CUỘC TÌNH ĐÃ VỠ
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 8 của 20 trang, bài viết từ 106 đến 120 trên tổng số 289 bài trong đề mục
võ phong trần 08.01.2014 07:33:56 (permalink)
0
CHƯƠNG MƯỜI:
 
CUỘC CHIẾN TÌNH TIỀN
 
Trong lúc mọi người đang vui vẻ đón Xuân!
Người đẹp sông Tiền,ôm vết thương chí mạng!
Suốt một tháng trời,phải tập tễnh đi nạng!
Cả tâm hồn và thể xác cùng đau!!
 
Trong căn phòng vắng,ôm khối tình sầu!
Thông qua laptop,nhận lời mail an ủi!
Những bài thơ,chứa đầy sầu tủi!
Bằng những ngón tay đau,gõ bàn phím chuyển anh!!
 
Giấc mơ hoa tím giờ đã tan tành!
Cây tình không chết,mà hoa Xuân rơi rụng!
Nỗi đau vượt qua khả năng chịu đựng!
May mà phương trời xa,vẫn nồng trái tim yêu…
 
Cẩm Loan bị tai nạn,hắn lặn mất tiêu!
Gần hai tháng trời,chỉ vài lần thăm hỏi!
Hôm nay trời đẹp,nàng mặc bộ đồ mới!
Ngồi trước gương,sửa lại dung nhan…
 
Con trẻ ra đi,từ mẫu hoang tàn!
Chuyển hình cho người yêu,lại sợ mình xấu xí!
Sợ anh giận rồi đâm ra suy nghĩ!
Nên phải nén lòng,chuyển những tấm ảnh đớn đau!!
   (mượn hình ảnh từ Blog của Mai)

<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.01.2014 07:40:30 bởi võ phong trần >
võ phong trần 10.01.2014 07:37:28 (permalink)
0
Ngày xưa mê đắm,với tóc rối lụa nhàu!
Giờ lại xót xa,những vết thương ngoài ý muốn!
Sắc đẹp trời cho,nào phải đâu vay mượn!
Tai nạn qua rồi,em hồi phục thật nhanh!!
 
Mặt sông bàng bạc màu hoa tím lục bình!
Nỗi nhớ căng đầy,ngày Valentine sắp đến!
Mất phương hướng nên không dám đưa lời hẹn!
Chỉ gửi cho nhau,lời chúc phúc xót xa!!
 
Ngày xui tháng hạn,ngõ hẹp gặp oan gia!
Em xin ba mẹ,đem trả đồ sính lễ!
Những gì em trù tính,mẹ đều đem kể!
Cho thằng rể lắm tiền,nhưng bộ não nhỏ tí teo!!
 
Nội gián tình cảm vô cùng hiểm nghèo!
Hắn lợi dụng mẹ,đặt trận địa mai phục!
Hắn lén trao cho mẹ viên thuốc kích dục!
Rồi cố tình chuốc rượu để ba say…
 
Mẹ bỏ sang nhà nội,hắn vội vàng ra tay!
Xông vào phòng em,giở trò đồi bại!
Chuyện quá bất ngờ,khiến em kinh hãi!
Kêu cứu vang trời,nhưng chẳng ai hay!!
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.01.2014 07:41:10 bởi võ phong trần >
võ phong trần 12.01.2014 08:47:08 (permalink)
0
CƠN LỐC VÙNG CỰC
 
Nước Mỹ dường như trở lại kỷ băng hà!
Hơn hai mươi bang chìm trong màu trắng!
Cơn lốc vùng cực mang theo cái lạnh
Những thác nước cao ngất trời cũng bị đóng băng!!
 
Trùm kín người vẫn thấy rét run!
Cả râu lẫn tóc đều một màu trắng xóa!
Mùa đông tuyết rơi nhưng lần này rất lạ!
Có nơi xuống đến sáu mươi độ âm!!
 
Gấu Bắc Cực quen rồi cũng phải thở than!
Tâm phế nhiễm hàn nhờ con người cấp cứu!
Mười phút ở ngoài trời không ai sống nổi!
Hai mươi năm rồi Mỹ mới lạnh thế này!!
 
Thời tiết thất thuờng cũng có cái hay!?
Một tên tù vượt ngục bỗng xin quay trở lại!
Cái lạnh bên ngoài khiến hắn kinh hãi!
Thà nằm lại trong tù tránh cái chết thảm thuơng!!
 
Con quỷ lạnh giá bao vây các ngả đường!
Hàng vạn chuyến bay đành phải cancelled!(1)
Thần băng giá khiến hai mươi người chết!
Thiệt hại năm tỷ đô nước Mỹ nhức đầu!
 
Cùng vỗ tay đuổi cơn lốc vùng cực đi mau!
Lấy lại sắc Xuân cùng tia nắng ấm!
Vùng nhiệt đới gió mùa có người trải thảm!
Đón cánh chim trời tránh bão tuyết mùa Đông!!
PHONG TRẦN
1. Cancelled: hủy chuyến
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.01.2014 08:54:08 bởi võ phong trần >
võ phong trần 12.01.2014 09:08:07 (permalink)
0
Loài phàm phu sắp làm bẩn tấm thân này!
Nhớ đến anh,lệ em tuôn như suối!
Tên cục súc,đang trong cơn mê muội!
Hắn hạ quyết tâm cưỡng hiếp đến cùng!!
 
Đầu óc quay cuồng,tim đập chân run!
Liễu yếu đào tơ,không chống được loài hổ báo!
Hắn giở đủ các ngón nghề bá đạo!
Còn em chỉ biết cắn xé,cào cấu,lung tung!!
 
Rã rời thân xác,em buông xuôi giữa chừng!
Ngờ hay đâu,tử huyệt hắn bị lộ!
Cái lưỡi bẩn thiểu,muốn tìm đường sàm sỡ!
Em dồn hết sức tàn,khép chặt hàm răng…
 
Hắn kêu lên một tiếng kinh hoàng!
Tống em bay xuống giường,đập đầu bất tỉnh!
Cho hay người tính không bằng trời tính!
Hắn tồng ngồng chạy ra xe,máu phun thành vòi…
 
Nỗi đau tiếp nỗi đau,cắn cỏ kêu trời!
Em muốn mượn dòng nước sông Tiền,rửa đi bao tủi nhục!
Cái tuổi Quý Hợi,nghĩ càng thêm tức!
Chẳng thấy sướng đâu,toàn những chuyện ruồi bu…
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.01.2014 09:10:20 bởi võ phong trần >
võ phong trần 14.01.2014 07:34:34 (permalink)
0
Nhỏ Thủy bạn em,bị bồ đá ngất ngư!
Rủ em đi Nha Trang xả xui giải hạn!
Đang muốn tìm chỗ chết,nên nghe lời bạn!
Lần đầu tiên,em đi miền Trung!!
 
Gọi điện cho anh,để vơi bớt nỗi buồn!
Nghĩ là anh không đến,nhưng anh lại đến!
Giá như đau đớn,có thể đem đổ biển!
Gặp nhau lần này,ta thanh thản biết bao??
 
Gương mặt em tiều tụy,làm anh xuyến xao!
Trong vòng tay,cố nén từng tiếng nấc!
Anh được  no bụng vì uống dòng nước mắt!
Em lại nhẹ lòng,vì đã kể hết với anh…
 
Anh mân mê từng vết thương chớm lành!
Anh vuốt ve những khoảng da bầm tím!
Vẫn nụ hôn đó,mà đau thương ngất lịm!
Em mở máy bấm bài “Nửa Hồn Thương Đau”!
 
Cứ ngỡ lần này,mình chắc phải xa nhau!
Đóa Hoàng Lan đó,giờ tàn phai nhan sắc!
Em càng nói,anh càng ôm thật chặt!
-Oan nghiệt này,nào phải em gây ra!!
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.01.2014 07:37:17 bởi võ phong trần >
võ phong trần 16.01.2014 07:27:54 (permalink)
0
VỀ ĐÂU MÁI TÓC NGƯỜI THUƠNG
 
Mong cho tình ấy xanh như lá!
Xuân Hạ Thu Đông chẳng vướng sầu!
Giữ được dung nhan nơi xứ lạ!
Cho dù mãi mãi đã mất nhau!!
 
Mong cho tình ấy như hoa thắm!
Huơng ngát bay xa đến cuối trời!
Tháng hết năm cùng thôi lận đận!
Mưa vùi gió dập hoa chẳng rơi!!
 
Mong cho tình ấy như nắng ấm!
Băng giá xua tan khỏi tâm hồn!
" Bất Tử" tình kia còn in đậm!
Ai đành đào huyệt để vùi chôn??
 
Mong cho tình ấy như trăng sáng!
Soi rọi đêm đen giết đợi chờ!
Ngày ấy năm xui cùng tháng hạn!
Dẫm cành hoa tím khóc nàng thơ!!
 
Tây Nguyên giờ chìm trong lạnh giá!
Thơ viết dăm câu đã ủ buồn!
Đừng biến người quen thành kẻ lạ!
Về đâu hỡi mái tóc người thuơng???
PHONG TRẦN
 
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.01.2014 07:29:32 bởi võ phong trần >
võ phong trần 16.01.2014 07:34:06 (permalink)
0
Hai hôm sau,em về đến nhà!
Anh dặn đi dặn lại,ngoan cường lên mà sống!
Phải khôn khéo trước những trò manh động!
Chân lý sau cùng,sẽ thuộc về ta!!
 
Loài bướm độc,chưa hút được nhụy hoa!
Vừa mất mặt,lòng chứa đầy căm hận!
Cái lưỡi bị đau,càng làm hắn nổi giận!
Bàn mưu tính kế,cùng đám xã hội đen…
 
Bọn chúng thì liều,còn hắn có tiền!
Lại có quan hệ với một số cán bộ biến chất!
Gài bẩy em trai Cẩm Loan sa vào một vụ cướp!
Chống người thi hành công vụ,lại cố ý đả thương!!
 
Cành hoa yếu mềm,bị dồn đến chân tường!
Hôm ấy nhà nội,tổ chức bữa cúng đất!
Đang ăn uống vui vẻ thì công an đọc lệnh bắt!
Em trai nàng là Nhật Minh,bị công an còng tay dẫn đi!!
 
Chứng kiến cảnh đó,bà nội ngã xuống tức thì!
Đầu đập vào tủ,máu tuôn xối xả!
Hắn lại cho ông anh ruột đưa ra lời gạ!
Trên đời chỉ có hắn,mới cứu được Nhật Minh!!
 
Gia đình Vương Ông tan nát,Kiều phải bán mình vì gã bán tơ!!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.01.2014 07:45:27 bởi võ phong trần >
võ phong trần 18.01.2014 07:59:19 (permalink)
0
Hồng nhan họa thủy,gây ra tội tình!
Đứa em bị bắt,còn bà nội chở lên Chợ Rẫy!
Trước mặt đám đông,mẹ quỳ xuống vái lạy!
Xin em xót thương,cứu lấy đứa con trai…
 
Vốn là người con chí hiếu,em phách lạc hồn bay!
Hắn lại gọi điện,đưa ra điều kiện!
Một mình hồng nhan,lao thân vào cuộc chiến!
Hiếu và tình,em biết xử sao đây??
 
Muốn cứu được em trai,phải để cho hắn đọa đày!
Chấp nhận làm thân chim lồng cá chậu!
Tự do của đứa em,giờ làm điều kiện đánh đổi!
Không được nuốt lời,phải làm vợ hắn ngay đêm nay!!
 
Miệng nói vâng,mà hai hàng lệ chảy dài!
Xe đưa người đẹp vào shop Eden,chọn quần chọn áo!
Lại một lần làm vợ,nhưng tâm tư sầu não!
Con bướm độc kia,làm nhụy rữa hoa tàn…
 
Trân mình chịu đựng,đau buốt tâm can!
Em gọi tên anh,trong trái tim rướm máu!
Thiên đạo bất công,ai làm nên tội!
Cao xanh ơi!Em có tội tình gì??
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.01.2014 08:01:57 bởi võ phong trần >
võ phong trần 20.01.2014 07:52:56 (permalink)
0
XUÂN VIẾT VỀ EM
Em đi để lại chút huơng Xuân!
Mỏi cánh chim bay vẫn thấy gần!
Thơ cũ chưa phai màu mực tím!
Hồn anh còn đọng bóng giai nhân...
 
Tình đã lỡ rồi em cứ đi!
Cho anh giữ lại nét Xuân thì!
Nếu mai đường đời chia hai lối!
Nỗi buồn không vướng giữa hàng mi!!
 
Mùa Xuân sắp đến hoa xưa đâu?
Năm ấy xe hoa trót qua cầu!
Ly rượu tiễn người chưa kịp uống!
Bàng hoàng chợt thấy mình mất nhau!!
 
Đừng tiếc đừng thuơng hoa xưa ơi!
Mùa Xuân mang nắng sưởi cho đời!
Thơ tình dẫu chẳng còn ai đọc!
Chỉ viết về em như trước thôi!!!
PHONG TRẦN
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.01.2014 07:54:41 bởi võ phong trần >
võ phong trần 20.01.2014 08:00:12 (permalink)
0
Một cú điện thoại,Nhật Minh được giải nguy!
Hắn đưa em về Cao Lãnh,ký vào tờ hôn thú!
Đem hôm ấy,trước bạn bè đông đủ!
Hắn tuyên bố em là tân giám đốc phu nhân!!
 
Trong đám thực khách,có một đôi mắt thất thần!
Từ đầu đến cuối,nhìn em không chớp!
Hắn giữ chức phó giám đốc,và tên là Kiệt!
Chỉ nhìn thoáng qua,biết hắn rất mê em…
 
Dù mới chỉ là lần đầu làm quen!
Hắn luôn miệng đưa ra lời phỉnh nịnh!
Lại thêm một tên ma cô trời đánh!
Đúng với câu: mã tầm mã,ngưu tầm ngưu!!
 
Đôi mắt nai tơ,trở thành bể oan cừu!
Hắn lại hảnh diện vì có người vợ đẹp!
Đi đâu cũng muốn có chàng có thiếp!
Em trở thành món nữ trang,để hắn đem khoe!!
 
Công ty Hợp Long nằm ở vùng quê!
Nhưng là cái ổ chứa đầy tội ác!
Hắn sang Miên liên kết sòng cờ bạc
Rồi về Việt Nam,tổ chức việc chuộc thân!
 
Hồng nhan bạc phận chi xiết tội tình
Dòng nước sông Tiền,giờ đã chia hai ngả!
Cầm dao cắt tim,em đành làm kẻ lạ!
Tình quân ơi!Em đau đớn khôn cùng!!
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.01.2014 08:03:10 bởi võ phong trần >
võ phong trần 22.01.2014 08:25:12 (permalink)
0
CHƯƠNG MƯỜI MỘT:
ÂN ĐỀN OÁN TRẢ
 
Cánh hoa Hoàng Lan rơi xuống vũng bùn!
Mọi con đường về Phố Núi,đột nhiên bị cắt đứt!
Hai phương trời,hai nỗi sầu chất ngất!
Ai làm cho chim Việt đấu cành Nam??
 
Gieo phải quẻ Ly,lửa đốt thương tâm!
Hai hào dương,một hào âm,đứt đoạn!
Đâu Tiên,đâu Phật,không ra tay giải nạn!
Đành để cho một số phận bị dập vùi??
 
Được thể xác rồi,hắn muốn nàng vui!
Trao chức danh giám đốc hữu danh vô thực!
Hắn đang dụng kế “Kim thiền thoát xác”!
Ẩn mình vào bóng tối để chỉ huy!!
 
Trên đất Miên,kết thân Cự Pa Lia!
Một trùm buôn lậu,mẹ Lào,cha Trung Quốc!
Thiết lập đường dây,nhập heroin và thuốc lắc!
Hắn nhiều lần xâm nhập vùng Tam Giác vàng!
 
Tên Kiệt vẫn chưa dứt được lòng tham!
Nhân lúc vắng người,xáp vào tán tỉnh!
Vẫn là những lời lẽ a dua phỉnh nịnh!
Nhưng lại gợi lên trong Cẩm Loan,ý nghĩ báo thù!
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.01.2014 08:30:20 bởi võ phong trần >
võ phong trần 24.01.2014 08:29:12 (permalink)
0
Trước người đẹp,hắn nhũn như con chi chi!
Đem hết cái xấu của Thảnh,kể cho nàng biết!
Hắn còn tường tận,chuyện nàng bị cưỡng hiếp!
Thảnh thì tuần nào,cũng tìm gái phá trinh!!
 
Trong hang hùm,chỉ có một mình!
Đi sai một bước là chôn thân ngàn kiếp!
Mẹ bảo hắn có ơn,đã lấy thân đền đáp!
Nhưng còn thù kia,biết tính sao đây??
 
Biết nàng lưỡng lự,nên Kiệt giật dây!
Đem việc Thảnh hãm hại em nàng,kể từng chi tiết!
Nàng hỏi,chuyện quan hệ như vậy,vì sao hắn biết?
Kiệt tâm sự,trước đây hắn nguyên là công an!!
 
Mất phẩm chất,bị đuổi về làm dân!
Hắn là cánh tay phải đắc lực của Thảnh!
Theo dõi,gài bẩy,vốn là thế mạnh!
Vì mê nhan sắc nàng,hắn trở mặt với ân nhân…
 
Có kẻ tiếp tay,Cẩm Loan thấy vững tinh thần!
Nàng đòi Thảnh bỏ tiền,ra làm từ thiện!
Khiến hắn phải tán gia,ăn miếng trả miếng!
Xương máu của dân,hãy trả lại cho dân…
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.01.2014 08:31:26 bởi võ phong trần >
võ phong trần 26.01.2014 07:29:25 (permalink)
0
Nàng bắt hắn đưa đi đấu giá hòn đá Tứ Linh!
Vô tình đụng độ với tên Hồ hiếu thắng!
Đây vốn là nhân vật đối đầu với Thảnh!
Trên sàn đài,hai võ sĩ so găng!!
 
Cẩm Loan luôn miệng,lên dây cót tinh thần!
Khiến cục đá vô tri,chốt giá mười tỷ!
Gả đàn ông lùn,mặt mày bí sị!
Nàng lại thấy vui,trong mục đích báo thù!!
 
Đất Cái Bè,trời đã chuyển sang Thu!
Mối tình hoa tím vừa tròn hai năm chẵn!
Trên đôi vai,hiếu tình đều nặng!
Nhưng giờ đây,đường đi đã có rồi!
 
Ngày xưa anh hứa,ngồi vớt cánh hoa rơi!
Xa mặt chẳng cách lòng,tình không thể chết!
Anh uống của em,bao nhiêu nước mắt!
Hoa tím dẫu tàn,sẽ trả lại cho anh!!!
 
“Hợp tấu khúc tình yêu”,giờ đã không thành!
Em phải báo thù,để hồn thanh thản!
Hoa bay trong gió,giờ trở nên dày dạn!
Mạnh tay chi tiền,xây nhà cho trẻ mồ côi!!
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.01.2014 07:33:59 bởi võ phong trần >
võ phong trần 28.01.2014 20:09:52 (permalink)
0
Hắn đổ điên,thì chuyện cũng đã rồi!
Giám đốc xinh đẹp,nhận của hắn cái tát!
Hắn bỏ đi chơi gái,nàng giả vờ hờn mát!
Dọn đồ về nhà cha mẹ ruột,ở luôn…
 
Thiếu người vợ đẹp,hắn lại thấy buồn!
Khuôn mặt kiều mị,bắt hồn tên vô lại!
Bé Lì bây giờ không còn khờ dại!
Đang tìm cách nắn gân tên chồng vũ phu!!
 
Suốt mấy tháng qua,sống trong ngục tù!
Giờ được tự do,cắn môi lên mạng!
Bắt gặp những bài thơ buồn đau chán nản!
Tay lăn con chuột,nước mắt không ngừng rơi…
 
 
Màu xanh bật sáng,anh đang sử dụng Skype!
-Em có khỏe hôn?Lời của anh thân thiết!
Tay muốn out,mà con tim gào thét!
Em phải trả lời:
-Vẫn khỏe!Cảm ơn anh!!
 
Tình chôn rồi,đội mồ sống lại rất nhanh!
Em mở chức năng call,khóc như mưa như gió!
Anh chỉ còn biết nói hôn em và dành dỗ!
Lời mặn nồng,khiến tim cũng nguôi ngoai!
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.01.2014 20:13:15 bởi võ phong trần >
võ phong trần 01.02.2014 19:48:09 (permalink)
0
TÌNH XUÂN
 
Khai bút đề thơ ta đón Xuân!
Trong hoa thấp thoáng bóng giai nhân!
Băng thanh ngọc khiết huơng theo gió!
Trót vướng trong tim chút bụi trần!!
 
Nét bút vẽ hoa lại giống người!
Sắc Xuân vá lại trái tim đau!
Đem dung nhan giấu trong ly rượu!
Để thấy tình Xuân khỏi tả tơi!!
 
Đôi má ngày xưa có còn hồng?
Cành hoa yêu dấu đã sang sông!
Ta đi gom hết bao hương sắc!
Vẫn thấy trong lòng chẳng có Xuân!!
 
Khai bút đầu năm không được say!
Tình đâu như rượu rót cho đầy?
Hoa xưa trả lại cho người cũ
Để thấy buồn không vương mắt ai!!
 
Tiền Giang ( Võ Thanh Phong)
 
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 8 của 20 trang, bài viết từ 106 đến 120 trên tổng số 289 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9