NhàQuê
-
Số bài
:
2270
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 12.12.2006
|
Re:Tạp Khúc HÀNH HƯƠNG
-
27.06.2013 22:03:33
Đoản Rời: Tạp Khúc HÀNH HƯƠNG 65 Vừa về đến Ba Tri, anh chị Kim Ngân hay tin đã điện thoại dặn buổi tối lên trang trại của anh chi chơi cho biết ... đâu xa gì, chỉ khoảng 1 Km đường chim bay. Hồi trước con đường qua khu vườn nầy tôi đã đi không biết bao nhiêu lần mà lần nầy đi lạc phải hỏi đường và cuối cùng xuống taxi và xắn quần lội bộ qua các vũng nước mưa Nói là trang trại chứ nhà cửa khang trang mát mẻ, cây trái xum xuê, gà vịt cá ... đủ cả Ngoài các món trái cây đang mùa, anh chị đãi tôi món gà đúng là gà "đi bộ" thứ thiệt và món cua gạch son đang mùa ... Trong suốt thời gian ở VN, ăn uống không giờ giấc, nên các món thuốc trường sanh mang về tôi tạm thời không dùng đến Phải thành thật mà nói bạn bè tới tìm rủ đi nhậu riết Tư Lịnh tôi nóng ruột phải giấu tôi tuốt nhà sau .... Rồi biết ra ngồi chờ gân đó đợi tôi đi đâu về là chộp liền ...hết lặn được ... Tôi chỉ ngại bạn bè nghĩ tôi làm ra xa cách, có biết đâu tôi bỏ rượu hơn 10 năm rồi ... chỉ vì vui mà xuống núi! Tôi có chủ định đi Bình Đại cho biết sau khi xem phim cô Kim Ngân quay trong tập phim thứ 3 về Bến Tre, trong đó bãi biển ở Thừa Đức có nhiều quán xá phong cảnh vườn tược mát mẻ như điểm du lịch. Ban đầu tôi mướn xe 4 chỗ ngồi của đứa học trò cũ ... nhưng buổi sáng uống cà phê chuẩn bị đi thì xe đó đã được gia đình em xử dụng đi công chuyện chưa về nên thay bằng xe van, tôi phải mời thêm tay gồm có em tôi và các em cột chèo mà cũng còn trống . Chúng tôi lên đường sớm theo ngã Phú Lễ, Phú Ngãi, Phước Tuy, Tân Xuân và qua mặt đập hàn sông Ba Lai vào địa phận Bình Đại ... Tài xế có vẻ không rành đường, chạy xe còn lọng cọng ... Vậy rồi cũng tới được thị trấn Bình Đại ... Việc đầu tiên là tìm quán cà phê vào uống nước để hỏi thăm tin nhà người anh họ, anh cùng quê với tôi, chúng tôi cùng ông cố, cũng dạy trung học trước 1975 và giờ về sống quê vợ mà tin tức cung cấp từ Mỹ trước khi tôi về chỉ vỏn vẹn có tên người anh vợ của anh mà thôi Người mình có tánh rất sốt sắng, khi tôi hỏi thì các khách đang uống cà phê trong tiệm đều góp bàn và cuối cùng kết luận nhà anh ở bên kia đường đối diện tiệm cà phê nầy ... Sở dĩ dong dài vì về đây anh "bị" kêu theo thứ bên vợ ... còn khi tôi hỏi thì dùng thứ theo gia đình bên anh Con gái anh là bác sĩ (hình như là về sản khoa ??) ở Sài Gòn nhưng đang ở nhà vì mới sanh con. Cháu đã điện thoại nhắn anh về, lúc đó anh đang ở ngoài ruộng nuôi tôm ... Anh em gặp nhau mừng rỡ khôn cùng, lần gặp anh gần nhất năm 1980, đã 32 năm ... Anh chị cầm ở lại dùng cơm, nhưng tôi từ chối và nói ý định đi Thừa Đức, anh chỉ đường vì không đi được cùng. Phải chi có anh đi với chúng tôi thì đã không gặp trục trặc do tài xế không biết đường đi Chúng tôi rời nhà anh và nhìn phố xá Bình Đại qua khung cửa kính xe Trên đường chúng tôi gặp cảnh chùa "hoành tráng" nên dừng lại vào thăm ... Chùa hình như chưa xây xong, nhưng cây cảnh, cổng, tượng, hồ sen đều chăm sóc sơn phết đẹp mắt ... Ngày nay đi đâu cũng gặp nhiều Phật Tự mới, nếu cũ cũng mở rộng, trùng tu ... nên chùa là nơi ghi hình có bông hoa cây cảnh mát mắt ! Phải rẽ hướng đôi lần mới vào con đường dẫn ra Thừa Đức, dọc đường tôi có trông thấy tấm bảng lớn báo là xã biên giới biển ... thực sự tôi không hiểu đó là bảng cảnh báo về giới hạn sự đi lại, xe vẫn bon bon một bên là rạch, một bên là rừng đã khai phá nuôi trồng ... Đang đi bị chắn ngang bởi một con đường thẳng góc, đáng lẽ nếu thông minh tài xế sẽ quẹo phải theo hướng Đông ra biển, đàng nầy cậu ta rẽ trái rồi cùng đường, đang de xe quay lại thì chỗ có thể trở đầu xe được là doanh trại Bộ Đội Công An Biên Phòng ... Từ trong có người mặc quân phục giờ nghỉ không quân hàm đi ra xét xe từ sau tới trước, nhìm chầm chầm vào trong xe ... Câu hỏi đầu tiên là "Trong xe có người nước ở ngoài phảl khổng" Chắc ông ta thấy giò cẳng Tư Lịnh tôi chắc !? ... Tôi nhận định là tình hình gay cấn rồi đây ... Trả lời "Có, 2 người, 4 người còn lại là người Bến Tre, từ Ba Tri qua" ... Hỏi "Có xin phép của Công An Tỉnh khổng" .... Trả lời "Không, không biết về việc nầy!" ... Sau một hồi dụ dự rồi dứt khoát "Phải có giấy phép của công an tỉnh mới được vào vùng ven biển" ... Hỏi "Giờ anh không cho đi, chúng tôi quay về Bình Đại ? " ... Trả lời "Phải quay lại!" Thế còn may chưa bị bắt giữ chờ lịnh cấp trên có thể mất chưa biết là bao lâu mà thời gian về Mỹ gần kề ... Tôi không có duyên với quận huyện lân cận và cùng tỉnh nầy ... Tôi mới vừa đi Vũng Tàu, Bình Châu, Đà Nẳng, Phan Thiết, Nha Trang về, những nơi đó cũng là vùng ven biển .... Tôi nhớ lại có lần trong buổi tiệc tôi có kể với khách là các viên chức công an cùng bàn là "Bên Mỹ không có thẻ chứng minh nhân dân, không có hộ khẩu, muốn đi đâu thì đi,muốn sinh sống nơi nào cũng được" Họ lấy làm ngạc nhiên "Vậy làm sao quản lý ?" Tôi cũng không hiểu sao mà trong tích tắc nhà chức trách Mỹ có ngay lý lịch của một người nào đó phạm pháp chẳng hạn và info đầy đủ từ A đến Z không thiếu thứ gì! Phải ngừng giải toả áp lực lúc quay lại thị trấn Bình Đại mới có tấm hình bên trên! Đến Bình Đại rồi đi tìm tiệm ăn tương đối dễ nhìn một chút mà không có cái nào, cuối cùng vào quán cơm bình dân, tôi ăn hủ tiếu, 5 người còn lại dùng cơm cùng nước uống mà trả chưa đến 200.00 tiền VN, Thì ra tiệm ăn nầy chủ yếu bán cho bịnh nhân và người đi nuôi ... Tiệm trước bịnh viện đa khoa Bình Đại ...Hèn chi!!! NhàQuê Feb 08, 2013
|