CUỘC TÌNH ĐÃ VỠ
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 9 của 20 trang, bài viết từ 121 đến 135 trên tổng số 289 bài trong đề mục
võ phong trần 03.02.2014 08:00:23 (permalink)
0
Nỗi đau của em là một câu chuyện dài!
Em chỉ tóm tắt để cho anh thấu hiểu!
-Trời đã không thương,mình làm mình chịu!
Chỉ thương cho anh,và đau mấy vần thơ!!
 
Anh vuốt ve qua màn hình và bảo em khờ!
Em là cành hoa trước gió,bọn chúng là lang sói!
Đem thân báo hiếu,em nào có tội!
Tỷ đệ thâm tình,người đời sẽ ngợi khen!!
 
Anh nhắc lại lời hứa,về bến sông Tiền!
Vớt lại cánh Hoàng Lan,tả tơi vì mưa gió!
Anh càng nói,nước mắt em càng đổ!
Hàng trăm bài thơ buồn,nối lại một chữ duyên...
 
Bọn trùm nhắn tin,bảo Thảnh sang Miên!
Có nội dung cơ mật cần phải hội ý!
Trước khi đi,hắn dặn dò thật kỹ!
Lệnh cho nhân viên,để ý đến nàng!!
 
Với Kiệt,đây là cơ hội bằng vàng!
Xe Thảnh vừa khuất,hắn lao ngay vào phòng giám đốc!
Quyết phen này đào cho tận gốc!
Hắn trao cho nàng nhiều chứng cứ chết người!!
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.02.2014 08:02:59 bởi võ phong trần >
võ phong trần 03.02.2014 08:05:11 (permalink)
0
HƠI ẤM NÀNG XUÂN
 
Xin chuyển mùa Xuân về bên ấy!
Để đầu năm được thấy nàng cười!
Niềm vui hãy cứ nhân đôi!
Buồn không xẻ nửa cho người tôi yêu!!
 
Vùng Tương Tư mưa nhiều nắng ít!
Cõi Địa Đàng mờ mịt ái ân!
Nhìn em cứ ngỡ là Xuân!
Một câu tình lỡ vạn lần xót xa!!
 
Xuân còn đó cành hoa đã héo!
Tình trôi theo vạn nẻo đường đời!
Bên thềm nhặt chiếc lá rơi!
Mong Xuân đến được bên người tôi yêu!
 
Hoa khoe dáng yêu kiều ngày ấy!
Chỉ nhìn thôi sóng dậy trong hồn!
Nhìn thôi! Đừng nghĩ chuyện hôn!
Tình tan theo sóng để hồn đớn đau!!
 
Xưa ta yêu lụa nhàu tóc rối!
Một bài thơ thay đổi cuộc đời!
Nàng đang chờ đó Xuân ơi!
Hãy mang hơi ấm cho người ta yêu!!!
 
 Phong Trần
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.02.2014 08:07:18 bởi võ phong trần >
võ phong trần 04.02.2014 16:09:55 (permalink)
0
Cốt để được việc,Cẩm Loan cười thật tươi!
Bao nhiêu bí mật,muốn hắn nôn cho hết!
Kiệt vừa âu yếm,vừa tỏ ra sợ sệt!
Khuyên nàng mau chóng rời bỏ công ty!!
 
Giả bộ ngây thơ,hỏi làm thế được gì?
Kiệt bảo cái mũi hắn,đánh hơi điều nguy hiểm!
Hắn cũng sẽ bỏ chạy để được ngoại phạm!
Thảnh vào tù rồi,hắn sẽ được nàng!!
 
Hoa hậu cười thầm,sao quá tham lam?
Liệu có thoát được lưỡi dao đang kề nơi cỏ?
Báo công rồi,hắn lại kể khổ!
Khiến người đẹp phải vờ nghe lời,để hắn yên tâm!!
 
Thảnh được tên trùm cờ bạc Kit Thiêng!
Chiêu đãi tận tình,chẳng khác gì thượng khách!
Biết hắn rất khoái chân dài tới nách!
Nên điều từ Sài Gòn sang,một á hậu thơm tho!!
 
Khi hắn đã được rượu say cơm no!
Hưởng hết lạc thú của ông hoàng bà chúa!
Kit bảo hắn dừng lại việc sửa chữa!
Đừng xây lò sản xuất Amphetamine!!
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.02.2014 16:11:33 bởi võ phong trần >
võ phong trần 07.02.2014 13:43:44 (permalink)
0
Trong công ty hắn có hai nội gian!
Mà tay phó giám đốc là người nguy hiểm nhất!
Nghe xong tên Thảnh đổ mồ hôi hột!
Thế thì chết rồi!Hắn nhớ lại…hèn chi!!
 
Chuyến hàng tháng trước,khi không lâm nguy!
Đệ tử phải xô xuống sông,mất hàng tỷ bạc!
Công việc chuộc mạng,dạo này thất bát!
Kín cỡ nào,cũng bị công an dò ra…
 
Hắn muốn lập tức,lên xe về nhà!
Nhưng nàng á hậu,níu chân thật chặt!
Của trời cho không hưởng,thiên hạ cười chết!
Hắn nén lòng ở lại mấy hôm…
 
Cẩm Loan ở nhà,mí mắt giật triền miên!
Nàng biết đây là thời khắc vô cùng nguy hiểm!
Nàng gọi kế toán,trao bức công điện!
Chuyển ngay năm tỷ đồng đấu giá,cho sở xã hội thuong binh!!
 
Kế toán trưởng chần chừ,nàng lộ vẻ bất bình!
Nhân danh giám đốc,vừa là vợ chủ tịch hội đồng quản trị!
Hồ sơ Trung Tâm Thiết kế Thời trang hôm qua đã ký!
Buộc cùng lúc giải ngân,thanh toán cho xong!
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.02.2014 13:45:41 bởi võ phong trần >
võ phong trần 10.02.2014 07:37:41 (permalink)
0
TỐI HẬU THƯ
 
Đầu năm nàng trao cho ta bức tối hậu thư
Thơ và người chỉ được quyền chọn một!?
Xuân vẫn còn đó mà lòng như lửa đốt!
Một bên thơ một bên người biết phải làm sao??
 
Bấm tay xem quẻ thấy cảnh " mã bị đao"!(1)
Giờ mới thấm thía chuyện đồng sàn dị mộng!
Đời thiếu thơ thì làm sao mà sống??
Nhưng cố ôm nàng thơ thì nhà cửa tan hoang!!
 
Xưa,thơ đưa ta đến cõi Địa Đàng!
Giờ,vì thơ mà ta sắp bị đẩy vào Địa Ngục!?
Ngắm cảnh hoa rơi lòng ta bứt rứt!
Ai cũng thế này thì làm gì có Xuân Diệu hay Bodelaire??
 
Cơm áo gạo tiền vốn đã giết chết đam mê!
Giờ thêm gáo nước lạnh quyết dập đi ngọn lửa!
Phụ nữ vẫn thích bắt đàn ông chọn lựa!
Nhưng khi gió đổi chiều nước mắt chẳng ngừng rơi!!?
 
Muốn có vần thơ hay để lại cho đời!
Những " khổ tâm nhân" phải đem thân ngã giá!
Trái tim con người nào phải đâu gỗ đá?
Trước chọn lựa này, ta biết phải làm sao???
 
PHONG TRẦN
1.Mã bị đao:Ngựa bị chém,cùng với Cẩu cuồng phong,Trư ngộ hỏa hay Xà ẩm tỉn là những quẻ xấu.
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.02.2014 07:39:12 bởi võ phong trần >
võ phong trần 11.02.2014 08:59:50 (permalink)
0
Hắn trở về,sẽ sóng dậy đất bằng!
Nàng thu dọn tư trang trở về nhà cha mẹ!
Đến đã dễ,ra đi càng dễ!
Nơi hắc ám này,chẳng có gì để luyến lưu!!
 
Thảnh về đến nhà,trời đã xế chiều!
Điện thoại có roaming,nên hắn biết nàng không ở đó!
Camera giấu nơi mật thất,lúc đi hắn đã mở!
Xem thử cô vợ cưng làm gì?Hắn huýt sáo tự tin…
 
Kiệt thù lù xuất hiện,khiến hắn giật mình!
Chết rồi!Tên phản chủ đang làm gì vậy?
Hắn dám ôm nàng ư?Thảnh vô cùng kinh hãi!
Chụp cái gạt tàn thuốc thủy tinh,hắn ném mạnh lên màng hình!!
 
Căn mật thất bỗng nhiên lặng thinh!
Thảnh chụp khẩu súng,chạy ra ngoài la lớn!
Đ.M..thằng Kiệt đâu rồi?Đồ quân ăn trộm!
Bảo hắn về,gặp tao cho mau!!
 
Được đệ tử báo tin,Kiệt bứt tóc vò đầu!
Vội vàng đem cái USB bí mật,giao cho em gái!
Hắn đang giận,đút đầu về là dại!
Ba mươi sáu kế,chuồn đi cho mau…
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.02.2014 09:04:55 bởi võ phong trần >
võ phong trần 13.02.2014 08:56:59 (permalink)
0
Không gặp được Kiệt,máu của Thảnh sôi trào!
Nghe kế toán báo lại,hắn tức nổ đom đóm mắt!
Hắn lên xe,chạy đến nhà cha mẹ vợ một mạch!
Không kịp tắt máy,hắn lao vào nhà trong!!
 
Hoa hậu vừa gặp được người yêu,nên hai má ửng hồng!
Điện thoại còn cầm trên tay,chưa kịp cất!
Thảnh ào đến như một cơn lốc!
Giật chiếc điện thoại,khiến nàng hồn kinh!!
 
Biết nàng hôm ấy,không ở nhà một mình!
Hắn vẫn giở trò vũ phu,ra tay đánh đập!
Cả xóm bỗng nghe ầm vang tiếng khóc!
Em trai nàng tống cho hắn một quả thôi sơn…
 
Mắt bị rách mí,máu chảy ròng ròng!
Hắn vừa chửi thề,vừa cầm chiếc điện thoại lên xe dông mất!
Hoàng Lan bây giờ,lấm lem nước mắt!
Được người nhà đưa đi băng bó vết thương…
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.02.2014 08:58:00 bởi võ phong trần >
võ phong trần 15.02.2014 08:34:23 (permalink)
0
CHƯƠNG MƯỜI HAI:
GIEO GIÓ GẶT BÃO
 
Cẩm Loan nhất quyết đưa đơn ly hôn!
Bằng chứng kèm theo,một trời băng đĩa sex!
Phá trinh gái vị thành niên,thực chất là cưỡng hiếp!
Hội thẩm nữ che mặt chẳng dám nhìn!!
 
Lần này Cẩm Loan vô cùng tự tin!
Xiềng xích đó,quyết vung dao chặt đứt!
Chẳng còn lý do để cam tâm chịu nhục!
Ân đã đền,oán đã trả,nặng gánh làm chi??
 
Cứ ngỡ nàng sẽ thay đổi,nên trước khi đi
Thảnh đem chiếc điện thoại để trả cho người đẹp!!
Diễn biến tại tòa,khiến hắn mặt mày tái mét!
Càng biết nhiều,hắn càng hận tên Kiệt thấu xương!!
 
Chứng cứ đưa ra,khiến hắn phát cuồng!
Thẩm phán lại dọa chuyển sang hình sự!
Tranh thủ lúc phiên tòa tạm nghỉ
Hắn đến ngồi cạnh cô vợ xinh đẹp ngày xưa!!
 
Câu hỏi đưa ra,vốn biết là thừa:
-Có phải toàn bộ,đều do hắn cung cấp?
Tay còn bó bột,Cẩm Loan chơm chớp mắt:
-Muốn người ta không biết,thì tốt nhất đừng làm!!
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.02.2014 08:37:32 bởi võ phong trần >
võ phong trần 18.02.2014 08:07:02 (permalink)
0
Nhất tiển xạ song điêu,nàng còn nói thêm:
-Những điều bí mật như thế,thì còn ai vào đây nữa?
Hai mắt hắn tưởng chừng tóe lửa!
Nếu không ở tại tòa,hắn đã ăn tươi nuốt sống Cẩm Loan!
 
Trong túi hắn,điện thoại chợt rung!
Chạy vội ra ngoài,không phải máy của hắn!
Là điện thoại của nàng,hắn sững sờ chết lặng!
Đây là số của tên Kiệt,ngựa xé voi giày!!?
 
Sợ bại lộ,hắn không trả lời ngay!
Bấm nút tắt,rồi chuyển sang tin nhắn:
-Anh ơi!Em đang giải quyết chuyện ly hôn ở tòa án!
-Xong chưa em?Anh hồi họp quá chừng!!
 
-Tốt đẹp rồi,nhưng em rất cô đơn!
Sao anh lại lặn mất tiêu vậy hả?
-Chuyện lộ hết rồi,hắn tìm anh để đòi nợ!
Anh gặp em một chút có được không??
 
Tên lùn mã tử như cởi tấc lòng!
Tiếng chuông tòa án,cắt đứt dòng suy nghĩ!
Hắn vội nhắn tin:
-Anh chờ em một tí!
Xong việc rồi,em nhắn lại cho anh…
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.02.2014 08:09:10 bởi võ phong trần >
võ phong trần 18.02.2014 08:49:44 (permalink)
0
Ở TRỌ
 
Sáng nhìn Phù Dung nở!
Tối ngắm mảnh trăng tàn!
Vó câu qua cửa sổ!
Thương con đò thời gian!!
 
Lá rơi bên thềm vắng!
Mùa Xuân quay lưng rồi!
Ôm khung trời tĩnh lặng!
Thơ ươm một mầm đau!!
 
Nhờ chiếc xuồng quá khứ
Đưa ta về sông tình!
Mượn màu hồng xuân nữ
Bón cây đời ngát xanh…
 
Cuộc đời là ở trọ?
Nhớ làm chi đường về?
Trả lại em tất cả!
Chỉ giữ mỗi nàng thơ!!
 
PHONG TRẦN
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.02.2014 08:56:14 bởi võ phong trần >
võ phong trần 20.02.2014 10:08:33 (permalink)
0
Chiếc điện thoại dẫn đường đến quỷ môn quan!
Kiệt đã chỉ cho Thảnh từng đường đi nước bước!
Sợ bọn đàn em của Thảnh truy sát!
Nên Kiệt trốn tại một nhà quen,gần cửa khẩu Mộc Bài!!
 
Lời cổ nhân nói chẳng hề sai
Nơi nguy hiểm nhất,lại là nơi an toàn nhất!
Thảnh đã tung ra bao nhiêu tai mắt!
Nhưng có ngờ đâu,Kiệt lại trốn ở đây!!
 
Phiên tòa kết thúc,hắn vội chuồn ngay!
Xử lý xong tên Kiệt,sẽ tính đến người vợ trẻ!
Hắn đổi sim điện thoại,và bằng giọng kẻ cả!
Điều xã hội đen Miên,theo đường tắt đến Mộc Bài!!
 
Bọn chúng đi mô tô,quỷ không biết,thần không hay!
Nửa đêm lẻn vào tận chỗ nằm tên Kiệt!
Không chiếm được tình,lại rước về cái chết!
Gieo nhân gì,gặt quả nấy!Ghê thay!!
 
Khi hay tin,em gái Kiệt phách lạc hồn bay!
Vội đem cái USB,giao cho cảnh sát!
Chuyến hàng cấm của Cự Pa Lia,qua cửa khẩu Xa Mát!
Đã bị lực lượng an ninh canh từng bước đi!!
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.02.2014 10:11:30 bởi võ phong trần >
võ phong trần 22.02.2014 08:06:16 (permalink)
0
Hạ được đối thủ,Thảnh uống thật say!
Nỗi hận được giải tỏa,nhưng cái buồn ập đến!
Được và mất,không thể nào lẫn lộn!
Dù thật nhiều tiền,hắn không mua nổi một trái tim!!
 
“Tình Thơ” là gì,mà người đẹp chẳng chịu quên?
Nàng bỏ hắn,chắc chắn không phải vì tên Kiệt!
Nhiều đêm mớ ngủ,hắn nghe nàng thét:
-Anh Phong ơi!Em đau đớn khôn cùng!!
 
Bị hắn giày vò,nàng vẫn thủy chung!
Khóc thầm lặng,thay vì sung sướng!
Hắn vẫn dùng những ngôn từ sống sượng!
Để hủ hóa một tâm hồn ngọc khiết băng thanh!!
 
Coi khinh nhung lụa,làm những việc tội tình!
Tiền hắn ky cốp được,nàng vung tay làm từ thiện!
Rõ ràng cô vợ muốn cho chồng phá sản!
Nhưng không dành một chút gì cho chính bản thân…
 
Nhiều khi hắn nghĩ,nàng mắc bệnh tâm thần!?
Nhưng Cẩm Loan đâu phải loại chân dài óc ngắn!
Ngày ấy,chiếc SH hắn dùng làm quà tặng
Nàng đã không ngại ngùng đẩy thẳng xuống sông!!
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.02.2014 08:09:37 bởi võ phong trần >
võ phong trần 24.02.2014 09:12:45 (permalink)
0
Cần bao nhiêu tiền,để đến được Thiên Đường?
Cưới người vợ đẹp,lại toàn tâm toàn ý!
Nàng đang giữ trong mình tờ xác nhận ly dị!
Hắn đã trở thành một tỷ phú tay không!!
 
Chuyến heroin không thể đẩy xuống sông!
Công ty Hợp Long bị lật tung từng viên gạch!
Chủ tịch hội đồng quản trị đứng nghe đọc lệnh bắt!
Con cọp dữ bó phép,chịu tra tay vào còng
 
Giết người,buôn lậu cộng thêm hiếp dâm!
Tội của hắn chắc không cần chờ xét xử!
Là giám đốc bù nhìn,nàng cũng gặp rắc rối đủ thứ!
Nhưng tờ ly hôn và những vết thương khiến pháp luật quan tâm!
 
Thoát khỏi hang hùm,nhẹ nhõm tinh thần!
Nàng ngủ vùi suốt ba ngày sau đó!
Bến sông Tiền,một cành hoa tàn úa!
Trên trang thơ,đã mất dấu Hoàng Lan…
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.02.2014 09:15:31 bởi võ phong trần >
võ phong trần 26.02.2014 08:33:11 (permalink)
0
CHƯƠNG MƯỜI BA:
CHIẾC BÓNG BÊN NGƯỜI
 
Phiên tòa xử ly hôn,không có người thân!
Ai cũng bảo Cẩm Loan là kẻ có lỗi!
Hành động thiếu cân nhắc,lại tỏ ra nóng vội!
Hạnh phúc gia đình,đem đổ biển đổ sông!!
 
May mắn lắm,mới lấy đại gia làm chồng!
Chuyện bồ bịch trai gái,người giàu nào tránh khỏi?
Sao không cho người ta một cơ hội?
Xấu chàng hổ ai,khó hiểu vô cùng!!
 
Mỗi lần mẹ đay nghiến,nước mắt lại lưng tròng!
Khi Thảnh bị bắt,lời ong tiếng ve mới chấm dứt!
Vết thương bên ngoài lành,bên trong lại đau nhức!
Phố Núi bây giờ,đã quá vời xa…
 
Hơn một tháng trời,quanh quẩn trong nhà!
Không có việc làm,nên đâm buồn chán!
Cửa hàng điện thoại dẹp rồi,không còn buôn bán!
Cái đẹp cũng cần cơm áo gạo tiền!!
 
Nằm nghe mưa rơi,lòng đầy ắp ưu phiền!
Lại mở mail,muốn cùng anh tâm sự!
Trót làm kẻ phụ tình,mong anh tha thứ!
Ôm bàn phím buồn,gửi anh mấy vần thơ…
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.02.2014 08:36:58 bởi võ phong trần >
võ phong trần 28.02.2014 07:59:23 (permalink)
0
 
Nối được nhịp cầu,anh mừng đến không ngờ!
Luôn miệng thương xót,cành hoa yêu trước gió!
“Tình Thơ”đem nhuộm máu,nên tình càng đỏ!
Anh luôn đưa lời khuyên,hãy cố bình tâm!!
 
Nhục nhã,đắng cay,suy sụp tinh thần!
Anh biết thế,nên không truy vấn nữa!
Ngày ấy quen nhau,thơ anh thiếu lửa!
Giờ đây hồn em,chỉ còn lại tàn tro…
 
Ác mộng đeo bám,đánh tan những giấc mơ!
Em gục đầu xấu hổ,mỗi khi nhìn hoa tím!
Giở lại trang thơ,mà hồn chết lịm!
Anh yêu ơi!Sắc tím đã phai tàn!!
 
Mèo mù vớ cá rán,hay buồn ngủ gặp chiếu manh?
Công ty du lịch,nhớ ơn người góp vốn!
Lục lại hồ sơ,gửi qua đường bưu điện!
Mời em phụ trách Trung Tâm Thiết Kế Thời Trang!!
 
Kinh nghiệm còn non,nhưng dám nghĩ dám làm!
Công việc mới,khiến tâm hồn đổi mới!
Những tà áo dài,lại tung bay phất phới!
Nhìn vào gương,em thấy một Hoàng Lan…
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.02.2014 08:01:38 bởi võ phong trần >
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 9 của 20 trang, bài viết từ 121 đến 135 trên tổng số 289 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9