chồng mà tưởng giấc mơ thôi,
                              Người thân đón anh nước mắt tuôn rơi,
                              Anh đã về. Người tù không kỳ hạn .
                              Anh đã về. Người tù không tuyên án,
                              Kẻ bại binh cũng là kẻ tội đồ,
                              Anh bây giờ trông gìa yếu hơn xưa,
                              Râu, tóc anh đã bạc màu trắng xóa.
                              Da ngăm đen, gương mặt buồn khắc khổ,
                              Manh áo nâu anh quen mặc trong tù, 
                              Chẳng đủ ấm thân khi gío sang mùa,
                              Trong lán trại vách nứa tre trống trải.
                              Anh héo gầy những tháng ngày ăn đói,
                              Miếng khoai khô, miếng cơm hẩm chia phần,
                              Bàn tay anh cầm tay vợ rưng rưng,
                              Gặp lại nhau hai người cùng xơ xác.
                              Chào ga Sài Gòn, chào tàu Nam Bắc, 
                              Chào lán trại tù rừng núi nơi xa,
                              Hôm nay người tù đã trở về nhà,
                              Dù thế nào còn chút tình vẫn đợi. 

                              Nguyễn Thị Thanh Dương 
                              ( March 31, 2013 )
                              #60
                                Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 4 của 58 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 867 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9