Lỗi hẹn một lời yêu - Thơ tình
Tiếng vọng thời gian Anh đã về với bãi tắm biển xưa Mong được cùng em đắm say chân trời tím Tay trong tay đón hoàng hôn... bịn rịn Đón mặt trời đỏ lịm lúc bình minh Gió đại dương ve vuốt tóc chúng mình “Khoảng trời thương ngọt ngào sao cứ ngỡ” Tiếng lòng em - như biển dâng nhịp thở Tiếng vọng thời gian - Em mãi gọi tên anh... 12 - 10 – 2012, Tuấn Phong
Xem pháo hoa Anh rủ em đi xem pháo hoa Chúng mình tìm chỗ đứng riêng ra Trên trời pháo nổ xoè muôn sắc Dưới đất chụm đầu ta với ta ... Xuân đến Hoa Đào khoe mãi sắc mình tươi Đón nắng Mai vui khúc khích cười Xuân đến - yêu yêu , xuân kết bạn Mai - Đào quấn quýt mối tình đôi ! Tuấn Phong
Anh thầm hỏi ...?
Đã mấy lần anh định bỏ làm thơ Bởi nhớ em, không thể nào nghĩ được Những con chữ cứ chập chờn phía trước Kéo nó vào nó chẳng chịu theo anh... Chiều... lại chiều... Lững thững ngắm biển xanh Nhìn con sóng vuốt ve bờ... hôn khẽ Anh thầm hỏi: biển còn yêu như thế Sao chúng mình chưa thể... đắm say nhau? Đêm... nhiều đêm Trằn trọc suốt canh thâu Nghĩ mà tiếc... buổi quen đầu... nhanh quá! Tâm sự vài câu... Nghĩa – tình sâu... chưa thỏa! Biệt thư Hương Cau... Sang hạ đợi em về! Tuấn Phong
Nỗi nhớ ... Đêm giao thừa Đêm giao thừa Ngồi lặng trước ti-vi Mấy chục kênh mà chẳng biết xem gì Đầu óc lơ mơ Đợi giờ xuân đến Chuông đồng hồ đã điểm Chiếc kim giây tích tắc đếm thời gian Hàng xóm quanh tôi Sao chẳng thấy rộn ràng Đường ngõ vắng . Nhà ai đang thức - ngủ ? Phía trời xa mờ tỏ Bụp ... bụp , xòe ... xòe ... đây đó vài nơi Thấy pháo hoa bung nở ở lưng trời Tôi mới biết nàng xuân đã đến ! Vẫn dửng dưng Không chút lòng xao xuyến Tim không rung Không hồi hộp mong chờ Không được run tay cầm dây pháo đung đưa Lại không được xòe diêm Phút giây thiêng ... Pháo nổ ! Bao năm rồi cứ giao thừa lại nhớ Những ngày Tết ấy ... năm xưa Già trẻ gái trai thao thức đợi chờ Tiếng chuông điểm gọi giao thừa, xuân đến Dòng máu đỏ trong tim như dồn nén Rung đất, rung trời Tiếng pháo nổ chào xuân Pháo xua tan bao toan tính , nhọc nhằn Cảm xúc trào dâng: gia đình vui đoàn tụ ! Mâm cơm cúng cụ Bánh kẹo , rượu bia ... Phút giây thiêng mở cửa đón xuân về Tiếng pháo nổ say mê bao thế hệ Giao thừa nay Không pháo, buồn lặng lẽ Đừng trách tôi nhạt nhẽo với nàng xuân Xem ti vi mỏi mắt Lại đau lưng… Trời mưa rét còn đi đâu được nữa Biết xuân đến Tôi thờ ơ .... không mở cửa Pháo hoa mừng ở tít mãi trời xa Đầu óc lơ mơ Một chút rượu ... ngà ngà Buồn chán quá ! Đành lên giường mơ trăng gió ! Tuấn Phong
Cuối Xuân rồi Cuối xuân rồi Một chút nắng lưa thưa Một chút gió đung đưa Buồn lay lắt Lất phất mưa bay Rơi trên thềm tí tách Hàng cau nghiêng Xào xạc Tiễn xuân tàn Tháng ba rồi, Biển vẫn lạnh - Mênh mang Bãi cát vắng Đợi em về ... Than thở! Sóng gọi nhau Ầm ào Rung nỗi nhớ Sắp đến hè Thèm khát đón mùa vui! Tuấn Phong
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.03.2013 22:45:03 bởi TuanPhong >
Bến sông xưa Vắng em, lòng bỗng thấy buồn Chiều ra bến đợi... hoàng hôn chưa về Màn đêm buông kín bờ đê Bước chân nặng trĩu , tái tê cõi lòng! Nỉ non tiếng dế bên sông Muốn sang nơi ấy mà không có đò Sông xưa, bến cũ hẹn hò Hình như em đã hững hờ bỏ quên? Đôi ta dù chẳng bén duyên Câu thơ trước vẫn vọng trên sông này Ước gì lại được cầm tay Đi bên nhau mãi như ngày mới yêu!!! 14 – 6 - 2011
Ước gì Ước gì gặp được nhau đây Gửi trao một chút ngất ngây hương đời Bén duyên đưa ánh mắt cười Bâng khuâng trong dạ, bồi hồi con tim Câu thơ da diết nổi chìm Bay theo ngọn gió đi tìm bến xuân Ngắm trăng : nhớ trộm, thương thầm Ước gì anh được mãi gần bên em Đêm thu sương nhẹ buông rèm Bên sông dạo bước, cỏ mềm níu chân... Tuấn Phong
Lời tâm sự Gửi Em ...Người viết thơ buồn Anh không biết đây là lần thư mấy Cư ngập ngừng ... đứng dậy lại ngồi yên Tâm hồn anh như sóng cuộn triền miên Khi cầm bút muốn cùng em tâm sự Nhìn trang giấy , anh cúi đầu tư lự Bén duyên thơ, muốn kết bạn làm quen Lúc sáng, lúc trưa, lúc tối lên đèn Nghiền ngẫm đọc thơ, say sưa cảm nhận Từng chữ, từng câu ... hồn em sâu lắng Một chút buồn thăm thẳm ... nhớ thương ai Đêm mưa rơi ... thao thức nén thở dài Khao khát ...mộng mơ ... đọi chờ... hy vọng... Trái tim anh ... bỗng nhiên ... rung động Muốn sẻ chia bớt khoảng trống bạn mình Em ơi em ! Đừng để mất niềm tin Ngòi bút lạnh ... gánh mảnh tình ... tan vỡ Thời gian trôi ... còn đâu nhiều , nhiều nữa Hoàng hôn buông, sắp sửa khép lại chiều Quỹ cuộc đời quý lắm, chẳng bao nhiêu Hãy vun xới cho tình yêu trỗi dậy Lòng sẽ ấm khi lửa tình nồng cháy Khơi nguồn thơ tuôn chảy hết u buồn Em ơi em ! Có thanh thản tâm hồn Ta mới thấy yêu thương hơn cuộc sống Ngoài trời đang mưa... ì ầm tiếng sấm Như tiếng lòng anh đồng vọng đến bên em Những lời cảm thông viết vội trong đêm Chắc em hiểu ... lời con tim tâm sự ! Tuấn Phong
Đêm mưa buồn
Đêm mưa buồn, anh lại nhớ đến em Nơi xa thẳm , em có nghe anh gọi Xứ dừa ơi ! nơi anh hằng mong đợi Có một ngày được dạo bước cùng em Đêm mưa buồn, lại thèm ngắm trăng lên Và muốn được ngồi bên em nghe hát Nghe sóng biển quê hương em ào ạt Dịu lòng anh, thơm mát nước dừa tươi Biết bao giờ được như thế , em ơi ! Ta sẽ chẳng xa rời nhau nữa nhé Ta sẽ sống mộng mơ cho đời tươi trẻ Hai mảnh hồn hòa quyện những khát khao Đêm mưa buồn, anh lại những ước ao Đón gió biển, gió sông mát rượi Bên tai nghe thì thầm tiếng nói: "Em yêu anh, yêu mãi đến trọn đời ! " Đêm mưa buồn, thao thức đếm mưa rơi Tuấn Phong
BIỂN VÀO ĐÊM Biển vào đêm Triều lên Ì ... oạp ... sóng Dồn dập hôn bờ Vỡ òa bọt trắng Gọi gió về Thổn thức ... Lao xao ...! Biển vào đêm Mềm môi mặn ... Cồn cào Em đắm đuối Trong vòng tay ... Anh khát! Biển vào đêm Ru hồn ... Bát ngát! Bồng bềnh Mái tóc lồng nhau Ngắm trăng sao Đầu chụm ... Nghiêng đầu Tình hư ảo Biển vào đêm .... Say mộng! 30 - 9 - 2010 Tuấn Phong
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.03.2013 07:25:57 bởi TuanPhong >
Trăng cười
Trăng mười sáu
Thả lưới tình
Vàng óng
Trời đất mênh mông
Đầy ắp hẹn hò
Những cặp tình nhân
Quấn chặt
Dính đường tơ
Nhịp tim rung
Sóng tình ... không gỡ nổi
Trăng mười sáu
Khép tròn
Tươi rói
Gieo mầm yêu
Sự sống mới ... Sinh sôi
Trên trời cao
Lặng lẽ
Trăng cười !
3 - 10 - 2009 Tuấn Phong
LUYẾN TIẾC
Lại lần nữa hương vị xuân thoang thoảng Lướt qua tôi như một áng mây chiều Những ngày vui của tuổi trẻ đáng yêu Cũng vội vã bước chân theo ... Vĩnh biệt! Tôi lặng lẽ quay lại nhìn luyến tiếc Mấy chục xuân qua ... gần hết cuộc đời Hăm mấy ngàn ngày lũ lượt phớt lờ tôi Ôm sự sống chôn vùi nơi vô tận Tôi muốn lắm, giang đôi tay ngăn chặn Kéo xuân về, mong chậm bớt thời gian Để lòng tôi đỡ ân hận, than van : Mất tuổi trẻ tràn lan bao sức sống ! Hãy dừng lại - xuân ơi! Niềm hy vọng Cho tôi say chút mộng của muôn người Cho tôi thơm một chút nữa làn môi Ôm vui thú của thời tươi nguyên vẹn Dù năm tháng chẳng còn chi hứa hẹn Dù cuộc đời chìm nổi những phong ba Dù ngày mai tôi đã phải về già Dù vĩnh viễn không còn trên mặt đất Tôi cũng sẽ cười vui mà nói thật Thế đủ rồi, không sợ mất thời xuân Được đắm say ... thêm một chút đôi lần Tình ghi tạc , xuân yêu trọn kiếp Tôi chưa muốn để xuân đời trôi tiếp Khi đời mình còn tha thiết ...vấn vương Khi lòng mình còn đầy ắp nhớ thương Khi trái tim mình còn nhậy rung háo hức... Ôi tiếc quá, sức con người bất lực Không thể nào trói buộc giữ thời gian Đành ngẩn ngơ nuốt hận ngắm xuân tàn Ôm giấc mộng đang tan dần ...biến mất ! Xuân 2010 Tuấn Phong
Thật mủi lòng! Đã hẹn em rồi, anh nhớ không? Sao anh chẳng đến... để em mong Giờ này, giờ nữa... thêm giờ nữa Vẫn biệt tăm anh - Thật mủi lòng! Anh hứa mấy lần gặp tối nay Em tin lời ấy, đến chờ đây... Mưa phùn, gió bấc không ngần ngại! Nỡ phụ tình em đến thế này? Em tự trách em... bởi quá tin Những lời thơ ngọt... lịm con tim Hoa thơm quyến rũ nhiều ong bướm Hai chữ "Yêu - Thương" : chẳng dễ tìm!!! Trang Tran
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.04.2013 09:58:24 bởi Trang Tran >
Biển chiều thu Anh lại về với biển cùng em Nơi sóng nhấp nhô, xô bờ vẫy gọi Nơi gió trùng khơi mênh mang, mát rượi Nơi nắng xòe, buông rớt hạ... vàng hoe Biển chiều thu không ồn ã như hè Vẫn khao khát, say mê làn nước biếc Đi bên nhau, nỗi nhớ về... da diết Như hôm nào dạo bước đợi trăng lên Bãi cát dài óng ánh dưới chân em Nghe sóng vỗ say men tình biển cả Ơi, Mùa thu! Mùa yêu thay sắc lá Đôi môi nồng, thơm vị ngọt chiều thu Em ơi em! Biển hát - khúc nhạc ru... Tình biển rộng không bến bờ, thèm khát Ta yêu nhau, nhớ thương luôn dào dạt Sóng mãi yêu bờ... Anh mãi mãi yêu em! 30 - 9 - 2009, Tuấn Phong
Tiếng gọi tháng năm Anh nghe rồi, tiếng gọi của tháng năm "Tiếng ếch kêu om om, Cua bồng con đứng đợi" Tiếng đồng xanh rộn ràng thay áo mới Tiếng cỏ non thức dậy đón ta ngồi... Anh đã về! Tìm nỗi nhớ em ơi! Bởi khát khao nụ hôn môi đầm ấm Những giọt mật yêu đầu đời trong trắng Ngọt ngào thơm mùi ngai ngái mạ non Anh về rồi! Chắc em sẽ vui hơn Thêm yêu tháng năm nắng ròn tươi rói Thêm yêu mùa hè mênh mang gió thổi Yêu cầu vồng bảy sắc cuối ngày mưa! Bìm bịp kêu : gọi nỗi nhớ vào thơ Chuồn chuồn bay đưa em vào mơ ước Anh và em dù ở hai miền đất nước Ngọn gió nào cũng là gió lòng ta Anh đã về sau những chuyến đi xa Nghe tiếng em, tiếng tháng năm khắc khoải "Tay em vón cho thời gian tụ lại Mảnh nhớ vỡ ra bay gọi anh về..." [<font]
Tuấn Phong
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 7 bạn đọc.
Kiểu: