Đoản khúc
Thôi đành quên nỗi vấn vương Hoang vu một nẻo tiếng thương xa vời Chiều loang loáng bóng diều trôi Chở câu thề hẹn cuối trời không ai
Giao thời ... gạt bỏ băn khoăn Để mùa xuân vẹn đôi phần xuân tươi Nỗi buồn lắng giữa giòng trôi Hay nương biển cả đã rồi còn đâu ...
Ném đi cái tuổi dại khờ Để cho nắng rọi giấc mơ ngủ vùi Ném đi một thuở tình ơi ! Để mưa đừng rớt giữa trời hoang vu Ném đi từng cụm mây mù Vén thềm nỗi nhớ - ngóng mù khơi xa Ném đi khoắc khoải ru ta Ầu ơ ..! tiếng sáo vỡ òa nỗi đau
Mỗi lần mưa đổ ướt tơi Con đường lầy lội ơi ...người gian nan
Đông bây giờ có lạnh không anh ? Nơi em nắng hét tràn nỗi nhớ Không gian dường vương nợ Khúc tình thơ mắc võng giữa lưng trời .
Ta vốn biết Nhưng giả vờ không biết Mặc kệ đời mãi miết đuổi theo thơ Có lúc quên Lối cũ phủ sương mờ Muốn quay lại Trễ tràng Thôi nhớ - tiếc
Mưa gội sạch màu xanh trên phiến lá Lại ủi an cây đợi gió về nguồn Ta lắng nghe tí tách những giọt tuôn Chiều dợn sóng vỡ òa bong bóng nước Mưa thấm lạnh những mảnh đời trơn trượt Ai đỡ nâng lối rẽ ngoặc cuộc đời Mưa thản nhiên xóa trắng nụ hôn môi Cho tím tái mảnh tình vừa rơi vỡ
Có một lần ta đi lang thang Tìm mùa thu trong chiếc lá vàng Khúc tình ca rơi trong mênh mang Đông giật mình thả hoa tuyết tan ...
Có một lần ta đi lang thang Tìm mùa thu trong chiếc lá vàng Khúc tình ca rơi trong mênh mang Đông giật mình thả hoa tuyết tan ...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.11.2014 19:45:14 bởi Huỳnh_Gia >
Mưa gội sạch màu xanh trên phiến lá Lại ủi an cây đợi gió về nguồn Ta lắng nghe tí tách những giọt tuôn Chiều dợn sóng vỡ òa bong bóng nước Mưa thấm lạnh những mảnh đời trơn trượt Ai đỡ nâng lối rẽ ngoặc cuộc đời Mưa thản nhiên xóa trắng nụ hôn môi Cho tím tái mảnh tình vừa rơi vỡ
Ơi ...! dòng sông thời gian trôi về đâu Có chở dùm tôi một gói sầu Chớ sợ sóng dâng - thuyền chao mạn Va đập thủy triều - mái chèo đau Ơi ...! mùa đang trôi , đừng đợi mong Con nắng hôm qua sớm bạc lòng Đỏ tia mắt lửa - chiều hun hút Đêm về ngơ ngẩn giữa mông lung
Ai mang nhốt gió dùm đêm với . Để những vần thơ kiếm nẻo về . Và mang một nửa đông đi khỏi Nơi này đã đủ lạnh tái tê .
Người dỗi thơ rồi - thơ thấy chưa ? Tại ai ? đâu phải tại nắng _ mưa Xòe tay lọt kẽ _ tình rơi lạc Cuối nhặt bâng quơ - lại đổ thừa ...
Muốn níu thu chừng một chút thôi Dưng không tuyết trắng phủ bời bời Thấm từng giá rét từng giá rét Cõi lòng thấm đẫm nỗi nhớ ơi !
====================== Ai hiểu được trái tim người dạo đó Lỡ mang theo hình bóng của một người Năm tháng dài tìm phương thuốc phai phôi Nghe đăng đắng cõi lòng - dường bất trị Biển từ đó - sóng xô ào lý trí Khát khao chờ đến mặn chát màu môi Ngàn năm ơi ! sao nhớ mãi tên người Ta bối rối nhìn thời gian bất lực
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: