Lỗi hẹn một lời yêu - Thơ tình
Bắt đầu từ nỗi nhớ Bài thơ anh viết tặng em Bắt đầu từ nỗi nhớ ! Cô bé của anh Một lần ...Buông ... Câu quan họ Chỉ là nhớ thôi ... Chớm hạ ... Hong tình Hạt bụi, Hương xuân, Lời sương khói...Vô hình Có lẽ nào ... Những vần thơ Vu vơ ...Một thoáng ? Nỗi nhớ đi hoang... Riêng mang, Bến lặng Một góc thu xưa: Duyên nợ... Tiếng leng keng! Xa rồi ấu thơ! Hà Nội nhớ... Tìm quên Nuối tiếc... Mùa xưa ... Lời ru của mẹ ... Quà tặng, Hội xuân, Sầu đông, Gió lẻ ... Thắp...Nhớ ! Một mai Ai đón hạ, Nhặt thơ về ? Ai gửi lời... Tặng hai con ốc ...Không đề ? Nhớ hạ, Hoàng hôn ...Dỗi hờn , Trả biển Nếu em ...Chỉ là ... Buồn tàn thu. Định mệnh ! Nhặt ngày trôi
Say... Chiều nhớ... Lênh đênh
Có một ... Dại khờ
Cho em thắp với ... Chênh vênh
Nhớ mẹ - Bà cụ ...em, Ba năm ... Thả ...Đắng!
Giận hờn... Làm sao, Giao mùa, Ươm nắng
Hẹn với mùa xuân :
Hà Nội ... Nhớ và quên
Giữ nắng gìn mưa, Đứng trước biển... Gửi em
Vẫn lời nhớ nhung... Thôi mà! Chiều nhớ ...
Bài thơ anh viết tặng em
Có lẽ nào... Bắt đầu từ nỗi nhớ ?
Em đi rồi ! Ta cứ ước... Nắng ơi !
Buồn tàn thu !
Màu tím nhớ ! Thơ rơi ...
28/6/2009, Tuấn Phong
Cô gái tiếp viên
23 giờ, giờ khởi điểm của em Cô gái tiếp viên bước vào đêm làm việc ... Bát cháo gà nhiều calo ăn hết Xúc miệng chai bia, lon tăng lực ấm lòng Cuốc xe ôm đưa em đến cửa phòng Cầm chìa khóa, miệng tươi cười ... nhận chủ Thức trọn đêm, em tận tình phục vụ Khéo khéo ... chiều ..., xếp rộng lượng tiền bo "Thượng đế " vui, "thượng đế " lại chăm lo Chút quà tặng, nhỏ - to lời an ủi Cũng có khi số không may, đen đủi Gặp kẻ ngông cuồng, hành hạ, coi khinh Không cảm thông, thiếu lịch sự văn minh Đêm thức trắng, bơ phờ, thêm buồn bực Tang tảng sáng trở về nơi tá túc Ăn tạm chút quà, tranh thủ ngủ chờ ca Cô gái "tiếp viên" nào... số phận đào hoa Hoa càng thắm, càng chóng tàn phai sắc Em ơi em ! Hãy cầm gương lên soi lại mặt Sau ca đêm, biết được – mất những gì ...? Tuấn Phong
Hóa thành thơ Xa em lâu, anh khắc khoải đợi chờ Niềm thương nhớ vào trong mơ tìm gặp Bao buồn vui, ngày đêm dồn nén chặt Gặp nhau rồi, bỗng chốc hóa thành thơ. Tuấn Phong
Hãy mở cửa trái tim “Em không quen làm thơ vui Dẫu ngoài kia có màu hồng đi nữa” Màu tro xám trong thơ em buồn quá Những hồ nghi lấn át cả nụ cười Trái tim em đâu phải đóng chặt rồi Không nghe tiếng: “Vừng ơi, Ra mở cửa!” Em ngờ vực tình anh mà không nhớ Hạnh phúc quanh đây chứ ở nơi nào! Tại thơ em gửi đến... những vì sao Nên “thất lạc rất xa” Thiếu màu hồng tươi trẻ Em thích ở nơi... “đầu non cuối bể” Để “câu thơ nhẩy nhót”... một cõi riêng Em ơi em! Hãy mở cửa trái tim Đón thơ vui, đón tình anh nồng ấm Em sẽ thấy cuộc đời luôn đằm thắm Đừng bao giờ đưa màu xám vào thơ! 16 - 9 - 2009 Tuấn Phong
THÁNG MƯỜI NÀY... (Viết cho sinh nhật – Tháng 10 – 2016)f Tháng Mười này... Trời thu, biển trong xanh Tan vào Gió... Hương tình em... quyến rũ Hồn anh say, bao đêm dài mất ngủ Cứ đắm chìm... mơ mộng... tiếng lòng em Lắng tai nghe... nơi lồng ngực... đêm đêm Anh chợt thấy con tim rung đến lạ Cảm xúc trào dâng... bỗng dưng hồi hộp quá Máu dồn lên... môi, má ấm... chờ nhau... Tháng Mười rồi... Một Thu nữa qua mau Người thêm tuổi, Tình yêu không có tuổi Ngại ngùng chi mùa Đông đang ập tới Rét mưa nhiều thêm nỗi nhớ, yêu, thương Bình minh lên... Tan chảy những hạt sương Tan giọt lệ em vương trong ánh mắt Sưởi ấm thêm những đêm buồn khao khát Thêm nụ cười tươi rói nở môi em Lời ngọt ngào... ấp ủ... nén trong tim Trao cho nhau niềm tin và ước hẹn Đông sẽ qua, xuân vui rồi sẽ đến Tháng Mười này... Xao xuyến lắm... Em ơi! 7 /10/2016, Tuấn Phong
ƯỚC HẸN VỚI MÙA THU
Anh đã nghe... em nhắn... hẹn lâu rồi Về nơi ấy có biển xanh lộng gió. Từ khơi xa gọi nhau về... sóng vỗ Bãi cát dài... êm mịn... bước tung tăng Đêm từng đêm, dạo bước ngắm nàng trăng Lời thủ thỉ... "Em!" - "Anh!"... sao ngọt thế Tay trong tay, ta "Dung dăng... dung dẻ..." Như những ngày còn trẻ... tuổi thơ ngây Đã hẹn rồi, đợị anh nhé... nơi đây Nơi biển gọi, nơi sáo diều vang vọng Nơi vườn cau... sớm chiều đưa cánh võng Thả hồn thơ bay bổng khắp mọi miền Hẹn nhau rồi... Em nhớ nhé, đừng quên! Biển vẫy gọi, làm sao hờ hững được Chỉ hẹn thôi... có gì đâu ràng buộc Con tim mình... thổn thức... đã từ lâu. Đợi anh về... nơi hẹn ấy... Vườn cau Tình – Thơ đẹp... in sâu bao kỷ niệm Em ơi em! Mãi mãi còn lưu luyến Ký ức ngọt ngào... Ước hẹn với mùa thu... 8/10/2016, Tuấn Phong
Khát vọng Tháng Mười! Tôi sinh ra... vớt vát... cuối mùa Thu Gió se lạnh... Đông thập thò trước cửa Chiếc áo mỏng nhiều hôm không hợp nữa Nghĩa tình say... nồng ấm lúc đêm khuya Thích thả hồn vui kết bạn sẻ chia Khao khát đón những “Nàng thơ” đồng cảm Tâm sự đổi trao cho đời thêm thanh thản Viết Thơ tình đôi lứa... tán đùa... thôi !!! Vờ yêu nhau... Thơ xướng họa khắp nơi Quên tuổi tác, mơ nụ cười tươi trẻ Mục đích sống cuộc đời là vui, khỏe Tiền của nào mua được thuốc ‘Trường sinh”? Bạn thơ ơi! Tôi biết lắm phận mình Nghèo tài trí nhưng giàu tình nhân ái “Chọn bạn mà chơi”, biết luận suy Phải – Trái Bầu bạn đông vui... thoải mái nối vòng tay Thỏa lòng tôi, hạnh phúc mấy thu nay Ba ông cháu cùng Tháng Mười... sinh nhật Thương quý, đắm say tình bạn thơ chân thật Nâng đời tôi bay bổng... “Viết thơ... yêu”... “Biệt Thự Hương Cau” Mơ mộng... chút tình chiều! 10/10/2016, Tuấn Phong
BIẾT ĐÂU... Lần đầu gặp gỡ... chưa thân Sơ sơ chào hỏi qua lần giao lưu Nàng thơ say đắm “Thơ yêu” Thơ tôi, em thích... đã nhiều lần... khen... Lần này, nàng đến làm quen Miệng cười, tay bắt, mắt huyền đung đưa: "Cho em xin một tập thơ Về nhà ngồi đọc để mơ mộng tình"... Nhìn em, đôi má hồng xinh Tự nhiên... tôi thấy lòng mình xốn xang Ước chi ở cạnh nhà nàng Làm thơ tình tặng... để sang chuyện trò Biết đâu trời tạo cớ cho Yêu thơ... nàng lại... thẫn thờ... yêu tôi.
11/10/2016, Tuấn Phong
Thơ Ngũ ngôn cách tân: Thể THỦ VĨ SONG ĐIỆP Tình... lặng Lặng lẽ... nhìn lặng lẽ Cà phê... giọt cà phê Khe khẽ... rơi khe khẽ Lắng nghe... cùng lắng nghe Ánh mắt... trao ánh mắt Long lanh... sáng long lanh Khao khát... càng khao khát Yêu anh... em yêu anh! Nỗi nhớ... tìm nỗi nhớ Rất lâu... từ rất lâu Hơi thở... dồn hơi thở Thương nhau... mãi thương nhau Lạ thế... sao lạ thế Bạc đầu... quên bạc đầu! Tươi trẻ... luôn tươi trẻ Tình sâu... nghĩa tình sâu 26/10/2015 Tuấn Phong
Thơ Ngũ ngôn cách tân: Thể THỦ VĨ SONG ĐIỆP Tình biển dâng Đỏ thắm trời đỏ thắm Lung linh biển lung linh Sâu thẳm từ sâu thẳm Bình minh gọi bình minh Mái tóc lồng mái tóc Bàn tay nắm bàn tay Rạo rực tim rạo rực Đắm say tình đắm say... Khe khẽ thật khe khẽ Vuốt ve sóng vuốt ve Bước nhẹ chân bước nhẹ Đê mê thật đê mê... Ngọn gió đùa ngọn gió Ánh trăng vờn ánh trăng Thương nhớ hòa thương nhớ Bâng khuâng hồn bâng khuâng Chân bước vui chân bước Lâng lâng nhẹ lâng lâng Mộng ước chung mộng ước Biển dâng tình biển dâng. Thịnh Long, 30 – 10 – 2015 Tuấn Phong
THƠ NGŨ NGÔN CÁCH TÂN: thể THỦ VĨ SONG ĐIỆP GIÓ XUÂN Ngọn gió ơi ngọn gió Lang thang thích lang thang Đây đó vui đây đó Chứa chan tình chứa chan Mái tóc vờn mái tóc Miên man cứ miên man Ve vuốt... rồi ve vuốt Thời gian quên thời gian Khe khẽ... thôi ... khe khẽ Bên em đến bên em Rất nhẹ... Hôn... rất nhẹ Dịu êm và dịu êm Thương nhớ chia thương nhớ Gió ơi!... Ngọn gió ơi! Lần nữa... thêm... lần nữa Bờ môi ấm bờ môi Xuân mới về xuân mới Mơn man gió mơn man Phơi phới vui phơi phới Mênh mang tình mênh mang 01- 01 – 2017, Tuấn Phong
XUÂN BẤT TẬN Xuân đến rồi xuân đến Muôn hoa nở... muôn hoa Gần xa khắp gần xa Mừng chúc nhau mừng chúc Thao thức nằm thao thức Nhớ em càng nhớ em Cảm xúc dâng cảm xúc Không quên tình không quên Bon chen đời bon chen Vẫn nhớ em vẫn nhớ Duyên nợ thêm duyên nợ Men say ngấm men say Ngất ngây hồn ngất ngây Kỷ niệm mơ kỷ niệm Xao xuyến lòng xao xuyến Còn đây mãi còn đây. Bất tận xuân bất tận Hương bay ngát hương bay Trao nhận thèm trao nhận Đêm say tình đêm say. 03 - 01 – 2017, Tuấn Phong
CHÀO NĂM MỚI Năm mới... chào năm mới Chúng ta mừng... chúng ta Thăng hoa... sống thăng hoa Mạnh khoẻ... luôn... mạnh khoẻ Tươi trẻ... thêm tươi trẻ Gặp may nhiều... gặp may Đắm say... tình đắm say Quên tuổi... đời... quên tuổi Vẫy gọi... thơ vẫy gọi Thiết tha yêu... thiết tha Gần xa... bạn gần xa Hội tụ... vui... hội tụ Chưa đủ... còn chưa đủ Vắng xa bạn... vắng xa Lòng ta... xót lòng ta Thương nhớ... đầy... thương nhớ Rộng mở... tình rộng mở Hồn thơ dậy... hồn thơ Ước mơ... đẹp ước mơ Xuân mới... chào... xuân mới! 04 - 01 - 2017 Tuấn Phong
Khúc khích... Lặng lẽ... đêm lặng lẽ Vườn cau rộn vườn cau Gọi nhau chim gọi nhau Lích chích đùa lích chích Khúc khích vui khúc khích Làn môi ấm làn môi Chút thôi... một chút thôi Lơi lả tình lơi lả Đôi má hồng đôi má Bờ vai nóng bờ vai Mắt ai xuyên mắt ai Lấp lánh cười lấp lánh Khuya lạnh rồi khuya lạnh Sương rơi mặc sương rơi Chẳng vơi tình chẳng vơi Say đắm còn say đắm Đằm thắm... thêm đằm thắm Lời thương ngọt lời thương Yêu lắm... yêu... yêu lắm Vấn vương càng vấn vương 05 – 01 – 2017, Tuấn Phong
THƯƠNG... THƯƠNG QUÁ!
(Gửi người em gái Hương Quê) Bỗng nhiên... em bỗng nhiên
Ốm đau... bị ốm đau
Đi đâu... chẳng đi đâu
Thương quá... thương... thương quá! Thật lạ... Ôi! Thật lạ
Khoẻ vui... đang khoẻ vui
Nói cười... luôn nói cười
Lại ốm đau... lại ốm Rất muốn... Anh rất muốn
Bên em... đến bên em
Động viên và động viên
Chia sẻ và chia sẻ... Em khoẻ... mong em khoẻ
Hẹn nhau... lại hẹn nhau
Hương Cau về Hương Cau
Kỷ niệm thêm kỷ niệm Xao xuyến lòng xao xuyến
Biển vương tình biển vương
Yêu mến càng yêu mến
Nhớ thưong mãi nhớ thương Hà Nội, 13/01/2017, TUẤN PHONG
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: