Thơ Đau.
Đăng Từ 15.03.2013 11:01:26 (permalink)
0
Nhớ
 
Chiều về nghe lạnh quá chiều ơi!
Chắc hẳn lòng ta đang nhớ người.
Không gian tưởng chừng như đã vỡ
Cho nát thơ mềm trên mắt môi
 
Một mình ôm tất cả niềm đau
Mây theo gió khóc chẳng nhớ nhau
Còn ta bớt chợt hồn hiu quạnh
Bớt chợt .. và ta biết buồn rầu
 
Đăng Từ
#1
    Đăng Từ 16.03.2013 04:16:56 (permalink)
    0
    Ngỡ

    Nụ tình e ấp còn chưa nở
    Trong nắng ai vội đón ánh xuân
    Thương yêu trở mình thơm gió mới
    Tìm em nhạt nắng biết bao lần?

    Em như dạ lý nở trong đêm
    Hồn anh sương ủ dưới mùa duyên
    Góp sương, em đong đầy thương nhớ
    Giữ hộ dùm anh một nỗi niềm

    Tình hỡi! Chào xuân có ngại ngùng?
    Mộng xưa người tiếc nhớ cho không?
    Mây còn ngây dại như thưở ấy
    Thôi chiều nay đủ một mùa đông

    Tìm em tôi tìm dưới nhánh xuân
    Thơ sầu dệt mãi chẳng nên vần
    Em ạ! Ngàn năm không đến nữa
    Là màu xuân thắm của ái ân....  
    #2
      Đăng Từ 08.04.2013 01:35:23 (permalink)
      0
      Có Những Nỗi Đau Chỉ Đợi Chờ..

      Ta ôm mộng nhau để làm gì
      Tình chết, mắt lệ có sầu bi?
      Em ơi! Có tóc dài thương nhớ?
      Ta ôm mộng nhau để làm gì…

      Nếu như em là của riêng anh,
      Thì gót ngọc xin cứ để dành
      Đừng em.. đừng bước đi khắp phố
      Cho người ta xóa hết lòng anh

      Sáng yêu chiều nhớ vài ngày khóc
      Son hồng mắt biếc em vẫn đi..
      Anh quên: Đời em lá số phận…
      Ta ôm mộng nhau để làm gì…

      Đêm qua trước khi anh ngủ say
      Ánh mắt nào đưa giấc mộng này
      Cánh cửa mê xa em mở vội
      Mà quên không dìu mơ trong tay

      Thế là thuyền mơ không thấy bờ
      Không thấy em thương cho ý thơ
      Cơn sóng đẩy đưa hồn lưu lạc
      Có những nỗi đau chỉ đợi chờ …

      Anh thức rồi đây, em ở đâu?
      Em say đêm sớm, anh ngày sầu
      Đêm dài hay ngày dài hơn nhỉ?
      Anh thức rồi đây, em ở đâu?

      Gửi em..
      #3
        Đăng Từ 08.04.2013 01:58:23 (permalink)
        0
        Điên

        Ta không biết êm đềm trong nếp áo
        Em có còn giữ lại chút hương xưa?
        Mà đêm nay không gian lạnh như tờ
        Nghe man rợ đánh hồn ta rỉ máu
        Ta dốc hết cho ân tình điên đảo
        Ta xua tay khiếp sợ giấc mơ hoa
        Mặc cô độc xé nát linh hồn ta
        Nghe đau đớn thét gào trong tâm trí

        Không gạt hết những mê man huyền bí
        Đành uống say cho cạn những nghi ngờ
        Cho kêu lên thảm thiết với hương thơ
        Cho thân xác chết rã rời theo quỷ mộng
        Đêm dày xéo hồn ta .. ta ráng chống
        Để tim ta ngấu nghiến hết ưu phiền
        Rồi nắm tay bắt lấy cả triền miên
        Ta thở vội tiễn mơ vào địa ngục

        Em có khóc .. chớ đừng cho ta biết?
        Nấm mồ kia chôn tất cả đi em...
        #4
          Đăng Từ 08.04.2013 12:53:55 (permalink)
          0
          Lời Thú Tội Của Anh.. 

          Hôm nay anh thú tội
          Xin cuối đầu nhận lỗi
          Chỉ vì...

          Anh lợi dụng em.. để biết mình hay lo lắng
          Và được thường hay trách nắng với la mưa...
          Hay giận những ngày ...
          Sao quá nóng vào lúc trưa!
          Cho giấc em khó ngủ,
          Cho anh thèm ngồi làm tay quạt ru em mát.

          Anh lợi dụng em để nhớ nhung mùi hương ngào ngạt
          Để chiều về chất ngất với nắng tương tư
          Thầm biết khoảng cách trong cõi mây mù
          Ôi! Vời vợi .. như mãi mãi
          Hết nắng rồi, mà vẫn cứ chờ hoàng hôn trở lại
          Rồi những nỗi buồn không hẹn mà gặp nhau
          Anh lợi dụng em.. để học được chữ sầu
          Và học biết được mỗi khi đêm gần đến
          Thì mong mỏi càng vội vã hoang mang
          Càng lạc lõng.. 
          Khi không có ánh mắt em nhìn anh đắm đuối

          Anh lợi dụng em cho biết lòng anh thêm rối
          Khi không được vỗ về ..
          Trong những đêm em khóc 
          Mà tiếng nói vẫn giả vờ trộn lẫn với tiếng cười
          “Vì sợ rằng anh thêm lo âu đó thôi!”
          “Em không muốn lệ này mang sang đầy phiền muộn”
          Anh lợi dụng em để đôi khi ruột gan như lửa đốt
          Nếu em bệnh hay té nặng đến đau chân
          Anh bồn chồn lo lắng.. bàng hoàng
          Có ai chăm sóc? Có ai thuốc than?
          Có ai ôm lấy em cho đến khi cơn đau thôi quặn thắt

          Anh còn lợi dụng em để dám mơ về một mái ấm
          Đầy tiếng cười khúc khích của trẻ thơ
          Ngày qua ngày, tháng qua tháng ... 
          Rồi cả khi mình đã già..
          Anh sẽ được thấy em tóc bạc màu tơ
          Đấy.. lợi dụng để mà mơ!

          Anh lợi dụng em cho biết tim mình nghe ngợp
          Biết nghe hơi thở đôi lúc ngắt đi
          Mỗi khi vu vơ chẳng hay em giận cái chi?
          Rồi tin nhắn, rồi tiếng đỗ chuông... 
          Reo lên theo từng nhịp đập
          Dù biết rằng cương quyết là em không màng gặp..

          Anh còn muốn lợi dụng em nhiều lắm!
          Còn thèm thuồng mộng với cánh tay ngoan
          Cho tình say rung động với cung đàn
          Còn thấy được em hồn nhiên...
          Giữa dòng đời luôn vây bủa em như biển sóng
          Anh vẫn chờ xin nguyện làm gió mộng 
          Đưa hương tình em vào bờ 
          Để cùng nhau bay bổng..
          Chỉ vì muốn được ở kề bên em.. đấy em ơi!

          Hôm nay anh thú tội rồi..
          Anh cuối đầu xin lỗi
          Vì lòng đã trót lỡ
          Muốn lợi dụng em đến cả đời...
          #5
            Đăng Từ 09.04.2013 10:46:14 (permalink)
            0
            Tình của anh..
             
            Đêm hôm qua, anh lắng nghe em nói
            Từng giọt lòng tâm sự của riêng em
            Có thể anh hiểu được nữa linh hồn
            Mà em gói tròn trong hương áo nhớ
            Đâu mộng ước của em mờ quá nữa
            Có phải anh? Có phải tại vì anh?
            Tóc hoài xuân không dám muộn mùa xanh
            Anh không nỡ! Nhưng tình càng không nỡ

            Anh ích kỷ, làm tim em khó thở,
            Khó buông tay cho mộng vỡ em ơi!
            Anh trót thương một nữa mộng kia rồi
            Tình nấn níu ôm trăng dòng suối cạn
            Dẫu biết rằng ánh mơ thường ly tán
            Nguyện lưu đầy cho hết một mùa yêu
            Nếu trần gian có cười nhạo bao nhiêu
            Anh chẳng ngại mắt người đời trần tục

            Hãy cùng nhau bay cao tìm hạnh phúc
            Được bao lâu? Thì tình tự bấy lâu
            Cứ nếm vị ngọt từ những thương đau
            Cứ quấn quít cho nồng lời ước hẹn
            Thử chờ xem bão giông nào sẽ đến
            Trái tim yêu ta có sẵn đây thôi
            Em ngại chi? Mà quên mỉm miệng cười..
            Anh thấy rồi! Niềm vui trong nước mắt.
            #6
              Đăng Từ 10.04.2013 12:36:05 (permalink)
              0
              Tình tôi buồn...
               
              Tôi gặp em khi nắng hoen vàng
              Bởi thế tình buồn như thu sang?
              Gió mưa ngày đó sao ủ rủ
              Cho mộng yêu đương sớm nguội tàn

              Em không hẹn thề để xa tôi
              Xót xa với những nét môi cười
              Theo dấu đau thương bên vực thẳm
              Tôi mặc tình tôi ngã giữa đời

              Chắc mơ hay gói những thương đau
              Gói những hư vô với muôn màu
              Tình hỡi! Tình giấu hoài chi nữa
              Trong nắng tàn kia sẽ có nhau?

              Sầu này em chuốc tôi khó say
              Uống mãi không thôi đoạn kết này...
              Tôi tiễn em tôi mưa ướt lắm!
              Ướt hồn mà nghe mắt em cay

              Ngỡ ngàng em đến để em đi
              Để đêm mộng về cũng biệt ly
              Tim em xóa hết bao hờn giận
              Thử hỏi rằng: Em được những gì?

              Tôi vẫn mòn mỏi.. như ngàn đời...
              Và em miệt mài đấy mùa ơi!
              Dối lòng vì nắng nên vàng lá
              Vì em sẽ đợi... đợi tình tôi...
              #7
                Đăng Từ 17.04.2013 13:29:06 (permalink)
                0
                Kẻ Hành Khất

                Ngày đầu ta mới gặp gỡ nhau
                Tôi mơ gì đâu ước gì đâu?
                Chỉ định yêu em, rồi tất cả..
                Tất cả bây giờ và mai sau

                Tôi ước mơ gì phút đầu tiên?
                Mong chăng lấy lại những ưu phiền?
                À không! Không lấy người biết mộng
                Chỉ lấy mộng hờ hóa tình duyên

                Cũng như những người đàn ông khác
                Thương em tôi ước mỗi một điều
                Cho nhau nồng ấm khi đời lạnh
                Và cho tôi được.. được phép yêu,

                Yêu đến làn hơi thở cuối cùng
                Hỡi người chưa mộng biết cho không?
                Bây giờ thu cả hồn tôi lại
                Tình cũng không mà mơ cũng không..

                Người cười người nói nghe êm quá
                Đã đủ giăng tơ làm mộng vàng
                Miệt mài như tầm giăng cho khít
                Biết đâu monh manh với nhỡ nhàng

                Là kẻ hành khất van xin mãi
                Không vì danh lợi không vì tiền
                Chỉ vì nụ cười ai ngây dại
                Thành kẻ bên đường mộng đảo điên

                Tôi mắc nợ ai mối duyên này?
                Lấy tim xé vụng trả em đây
                Em nhận hộ tôi trong thơ nhé
                Mai mốt tôi về nhặt chữ cay
                #8
                  Đăng Từ 17.04.2013 13:31:51 (permalink)
                  0
                  Nếu Mất Em...

                  Hãy nói anh nghe đi em
                  Hãy mỡ rộng cửa trái tim
                  Hãy ngã đầu cho thật nhẹ...
                  Cho anh gánh bớt ưu phiền....

                  Anh, người bó buộc mộng uyên ương?
                  Em, thân muôn dặm khổ đêm trường?
                  Hai ta, mối sầu trong tình nhớ?
                  Đời là.. đời nhau cứ muốn vương?

                  Thấy em lệ mà anh nghe nặng trĩu
                  Cả vùng trời sụp đổ trong lòng anh
                  Ai buông tay? Và ai vẫn chưa đành?
                  Anh đông ủ? Em muôn trùng thu đổ?
                  Nếu mất nhau.. Trời ơi! Thôi là nhớ...
                  Chim lìa cành xơ xác giữa ngày xuân
                  Thu không vàng dù ươm nắng bao lần
                  Ngày không khóc để đêm mưa bão tới
                  Và đớn đau như con ma chết đói
                  Cắn tim côi cho máu lệ thành sông
                  Ký ức xưa dằn dặt đến mênh mông
                  Khát vọng cũ chiếm linh hồn mãi mãi
                  Nếu tàn nhẫn đập tan lầu ân ái
                  Thì lòng nhau bỡ ngỡ với lòng nhau?
                  Giữa đôi ta vương vấn phút giây đầu
                  Anh không dám.. nghĩ về ngày ly biệt
                  Em thương anh bao nhiêu mà nuối tiếc?
                  Hãy nói đi cho tình bớt sầu thêm..

                  Nếu mất em.. Trời ơi! Nếu mất em...
                  #9
                    Chuyển nhanh đến:

                    Thống kê hiện tại

                    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                    Kiểu:
                    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9