Đoản khúc
        
        
    
    
    
	
        
    
        
        
            
            
               Rơi            Lén đêm đuổi bắt bóng mây      
  Tàn đêm mới biết chẳng ai cạnh mình      
  Vò đêm      
  vỡ nát chữ tình      
  Giấc mơ mang ném giữa bình minh ...      
  Rơi ...      
  Vần thơ tiu nghĩu      Thôi rồi ...     
  Ngổn ngang chi một mớ đời      cho Ta ...      
        
     
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 16.03.2013 21:39:08 bởi Huỳnh_Gia >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Đừng...!           Đừng là ảo ảnh giữa cơn mê 
 Cho đêm lạnh giá mảnh trăng thề 
 Cho giấc mơ tan vào sương khói 
 Cho trái tim người nhịp ủ ê 
 Đừng là cơn gió thổi lá bay 
 Cho thu lặng đếm những dấu giày 
 Tìm nhau qua mấy mùa trăn trở 
 Cũng đừng vội xóa kỷ niệm phai       HG 
    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Gía như ...    
     Trách chi điều ước không thành  
 Vì chưng ngọn gió ngọt lành đẩy xa  
 Gía như từ chỗ hôm qua  
 Mưa đừng rơi vội để ta gặp mình  
 Gía như đời chẳng vô tình...       HG 
    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Không đề            Người đi ... 
 Từ ấy lặng thinh 
 Tháng năm trôi ... 
 Cứ vô tình trôi xa  
 Đêm treo nửa mảnh trăng ngà  
 Đêm ơi ! 
 nỗi nhớ sao mà không đi ...?       HG 
    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                ĐOẢN KHÚC ĐÊM          Sương rơi ... 
 Đêm trắng ... 
 Bóng mờ ... 
 Trống không giấc mộng ... 
 Bơ vơ nỗi chờ .... 
 Tiếng côn trùng ... 
 Ngỡ tiếng tơ ... 
 Dặt dìu ru khúc ...  
 trăng hờ hững ... 
 treo ... 
 Hiên đời ... 
 Lần bước gieo neo  
 Thu chưa về ... 
 Ngỡ ... 
 heo may nhẹ lùa ...      HG 
    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Tiếc            Ngày xưa giờ đã đi rồi    Bỏ ta ở lại ngậm ngùi tiếc thương    Tiếc tà áo trắng sân trường    Tiếc cành hoa đỏ vấn vương một thời ...    Tiếc thời để tiếc mà thôi    Ngày xưa giờ đã xa rồi ...Ta ơi !       HG    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Qua miền ký ức - thẩn thờ    Gío như dệt hộ vần thơ ngọt ngào    Xa rồi ... nghe nhói lòng đau    Biết người thuở ấy ra sao bây chừ ?   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Gía như có thể thật say    Quên đi thế sự đắng cay mà cười ...   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Ta ngoảnh lại nhìn bước chân trăn trở  
  In dấu mòn trên lối cũ ta qua  
  Gía tháng năm đừng bôi xoá nhạt nhoà  
  Cho ta gửi nỗi lòng về xa ấy  
  Nắng nhẹ rơi trong buổi chiều hoang hoãi     
  Ta giơ tay buông vội những ưu tư  
  Chợt nhận ra từ giây phút tạ từ  
  Ta như kẻ ngây ngô chờ ký ức   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Em nghiêng tóc buổi chiều mơ    Tháng ba nắng khóc ... bạc phơ kể từ ...   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Thơ đi hoang từ dạo đợi mây trôi  Nắng khô rát bước chân người phiêu bạt   Nên mỗi lúc thu sang - nghe gió hát   Khúc tình ca từ sâu thẳm vọng về    Gom câu từ - em cố dỗ cơn mê   Bằng nỗi nhớ luôn chập chờn ẩn hiện   Và như thế trong những lần du viễn   Vẫn có nhau bằng ký ức ngọt ngào ...   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Huỳnh_Gia
  
  
 Tiếc thời để tiếc mà thôi  
 Ngày xưa giờ đã xa rồi ...Ta ơi !  
  
 HG  
 
     Có thương chín có yêu mười, 
  Có tiếc trăm tiếc vạn thì thôi cũng rồi, 
  Quá khứ chôn chặt Người ơi, 
  Buông lơi ký ức cho đời thảnh thơi..     
  ^^ nha sis
   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              BĂNG NGUYỆT
 
            Có thương chín có yêu mười,    Có tiếc trăm tiếc vạn thì thôi cũng rồi,    Quá khứ chôn chặt Người ơi,    Buông lơi ký ức cho đời thảnh thơi..       ^^ nha sis
            Chút hoài niệm thuở xa xưa    Ta nâng niu - sợ bốn mùa lãng quên    Để thơ còn cớ đặt tên    Để mây còn cớ trôi lênh đênh chiều    -------------------------       Cưng ạ !   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Đã đành mộng lỡ duyên tan   Chuyện xưa ai nhắc - muộn màng rồi ai   Gặp nhau - khóe mắt cay cay   Cố vui - tay nắm bàn tay - ngại ngùng   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Người không biết buồn cũng chẳng lo toan  Nhìn cuộc sống bằng gam màu hỗn loạn  Nhưng thà thế để cuộc đời không tính toán  Như bảng năng nguyên thủy của loài người    Có đôi lúc thèm được như thế - Mà thôi !  Người mất trí lại muốn điều ngược lại  Bởi cuộc sống cứ xoay vần - xoay mãi  Để đôi lúc hỏi thầm :  Ta với người ai hạnh phúc hơn ai ?   
            
            
         
     
    
 
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  1 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: