NHỮNG ĐIỀU TRÔNG THÂY...
BÚP SEN XANH Búp sen xanh, để dành ngày ấy
Nhìn tấm hình,sóng dậy hồn thơ
Lưng trần,áo yếm,như mơ
Môi hồng,má phấn,đôi bờ vai ngoan.. Bản Tình Cuối,muôn ngàn dấu ái
Vườn Địa Đàng,cây trái ngát xanh
Thuyền yêu cập bến duyên lành
Phút giây tương ngộ cây tình đơm hoa.. Búp sen xanh,dáng ngà vườn thúy
Nàng thơ xưa kiều mỵ vô song
Bỏ quên cái lạnh mùa Đông
Lưng trần,áo yếm cho lòng đắm say.. Được nắn bỡi bàn tay tạo hóa
Em hóa thân thành đóa sen xanh
Đong đưa trái chín trên cành
Ba năm không hái,để dành cho..thơ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.05.2018 15:20:22 bởi võ phong trần >
MÀU XANH VÀ TIẾNG ĐÀN Bàn tay tiên em trải những hợp âm Ánh trăng vàng nhảy múa trên mặt sóng! Tà áo dài khiến con tim rung động Mái tóc thề che kín nửa bờ vai... Màu xanh ấy khiến anh chợt thở dài Thân hình ngọc nữ gói trong tấm lụa! Tiếng đàn êm dịu mà lòng anh có lửa Nhìn nghiêng một bên,em đẹp quá đi thôi!! Khúc vỹ thanh khiến hoa nở bên trời Em ngồi đó tựa dáng thần Vệ Nữ! Em dìm hồn anh trong cung mi thứ Giữa mỗi tia nhìn đều có dấu giáng dấu thăng... Em ngước lên mặt đẹp như trăng rằm Tiếng đàn theo gió ru trái tim lãng tử! Anh muốn mân mê mười ngón tay kỳ nữ Em bấm cách nào mà truyền cảm như thế kia?? Màu xanh ấy ước được ai sẻ chia Anh đem thơ cùng đàn em hợp tấu! Nguyên cả giang sơn cũng sẵn sàng đánh đổi Để chỉ một lần nghe được tiếng đàn kia...
BẾN THU
Lãng tử chiều nao qua bến Thu
Đường lên núi Cấm,dốc Sương Mù
Rừng thương biển nhớ trong đôi mắt
Xao xuyến mềm lòng khách viễn du.. Bến vẫn chờ thuyền đến ghé thăm
Thêm hai hôm nữa đến ngày rằm
Trăng kia vẫn khuyết, tình sẽ chết
Gửi nỗi buồn kia cho tháng năm.. Tóc ấy không còn theo gió bay
Thi nhân trở lại kiếp lưu đày
Để tà áo trắng vui duyên mới
Nỗi nhớ ngập lòng,ai có hay? Cạn chén ân tình yêu dấu ơi
Em không nói nốt tiếng tạ từ
Mai kia nếu có ai chợt hỏi
Một đoạn tình thơ! Chỉ thế thôi!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.09.2018 09:09:14 bởi võ phong trần >
YÊU ĐI EM Ta còn nguyên chuỗi tháng ngày hạnh phúc Yêu đi em! Cho tim đẫm tình nồng! Bỏ lại sau lưng chuyện đời được mất Bao muộn phiền xin hãy thả trôi sông... Dưới gót chân em, cỏ thơm mùi nắng Hạ Hoa Bằng Lăng nhuộm tím cả con đường! Nhìn tà áo dài bỗng nhiên sao nhớ quá Tóc phủ vai mềm, cứ ngắm mãi người thương... Ta bên nhau, buổi chiều đang xuống chậm Chim Vàng Anh hót mãi điệu ru tình! Hoa Phượng đỏ khiến bờ môi em nóng Đôi mắt buồn đang giam giữ hồn anh... Trong bóng đêm, gió lay tà áo ấy Ta yêu nhau, trăng mở lối đi về! Một cuộc tình mà trăm lần sóng dậy Giữ được em phải cậy đến nàng thơ... Vây quanh tình là một trời hoa bướm Yêu đi em! Đời chỉ một màu hồng! Có em rồi thơ không còn vay mượn Chỉ một người! Dấu yêu có biết không??
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.11.2018 09:22:35 bởi võ phong trần >
ANH LẠI NHỚ EM Trái tim hồng đem in trên vách
Bài thơ Đường phá cách thay từ!
Rượu nồng nửa chén suy tư
Mở trang nhật ký, nhớ người phương xa.. Đêm chia tay, cài hoa lên tóc
Gửi nụ hôn đôi mắt người thương!
Khuê phòng sực nức mùi hương
Để rồi cánh bướm lên đường về Nam... Thấm thoát đã hai năm luyến ái
Trên thi đàn thệ hải minh sơn!
Vườn yêu trăm dỗi ngàn hờn
Hạnh phúc tràn ngập, nỗi buồn tan mau.. Dắt tay em qua cầu định mệnh
Mỗi bước đi lưu luyến không rời!
Mặc cho nước cuốn hoa trôi
Thơ đàn hợp nhất,suốt đời bên nhau... Đừng để tim phai màu như áo
Đừng để lòng sầu não nhé em!
Nỗi nhớ giờ đã đặt tên
Phút trùng lai ấy,tình thêm mặn nồng...
MÙA NHỚ *Viết thay em Mùa nhớ rơi vào dịp cuối năm
Thơ làm rỗng ruột kiếp con tằm
Đường tơ óng ánh,nên tim lụy
Nhan sắc đi cùng với tháng năm... Trăng sáng không ngăn gió lạnh về
Yêu người nên cắt nửa vần thơ
Nửa này sưởi ấm con tim lạnh
Một nửa vì ai mãi đợi chờ... Đã hẹn về thăm lúc cuối Đông
Nên luôn điểm phấn với tô hồng
Trùng hoan ghép khúc tình ca ấy
Rạo rực lòng em,anh biết không? Mùa nhớ,trao anh đoản khúc buồn
Thuyền yêu đậu trước bến sông Tương
Anh về thắm lại cành hoa héo
Giữa trái tim hồng viết chữ THƯƠNG...
CHỦ NHẬT BUỒN Sáng nay, một Chủ Nhật buồn Gió mưa phủ kín con đường em qua! Con tim bỗng nhớ tình xa Một ngày không gặp, tưởng là... mấy năm!? Chủ Nhật rơi đúng ngày rằm Chùa chiềng lễ lộc, chữ tâm thuộc làu! Trời rét lại chẳng gặp nhau Trăm điều kiêng cữ, hai đầu sông Tương... Thơ yêu treo kín trên tường Vì không hẹn trước, người thương bận rồi! Chủ Nhật buồn đã lên ngôi Đầy trời giá rét, bồi hồi con tim... Thơ tình muốn chọn vần quên Lỡ em không chịu, bắt đền thì sao? Chủ Nhật lòng cứ nôn nao Nếu thơ tắt lửa phương nào tìm em????. VÕ THANH PHONG
ÁO TÍM VỀ ĐÂU Áo tím về đâu lúc cuối Thu? Đêm qua phố nhỏ lắm sương mù Vòng tay chẳng ấm,đêm dài quá Trót mượn lời thơ thay tiếng ru.. Áo tím về đâu khi nắng phai? Che ô giữ lấy giấc mơ dài Bàn tay tháp bút đan niềm nhớ Liễu rũ ven hồ soi dáng ai... Áo tím về đâu nếu vắng nhau? Tàn canh bỗng nhớ khúc mưa sầu Môi son má phấn tình thơm ngát Lá rụng bên thềm,nước cuốn trôi.. Áo tím về đâu cho nhớ thương? Đêm qua thao thức suốt canh trường Đông về thiếu lửa con tim lạnh Một khúc mê tình,sắc với hương... VÕ THANH PHONG
CÁNH HOA YÊU Một cánh hoa yêu giữa đại ngàn
Vòng eo thiếu phụ,giấc mơ hoang
Bờ môi ngọc nữ trao tình mộng
Sắc tím làm say cõi Địa Đàng... Một cánh hoa yêu,hương ngát đưa
Thơ văn ca tụng hóa ra thừa
Bàn tay mỹ nữ xây lầu mộng
Nắng nóng lâu rồi,chỉ muốn mưa... Một cánh hoa yêu, bướm đắm say
Xem tình như rượu,rót cho đầy
Nụ hôn tải nửa mùa nhung nhớ
Điệp khúc tương phùng,tay nắm tay... Một cánh hoa yêu,tạo ý thơ
Dáng nghiêng để sóng cứ hôn bờ
Mới hay tái tiếu khuynh nhân quốc
Bể ái nhấn chìm khách viễn mơ... VÕ THANH PHONG R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.08.2020 23:13:25 bởi Ct.Ly >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: