NHỮNG ĐIỀU TRÔNG THÂY...
Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 4 của 17 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 249 bài trong đề mục
võ phong trần 02.08.2013 11:45:13 (permalink)
0
Có đến mười tôn giáo,ít nhất là đạo Hồi!(9)
Dân số một trăm ba mươi vạn,hình thành tỉnh lớn!(10)
Sự hợp nhất năm bảy lăm,khiến người ta lẫn lộn!?
Khi gọi đất này là “Gia Lai-Kontum”!!
 
Nhập rồi tách,có kẻ vui người buồn!
Năm chín mốt,được trả về tên cũ!(11)
Phong cảnh Gia Lai vô cùng quyến rủ!
Biển Hồ Tơ Nưng,làm say đắm lòng người!!(12)

Gần trăm công trình thủy điện,lớn nhỏ có dư!(13)
Nhưng Yaly vẫn hoành tráng và làm người mê mẩn!?(14)
Sân bay Cù Hanh khiến giao thông vô cùng thuận tiên!
Đường Hồ Chí Minh,thông suốt Bắc Nam!!
 
Quốc lộ Mười Chín,nối cảng Qui Nhơn!
Quốc lộ Hăm Lăm,đi Tuy Hòa nhanh chóng!
Cả tỉnh có hơn hai trăm trạm y tế và năm bệnh viện!
Thủ phủ chính Pleiku và hai thị xã An Khê,Ayun Pa!!

 
THỦY ĐIỆN YALY
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.08.2013 11:58:54 bởi võ phong trần >
#46
    võ phong trần 02.08.2013 11:51:59 (permalink)
    0
    Một sáng đẹp trời,nếu muốn uống cà phê!
    Mọi đường phố,chỗ nào cũng có!
    Văn hóa cà phê ở đây đang nở rộ!
    Trung Nguyên,Cung Đình,Hạ Vàng,kể cả Độc hay Đen…(15)
     
    Dạo khắp Gia lai,vẫn chưa hết buồn!?
    Đàn T’Rưng và Krong Put sẽ khiến hồn tĩnh tại!(16)
    Rượu cần,cơm lam, khiến lòng nhớ mãi!
    Chen vào quãng trường Pleiku xem lễ hội cồng chiêng…
     

    QUÁN CÀ PHÊ Ở PLEIKU
    Về KonChnang,thăm khu bảo tồn thiên nhiên!(17)
    Vận động lâm tặc,đừng phá rừng thêm nữa!
    Giữ được rừng,muôn thú sẽ có nơi nương tựa!
    Ta còn chút gì,để lại cho ngàn sau…
     
    Mùa mưa đi qua,cây cối lại xanh màu!
    Đường phố Pleiku,hoa Bằng lăng lại nở!
    Dù đi mỏi chân,vẫn còn thấy phố!
    Gia Lai bây giờ,đã thay thịt đổi da…
     
    PHONG TRẦN
     
     
    ĐƯỜNG HOÀNG HOA THÁM TÍM HOA BẰNG LĂNG
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.08.2013 12:07:29 bởi võ phong trần >
    #47
      võ phong trần 02.08.2013 11:58:14 (permalink)
      0
      1.TP Pleiku,thủ phủ của tỉnh Gia Lai với hơn hai mươi vạn dân.
      2.Năm tỉnh Tây Nguyên:Lâm Đồng,Đắc Nông,Đắc lắc,Gia lai và Kontum.
      3.Cao nguyên Gia Lai chênh lệch với mực nước biển từ 7 đến 800m
      4.Còn các huyện khác:Mang Yang,Đak Pơ,Đức Cơ
      5.Diện tích Gia lai:15.495km2
      6.Có người xem  Đâm trâu là lễ hiến sinh,sự thông quan giữa con người,Giàng và thần linh.
      7.Năm 1932 thành lập tỉnh gọi tên Pleiku
      8.Năm 1945,chính quyền cách mạng gọi Gia Lai.
      9.Gia Lai có 10 tôn giáo trong đó đông nhất là Công Giáo(hơn 10 vạn);ít nhất là đạo Hồi(chỉ 4 người).
       

       
      LỄ HỘI CỒNG CHIÊNG
      10.Đến năm 2010:dân số Gia lai 1.301.000 người.
      11.Năm 1975 nhập với Kontum hình thành tỉnh Gialai-Kontum.Năm 1991,lại tách ra và trả về với tên cũ Gia Lai.
      12.Thắng cảnh Biển Hồ(tên dân tộc là Tơ Nưng),nơi cung cấp nguồn nước sinh hoạt chính cho thành phố Pleiku và các vùng lân cận.Đây nguyên là một miệng núi lửa,tương truyền không có đáy và thông với biển Qui Nhơn.Thực tế,Biển Hồ nơi sâu nhất chỉ 40m,cung cấp một lượng thủy sản lớn cho dân Gia lai.
      13.Chính thức có 4 công trình thủy điện lớn gồm Yaly,Sê San.. và 85 thủy điện nhỏ.
      14.Thủy điện Yali khởi công năm 1993 hoàn tất năm 2003.Công suất thiết kế 720MW và có thác nước cao nhất Việt Nam(42m).
      15.Tên các quán cà phê tại thành phố Pleiku
      16.Các nhạc cụ của dân tộc Tây Nguyên
      17.Vườn bảo tồn Konchunang rộng 15.446ha nằm ở huyện Kpang đầu nguồn sông Côn.

       
      NHÀ THỜ PLEI CHUET XÃ CHƯ Á,TP PLEIKU
       
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.08.2013 12:15:35 bởi võ phong trần >
      #48
        võ phong trần 04.08.2013 10:06:54 (permalink)
        0
        HAI MẢNH ĐẤT,MỘT TÂM HỒN!
         
        Tôi sinh ra trên đất Bình Định thân yêu!
        Bầu sữa của lúa,nuôi hình hài khôn lớn!
        Từng lũy tre làng,mồ hôi thấm mặn!
        Những rãnh đất cày,còn in vó ngựa Tây Sơn…
         
        Lật trang sử xưa,nghe hơi thở Đồ Bàn!(1)
        Mỗi địa danh,gợi nhớ thời mở nước!
        Phù Cát,Phù Mỹ,An Nhơn,Tuy Phước!
        Hoài Ân,Hoài Nhơn rồi Bình Khê,ngọa hổ tàng long!!

         
        Một góc thành Hoàng Đế,Bình Định
        Nguyễn,Võ,Trần,Lê…vai sắt chân đồng!(2)
        Phía Tây lấn rừng,phía Đông lấn biển!
        Xưa có mặt trong đoàn quân Nam tiến!
        Mỗi nơi dừng chân,lại tạo lập xóm làng!!
         
        Trăm cuộc chiến đi qua,hết nguy lại an!
        Trong hố bom,từng chùm hoa vẫn nở!
        Chôn nhau cắt rốn,chứa đầy duyên nợ!
        Lưu lạc xứ người,vẫn hướng về Bình Định thân yêu!!
            
        Tháp Bánh Ít
         
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 04.08.2013 10:22:04 bởi võ phong trần >
        #49
          võ phong trần 04.08.2013 10:09:21 (permalink)
          0
          Mười lăm tuổi đầu,vách ngã thành xiêu!(3)
          Sóng thời cuộc,dạt về Gia Lai sinh sống!
          Đất cũ đãi người mới,đổ mồ hôi lao động!
          Để rồi một ngày…sinh trái ngọt hoa thơm!!
           
          Gió mát Biển Hồ,thổi mãi qua hồn!
          Sương lạnh Hàm Rồng,buộc đời sinh hơi ấm!!
          Mọi ngóc ngách của Pleiku,đều ân tình sâu đậm!
          Đi bằng đôi chân chính mình,đích đến bền lâu!!

          Ngôn ngữ bất đồng,da lại khác màu!
          Vẫn chấp nhận,bú chung bầu sữa mẹ!
          Sự giản đơn,sao mà yêu lắm thế!
          Muốn mình no,phải để người khác cùng no!!
           
          Xưa,tượng binh Quang Trung xuất phát từ An Khê!
          Kinh Thượng đoàn kết,làm nên việc lớn!
          Những Ksor hay RaLan…với tinh thần cầu tiến(4)
          Chế ra hỏa hổ,khiến giặc kinh hồn!!
           
           
          Hồ Đức An Pleiku
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 04.08.2013 10:29:37 bởi võ phong trần >
          #50
            võ phong trần 04.08.2013 10:15:13 (permalink)
            0
            Chư Păh,Chư Xê,Đắc Đoa,Mang Yang…
            Đi đâu cũng thấy những con người vai trần chân đất!
            Tin ở Giàng,nhưng lao động cật lực!(5)
            Thần và người,luôn có sự giao thoa!!
             
            Sáng nay trời lạnh,ngồi nhâm nhi tách cà phê!
            Chạnh lòng nhớ lại quãng đời lưu lạc!
            Lúc sinh ra,hồn gắn liền với đất!
            Khi đi xa,đất lại lẫn khuất vào hồn!!
             
            Bình Định,Gia Lai,trăm chuyện vui buồn!
            Nhưng tất cả đều trở thành kỷ niệm!
            Đất sinh ra,đất nuôi mình khôn lớn!
            Chỉ một bài thơ,không nói hết nỗi lòng…
             
            PHONG TRẦN
             
            Đất Bazan tạo chất đắng cho cà phê
            1.Bình Định xưa nguyên là kinh đô của Chiêm Thành với thành Đồ Bàn.
            2.Các tộc họ đông người tại Bình Định
            3.Chiến tranh
            4.Họ của các dân tộc Tây Nguyên
            5.Giàng:Trời,thần linh
             
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 04.08.2013 10:31:55 bởi võ phong trần >
            #51
              võ phong trần 09.08.2013 11:56:30 (permalink)
              0
              VIẾNG MỘ MẸ
               
              Từ làng Thái Thuận,về làm dâu Bỉnh Đức!
              Mẹ đã mang theo cả tứ đức lẫn tam tòng!
              Sinh năm đứa con,người hòa với đất!
              Dâu thảo,mẹ hiền,ngào ngạt tiếng thơm…
               
              Khu vườn nhỏ,mùa nào thức nấy!
              Hành,ngò,cải xanh,xà lách với mồng tơi…
              Ngủ gật trên lúa,quần thô áo vải!
              Mẹ hy sinh,để con được thành người!!

              Dưới ánh đèn dầu,đường kim mũi chỉ!
              Mẹ vá lành quá khứ của đời con!
              Nhà nghèo,cảnh khổ,vẫn ôm nhiều mộng mị!
              Chắp cánh bay xa,mẹ sống mãi trong hồn!!
               
              Rồi một ngày,về lại căn nhà nhỏ!
              Nước mắt rơi,ngắm di ảnh mẹ hiền!
              Vườn rau,giếng nước,bờ tre còn đó!
              Mà mẫu từ giờ đã vội quy tiên…
               

              Trước phần mộ,đốt nén nhang viếng mẹ! 
              Ơn sinh thành,con giấu ở trong lòng!
              Hùng tâm tráng chí,vá trời lấp bể!
              Thiếu mẹ hiền,ngàn thứ cũng như không…
               
              Hình trước mộ,phai dần theo năm tháng!
              Nhưng hình trong tim,sẽ mãi mãi trường tồn!
              Chiều Bỉnh Đức lẻ loi cánh nhạn
              Giọt nước mắt nhân từ,rớt xuống giữa hồn con…
               
              PHONG TRẦN
               
               
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.08.2013 12:05:30 bởi võ phong trần >
              #52
                võ phong trần 12.08.2013 08:30:16 (permalink)
                0
                SỨC MẠNH CỦA CÁI NGHÈO
                 
                Hà nội bây giờ,tráng lệ vô cùng!
                Những tòa nhà chọc trời mọc lên như nấm!
                Những con đường vạn tỷ kéo dài hàng dặm!
                Ba mươi sáu phố phường,thanh lịch ăn chơi!!
                 
                Nhưng phía sau,còn có những cuộc đời!
                Vắt chân lên cổ,chỉ mong ngày hai nữa!
                Em thơ không lụa,già không có sữa!
                Cha náu mình trong ống cống,nuôi con lớn khôn…

                 
                một góc thành phố Hà Nội
                Bác Nguyễn Hữu Định,có bốn người con!
                Đứa vô cao đẳng,đứa vào đại học!
                Vá lốp bơm xe,cuộc đời khó nhọc!
                Ai thuê làm gì,cũng cắp nón chạy theo…
                 
                Trời sinh ra,nào muốn chọn số nghèo?
                Nhưng đã trót,đành bắt sao chịu vậy!?
                Không có biển rộng để kình ngư vùng vẫy!
                Chọn góc phố nghèo,ngồi vá lốp bơm xe!!

                 
                Chỗ ở được bác Định dùng làm nơi che mưa, che nắng những ngày tháng làm ở thành phố.(báo Dân Trí)
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 12.08.2013 08:38:29 bởi võ phong trần >
                #53
                  võ phong trần 12.08.2013 08:33:08 (permalink)
                  0
                  Gia đạo cơ hàn,cha dạy con lại nghe!!
                  Kiếm cho được con chữ,để đổi đời khổ nhục!
                  Nhìn chỗ cha trú ẩn,những đứa con rơi nước mắt!
                  Còn bài học nào thực tiễn hơn thế kia???
                   
                  Cả nhà cùng nhau dậy sớm thức khuya!
                  Khát vọng nhuộm đỏ cả sân Trình cửa Khổng!
                  Trong căn nhà nghèo,chất đầy giấc mộng!
                  Sắt nào mài hoài,mà chẳng thành kim??

                  Người chị đầu,sắp tốt nghiệp khoa văn!
                  Cô chị kế,năm thứ ba cao đẳng xây dựng!
                  Cặp song sinh Hữu Tiền,Hữu Tiến!
                  Đã làm nức lòng cho giới cần lao!!
                   
                  Đại học Y,Dược,cả hai đều đỗ cao!
                  Trường Bách Khoa,đạt hai mươi sáu điểm!
                  Đặc biệt người anh là Nguyễn Hữu Tiến!
                  Còn giành cho mình danh hiệu thủ khoa!!

                  Cặp song sinh Hữu Tiến Hữu Tiền và mẹ
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 12.08.2013 08:49:00 bởi võ phong trần >
                  #54
                    võ phong trần 12.08.2013 08:39:23 (permalink)
                    0
                    Sự hy sinh,khiến hạnh phúc vỡ òa!
                    Run tay bơm xe,người cha rơi nước mắt!
                    Khi vui quá độ,người ta thường hay khóc!
                    Những giọt mồ hôi,giờ hóa ngọc Lưu Ly!!
                     
                    Ống cống hoang chứa ông Cống ông Nghè!
                    Chiếc bơm xe đạp,bơm công hầu khanh tướng!!
                    Sự quyết tâm,không bao giờ có định lượng!
                    Gieo nhân tốt lành,gặt trái ngọt hoa thơm…
                     
                    Niềm vui bây giờ,đã lấn át nỗi buồn!
                    Vở bi kịch nghèo luôn kết thúc có hậu!
                    Chuyện cổ tích vẫn còn giữa thủ đô Hà Nội!
                    Dịch sang văn vần,để mọi người cùng xem!!
                     
                    PHONG TRẦN
                     
                     
                     
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 12.08.2013 08:50:54 bởi võ phong trần >
                    #55
                      võ phong trần 14.08.2013 15:29:14 (permalink)
                      0
                      KHÚC PHƯỢNG CẦU
                       
                      Những năm đầu mở cửa thị trường!
                      Nền kinh tế mang hình dáng phi cầm phi thú!
                      Sau lưng vẫn còn nhùng nhằng cái cũ!
                      Cái mới trước mắt,thì quyết liệt chạy theo…
                       
                      Từ dưới lên trên,đều muốn thoát cảnh nghèo!
                      Thấy cái gì hay,ta đều sao chép!?
                      Làm rồi rút kinh nghiệm,có được phải có mất!
                      Các tổ chức Tín Dụng ra đời,như nấm sau mưa!!
                       
                      Nguồn nhân lực vốn chẳng có thừa!
                      Nên biên chế chịu nhiều chắp vá!
                      Đây là công việc hoàn toàn mới lạ!
                      Nhưng chẳng ai được đào tạo đàng hoàng!!
                       
                      Giám đốc có người xuất thân từ giáo viên!
                      Chủ tiệm kim hoàn,ủy viên ủy ban,hay anh kế toán!
                      Nhận nhiệm vụ trong tinh thần liều mạng!
                      Chẳng hiểu mô tê,cũng hăng hái đi buôn tiền!!

                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.08.2013 15:49:31 bởi võ phong trần >
                      #56
                        võ phong trần 14.08.2013 15:34:29 (permalink)
                        0
                        Bây giờ ngẫm lại,mới thấy mình điên!
                        Đang sống phong lưu,lại chui vào bụi rậm!?
                        Đây là bài học cho những người hiếu thắng!
                        Làm cái gì,cũng muốn đại thành công!??
                         
                        Mồ hôi nước mắt,đổ biển đổ sông!
                        Nhưng trong họa có phúc,nào ai biết được!
                        Bà phó chủ nhiệm mày xanh mắt biếc!
                        Có mái tóc dài phủ lưng,đã đánh động một hồn thơ…
                         
                        Em đến với anh,thật chẳng ai ngờ!
                        Ba mươi tuổi đầu,vẫn còn tiếng sét!
                        Cuộc họp hôm ấy,nói nhiều hơi mệt!
                        Làm chủ tọa,nhưng anh chỉ chú ý đến em!!
                         
                        Nghiệp vụ yếu,nên họp hành liên miên!
                        Tạo cơ hội,xít lại gần nhau hơn nữa!
                        Chúng ta hiện giờ,giống rơm gần lửa!
                        Để rồi một hôm,bốc cháy ngỡ ngàng…
                         
                         
                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.08.2013 15:56:52 bởi võ phong trần >
                        #57
                          võ phong trần 14.08.2013 15:36:43 (permalink)
                          0
                          Lần đầu tiên,chúng ta ghé Nha Trang!
                          Anh đánh xe,xuống Sài Gòn dự họp!
                          Em lại đi nhận tiền,câu chuyện trùng khớp!
                          Tình ngấm rồi,chỉ chờ chuyến quá giang…
                           
                          Lấy lý do chưa biết cảnh đẹp Nha Trang!
                          Em nũng nịu bắt anh làm hướng đạo!
                          Ngửi mùi thơm của hoa,bướm nào còn tỉnh táo?
                          Anh tự mình lái xe,đưa em đi chơi…
                           
                          Người đẹp kề bên,sóng biển với mây trời!
                          Mười năm chết queo,bỗng hồn thơ sống lại!
                          Đọc trăm cuốn sách nói về tình ái!
                          Không bằng một vòng tay,kèm theo nụ hôn…
                           
                          Kể từ đêm đó,anh bị bắt mất hồn!
                          “Chiếc xương sườn”,lại ngày càng lộng lẫy!(1)
                          Sài Gòn không biển,vẫn buồm căng sóng dậy!
                          Mật ngọt nào mà chẳng có hoa thơm??

                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.08.2013 15:58:20 bởi võ phong trần >
                          #58
                            võ phong trần 14.08.2013 15:40:08 (permalink)
                            0
                            Không chuyển cho nhau nghiệp vụ hay chuyên môn!
                            Lại đưa nhau đi khắp vườn Địa Đàng tình ái!
                            Bà phó chủ nhiệm không còn thơ dại!
                            Vẫn si tình như cô bé mười lăm…
                             
                            Tuần trăng mật ở Đà Lạt trúng vào ngày rằm!
                            Đêm không trăng sao,trời lại mưa như trút!
                            Thuê được khách sạn,cả hai đều bị ướt!
                            Ngọn sóng ái tình,tràn ngập men thơ…
                             
                            Đất bằng sóng dậy,chuyện có ai ngờ!
                            Thị trường tiền bạc,xảy ra cơn địa chấn!
                            Kẻ gửi người vay,đôi bên đều ôm hận!?
                            Anh đứng nhìn cơ ngơi,sụp đổ tan tành!!
                             
                            Trong cơn nguy nan,tình cứ ngỡ mong manh!
                            Dẫu tuyệt vọng,em vẫn bền lòng chờ đợi!
                            Thần tình ái đòi chúng ta thay áo mới!
                            Để biến cô nhân tình,thành người vợ hiền ngoan!!
                             
                             
                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.08.2013 15:59:47 bởi võ phong trần >
                            #59
                              võ phong trần 14.08.2013 15:43:41 (permalink)
                              0
                              Hai mươi năm,có thiếp có chàng!
                              Đường dẫu gập ghềnh,chân không chùng bước!
                              Ta cần em,như sông cần nước!
                              Gieo hạt giống tình,để được gặt mùa thơm…
                               
                              Hớp ngụm cà phê,viết khúc Phượng Cầu Hoàng!
                              Bão đang về,mưa bay mờ đường phố!
                              Tình có cánh,nên vượt qua gian khổ!
                              Thử thách nào,tắt được lửa trong ta??
                               
                              Đất lành chim đậu,cây tốt trổ hoa!
                              Ta đã có một mầm yêu trân quý!
                              Cuộc đời vốn chẳng bao giờ hoàn mỹ!
                              Nhưng hãy vui với cái mình có trong tay!!
                               
                              Những khi thấy buồn,hãy nhớ lúc đắm say!
                              Ta từng chịu mất tất cả,để con tim được sống!
                              Hãy biến cuộc đời,đẹp như giấc mộng!
                              Để xứng với bài thơ,mang khúc “Phượng Cầu Hoàng”!!
                               
                              PHONG TRẦN
                              1.Theo Thánh Kinh,đàn bà được hình thành từ chiếc xương sườn của đàn ông.

                              <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.08.2013 16:02:09 bởi võ phong trần >
                              #60
                                Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 4 của 17 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 249 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9