Tủ thơ lưu - TuanPhong
Duyên nợ! Tặng Em “Thơ Tình Mùa Thu” Anh hiểu rồi, em bất chợt thăng hoa Những con chữ bật ra từ lồng ngực Trái tim nhỏ rung lên từng cung bậc Thành lời thơ hay nhất tặng riêng anh Tiếng lòng em hòa tiếng sóng biển xanh Gửi nhớ, gửi thương lên Hà Thành xa cách Nghĩa bạn tình thơ, mộng mơ ngày gặp mặt Duyên nợ chất đầy nơi “Biệt Thự Hương Cau” Kỷ niệm qua rồi, vẫn chẳng quên đâu “Trăng lên ngang đầu còn điều chưa nói” Vằng vặc ánh sao, trời cao vời vợi “Mối tơ lòng”... sớm tối gửi vào thơ “Mỗi bận về đây” lại khao khát đợi chờ “Biệt thự Hương Cau” còn nhiều duyên nợ Ngồi bên nhau dưới vườn cau lộng gió Nghe đàn bầu, nghe sóng vỗ, thơ ngâm... Em ơi em! Bao tâm sự lặng thầm Anh đã hiểu qua lời thơ em viết Ngày vắng, xa... không còn là cách biệt Vẫn từng giờ da diết nhớ thương nhau Như đêm rằm trăng sáng mãi vườn cau... 2 – 11 – 2015, Tuấn Phong
EM ĐẾN Đã lâu rồi trời rét đậm liên miên Hết đợt này lại có thêm đợt khác Buổi sáng nay mưa lắt lay nặng hạt Không ngại đường xa, em đến thăm anh Nhìn Nàng Thơ - Phận đào liễu mỏng manh Trong mưa rét, vẫn nặng tình đến vậy Người thấm lạnh, đôi bàn tay run rẩy Anh thương rồi, anh lại thấy yêu yêu... Hai con tim chung nhịp - sớm trưa chiều Cần chi nói, hiểu nhau nhiều – Em nhỉ! Anh muốn lắm - ôm nàng thơ tri kỷ... Để sẻ chia chút hơi ấm - tình anh! Em ơi em! Ảo mộng lướt qua nhanh Anh chẳng dám nói điều mình khao khát Tâm hồn em! như biển khơi dào dạt Phải cam lòng nén chịu nỗi cô đơn Mấy năm rồi, đã thấu hiểu em hơn Anh càng thấy trái tim mình rung cảm Đôi lúc gặp nét buồn kia... thấp thoáng Giấu nỗi niềm, kìm hãm những ước mơ... Nhìn em cười, mắt người sáng đung đưa Ai cũng nghĩ cuộc đời em mãn nguyện Thả câu chữ đắm say, lòng xao xuyến Thơ tình yêu quyến rũ biết bao người... Sau bức màn - một vai diễn em ơi! Đêm buông xuống - trở về đời sống thực Ngắm trăng suông, năm canh trường thao thức Lại một mình vò võ gối chăn đơn. Em ơi em, trong sâu thẳm tâm hồn Ai chẳng muốn ước mơ mình hạnh phúc Nhưng số phận! Sức con người bất lực Hãy đi tìm giây phút của riêng ta. Em ơi Em! Cuộc sống sẽ thăng hoa Nguồn thơ vui giúp ta thêm sức mạnh Nghĩa bạn bè, chắp cho ta đôi cánh Trên đường đời sánh bước mãi bên nhau! Đêm 18 – 2 – 2014 Tuấn Phong
Hương cau vẫn đợi Hương Cau... xao xuyến... lòng nhau Tình thơ – nghĩa bạn , trước sau mặn nồng Hè về hẹn đến Thịnh Long Chuyện vui thỏa nỗi nhớ mong bao ngày Xanh trời, xanh nước, xanh mây Hồn say sóng biển, lòng say sóng tình Vườn cau lộng gió, rung rinh Câu thơ tâm đắc... chúng mình trao nhau Gần xa, dù ở nơi đâu Bén duyên con chữ, bạn bầu thủy chung Về đây, em nhé... say cùng... Giang tay đùa giỡn sóng trùng khơi xanh Đêm về sánh bước bên anh Để nghe sóng hát... biển dành tặng em! Ánh Trăng như dải lụa mềm Trải ra đón gót chân em nhẹ nhàng. Em ơi! Tình biển mênh mang Hương cau vẫn đợi các nàng thơ đây! 18 - 10 -2012 Tuấn Phong
Khép cửa tháng mười “Một tháng mười xao xuyến, khát khao” Một áng mây trôi, một cơn gió thoảng Đưa tiễn mùa thu đi, khép cửa tháng mười! Nỗi nhớ mênh mang, bao kỷ niệm buồn vui Dồn nén trong tôi - Tháng mười da diết Đấy ắp yêu thương, tình đời thắm thiết Tháng mười ơi! Luyến tiếc biết nhường nào! Lẵng hoa mừng, ly rượu bạn vừa trao Tình e ấp mà sao lòng cuộn sóng? Thêm một tuổi Đời thêm một lần rút ngắn Tóc thêm phai màu, nhựa sống cũng dần vơi... Tháng mười qua, sắp hết năm rồi! Gọi thương nhớ... bay đi Níu nỗi buồn... ở lại Thời gian chẳng bao giờ chờ đợi “Nên tháng mười gợi nuối tiếc” Người ơi! 25 - 10 - 2005 Tuấn Phong
Khao khát những “Vần yêu” Anh lại về với biển và em đây Để chung hưởng chất men say tình biển Mười mấy năm rồi, buồn vui bao kỷ niệm Chút ngọt ngào, xao xuyến sẻ chia nhau Tình biển nghiêng say... lay động cả vườn cau Tìm những vần yêu... sáng, chiều mơ mộng Nhớ bạn, nhớ em... hồn thơ bay bổng Cô láng giềng... lỗi hẹn... lại tương tư Quê biển vào hè, nhớ đôi mắt... tình xưa Dòng sông quê, em không về... Biển đợi Thăm bến đò xưa, ngẩn ngơ... hoa đồng nội Đến hẹn... Thương em, biết than thở cùng ai? Biển mùa đông, gờn gợn sóng... u hoài “Trái tim lạnh đong đầy thêm nỗi nhớ” “Đêm thổn thức biết lòng anh trăn trở” Em không về... khắc khoải ... Nỗi chờ mong Anh về quê em, đẹp lắm! Biển Thịnh Long Trăng sáng mùa thu... Đêm thơ nhớ bạn Hai trái tim - một nhịp rung đồng cảm Tình biển dạt dào, khao khát những vần yêu! 20 – 11 – 2015 Tuấn Phong
Lời trách... yêu Lời trách yêu: “Em không ngủ được” Thơ tình anh Vương nỗi nhớ trong em...” Bao đêm rồi giọng nói tiếng cười... quen Cứ phảng phất con tim... thêm xao xuyến Ôi lời trách càng nghe... càng thêm mến Anh muốn nghe em trách đến ngàn lần Lời trách yêu dịu ngọt suốt năm canh Lúc bổng lúc trầm Cũng làm anh mất ngủ Hồn mộng mơ Tình – Thơ Bay theo gió Khúc nhạc lòng Rung nốt nhớ trong nhau! 7/8/2014, Tuấn Phong
Như còn đó hôm nao Ôi thời gian! Sao vội vã trôi nhanh Từ buổi ấy... mấy tháng rồi chưa gặp Biết bao đêm, ngủ không yên ... trằn trọc Cứ mơ màng... như còn đó... hôm nao... Ngồi bên em... Lời tâm sự ngọt ngào Tan vào gió tiếng ầm ào của sóng Bát cháo ngao... ấm lòng nhau... gần sáng Giọt lệ rơi... Thương nhớ nghĩ miên man...! Trăng sắp tàn, thơ - bạn... vẫn râm ran Hồn lay động chứa chan từng âm điệu Sự cảm thông, con tim rung thấu hiểu Ta về đây nhen nhóm lửa cho nhau Em ơi em dàn nhạc lá vườn cau Cứ xào xạc ngân dài trong đêm vắng Tiếng ru tình bổng trầm thêm sâu lắng Nhớ thương rồi, đừng lỡ hẹn nghe em! 1/12/2012 Tuấn Phong
Ở nơi ấy - Miền quê Mấy hôm rồi... nặng nghĩa với Hương Cau Đêm từng đêm... nhớ nhau buồn... lặng lẽ Không ngủ được, gọi tên em khe khẽ... Thao thức năm canh, chờ đợi đón tin về. Em ơi em! Ở nơi ấy - Miền quê Cảm xúc sẻ chia, con tim rung động Hồn thơ anh bao nhiêu lần bay bổng Kỷ niệm đong đầy, khát vọng... lửa lòng nhen. Đêm tháng Tư, mưa phủ tấm màn đen Gió đung đưa, hàng cau nghiêng xào xạc Nỗi nhớ thương trào dâng tình biển khát Nối đôi bờ mơ ước gửi vào thơ. Về đây em như buổi ấy ngày xưa... Tay nắm tay nhau... trao duyên thầm lặng Bãi tắm hè vui, biển chiều thu vắng Vẫn say nồng hơi ấm đọng trong nhau. 4 – 4 – 2014, Tuấn Phong
Say tình - Đêm "Cướp vợ" Đêm Mộc Châu Nơi cao nguyên lộng gió Nơi mướt xanh màu non tươi đồng cỏ Nơi núi rừng xào xạc đón mùa Thu Từng dòng người như ong vỡ tổ như thác lũ tràn bờ Nét mặt nở hoa khắp nẻo gần xa... trôi về thị trấn Áo, váy đỏ xanh cổ vòng khăn quấn Trai gái khoe màu xoắn xuýt nhau cười nói... mắt đung đưa. Quán trọ nhà hàng như nấm mọc sau mưa Lễ hội Mộc Châu đêm chợ tình... "Cướp vợ" Hẹn gặp nhau những mối tình... nợ duyên - duyên nợ Người yêu xưa một thuở ... nhớ thương về! Đêm Mộc Châu đêm thức trắng... đê mê Rạo rực lòng người... hả hê sục sôi xả láng! Nồi thắng cố thơm lừng cả núi rừng... chếnh choáng Say bạn, say tình say "Cướp vợ" say! say! Đêm 1 - 9 - 2013
Tuấn Phong
Vầng trăng nhỏ Tặng P. N. Em - Vầng trăng nhỏ giữa trời sao Duyên dáng, tươi xinh, giọng ngọt ngào Khách đến giao lưu: lòng nhớ nhớ Người về xướng họa: dạ nao nao Tình thơ mở rộng càng lưu luyến Nghĩa bạn vươn xa vẫn dạt dào Em mãi là trăng rằm tỏa sáng Gợi hồn "Thi sĩ" vút bay cao! 16 - 10 - 2009 Tuấn Phong
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.12.2015 15:57:01 bởi TuanPhong >
Xuân đến Hoa Đào khoe mãi sắc mình tươi Đón nắng Mai vui khúc khích cười Xuân đến - yêu yêu , xuân kết bạn Mai - Đào quấn quýt mối tình đôi ! Xuân 2002
Xao xuyến Xuân đến, gợi tình vui đón xuân Chợt quên mái tóc bạc, thưa dần Gặp nàng thơ trẻ hồn xuân dậy Lại thấy tim mình thánh thót ngân Tuấn Phong
Yêu là thế ! Tặng H.H Anh biết lắm, "trái tim em là biển" Tình mênh mông dâng sóng vỗ bờ anh Ào ạt ngày đêm đùa giỡn dưới trời xanh Tung bọt trắng hòa tan vào nỗi nhớ Em ước mơ làm con tàu nho nhỏ Căng buồm lên vượt sóng gió đại dương Có phải chăng muốn cặp bến yêu đương Nên chẳng ngại bao hiểm nguy - Em hỡi! Anh sẽ giang tay đợi ngày em tới Niềm tin yêu trao gửi trái tim em Con đường duyên ngào ngạt hương đêm Đưa ta đến vườn yêu say cõi mộng Hồn thơ bay theo gió mây, trời lộng Mơ trăng - sao, biển rộng mịt mờ sương Anh cùng em chung dệt mối tơ vương Dắt tay nhau tìm bến bờ hạnh phúc Vun mầm yêu tươi xanh không ngã gục Nhựa nuôi cây, dòng nước chảy theo nguồn Lời yêu trao đâu phải chỉ hứa suông Em ơi em! Muôn đời... yêu là thế ! 9 - 4 - 2010 Tuấn Phong
Khắc khoải tháng Mười Hai Tặng HM “Mùa đông ơi! Ta nhớ nhau nhiều lắm Sao đành lòng chia nửa ... tháng Mười Hai” Giữa Thủ đô Những đợt rét kéo dài Anh bỗng trốn trong thơ tình hạnh phúc Tháng Mười Hai Sài Gòn, với sắc vàng hoa cúc “Nắng vẫn vàng và nắng rất mông lung” Anh bắt gặp em Trong nỗi nhớ vô cùng Ngày và đêm tháng Mười Hai Ngọt ngào Đắng chát Nửa giấc mơ kia vỡ oà... Khao khát “Lại một mình Khắc khoải tháng Mười Hai”./. 4 - 1 - 2010 Tuấn Phong
Khi Hoa Tình Nở Tặng đôi bạn tình : Hàn Lam Sơn - Viên Nguyệt ái Khi đã hiểu thế nào là hạnh phúc Cuộc đời vui từ lúc bước vào yêu Trái tim say... rung động sớm – trưa - chiều Sự khao khát trào dâng thành nhựa sống Viên Nguyệt ái thả tình trong cõi mộng Quên thân hình bất động - chỉ nằm yên Mười sáu năm quạnh quẽ chốn phòng riêng Hồn bay bổng bốn phương nhờ con chữ Trí thông minh, nụ cười xinh quyến rũ Đốm lửa yêu thiêu cháy... cả trời thương Hai ngón tay run rẩy... hóa thiên đường Trên bàn phím khơi dậy nguồn cảm hứng Viên Nguyệt ái đi vào lòng công chúng Truyện ngắn, thơ tình được trao giải nhiều nơi Hoa tình đời luôn thắm nở trên môi Khuấy động lòng trai, bao người say đắm Gửi nhớ, gửi thương... đường xa ngàn dặm Vẫn ngọt ngào tình bút sẻ chia nhau Biết nàng thơ thầm lặng chịu nỗi đau Hàn Lam Sơn giang tay làm điểm tựa Thổi hồn thơ cháy lên thành ngọn lửa Gieo mộng tình Nguyệt ái đẹp như mơ Hai trái tim đồng cảm đến không ngờ Từng phút, từng giây rung lên vì thương nhớ Đôi bạn trẻ nặng tình thơ – duyên nợ Một lời nguyền nho nhỏ – mãi không phai! Hà Nội, 17/5/2013 ........................................................................................................ * Cô gái trẻ Viên Nguyệt ái ở thành phố Việt Trì bị liệt toàn thân từ năm lớp 6 - lúc 12 tuổi, kiên trì rèn luyện, tự học tập, viết văn, viết báo, làm thơ, vẽ tranh * Có nhiều tác phẩm được trao giải, được tặng nhiều bằng khen, giấy khen Được bạn thơ - Họa sĩ trẻ Hàn Lam Sơn ở Buôn Mê Thuột thương yêu và kết bạn tình say đắm
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: