NHỮNG ĐIỀU TRÔNG THÂY...
BABY! Quả nhiên em học được thuật dịch dung Từ một thiếu phụ bỗng trở thành cô bé! Dáng mi nhon nên trông em rất trẻ Đoán già đoán non cũng chỉ...hai mươi!? Em không nhìn anh để giấu nụ cười Nước biển Phú Quốc đắm say làn da trắng! Bàn tay tháp bút, vòng eo tỏa nắng! Ngọc Nữ ơi! Em đẹp quá đi thôi!! Nụ hôn trên biển làm nhớ tơi bời Hình như tình yêu đang làm em trẻ lại! Em cứ xinh để nguồn thơ chảy mãi Đào Nguyên chỉ một lần mở cửa thôi em... Ngắm tấm ảnh chụp vội bên thềm Sự tươi mát khiến hồn anh nghiêng ngã! Mỗi lần gặp nhau em lại thêm nét lạ Đừng trách vì sao gọi giám đốc là baby...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.06.2017 09:39:11 bởi võ phong trần >
CUNG THƯƠNG LỖI NHỊP Nằm nghe sóng biển Vũng Tàu Đêm chưa qua hết, nỗi sầu tan nhanh! Xưa tim khắc một chữ tình Giờ đây trăm thứ trở thành hư không... Tháng Giêng cải đã lên ngồng Không còn chịu cảnh sang sông lụy đò! Trả nhan sắc cho nàng thơ Để con sóng khỏi vỗ bờ xót xa... Trả người nửa giấc mơ hoa Mong cho ray rứt đi qua cuộc tình! Ta giờ bạn với biển xanh Bao nhiêu cảm xúc để dành cho... thơ!! Tình yêu vốn đã dại khờ Trăm thương ngàn mến trả về nguyên trinh! Trong tim ôm một khối tình Cung Thương lỗi nhịp nên mình chia xa...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.08.2016 09:29:50 bởi võ phong trần >
THU HẢI ĐƯỜNG Thu năm ấy anh ra Hà Nội Quen ba năm nay mới gặp nhau Sông Thương nước đã đổi màu Hải Đường nhắc lại một câu chuyện tình... Hành trang chỉ tấm hình duy nhất Mặt trái xoan đôi mắt lá răm Nụ cười in dấu vầng trăng Vòng eo khuynh quốc, hàm răng khuynh thành... Đưa anh về Bắc Ninh quê mẹ Sợi nắng Thu rơi khẽ trên vai Tơ lòng một sợi nối dài Đẹp làm chi để cho ai xiêu lòng?? Cụm Hải Đường bên song chớm nở Bên nhau nghe hơi thở của hoa Hôn nhau mà mắt lệ nhòa Sóng tình giờ đã đi qua cuộc đời... Nhận nụ hoa, nhớ lời em dặn Hoa dẫu tàn em chẳng quên anh! Thời gian thoáng cái qua nhanh Trang thơ mất dấu, Bắc Ninh xa vời... Thu Hải Đường hai nơi chia biệt Vần thơ xưa tha thiết chờ ai? Nghe hoa buông tiếng thở dài Hải Đường ngày ấy phụ ai mất rồi!! Thu Phố Núi mưa rơi thềm vắng Giữ làm chi cho nặng lòng nhau? Đưa tay hứng giọt mưa sầu Hải Đường ngày ấy về đâu bây giờ??
BÔNG DƯNG Sáng nay, bỗng dưng em nói nhớ anh Khiến con tim suốt một giờ nghiêng ngã! Năm ấy ngày này,hai phương trời xa lạ Nhưng bây giờ, không thể sống thiếu nhau... Đưa chi lời hẹn để rồi nôn nao Vào đợi ra trông,mong trời chóng tối! Vẫn nhan sắc ấy mà sao trăm thứ mới Em nũng nịu làm gì, để anh phải xốn xang? Bỗng dưng lời thơ tình ý chứa chan Em hóa thân làm nàng tiên kiều diễm! Ngôn ngữ đời thường khiến anh xao xuyến Một khối ân tình giờ đã nặng mang... Hoa tình yêu nở trắng vườn Địa Đàng Em giương chiếc ô, che cho tình khỏi ướt! Hờn ghen một chút để tim anh mê mệt Em đền cho tình nhân,nguyên khúc nhạc lòng... Bỗng dưng cảm giác đầy như nước sông Em chìm giữa chùm âm giai hạnh phúc! Bắt anh lập lại mỗi cái từ " Duy Nhất" Để dòng thơ tình chảy xuyên suốt thời gian...
CUỐN THEO CHIỀU GIÓ Muốn viết thơ vui để tặng em Tâm tư xóa hết những muộn phiền! Ta như chiếc lá theo chiều gió Đời lắm niềm vui, sao chẳng quên?? Gửi lại cho tình một thoáng đau Lời yêu tiếng nhớ đã xa rồi! Không người tiếp lửa nên thơ lạnh Đã mấy hôm rồi chẳng thấy nhau... Nửa sợi tơ lòng theo nắng đưa Khuôn vàng thước ngọc hóa ra thừa! Từ nay xóa chuyện đời dâu bể Để cuộc tình đau với gió mưa... Cứ ngỡ kiếp này mãi có em Đâu hay thương hải hóa tang điền! Thơ vui giờ đã tan theo sóng Giữ lại bên mình một tiếng... quên!! R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.11.2016 03:17:53 bởi Nguyệt Hạ >
CHỮ YÊU Chữ yêu em đã thuộc lòng
Sao đôi má cứ ửng hồng vì anh?
Bờ môi,sóng mắt long lanh
Tình trong giây phút trở thành thiên thu... Chữ yêu chứa nét ôn nhu
Trăm ân nghìn ái cho dù cách xa!
Mùa Thu, trời đất giao hòa
Vì em,anh viết khúc ca tình nồng... Chữ yêu như một dòng sông
Mưa tình rơi mãi nước không tràn bờ!
Con tim gửi lại bến mê
Nụ hôn giữ lửa đợi chờ nước lên... Chữ yêu viết nối lời nguyền
Đem nhan sắc ấy thôi miên cuộc đời!
Tàn Thu mưa nhớ còn rơi
Từ nay em hứa nói lời dịu êm...
THƠ TÌNH ĐỨT ĐOẠN Anh không yêu như lời đã nói Mới mấy hôm đã vội lìa xa! Đâu hay phương ấy lệ nhòa Đêm Xuân héo hắt, dáng hoa úa sầu!! Một lời nói chiếc cầu đã gãy Yêu thiết tha chỉ vậy thôi sao? Hoa tường liễu ngõ khác nào Thơ tình đứt đoạn làm đau lòng người... Mới hôm qua,một trời luyến ái Sao phút giây đã lại lìa xa? Chiều nay ngắm ánh dương tà Mối tình không tưởng đi qua cuộc đời... Muốn ôm anh nói lời dấu ái Trót giận rồi thấy ngại ngùng thay! Tình kia gửi áng mây bay Quay đi để giấu đắng cay vào lòng... Chia ly rồi vẫn mong tái hợp Một bài thơ mấy lớp buồn vui! Chữ yêu viết nối ngậm ngùi Con tim ấy chứa một trời đau thương!! MỘNG CẦM
ANH NHỚ EM
Đêm vắng canh dài anh nhớ em
Trăng khuya vàng vọt, gió xuyên rèm
Chăn không thấy ấm, nên hồn lạnh
Giấu nửa cuộc tình trong bóng đêm...
Tiếng vạc bên song, khắc khoải sầu
Hồng nhan ngày ấy sẽ về đâu
Con tim trót nhuộm màu sương gió
Lật áng thơ buồn lại nhớ nhau..
Cách một tầm tay, giữ bóng hình!
Rượu buồn chấp bút dưới trăng thanh
Có ai về bến Tương Tư đó
Gửi cánh hoa tình đang héo nhanh...
Đã hứa rằng thôi, không nhớ đâu!
Con tim vẫn cứ thiết tha sầu
Thuyền yêu không thể vào bến Mộng
Anh biết làm sao yêu dấu ơi???
BÁNH XE LUÂN HỒI * Tặng nhà thơ xứ hoa Anh Đào Em đứng dưới bánh xe luân hồi Để thấy thời gian trôi đi rất chậm!? Thương cho nhan sắc thế gian say đắm Rồi một ngày lại về với hư không... Trăm năm sau còn nhắc đến má hồng Mái tóc huyền và tà áo trắng? Những vần thơ chứa tâm tình sâu nặng Của một bóng hồng nơi xứ sở mù sương... Bánh xe luân hồi có dẫn đến Thiên Đường? Để trần thế cùng tôn vinh nhan sắc! Nước hồ Than Thở in màu xanh của mắt Dòng Cam Ly xin rẽ một đường ngôi... Phía sau em, rừng lá vẫn xanh màu Gương mặt thoáng buồn, chim không dám hót! Cổ xe tình yêu chạy về phía trước Nhưng vòng luân hồi lại làm em suy tư... Hoa Tường Vy dành riêng chỉ một người Đà Lạt biết vậy nên sương mù giăng kín! Một tà áo trắng làm bao người xao xuyến Bánh xe luân hồi giờ chẳng chịu quay...
BIỂN ĐÃ LÊN ĐÈN Em ơi biển đã lên đèn
Thả thêm chút gió để thuyền ra khơi!
Một bên nước, một bên trời
Biển đang lặng sóng đón người anh thương... Bóng hình giữ lại trong gương
Ngọn đèn của biển soi đường cho thơ!
Nối dài một giấc viễn mơ
Thuyền tình giờ đã cập bờ Đào Nguyên... Sợ gì thương hải tang điền
Chữ Tình thấu hiểu,chữ Duyên ghi lòng!
Bến Tình không đục chỉ trong
Vần thơ trang điểm má hồng thêm xinh... Đèn kia soi chuyện chúng mình
Trái tim trinh bạch để tình bền lâu!
Sân ga đợi một con tàu
Trăm năm vẫn cứ xanh màu ái ân..
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.06.2017 09:40:46 bởi võ phong trần >
SẦU RIÊNG Dung nhan diễm lệ,ngồi bán sầu riêng Mới ngày nào nắm quyền uy nước Thái! Nụ cười tỏa nắng làm Yingluck trẻ mãi Rối rắm của chính trường,giờ bỏ lại sau lưng..
Mới thoáng nhìn qua,có chút ngập ngừng Shinawatra vẫn được người dân yêu quý! Cựu thủ thướng Thái sở đắc dung nhan kiều mỵ Bán sầu riêng nhưng tim chẳng riêng sầu... Tranh bá đồ vương,thế cuộc bể dâu Buông quyền trượng sống cuộc đời dân dã! Mùi thơm Sầu Riêng,mọi người vốn không lạ Bề ngoài chông gai,bên trong lại mịn màng.. Mình vui được chăng,khi dân chúng lầm than? Vui thì chung,nhưng sầu riêng!Đời là thế! Tâm lặng khí bình,mặc cho hưng phế Mời thiên hạ món ngon,hạt lép cơm vàng.. Cân bằng giữa bình dân và quyền quý cao sang Khui trái Sầu Riêng mới thấy lòng trinh bạch! Trồng nấm,bán Sầu Riêng, cửa hàng luôn đắc khách* Đâu hay người đẹp lại quyền biến như thế kia? Bán Sầu Riêng,nhưng hạnh phúc sẻ chia Nông dân vùng Đông Bắc vẫn còn nhớ mãi! Làm người bình thường,quên chuyện triều đại Một Yingluck trẻ trung và rất tự tin.. * Cựu thủ tướng Yingluck Shinawatra còn có một trang trại trồng nấm. VÕ THANH PHONG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.07.2017 15:43:35 bởi võ phong trần >
ĐỒI HOA Đưa em thăm khu đồi hoa
Sắc màu tuôn chảy như là dòng sông!
Hoa xinh nên má em hồng
Em xinh cốt để cho lòng anh vui.. Hoa như lụa vắt ngang trời
Thơ chọn chốn ấy làm nơi tự tình!
Bên hoa,em lại càng xinh
Đồi nghiêng một chút để mình..ngắm hoa! Màu hồng tẩm nét kiêu sa
Màu đỏ thạch lựu thiết tha nồng nàn!
Màu tím tình ý chứa chan
Xa xa thấp thoáng màu vàng ái ân.. Thêm chùm cúc trắng thanh tân
Lời thương tiếng nhớ như gần như xa!
Cùng em dạo giữa đồi hoa
Một trời cảm xúc đi qua cuộc tình... VÕ THANH PHONG
TÌNH HOA Muốn viết lời thơ thương nhớ ai Gom mây gió dệt mộng Chương Đài! Em đi lá úa phơi thềm vắng Một thoáng buồn vương trong nắng mai... Lật tập thơ tình chẳng thấy nhau Cánh chim di trú vút ngang trời! Chỉ xa dăm bữa hay xa mãi? Anh nhớ em nhiều phương ấy ơi!! Lời hẹn trao rồi lại ngóng trông Đem tình tháp lục với tô hồng! Em đi sắc áo vương màu nhớ Mất dấu tình xa, em biết không?? Xin giữ duyên nồng nơi bến thương Để không lạc lối đến Thiên Đường! Em về tình lại xanh như trước Một đóa tình hoa tỏa ngát hương...
ĐIỂM ĐẾN Sao ta không là nắng Để sưởi ấm đời nhau? Trong buổi chiều tĩnh lặng Quên hết bao sầu đau!! Sao ta không là biển Để chứa con thuyền yêu? Sợi tơ lòng lưu luyến Tình như ngọn sóng triều... Sao ta không là gió Chuyên chở ngàn nhớ nhung? Làm khô đôi dòng lệ Trong giây phút tương phùng... Đối diện ngàn tinh tú Thả gót bờ sông Ngân! Ôm trái tim xuân nữ Ngày vui đang đến gần...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.12.2017 09:11:24 bởi võ phong trần >
TUYỆT VỜI U23 VIỆT NAM Tối hôm qua,tim tôi muốn vỡ tung
Khi xem trận tứ kết Việt Nam-Iraq!
Nếu không kềm được,có lẽ tôi đã khóc
Một trần cầu đỉnh cao hiếm gặp trong đời.. Cứ ngỡ các chàng trai chúng ta sẽ bị hụt hơi
Thua sút về thể hình,chênh lệch về đẳng cấp!
Nhưng một khi đã vào đến tứ kết
Mèo nào cắn mỉu nào,ai biết được đâu? Phút mười ba,như sóng cuốn nước trào
Cầu trường nổ tung khi Công Phượng mở tỷ số
Bị phạt đền oan,tưởng U23 Việt Nam sụp đổ
Chín mươi phút trôi qua,vẫn giữ được sức bền.. Tra tấn hai hiệp phụ,nhớ mãi không quên
Bị dẫn trước,cân bằng,rồi bùng nổ!
Triệu người xem,kêu gào đến khản cổ
Bàn thắng của Văn Đức và Đức Chinh đẹp đến nao lòng!! Thủ môn Tiến Dũng viết tình khúc mùa Đông
Đòn cân não đá luân lưu,Iraq bị khuất phục!
Trận địa chấn khiến triệu người náo nức
Cựu vô địch châu lục bàng hoàng,không hiểu vì sao?? Sự quả cảm của các "chiến binh", khiến dân tộc tự hào
Lần đầu tiên Việt Nam vào bán kết!
Trí và lực có đủ, sao ta không mơ tiếp?
Phù Đỗng đã vươn vai, bão nổi lên rồi.. Xin cảm ơn huấn luyện viên Park Hang Seo
Đã thổi luồng khí mới giúp Việt Nam cất cánh!
Môn thể thao vua luôn chứa đầy sức mạnh
Khiến triệu con tim bật khóc giữa niềm vui..
VÕ THANH PHONG
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: