CUỘC TÌNH ĐÃ VỠ
Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 5 của 20 trang, bài viết từ 61 đến 75 trên tổng số 289 bài trong đề mục
võ phong trần 07.11.2013 09:12:37 (permalink)
0
MƯA GIÓ CUỘC ĐỜI
 
Áp thấp nhiệt đới đang tiến sát vào bờ!
Quê em bây giờ,trời đang mưa như trút!
Trời không tương tư,vẫn gió mưa sùi sụt!?
Cơn đau qua rồi,mong em được bình yên…
 
Gió biển Đông,đừng làm đau sóng sông Tiền!
Để cành hoa ấy,quên đi quá khứ!
Mặc đời mưa gió,em cứ an giấc ngủ!
Bão thổi qua đời,bão ấy sẽ tan!!
 
Trót tạo ra cảnh mưa gió phũ phàng!
Những vần thơ,làm đau cành hoa ấy!
Ba năm rồi,con sông Tiền sóng dậy!
Tuy không cố tình,lầm lỗi thuộc về anh!!
 
Che bớt gió mưa,với tấc dạ chân thành!
Mong đất Cái Bè,bão kia đừng đến!
Ta yêu người,nhưng con tim không đủ lớn!
Khiến cành hoa kia phải chịu tổn thương!!
 
Em đừng nhìn gió mưa,để khỏi ưu phiền!
Anh đã trả thuyền xưa về bến cũ!
Em đừng ngắm một trái tim đã vỡ!
Để khỏi bận lòng,khi thốt tiếng từ ly…
 
PHONG TRẦN
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.11.2013 09:15:20 bởi võ phong trần >
#61
    võ phong trần 07.11.2013 09:17:53 (permalink)
    0
    Tình bây giờ,đã đổi sang hai chiều!
    Cách nói chuyện của anh,không làm em thất vọng!
    Sáu mươi ngày,quyết xây lâu đài mộng!
    Nên lần đầu nói yêu anh,em hồi họp khôn cùng!!
     
    Em lại nhắc anh,cái hẹn mùa Đông!
    Ngôn từ trìu mến,như giục về để cưới!
    Trao đổi bằng mail,đôi khi còn lưỡng lự!
    Nhưng qua phone,anh biết trốn vào đâu??
     
    Con sông Tiền,giờ đã bắc cầu!
    Còn con sông tình,lại ngập tràn hoa tím!
    Qua điện thoại,em hôn anh ngọt lịm!
    Sắt đá nào,chờ được đến mùa Đông??
     
    Mỗi giờ trôi qua,em lại ngóng trông!
    Anh đành phải đưa ra lời giao ước:
    -Trong hai chúng ta,ai cũng có quyền bỏ cuộc!
    Nếu gặp mà bị đề phô,cứ lặng lẽ chia tay…
     
    Anh xem hình em,trên suốt chuyến bay!
    Lần gặp nhau này,chẳng khác gì canh bạc!
    Anh không quan tâm đến chuyện đời được mất!
    Chỉ tội cho nàng thơ,vừa mới hồi sinh!!
     
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 07.11.2013 09:19:04 bởi võ phong trần >
    #62
      võ phong trần 09.11.2013 08:07:22 (permalink)
      0
      Lẳng hoa hồng trăm đóa,gói ghém chút tình!
      Trời chớm trưa,anh dừng chân An Hữu!
      Gió sông thổi mát,mây bay nắng dịu!
      Anh đậu xe và đi bộ đến nhà em…
       
      Khách đang mua hàng,anh đứng qua một bên!
      Em thì sốt ruột,xem đồng hồ liên tục!
      Cuộc giao dịch cũng vừa kết thúc!
      Em hỏi anh cần gì,nhưng anh vẫn lặng im…
       
      Khi anh buộc miệng hỏi mua đóa Hoàng Lan!
      Em thốt lên tiếng kêu đầy kinh ngạc!
      Em dậm chân,bảo anh đùa quá ác!
      Sự bất ngờ,khiến đôi má đỏ hây hây…
       
      Theo đúng giao ước,anh nắm lấy bàn tay!
      Nếu em rút về,tình sẽ như sương khói!
      Lòng hồi họp,anh nhìn em chờ đợi!
      “Gốc Thông Già”,đang đón cơn lốc đầu tiên…
       
      Một phút trôi qua,em vẫn để yên!
      Hai đồng tử,lại nhìn anh không chớp!
      Khoảng cách quá gần,khiến anh thấp ngợp!
      Một trời hương nồng,cứ quyện lấy hai ta…
       
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.11.2013 08:09:27 bởi võ phong trần >
      #63
        võ phong trần 11.11.2013 08:44:03 (permalink)
        0
        Em khe khẽ gật đầu,niềm vui vỡ òa!
        “Người Tình Không Chân Dung”,ôm em thật chặt!
        Nụ hôn đầu tiên,chứa đầy mật ngọt!
        Ta bây giờ,mới thực sự là của nhau…
         
        Quán “Bến Sông Trăng”,nước vỗ sóng xao!
        “Câu Chuyện Tình Thơ”,ta cùng viết tiếp!
        Hay cho mệnh đề “Tình chàng ý thiếp”!
        Cô học trò bây giờ,đã có kẻ đón đưa!!
         
        Vĩnh Long đêm nay,thiếu cơn gió nghịch mùa!
        Đất cái Bè,có hai người mất ngủ!
        Vừa khép lại giấc mơ đoàn tụ!
        Lại mở ra hàng trăm ngọn sóng lòng!!
         
        Tình bây giờ,giống như nước của sông!
        Cứ muốn tràn bờ,cuốn phăng tất cả!
        Giọng nói thì quen,nhưng hương môi lại lạ!
        Khiến anh chìm trong cảm giác ngất ngây!!
         
        Lưu lại An Hữu chỉ có mấy ngày!
        Em trao cho anh,cả một trời mộng mị!
        Tình cảm đôi lúc muốn làm mờ lý trí!
        Nhưng ta kịp dừng,vì còn có nàng thơ…
         
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.11.2013 08:45:40 bởi võ phong trần >
        #64
          võ phong trần 13.11.2013 08:51:33 (permalink)
          0
          Cồn Thới Sơn,cảnh đẹp như mơ!
          Trái cây ngọt,như tình em ngọt lịm!
          Trên những con đường,nở đầy hoa Mua tím!
          Em lại cười,chỉ thích hoa Bằng lăng!!?
           
          Những nụ hôn nồng,tan theo ánh trăng!
          Tiệc nào cũng tàn,anh trở về Phố Núi!
          Phút chia tay,em không ngăn hờn tủi!
          Anh biết làm sao hơn,đành gửi lại nụ hôn…
           
          Một khi hoa Thiên Đường đã nở trong hồn!
          Men tình ái ăn sâu vào da thịt!
          Trong cõi nhân gian đất trời mờ mịt!
          Ngàn việc trăm công,chỉ nhớ mỗi chữ yêu!!
           
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 13.11.2013 08:53:21 bởi võ phong trần >
          #65
            võ phong trần 13.11.2013 08:57:57 (permalink)
            0
            CHƯƠNG BỐN:
            SẦU TƯƠNG TƯ
             
            Trên sông Tiền,trăm con sóng xô triều!
            Trấn An Hữu,một nàng thơ sầu muộn!
            Hoa tím dẫu rơi,cũng không ngăn chiều xuống!
            Những vần thơ,choáng ngợp “Em nhớ anh”!!
             
            Tại Vĩnh Long,em kết thúc chuyện học hành!
            Chuyển lên Sài Gòn,theo khoa thiết kế!
            Mẹ không kề bên,nên mất đi nỗi sợ!
            Bất kể sáng chiều,em luôn gọi cho anh!!
             
            Nơi vườn yêu,cây tình ngát xanh!
            Gặp nhau rồi,cây không còn mọc chậm!
            Những nụ hôn,có chất men sâu đậm!
            Mỗi ngày em gửi một bài thơ “tương tư”!!
             
            Những tấm hình,chẳng có một nụ cười!
            Qua Skype,đôi mắt em luôn ướt!
            Gương mặt u buồn,như người thi trượt!
            Anh mới vừa về,chẳng biết phải làm sao??
             
            Sầu tương tư,khiến dáng ngọc hư hao!
            Anh chỉ còn biết dỗ em từng giấc ngủ!
            Mùa Đông đến,lạnh lòng người xa xứ!
            Em gửi cho anh,khăn quàng cổ ngát hương!!
             
             
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 13.11.2013 09:01:16 bởi võ phong trần >
            #66
              võ phong trần 15.11.2013 07:38:35 (permalink)
              0
              Ngày hai buổi,em vẫn đến trường!
              Thiết kế thời trang,buộc thêu thùa may vá!
              Đường kim vừa thẳng,em vội vàng hối hả!
              Chọn vải,tự mình,may áo gửi cho anh…
               
              Áo may chưa đẹp,nhưng gói biết bao tình!
              Áo thêu tên,để mỗi ngày thấy nhớ!
              Gửi áo đi rồi,em nhận mình là vợ!
              Tẩm hương nồng,gửi đến cho chồng xa…
               
              Trường Thơm Thảo,có hàng trăm đóa hoa!
              Nhưng chắc chỉ mình em là nổi bật!
              Ăn nói khéo,hoa tay lại đệ nhất!
              Gả hiệu trưởng dê xồm,bám riết không tha!!
               
              Mỗi khi hắn đến gần,em lại mở loa!
              Để anh nghe được nội dung đối thoại!
              Hoàng Lan của anh,đâu thuộc phường dễ dãi!
              Hắn giở trò gì,em đều mách lại với anh…
               
              Thơ là trái tim,không phải của để dành!
              Nó cho hết,nhưng chẳng hề hoang phí!
              Không cần sử dụng những ngôn từ hoa mỹ!
              Lời nó nói ra,luôn đại diện cho tình yêu!!
               
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 17.11.2013 07:37:12 bởi võ phong trần >
              #67
                võ phong trần 15.11.2013 08:08:40 (permalink)
                0
                CHỈ CÒN CHIẾC BÓNG
                 
                Đưa tay vớt nửa cuộc tình!
                Hoa không thơm nữa,biết mình cô đơn!
                Xưa hay trách móc dỗi hờn!
                Người đi để lại nỗi buồn riêng ta!!
                Giọt mưa đọng chút xót xa!
                Thuyền yêu lạc bến,cánh hoa úa tàn!
                Ai làm khổ lụy hồng nhan?
                Bỗng dưng xẻ nghé tan đàn vì đâu??
                Đưa tay hứng giọt mưa sầu!
                Thấy đôi mắt nhớ ngày đầu mới quen!?
                Vần thơ không gói trái tim
                Khiến con sáo nhỏ đêm đêm nghẹn ngào!!
                Đưa tay vớt chút hư hao!
                Quên đi chuyện cũ hoa Đào gió Đông!
                Mối tình gửi lại dòng sông!
                Yêu thương chôn chặt vào lòng để quên!
                Thơ không dám gọi tên em
                Rượu kia giờ hết làm mềm môi ai!
                Đêm nghe con chữ thở dài!
                Chỉ còn chiếc bóng,u hoài ngàn năm…
                 
                PHONG TRẦN
                 
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.11.2013 08:14:43 bởi võ phong trần >
                #68
                  võ phong trần 16.11.2013 20:42:22 (permalink)
                  0
                  Hoàng Lan ơi!Anh chi xiết tự hào!
                  Em là viên ngọc quý,không cần mài dũa!
                  Người ta sỗ sàng,em nhẹ nhàng trả đũa!
                  Họ đâu biết rằng,trái tim ấy thuộc về anh…
                   
                  Cũng giống bao người,anh trúng độc hoa tình!
                  Nên bắt đầu thấy,đêm thương ngày nhớ!
                  Tây Nguyên lạnh,hoa Dã Quỳ vẫn nở!
                  Chiếc khăn quàng,tẩm đầy vị yêu thương!!
                   
                  Điện thoại cầm tay,lang thang trên đường!
                  Những cuộc nói chuyện,chết sim cháy máy!
                  Những nụ hôn xa,khiến hồn anh sóng dậy!
                  Yêu làm gì,giờ đêm nhớ ngày mong??
                   
                  Bút hiệu của anh,vốn tên một dòng sông!
                  Hàng ngày kề cận,nhưng em không ôm được!
                  Xa bắt nhớ,nên lời thơ em sướt mướt!
                  Buồn thế này,em không thể đợi lâu!!
                   
                  Tình không phai,nhưng áo đã đổi màu!
                  Em chuyển cho anh,những tấm hình mới nhất!
                  Đây là bộ áo dài hồng ngây ngất!
                  Kia là bộ váy đen,làm xao xuyến con tim!!
                   
                   
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 16.11.2013 20:44:08 bởi võ phong trần >
                  #69
                    võ phong trần 17.11.2013 07:39:50 (permalink)
                    0
                    Chiếc váy hoa,em mặc dưới trời đêm!
                    Bộ Jumpsuit,thường ngày đi học!
                    Bộ đầm ôm,trắng đen kẽ sọc!
                    Để anh biết rằng,làn da ấy quá xinh!!
                     
                    Bao nhớ thương,gửi theo những tấm hình!
                    Em luôn đổi mới,để cho anh say đắm!
                    Làm thơ cho anh đọc,gửi hình cho anh ngắm!
                    Lúc gieo vần,hỏi có phải quá yêu??
                     
                    Nước mắt của tình,biết đong được bao nhiêu?
                    Để em quy đổi,bằng tháng ngày chờ đợi!
                    Sự hụt hẩng của em,làm anh chới với!
                    Ngấm “Độc Hoa Tình”,em đừng hỏi vì sao??
                     
                    Nắng hạn đồng khô,ai cản được mưa rào!
                    Tình càng nén,càng bung ra dữ dội!
                    Để đến nước này,anh là người có tội!
                    Nhưng trước cổng Thiên Đường,mấy ai chịu dừng chân??
                     
                    Nhủ với lòng,sống chết chỉ một lần!
                    Vì em,anh xin nếm đủ mùi của các tầng Địa Ngục!
                    Anh sẽ xuống!Xin em đừng bứt rứt!
                    Chết một lần,để sống được ngàn năm…
                     
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 17.11.2013 07:42:10 bởi võ phong trần >
                    #70
                      võ phong trần 19.11.2013 07:58:09 (permalink)
                      0
                      CHƯƠNG NĂM:
                      BÊN TRONG VƯỜN ĐỊA ĐÀNG
                       
                      Phố Núi bây giờ,trời vẫn đang Xuân!
                      Thiếu người đẹp,trăm sắc hoa vẫn nở!
                      Nhìn đào phai,khiến hồn anh chợt nhớ!
                      Lần đầu gặp nhau,má em đỏ hây hây…
                       
                      Màu áo vàng,khác chi đóa hoàng mai?
                      Sắc tím Thạch Thảo,giống màu viền mắt ấy!
                      Hoa Tường Vy,theo gió Xuân đưa đẩy!
                      Những đóa Trà Mi,tranh sắc thắm với người!!
                       
                      Hoa tình héo,nhưng hoa Xuân lại tươi!
                      Vần thơ nào cũng lồng thêm tiếng nhớ!
                      Ngày xưa cho duyên,bây giờ tặng nợ!
                      Nên sợi tơ lòng,cứ quyện lấy đời nhau…
                       
                      Đêm ấy,buồn,anh đi giữa trời sao!
                      Điện thoại áp vào tai,nghe tiếng em thỏ thẻ!
                      Không nhìn thấy nhau,vẫn biết mắt em ngấn lệ!
                      Mùa Xuân sắp qua,không gặp được người tình!!
                       
                      Một đời người,có được mấy mùa Xuân?
                      Thơ đã có hồn,nhưng con tim thiếu lửa!
                      Đã đến thời khắc,không ai chờ được nữa!
                      Anh âm thầm bay xuống sài Gòn…
                       
                       
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 19.11.2013 08:20:31 bởi võ phong trần >
                      #71
                        võ phong trần 20.11.2013 14:25:40 (permalink)
                        0
                        Ngọn lửa tình đang cháy rực trong hồn!
                        Nghe anh gọi,em ngạc nhiên khôn xiết!
                        Không cần để ý cuộc hành trình mỏi mệt!
                        Anh lấy xe,đưa em đi suối nước nóng Bình Châu!!
                         
                        Tim kề tim,tràn ngập xuyến xao!
                        Em e ấp như nụ hồng chớm nở!
                        Mắt kề mắt,ngọn sóng lòng đang vỡ!
                        Trong bộ áo tắm Baby Doll,em đẹp đến mê hồn!!
                         
                        Động vật đấu tranh để được sinh tồn!
                        Con người yêu,để trở thành bất tử!
                        Kỳ cọ cho nhau,khiến đầu óc anh mụ mị!
                        Độc hoa tình,tràn ngập con tim…
                         
                        Bình Châu mờ ảo dưới ánh đèn đêm!
                        Trong bộ crop top,em khiến anh ngây ngất!
                        Vần thơ ngày ấy,giờ hòa trong ánh mắt!
                        Mái tóc đen dài,ôm trọn mối tình si!!
                         
                        Những nụ hôn nồng,xóa giọt lệ trên mi!
                        Ranh giới vượt qua,đất trời rung chuyển!
                        Quả bom tình,cùng nhau cài giờ hẹn!
                        Đã nổ tung,tại suối nước nóng Bình Châu…

                         
                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 20.11.2013 14:27:54 bởi võ phong trần >
                        #72
                          võ phong trần 21.11.2013 07:32:34 (permalink)
                          0
                          Hạnh phúc chuyển thành thơ,đọng trên đôi môi!
                          Vị ngọt cuộc đời,em bảo anh gìn giữ!
                          Chỉ một đêm thôi,phát sinh trăm cái mới!
                          Em vừa dang tay,mở rộng cửa Thiên Đường!!
                           
                          Bây giờ không còn đơn giản là yêu đương!
                          Trong hạnh phúc,bỗng dưng em bật khóc!?
                          Vừa dỗ dành,anh vừa thắc mắc:
                          -Chẳng lẽ Hoàng Lan của anh,đã hối hận rồi sao??
                           
                          Tựa vào vai anh,em khe khẽ lắc đầu:
                          -Anh vừa chinh phục đỉnh núi tình cao nhất!
                          Không còn gì hơn nữa,nên em sợ mất!
                          Chán bông hoa rồi,con bướm sẽ bay xa…
                           
                          Con tim em thổn thức,khiến anh vừa hôn vừa xoa:
                          -Ai đề xuất chuyện “Song kiếm hợp bích”?
                          Đỉnh núi nào trong em cũng đều cao nhất!
                          Đến kiếp nào,anh mới chinh phục hết đây??
                           
                          Em không còn buồn,chúng ta tay trong tay!
                          Trở lại Sài Gòn,hưởng tuần trăng mật!
                          Mỗi buổi sáng,anh đưa em đi học!
                          Trưa đón về,ôm lấy nụ tầm xuân!!
                           
                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 21.11.2013 07:37:17 bởi võ phong trần >
                          #73
                            võ phong trần 27.11.2013 07:43:30 (permalink)
                            0
                            Động Thiên Thai,tái hiện ở Đức Trần!
                            Cảnh Đào Nguyên,mang tên Miền Đồng Thảo!
                            Buổi sáng uống cà phê,buổi tối đi dạo!
                            Dưới gốc cây Móng Bò,cùng nhìn hoa tím rơi!!
                             
                            Bỏ lại sau lưng,bao phiền phức của đời!
                            Quán “Chợt Nhớ”,gieo vần thơ tương hợp!
                            Trong bộ áo dài,em khiến anh choáng ngợp!
                            Bên người tình,anh ngỡ mới …ba mươi!!?
                             
                            Bằng chiếc xe ga,em đưa anh đi cuối đất cùng trời!
                            Hết chợ đêm Bến Thành,lại ăn cơm gà Chợ Lớn!
                            Ngồi phía sau em,anh thực hư lẫn lộn!
                            Mái tóc dài đen,không ngớt tỏa hương nồng!!
                             
                            Trước mặt người lạ,em gọi anh bằng chồng!
                            Khiến nhiều kẻ,trố mắt nhìn kinh ngạc!
                            Một phần em quá đẹp,một phần vì tuổi tác!
                            Không ít người nghĩ mình là…cha con!!?
                             
                            Khi thương rồi,thì củ ấu cũng tròn!
                            Người ta càng hiếu kỳ,em lại càng chọc ghẹo!
                            Giữa đám đông,em luôn giở trò nhỏng nhẻo!
                            Nhiều khi uống cà phê,em chìa má bảo…hôn!!
                               
                            Sông Tình vỡ bờ,sóng yêu dập dồn!
                            Cố trút cho hết,chuỗi tháng ngày thương nhớ!
                            Em cho anh tất cả,những gì có thể!
                            Để hai con tim,đập chung nhịp tình yêu!!
                             
                            Trở về Phố Núi,tình em anh mang theo!
                            Làm điểm tựa,viết tiếp chuyện “Người săn bóng”!
                            Mối tình ấy,mỗi ngày thêm sâu nặng!
                            Chuyện cổ tích bị lảng quên,giờ hiện hữu giữa đời
                             
                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.11.2013 07:51:25 bởi võ phong trần >
                            #74
                              võ phong trần 27.11.2013 07:53:00 (permalink)
                              0
                              CHƯƠNG SÁU:
                              SÔNG TIỀN DẬY SÓNG
                               
                              Hạnh phúc luôn đi kèm theo tai ương!
                              Một cành hoa đẹp,biết bao người muốn bẻ!
                              Quá khứ đã từng đường tình trải lệ!
                              Con chim nào mà chẳng sợ cành cong??
                               
                              Tạo hóa luôn ganh ghét kẻ má hồng!
                              Nên thiên tình sử nào cũng tẩm đầy nước mắt!
                              Vườn hoa hồng,muốn làm cho tan nát!
                              Nhất thiết phải thêm một kẻ thứ ba…
                               
                              Hôm ấy,đi dự đám cưới người bà con xa
                              Trương Cẩm Loan,chạy xe lên Đồng Tháp!
                              Làm cô dâu phụ,nhưng em quá đẹp!
                              Khiến cho đại gia cá tra cảm thấy xiêu lòng!!
                               
                              Cùng uống chung nước của một dòng sông!
                              Nhưng con người có kẻ thiện người ác!
                              Hắn tên là Thảnh,nhiều tiền lắm bạc!
                              Dáng thấp lùn,tuổi độ trung niên!!
                               
                              “Cái gì cũng  có thể mua được bằng tiền”
                              Những bông hồng,lại càng không ngoại lệ!
                              Xuất thân nghèo khổ,khó khăn lúc trẻ!
                              Hắn phải lội sang đất Chùa Tháp kiếm ăn!!
                               
                              <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.11.2013 07:54:37 bởi võ phong trần >
                              #75
                                Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 5 của 20 trang, bài viết từ 61 đến 75 trên tổng số 289 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9