Hồn Quê
Sông quê vẫn ngút ngàn hoa sóng
Sợi nắng chiều về bỗng xuyến xao
Nỗi lòng chẳng biết gởi nơi nao
Say khước hồn mây tìm bóng nguyệt
Hương quê vẫn ngạt ngào bông lúa
Sợi khói lam mờ gợi nhớ sao
Thì thầm trong gió chiều ru mộng
Như bản tình ca một thuở nào
Tình quê theo bước chân năm tháng
Âm ỉ trong lòng những thiết tha
Dù khi hạnh phúc lúc can qua
Bao gót son xưa còn đậm nét
Hồn quê trau chuốt lời non nước
Sóng biển nhọc nhằn đất lớn khôn
Lý – Lê – Trần – Nguyễn đã dày công
Em có nhớ từng trang sách vở .
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.03.2013 07:37:28 bởi khanhchan >
Bớt chút quên đi cho vừa nỗi nhớ
Rộng tháng ngày cho kí ức đơm bông
Mai dòng đời có trổ nhánh hoang vu
Ta vẫn yêu .. ôi trần gian điên dại.