CUỘC TÌNH ĐÃ VỠ
NHỮNG TẤM HÌNH… Ngày ấy tình nồng chắp cánh bay! Đời không có rượu, thơ vẫn say Một trời nhan sắc thêm hương mới Khoảng trống trong tim đã lấp đầy... Em tặng cho tôi những tấm hình Dung nhan yêu dấu giữ làm tin! Chọn toàn những tấm ưng ý nhất Cái miệng cười tươi, đôi mắt xinh... Nào biết đời người lắm gió mưa Ai đem sầu lấp lối Thu xưa Cành hoa đã héo, hình thôi gửi! Em sợ tình phai theo gió mưa... Tình giữ trong tim em biết đâu? Dung nhan rồi sẽ tàn phai thôi! Mỹ nhân tự cổ như danh tướng Bất hứa nhân gian kiến bạch đầu...(1) 1.hai câu thơ cổ: người đẹp cũng như danh tướng, không muốn cho thế nhân thấy đoạn kết của mình. TIỀN GIANG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.08.2014 17:22:14 bởi võ phong trần >
SINH NHẬT EM *Tặng Kim Yên Tử
Hôm qua,sinh nhật em! Hoa nở vàng góc phố Có một thoáng bình yên Ngủ quên trong mắt nhớ… Hôm qua,sinh nhật em Hương nồng thơm sách vở! Ta nghe sự dịu êm Len trong từng hơi thở… Hôm qua,sinh nhật em Tuổi thanh xuân ở lại! Có một ngôi sao đêm Dõi mắt theo em mãi… Hôm qua,sinh nhật em Mùa Thu sao đẹp thế? Ai xoa nhẹ con tim? Lá bay đầy trước ngõ!! Hôm qua,sinh nhật em Giọt nến rơi rất khẽ! Xin một chút hương thơm Lấp cho đầy nỗi nhớ… TIỀN GIANG
BẮT ĐỀN MÙA THU Ngày mai... em nói đã quên Ta đem chiếc lá bắt đền mùa Thu! Phố xưa chìm dưới sương mù Cầu yêu gãy nhịp, khiến người quên ta... Ngày mai... cây chết trổ hoa Ta ngắt một đóa làm quà tặng em! Mỗi người giữ nửa trái tim Lỡ khi vong phụ, khỏi quên đường về... Ngày mai... mưa gió ủ ê Ta van son phấn trả về nguyên trinh! Hắt hiu gió thổi cuộc tình Thế gian hết rượu, biết mình đã say... Ngày mai...thấy sống mắt cay Ta đem giọt lệ ăn mày mùa thu! Thơ đau, tâm phế đều hư Xin đem tình cũ trả người ngày xưa... TIỀN GIANG
NẾU TRỜI TRỞ GIÓ Duyên đã hết,ta hãy làm kẻ lạ! Để mai này,khỏi dẫm vết chân nhau Chậm một chút,trên đường đời hối hả Vẫn còn kia,một thế giới muôn màu… Ta không sở hữu chiếc bùa Định Mệnh Nên nhìn nhau,lòng lạnh tựa giá băng!? Gió thao thức,mây ngập ngừng chẳng đến Bao nhiêu tơ,đủ trả nợ kiếp tằm?? Xé trang thơ,gói linh hồn phiền muộn Con tim đau giờ đem trả lại người! Hình bóng ấy,kiếp này ta xin mượn Để vá lành những vần điệu tả tơi… Chuỗi quá khứ,tung cao như bọt sóng Ta nợ em một nửa mảnh ân tình! Đêm tối giúp ta dệt ngàn giấc mộng Để đời vui,khi thấy ánh bình minh!! Thu chưa đi,nếu mai trời trở gió Gói niềm đau,ta trở lại sông Tiền! Trả cho sóng,một mối tình đã vỡ Quên một người,đời sẽ được…bình yên!! TIỀN GIANG
ĐẾM MƯA Sáng nay mặt trời dậy muộn Góc phố chìm trong sương mù Nàng thơ mệt nhoài ngủ nướng Hình như trời đã sang Thu... Hàng cây thưa dần đám lá Heo may môi ai bớt hồng Hàng lau xạt xào nghiêng ngã Dăm cành hoa tím trôi sông.. Mây đen kéo về bất chợt Mưa xám vắt ngang lưng trời! Mảnh tình vừa hong lại ướt Nhớ ai ngồi ngắm mưa rơi... Thu buồn ngày qua rất vội Sầu đong mấy chốc đã đầy Đếm mưa xin người đừng hỏi Vì sao tình chắp cánh bay?? TIỀN GIANG
KỲ NỮ * Tặng cô bạn đa tài trên Facebook Phạm Mỹ Phương! Đêm mưa vô tình xem video clip của em! Anh giật mình nhận ra một kỳ nữ! Nhan sắc thuộc loại thiên kiều bá mị Còn tài văn thơ tựa nhả ngọc phun châu... Trời California xanh thẳm một màu Đang lắng nghe giọng hát cô gái Việt! Santa Maria nào phải miền sông nước Mà tiếng hát em cứ muốn đẩy thuyền đi? Diện áo hồng nào phải sắp vu quy? Em muốn đẹp để cho đời chiêm ngưỡng! Nụ cười ấy, khiến bao người tưởng tượng? Phạm tiểu thư mặt sáng tựa trăng rằm... Xa quê hương, mong em sớm về thăm Lấy tư liệu ráp vần thơ đôi cánh! Giấc ngủ đến khi cơn mưa đã tạnh Vẫn còn muốn nghe thêm tiếng hát của em... TIỀN GIANG *Ảnh :nhà thơ kiêm ca sĩ Phạm Mỹ Phương
SÂN TRƯỜNG NGÀY ẤY *Tặng người cũ trong ngày vào đại học. Sân trường không giữ chân em! Khiến cho Phượng Vĩ từng đêm úa sầu! Đường đời để lạc mất nhau Nên vần thơ cứ bạc màu nhớ thương! Hoa kia vẫn nở bên đường! Sao tim đã mất mùi hương thuở nào? Một trời áo trắng xôn xao! Đâu ai hiểu được nỗi đau riêng mình! Sân trường cây lá vẫn xanh! Sao không tìm thấy mối tình hôm qua? Sân trường phượng đỏ rắc hoa Trong tim sao cứ thiết tha tình đầu? Bàn xưa,ghế cũ,em ngồi! Bảng đen phấn trắng gợi sầu cho thơ!! Ba năm đọng chút thẫn thờ! Sân trường đại học,anh ngơ ngẩn buồn!! Xa rồi chín nhớ mười thương! Một tà áo trắng,ngát hương học trò… TIỀN GIANG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.08.2014 21:54:58 bởi võ phong trần >
CÕI NHỚ Nghe bài hát mang tên " Cõi nhớ" Một nỗi buồn chợt vỡ trong tim Ngoài trời mưa ướt màn đêm Thư phòng ta để môi mềm rượu say... Tình lên ngôi, hương bay trong gió Bàn tay tiên mở ngõ vườn yêu Dung nhan nước đổ thành xiêu Bài thơ in dấu buổi chiều trao hôn... Sóng mắt ấy giam hồn lãng tử Bờ môi kia giấu nụ tầm xuân! Lời thơ quyện bóng giai nhân Vườn yêu gió Sở mưa Tần tả tơi... Đem tâm thi giữ người trong mộng Dùng niềm tin đóng cổng Địa Đàng Đâu hay tình đã sang trang Ngập trời bão tố, lỡ làng duyên ai... Đêm chia ly, tình phai như áo Ta quẩn quanh giữa đạo và đời! Thương cành hoa ấy đang rơi Chén sầu uống cạn, nhớ người năm xưa... TIỀN GIANG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.09.2014 16:21:41 bởi võ phong trần >
CHINH NHÂN VÀ KỸ NỮ Mới đó mùa Thu đã đến rồi! Trời chiều thích mặc áo mưa ngâu! Hàng cây lá trút,co ro nhớ Bến nước đò đưa,lặng lẽ sầu! Phủi áo,chinh nhân rời trận địa Tẩy trang,xuân nữ bỏ thanh lâu(1) Ngắm trăng,hát khúc Thanh Bình nhé? Tác hợp,nàng Thu thật nhiệm mầu… 1.Chuyện tình giữa một chiến binh Syria và một kỹ nữ.Cả hai đều tình nguyện từ bỏ việc đang làm để xây tổ ấm nhân dịp Thu về. TIỀN GIANG
DÒNG SÔNG VÀ CHIẾC LÁ Bến bỏ thuyền khiến cho thơ tắt lửa Trăng muốn về sông có chở trăng đi? Hơi lạnh bên người chẳng khác tiếng từ ly Chiếc lá nhỏ không chở tình yêu lớn... Thiếu tri âm, cuộc tình đi vay mượn Nỗi lòng trải ra rồi cuốn lại, chẳng ai xem! Một khối tình đem gửi bến sông quen Lời yêu ấy trót trao cho kẻ lạ... Người ngoảnh mặt, sông trăng chia đôi ngả Ta thẹn thùng rút lại sợi tơ lòng! Chiếc lá nào người đem thả bên sông Sao không gửi chút tình theo chiếc lá? Trên Facebook lại nhìn nhau xa lạ Khiến trăng buồn muốn quên một dòng sông! Chiếc lá bây giờ chuyên chở nỗi nhớ mong Phương xa đó chắc gì người thấu hiểu?? TIỀN GIANG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.09.2014 15:19:35 bởi võ phong trần >
BUỒN THEO TRÁI TIM MƯA Ô hay! Mưa có trái tim Dõi theo nhịp đập cho đêm kéo dài Nỗi buồn ôm nhẹ bờ vai Thoảng nghe có chút u hoài trong mưa! Lạnh lùng gió lọt rèm thưa Không gian vắng lặng như vừa chia xa Cây tình đã chẳng đơm hoa Chưa yêu sao giống như là mất nhau? Buồn theo mưa chảy về đâu? Để ta thao thức đếm sầu nơi tim Bên nhau nghe tiếng mưa đêm Chôn dòng ký ức để quên một người.. Ngoài kia mưa vẫn cứ rơi Bên ta còn lại khung trời... hôm nay! Bao giờ mưa lại về đây? Ôm mưa ta nhớ những ngày vắng xa... Mưa buồn, đêm chẳng chịu qua Con tim thổn thức như là... nhớ nhau! Giọt buồn rớt khẽ trên vai Vòng tay chẳng ấm, nhớ người... vừa yêu... TIỀN GIANG
MƯA HÁT Đêm vừa đi qua thành phố Trang thơ thiếu bóng một người Trong ta,giọt sầu chợt vỡ Ngoài kia có tiếng mưa rơi… Mùa Thu,trăng chìm giếng cạn Gió khua mặt nước sông buồn! Chấp bút bài thơ bi tráng Đóng sầm cánh cửa cô đơn… Giấu nụ hôn xưa dưới gối Để mưa đêm khỏi bẽ bàng!? Sách vừa viết xong chương cuối Nợ người nguyên cái hồng nhan!! Chăn đắp,vẫn còn nghe lạnh Ngoài kia,mưa hát điệu buồn! Con tim chợt chia hai mảnh Một nửa gửi người ta thương… Giờ đây,nằm nghe mưa hát Dấu yêu như nước qua cầu! Hoa xưa không ngừng trôi dạt Hồng nhan ngày ấy về đâu?? TIỀN GIANG
MỘT NỬA ĐƠN PHƯƠNG Chỉ một mình yêu,thì mới gọi đơn phương! Nhưng cuộc tình chúng ta,nào đâu phải vậy? Chấp nhận sống,cảnh chân trời góc bể! Vì vẫn được yêu,nên gọi nửa đơn phương!! Người hạ quyết tâm,sẽ đi đến cuối đường! Nhưng chưa khởi hành,nên gọi là một nửa! Con tim trao rồi,không còn quyền chọn lựa! Ta trót yêu người,còn hơn bản thân ta!! Đem cuộc đời,đổi lấy một cành hoa! Vẫn tự hào,mình là người may mắn! Không được đến gần,ta nào đâu chán nản? Cố giữ cho mình,một nửa cái đơn phương!! Chỉ là chiếc bóng thôi,mà yêu đến lạ thường! Ta biết mình đang giữ,cái người không thể có! Mỗi khi hồn chìm,xuống vũng lầy nhung nhớ! Tự an ủi rằng,chỉ mình mới được yêu!! Lang thang phố quen,suốt cả buổi chiều! Lòng ta lạnh,hồn thơ kia cũng lạnh! Vẫn biết Tình Thơ,không phải là ảo ảnh! Vì trong tim,ta còn một nửa đơn phương!! Cơn gió xô ngang,lá phủ kín mặt đường! Ta ước gì,có một người nhìn thấy! Mang tình yêu lớn,mà cô đơn đến vậy! Đâu ai hiểu rằng,một nửa vẫn đơn phương!!! Tiền Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.10.2014 21:35:55 bởi võ phong trần >
NGƯỜI VỀ TẠO SÓNG Giận thì cứ giận, thương còn thương! Đôi ta giờ dẫu chẳng chung đường. Em trách hờn anh nơi xứ lạ Nhưng lòng như thấy còn vấn vương!? Ta vốn chẳng gì để nợ nhau Nhưng khi quay mặt lòng vẫn đau! Anh về xóa nốt lời hẹn cũ Vì biết trang thơ đã úa màu!! Uống cạn chén sầu nghe mưa rơi! Yêu thương sao chẳng thốt nên lời? Em về trao lại ta men đắng! Một mảnh tình xưa đã tả tơi! Hoàng Lan hoa ấy cất nơi tim Gối mỏi chân đau vẫn cố tìm! Một gánh ân tình sâu nặng lắm! Ai đem " Tình Cuối" để vùi chôn?? Lời trách bằng thơ sóng mắt cay! Hoa Lan ai dẫm dưới gót giày? Người về tạo sóng, hồn nghiêng ngã! Tri kỷ không còn, ta cứ say... TIỀN GIANG
NẾU THƯƠNG HÃY NÓI... Tình thơ ngày trước thuộc người khác Chỉ vuốt ve lòng khi xốn xang Gió mới không làm ai mát mặt Thơ tình không thể lật sang trang... Trở lại sông Tiền xin chút nắng Giận ai người nỡ vội quay đi? Tri âm mất dấu đời tĩnh lặng! Người buồn thơ viết để mà chi?? Thốt nửa lời yêu lòng vẫn nhớ Muốn quên lại chẳng thể xa người!? Sông Tiền có lẽ còn lắm nợ Nên tình mỗi lúc lại đầy vơi... Trót gửi hồn theo đôi mắt nâu Đem thơ neo ở bến sông sầu Nếu yêu, hãy nói lời đơn giản Giữa trái tim buồn,anh ở đâu?? TIỀN GIANG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.10.2014 16:51:42 bởi võ phong trần >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: