Tủ thơ lưu - TuanPhong
Bắt đầu từ nỗi nhớ Bài thơ anh viết tặng em Bắt đầu từ nỗi nhớ! Cô bé của anh Một lần... buông... câu quan họ Chỉ là nhớ thôi... chớm hạ... hong tình Hạt bụi, hương xuân, lời sương khói vô hình Có lẽ nào... Những vần thơ vu vơ... Một thoáng? Nỗi nhớ đi hoang... riêng mang bến lặng Một góc thu xưa: Duyên nợ... Tiếng leng keng! Xa rồi ấu thơ! Hà Nội nhớ... Tìm quên Nuối tiếc mùa xưa... Lời ru của mẹ... Quà tặng hội xuân, sầu đông... gió lẻ . Thắp nhớ! Một mai, ai đón hạ... dỗi hờn ? Có một dại khờ... Đứng trước biển - Hoàng hôn Nhặt ngày trôi... lời nhớ nhung... thầm lặng Hẹn với mùa xuân: nhuộm vàng sắc nắng Hà Nội say... Chiều nhớ... chênh vênh
Có lẽ nào Bài thơ anh viết tặng em Da diết, yêu thương... bắt đầu từ nỗi nhớ? Em đi rồi, chút tình duyên dang dở Mãi mãi nặng lòng Màu tím nhớ Em ơi! Tuấn Phong
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.12.2015 21:13:03 bởi TuanPhong >
Cô gái tiếp viên
23 giờ, giờ khởi điểm của em Cô gái tiếp viên bước vào đêm làm việc ... Bát cháo gà nhiều calo ăn hết Xúc miệng chai bia, lon tăng lực ấm lòng Cuốc xe ôm đưa em đến cửa phòng Cầm chìa khóa, miệng tươi cười ... nhận chủ Thức trọn đêm, em tận tình phục vụ Khéo khéo ... chiều ..., xếp rộng lượng tiền bo "Thượng đế " vui, "thượng đế " lại chăm lo Chút quà tặng, nhỏ - to lời an ủi Cũng có khi số không may, đen đủi Gặp kẻ ngông cuồng, hành hạ, coi khinh Không cảm thông, thiếu lịch sự văn minh Đêm thức trắng, bơ phờ, thêm buồn bực Tang tảng sáng trở về nơi tá túc Ăn tạm chút quà, tranh thủ ngủ chờ ca Cô gái "tiếp viên" nào... số phận đào hoa Hoa càng thắm, càng chóng tàn phai sắc Em ơi em ! Hãy cầm gương lên soi lại mặt Sau ca đêm, biết được – mất những gì ...? Tuấn Phong
BẢN NHẠC BÌNH MINH Tôi lại về, thanh thản giữa miền quê Nơi yên tĩnh, sớm – trưa – chiều gió lộng Nơi đất trời mênh mông có cánh cò bay bổng Nơi sáo diều vang vọng lúc hoàng hôn Đêm từng đêm, rộn rã khắp xóm thôn Tiếng gà gáy... nghe thân thương đến lạ Bao năm sống giữa phố phường ồn ã Ò ...ó ...o...! Không còn nữa ... lâu rồi! Tiếng gà kia, nay nghe thấy bồi hồi Lại xao xuyến trong tôi bao kỷ niệm Tuổi thanh xuân, một thời lính chiến Ngang dọc Trường Sơn trên đất lạ quê người Bom đạn chiến tranh rình rập khắp nơi nơi Mỗi chuyến xe đi, có lòng dân che chở Tiếng gà gáy... Ò... ó... o... gọi chúng tôi về đó Được nghỉ ngơi, ăn ở... Lại lên đường! Ò... ó... o...! Tiếng gà gáy... thân thương Nhạc hiệu bình yên, chào quê hương ngày mới Người thành phố... đời sống cao vời vợi Dẫu có thèm... Nghe gà gáy... trong mơ! Tuấn Phong
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: