Tạp Khúc HÀNH HƯƠNG
Thay đổi trang: << < 45 | Trang 5 của 5 trang, bài viết từ 61 đến 71 trên tổng số 71 bài trong đề mục
NhàQuê 23.05.2013 08:00:01 (permalink)

Đoản Rời: Tạp Khúc HÀNH HƯƠNG 61

 
Những Hình Ảnh Ghi Nhận Tại "Lạc Cảnh Đại Nam Văn Hiến"











 

#61
    NhàQuê 28.05.2013 05:59:03 (permalink)

    Đoản Rời: Tạp Khúc HÀNH HƯƠNG 62

      Sau khi trả phòng và chất lỉnh kỉnh đồ đạt lên xe, chúng tôi gọi nhà hàng "Bảy Kỳ Quan" để tới ăn sáng, tưởng rằng nhà hàng nầy quảng cáo tới tận Mỹ thì phải có Dim Sim như kiểu các nhà hàng lớn ở Mỹ, ai dè họ chưa mở cửa ... đành đi tìm tiệm phở ...tìm được tiệm thì không có chỗ đậu xe ... Cuối cùng phải lên Bình Dương ăn sáng!
    Bắt đầu ra ngoại ô thì tôi mù tịt về đường xá, chỉ nhắm chừng biết rằng xe hướng về miệt Hóc Môn .
    Trước tôi ngỡ là sẽ lên Gò Vấp, qua An Phú Đông, Thạnh Lộc rồi qua Lái Thiêu  ... ai dè có đường khác qua địa phận Củ Chi rồi băng qua sông Sài Gòn (Sông Bé) không xa lắm sẽ vào Thủ Dầu Một (tỉnh lỵ Phú Cường trước đây) .... Nơi đây tìm tiệm phở dễ dàng nhưng phở không ngon ...mà gần như ngày nay món phở ở VN không còn hợp khẩu vị tôi nữa!
    Không xa lắm, chúng tôi đã vào khu vực Lạc Cảnh Đại Nam Văn Hiến: Cổng và thành trông uy nghi,chạm khắc công phu còn mới chưa có dấu hiệu xuống cấp .
    Phải  chờ khá lâu vì chúng tôi vẫn theo phong tục của nền văn minh xếp hàng, trong lúc có nhiều người của nền văn minh ngoại càn khôn chen lấn vói lên trước kêu réo inh ỏi ... Cuối cùng chúng tôi cũng mua được vé cho cả người và xe ...Đường hoàng xe chúng tôi vòng vo nhiều chỗ trước khi tới Trung Tâm Vũ Trụ,, ...Tài xế là một thanh niên trẻ, có lẽ đã vô đây vài lần rồi nên thông thuộc đường xá .
    Điểm dừng tại đầu cầu Ngọc Bích (?), Bác tài chụp giùm chúng tôi vài tấm hình xong chú phải dời xe tìm chỗ đậu chờ, không thể bỏ xe không vì như thế khi trở ra không còn gì để về xứ  .... Đó là đặc điểm nền văn minh văn hoá văn hiến bốn ngàn năm .... Không lạ gì ngày nay đâu đâu cũng nghe kể chuyện ăn cắp ăn cướp, giựt dọc mọi đẳng cấp mọi góc độ ... Từ phút đó Tư Lịnh và tôi phải hợp tác "vạn dần đổi công" chụp hình búa xua ...Khoảng 50 tấm đưa ra đây chư quân thưởng thức vài góc cạnh của Lạc Cảnh Đại Nam Văn Hiến!

     Những Hình Ảnh Ghi Nhận Tại "Lạc Cảnh Đại Nam Văn Hiến"









     
    Còn vài việc ở Chợ Lớn nhưng không cần thiết lắm nên sau khi ra khỏi Lạc Cảnh Đại Nam, chúng tôi về ngay không ghé vô Sài Gòn Chợ Lớn nữa vì sợ kẹt xe  ...  khi ra khỏi đường cao tốc ở Trung Lương, chúng tôi tấp Mỹ Tho ăn cơm trưa theo giới thiệu của bác tài xế; Đó là quán cơm Chí Thành, cả ba chúng tôi gọi gà luộc, canh khổ qua, cơm gà quay, cơm hải sản, rau muống, dừa ... thức ăn dùng không hết phải nhờ bác tài mang về nhà bác ăn giùm mà tổng cộng chỉ có 281.00 đồng luôn khăn lạnh ... vị chi chưa tới 14 đô Mỹ .... rẻ thiệt! Hèn chi thấy đông đảo khách ra vào có dáng dấp sinh viên, người làm văn phòng, ... và cũng có khách xa tôi đoán!
    Tôi quảng cáo không công nha! Quán Cơm CHÍ THÀNH, 279 Tết Mậu Thân, Phường 4, Thành Phố MỸ THO,Đt 013.3873756 và 3871859 
    Qua cầu sông Tiền về Bến Tre thẳng tới khách sạn Hàm Luông nhận phòng, tắm  xong tôi ngủ một giấc và bác tài xế đưa Tư Lịnh tới nhà cô em  ... đến chiều trở lại rước tôi đi vòng vo Bến Tre
    Đã trở lại "Quê Hương"

    NhàQuê Feb 04, 2013
     

    <bài viết được chỉnh sửa lúc 28.05.2013 06:01:12 bởi NhàQuê >
    #62
      NhàQuê 26.06.2013 06:35:23 (permalink)

      Đoản Rời: Tạp Khúc HÀNH HƯƠNG 63

       
          Việc đầu tiên là  báo cho người bạn  đầu tàu tổ chức họp mặt ngày mai để chắc chắn lại Buổi chiều bác tài xế đưa tôi một vòng qua cầu Bến Tre 2, lên bùng binh Tân Thành trở về cầu Cá Lóc nhà cô em của Tư Lịnh, nơi đó chuẩn bị bữa cơm chiều có món mắm kho đầy đủ bài bản chất lượng có lẽ không tiệm ăn nào bằng ... 
      Trong lúc đi đường trò chuyện tôi biết anh tài xế nhà ở Chợ Giữa, tôi nói ở dưới có quán bán lẫu mắm có tiếng đồn ... anh hỏi tôi có ghé ăn lần nào chưa ... khi biết tôi chỉ nghe đồn, anh phục tôi quá xá : mới về mà rành đủ thứ ...
      Dù là phòng giá rẻ nhất nhưng có đầy đủ như phòng giá cao hơn, chỉ khác nhau về diện tích và nằm ở góc không nhìn ra sông hay phố xá ... Đêm ấy sau mấy ngày liên tiếp mệt nhọc nên giấc ngủ đến nhanh và thẳng giấc ...
      Buổi sáng cũng lại buffet điểm tâm như trước đây và cũng không có món cháu đậu đỏ nước cốt dừa với tép rang ... thiệt là thiếu sót đáng tiếc!!  Lại lên sân thượng uống nước ngắm cảnh chờ giờ dự tiệc họp bạn
      10 giờ chúng tôi trả phòng và bác tài xế phụ giúp chúng tôi mang hết đồ đạt ra xe và đưa tôi tới đầu đường vào nhà người ban ... Sau khi trong nhà dùng xe gắn máy ra chở tôi và Tư Lịnh vào, bác tài đánh xe về nhà khi chúng tôi xong sẽ trở lại
      Bà xã của Võ Hữu Đệ chủ nhà cũng bà con xa gần với chúng tôi, người gốc Ba Tri .... Chúng tôi cùng cấp có tất cả 11 người, em của chủ nhà và 2 Tư Lịnh, tổng cộng 14 người ...khi chưa  bắt đầu tôi chụp hình riêng từng "thằng" trước khi ra cửa rộng rãi chụp chung

      Nhóm Chs/THKH1956-1963 hop mat tai nha Vo HuuDe 11 gio trua nay 09-06-2012











      NhàQuê Feb 04, 2013

       

      #63
        NhàQuê 26.06.2013 07:11:22 (permalink)

        Đoản Rời: Tạp Khúc HÀNH HƯƠNG 64

            



        Tiệc bắt đầu bằng rượu nho tôi mua từ Bảo Lộc, loay quay không biết khui chỗ nào ... Sau đó dùng bia .... các món nấu đều do anh chàng giữ gôn cho đội tuyển trường Trung Học Kiến Hoà ngày xưa ra tay, trong đó có món cá lóc hấp bầu anh ta khoe là vừa đoạt giải nấu ăn vùng đồng bằng.. món nầy cũng được vì nhắc lại khi xưa ở thôn quê tôi đã từng, nhưng theo kiểu nhà quê chứ không phải theo như bây giờ cải tiến đưa lên bàn của các nhà hàng có máy lạnh
        Người bạn từ Quới Sơn vắng mặt trong kỳ vài tuần trước vì gặp mưa không qua được, nay có mặt, thời gian ở giữa hai lần gặp có nhiều người với tôi đúng hay hơn 50 năm ... Thôi thì bao nhiêu chuyện tuôn ra, chén qua chén lại .... Bữa tiệc nầy anh em góp lại đãi tôi, nên khi tôi ngỏ ý đóng góp anh em đều từ chối ... thay vào tôi gởi quỹ  để anh em tuỳ nghi dịp Tết .
        Khoảng 1 giờ trưa chúng tôi chia tay với lời nhắn gởi "Ráng giữ gìn sức khoẻ, tranh thủ về chơi nữa nhe mậy!"
        Chúng tôi trở lại nhà đứa em ở đầu cầu Cá Lóc từ giã và trực chỉ Ba Tri.
        Gần đến ngã ba Sơn Đốc lại dừng ghé nhà cô em gái tôi và lại cộ thêm dừa chuối 
        Khoảng hơn 3 giờ chiều chúng tôi đến Ba Tri ... 

        NhàQuê Feb 05, 2013

        #64
          NhàQuê 27.06.2013 22:03:33 (permalink)

          Đoản Rời: Tạp Khúc HÀNH HƯƠNG 65


              Vừa về đến Ba Tri, anh chị Kim Ngân hay tin đã điện thoại dặn buổi tối lên trang trại của anh chi chơi cho biết ... đâu xa gì, chỉ khoảng 1 Km đường chim bay.
          Hồi trước con đường qua khu vườn nầy tôi đã đi không biết bao nhiêu lần mà lần nầy đi lạc phải hỏi đường và cuối cùng xuống taxi và xắn quần lội bộ qua các vũng nước mưa
          Nói là trang trại chứ nhà cửa khang trang mát mẻ, cây trái xum xuê, gà vịt cá ... đủ cả 
          Ngoài các món trái cây đang mùa, anh chị đãi tôi món gà đúng là gà "đi bộ" thứ thiệt và món cua gạch son đang mùa ...
          Trong suốt thời gian ở VN, ăn uống không giờ giấc, nên các món thuốc trường sanh mang về tôi tạm thời không dùng đến
          Phải thành thật mà nói bạn bè tới tìm rủ đi nhậu riết Tư Lịnh tôi nóng ruột phải giấu tôi tuốt nhà sau .... Rồi biết ra ngồi chờ gân đó đợi tôi đi đâu về là chộp liền ...hết lặn được  ... Tôi chỉ ngại bạn bè nghĩ tôi làm ra xa cách, có biết đâu tôi bỏ rượu hơn 10 năm rồi ... chỉ vì vui mà xuống núi!
          Tôi có chủ định đi Bình Đại cho biết sau khi xem phim cô Kim Ngân quay trong tập phim thứ 3 về Bến Tre, trong đó bãi biển ở  Thừa Đức có nhiều quán xá phong cảnh vườn tược mát mẻ như điểm du lịch. Ban đầu tôi mướn xe 4 chỗ ngồi của đứa học trò cũ ... nhưng buổi sáng uống cà phê chuẩn bị đi thì xe đó đã được gia đình em xử dụng đi công chuyện chưa về nên thay bằng xe van, tôi phải mời thêm tay gồm có em tôi và các em cột chèo mà cũng còn trống .
          Chúng tôi lên đường sớm theo ngã Phú Lễ, Phú Ngãi, Phước Tuy, Tân Xuân và qua mặt đập hàn sông Ba Lai vào địa phận Bình Đại ... Tài xế có vẻ không rành đường, chạy xe còn lọng cọng ... Vậy rồi cũng tới được thị trấn Bình Đại ... Việc đầu tiên là tìm quán cà phê vào uống nước để hỏi thăm tin nhà người anh họ, anh cùng quê với tôi, chúng tôi cùng ông cố, cũng dạy trung học trước 1975 và giờ về sống quê vợ mà tin tức cung cấp từ Mỹ trước khi tôi về chỉ vỏn vẹn có tên người anh vợ của anh mà thôi
          Người mình có tánh rất sốt sắng, khi tôi hỏi thì các khách đang uống cà phê trong tiệm đều góp bàn và cuối cùng  kết luận nhà anh ở bên kia đường đối diện tiệm cà phê nầy ... Sở dĩ dong dài vì về đây anh "bị" kêu theo thứ bên vợ ... còn khi tôi hỏi thì dùng thứ theo gia đình bên anh
          Con gái anh là bác sĩ (hình như là về sản khoa ??) ở Sài Gòn nhưng đang ở nhà vì mới sanh con. Cháu đã điện thoại nhắn anh về, lúc đó anh đang ở ngoài ruộng nuôi tôm ...


          Anh em gặp nhau mừng rỡ khôn cùng, lần gặp anh gần nhất năm 1980,  đã 32 năm ... Anh chị cầm ở lại dùng cơm, nhưng tôi từ chối và  nói ý định đi Thừa Đức, anh chỉ đường vì không đi được cùng. Phải chi có anh đi với chúng tôi thì đã không gặp trục trặc do tài xế không biết đường đi


          Chúng tôi rời nhà anh và nhìn phố xá Bình Đại qua khung cửa kính xe
          Trên đường chúng tôi gặp cảnh chùa "hoành tráng" nên dừng lại vào thăm ... Chùa hình như chưa xây xong, nhưng cây cảnh, cổng, tượng, hồ sen đều chăm sóc sơn phết đẹp mắt ... Ngày nay đi đâu cũng gặp nhiều Phật Tự mới, nếu cũ cũng mở rộng, trùng tu ... nên chùa là nơi ghi hình có bông hoa cây cảnh mát mắt !




          Phải rẽ hướng đôi lần mới vào con đường dẫn ra Thừa Đức, dọc đường tôi có trông thấy tấm bảng lớn báo là xã biên giới biển ... thực sự tôi không hiểu đó là bảng cảnh báo về giới hạn sự đi lại, xe vẫn bon bon một bên là rạch, một bên là rừng đã khai phá nuôi trồng ... Đang đi bị chắn ngang bởi một con đường thẳng góc, đáng lẽ nếu thông minh tài xế sẽ quẹo phải theo hướng Đông ra biển, đàng nầy cậu ta rẽ trái rồi cùng đường, đang de xe quay lại thì chỗ có thể trở đầu xe được là doanh trại Bộ Đội Công An Biên Phòng ... 
          Từ trong có người mặc quân phục giờ nghỉ không quân hàm đi ra xét xe từ sau tới trước, nhìm chầm chầm vào trong xe ... Câu hỏi đầu tiên là  "Trong xe có người nước ở  ngoài phảl khổng" Chắc ông ta thấy giò cẳng Tư Lịnh tôi chắc !? ... Tôi nhận định là tình hình gay cấn rồi đây ... Trả lời  "Có, 2 người, 4 người còn lại là người Bến Tre, từ Ba Tri qua"  ... Hỏi "Có xin phép của Công An Tỉnh khổng"  .... Trả lời "Không, không biết về việc nầy!" ... Sau một hồi dụ dự rồi  dứt khoát "Phải có giấy phép của công an tỉnh mới được vào vùng ven biển" ... Hỏi "Giờ anh không cho đi, chúng tôi quay về Bình Đại ? "  ... Trả lời "Phải quay lại!"
          Thế còn may chưa bị bắt giữ chờ lịnh cấp trên có thể mất chưa biết là bao lâu mà thời gian về Mỹ gần kề ... Tôi không có duyên với quận huyện lân cận và cùng tỉnh nầy ... Tôi mới vừa đi Vũng Tàu, Bình Châu, Đà Nẳng, Phan Thiết, Nha Trang về, những nơi đó cũng là vùng ven biển ....
          Tôi nhớ lại có lần trong buổi tiệc tôi có kể với khách là các viên chức công an cùng bàn là "Bên Mỹ không có thẻ chứng minh nhân dân, không có hộ khẩu, muốn đi đâu thì đi,muốn sinh sống nơi nào cũng được" Họ lấy làm ngạc nhiên "Vậy làm sao quản lý ?"  Tôi cũng không hiểu sao mà trong tích tắc nhà chức trách Mỹ có ngay lý lịch của một người nào đó phạm pháp chẳng hạn và info đầy đủ từ A đến Z không thiếu thứ gì!

          Phải ngừng giải toả áp lực lúc quay lại thị trấn Bình Đại mới có tấm hình bên trên!

          Đến Bình Đại rồi đi tìm tiệm ăn tương đối dễ nhìn một chút mà không có cái nào, cuối cùng vào quán cơm bình dân, tôi ăn hủ tiếu, 5 người còn lại dùng cơm  cùng nước uống mà trả chưa đến 200.00 tiền VN, Thì ra tiệm ăn nầy chủ yếu bán cho bịnh nhân và người đi nuôi ... Tiệm trước bịnh viện đa khoa Bình Đại ...Hèn chi!!!

          NhàQuê Feb 08, 2013

          #65
            NhàQuê 03.07.2013 19:33:53 (permalink)

            Đoản Rời: Tạp Khúc HÀNH HƯƠNG 66


                Hồi chưa có sự đi lại chánh thức giữa VN và Mỹ, tức mọi hy vọng về sự trở về thăm cố hương tắt lịm ... Như phần đông người Việt  khác, nhất là vùng ít người Việt cư ngụ như nơi tôi định cư ... Thuở mà món canh chua được nấu bằng chanh và không có mảy may loại rau nêm nào ... Thử tưởng tượng trong hoàn cảnh như thế thì sự thèm nhớ những món ăn quê nhà đến nhường nào.
            Tôi thường kể lại thời gian đầu gian khổ lúc mới định cư mà không có chút nào hổ thẹn hay giấu diếm như phần đông khác chỉ khoe khoang về sang trọng và giấu nhẹm những điều có khi "thiếu đạo đức" như quịt không trả lại tiền vay không lãi mua vé máy bay đi định cư, để Cao Ủy Tị Nạn của LHQ dung số tiền hoàn trả đó cho lớp người mới vay. Như làm chui tay nọ, lảnh trợ cấp xã hội tay kia mà người Mỹ gọi là "Làm Dưới Gầm Bàn, Work Under Table) lại cho là hay là giỏi ... Tôi kể về thời cuối tuần đi chợ vác bao gạo trên vai, tay xách bịch rau cải, thịt tôm lội bì bõm trong tuyết, phải để tạm lên đầu gối nghỉ lấy sức đi tiếp ... Hầu như người tới trước hàng chục năm không có ai bày vẽ hướng dẫn việc học hành hay hướng dẫn về công ăn việc làm lương thiện gì cả mà chỉ xúi những điều gian lận .
            Vì vậy 3 cha con tôi rất tự hào về những gì chúng tôi có được cho đến ngày hôm nay đều do tự mình tạo được.
            Ngày đó hoài vọng khi tôi qua đời, gia đình chỉ cần đơn giản một con gà luộc để giỗ tôi là đủ! Ngày nay, qua thực tế và pha trộn văn hóa của nhiều dân tộc sống chung thì hoài vọng ấy đã lạc hậu ... Có nghĩa sau nầy là nhục thân tôi sẽ hỏa táng và không giỗ quảy gì hết khi đã là cát bụi!
            Do đã bãi bỏ cấm vận nên nhiều món tươi sống đã được nhập vào Mỹ ..., những món tưởng chừng không bao giờ  gặp lại đã có mặt khắp mọi nơi có người Việt, người Á Đông sinh sống từ rau tươi, bông, trái  cho đến cua, nghêu, xò, cá lóc, cá kèo, lươn còn sống ... đủ cả ... Đồng "Đô La" có sức mạnh riêng của nó!
            Tuy nhiên về giá cả thì rất cao so với nơi gốc, tỷ như buổi tiệc trong gia đình hôm họp mặt trước ngày chúng tôi lên đường trở qua Mỹ có những món: Cua gạch son rang me, xò huyết rang mỡ, cháo gà, ca ri, tôm luộc cuộn bánh tráng mà chỉ tốn vài chục bạc bằng giá vài tô phở ở New York.  









            Tất cả gian khổ, thiếu thốn, nhớ nhung đó được đổi lại là sự tự do dù rằng chúng tôi chỉ là loại công dân Mỹ bằng giấy chứng nhận ... 
            Nhiều khi "gác tay lên trán" Ủa lạ nầy sao mà ở đâu mình cũng là công dân hạng thứ vậy cà!

            NhàQuê Mar03, 2013



            #66
              NhàQuê 10.07.2013 06:10:52 (permalink)

              Đoản Rời: Tạp Khúc HÀNH HƯƠNG 67

               
              Họp Mặt Cựu Đồng Nghiệp và Chs/Trung Học Ba Tri


              Trong những năm gần đây, tôi gặp trở ngại bản thân là hay xúc động khi đọc hoặc phát biểu có khi nghẹn lời đến rưng rưng ... khác hẳn khi xưa tôi từng nhiều lần làm xướng ngôn các buổi lễ lớn, đứng "ăn nói" nhiều tiệc tùng cưới hỏi ở VN và ở Mỹ ... không ngoa là những hình thức MC các chương trình ca nhạc hiện nay có thể nói đi sau tôi có đến vài ba năm ... Người quen, bạn bè cho rằng tôi có tài hùng biện, họ dùng tiếng Tây là éloquant (không biết chữ nầy viết vậy đúng không!)
              Buổi chiều hôm ấy, đứng lên nói vài lời trong buỗi tiệc các em học sinh cũ của chúng tôi khoản đãi mừng gặp lại .... Tôi thật sự cảm động nghẹn lời nói đứt khoảng ...
              Không cảm động làm sao được khi mà tôi ngỡ do thời gian đã xóa mờ dĩ vãng làm thầy dạy học của tôi, bất chợt các em tìm mời ban sáng, tôi hiểu là các em đã rỉ tai nhau, sắp xếp trước ... Khi mà bạn cựu đồng nghiệp tôi đọc tặng thơ bạn sáng tác ... Khi mà nhiều em đang sinh sống ở những nơi xa xôi tìm về ... Khi mà vài người phải về lại trong đêm mà đường xa hàng mấy chục cây số ... và nhiều cái "khi mà" nữa.
              Vì những "khi mà" ấy, tôi đã không từ chối cụng ly không phân biệt loại rượu các em mời ... do vậy mà tôi trong trạng thái dật dờ say rượu, như bịnh trong mấy ngày liên tiếp tới tận về đến Mỹ
              Trí nhớ tôi khá tốt, tôi nhớ đúng tên họ từng em khi gặp gỡ, thăm hỏi hoàn cảnh từng em ... nhiều em đã có cháu nội ngoại như chúng tôi, nói chung các em đều thành đạt trong lãnh vực của mình ... Chúc mừng các em!
              Chuyến về thăm cố hương của chúng tôi từ gia đình, họ hàng, bè bạn và các em học sinh ngày xưa đã cho chúng tôi một dấu ấn mà thời gian có lặng lờ đi qua cuộc đời đi nữa cũng không phai mờ trong ký ức chúng tôi.














              #67
                NhàQuê 10.07.2013 06:13:06 (permalink)

                Đoản Rời: Tạp Khúc HÀNH HƯƠNG 68

                 
                 
                Họp Mặt Cựu Đồng Nghiệp và Chs/Trung Học Ba Tri

                Đúng vậy, có em trông dáng vẻ, tóc bạc, răng cái còn cái mất ... giống như già đi nhiều, vậy mà tôi nhận ra được do từ thâm sâu đó là lớp học trò đầu tiên ngày chúng tôi bước vào con đường dạy học nghiệp dĩ ... Chính vài thế hệ các em lớn lên cùng mái trường học nhờ, học tạm, có đến 6 năm sau mới có được ngôi trường mới khang trang có lầu, có thư viện ... Những lớp cuối cấp thi tú tài các em phải lên trường tỉnh .... và chính nhiều em đã vào đời đứng 2 bên bờ cuộc chiến ... và ngày nay phần lớn các em bước vào tuổi thật của mình: tuổi lục tuần.
                Chúng tôi thầy cô của các em cũng đã bao lần dự cưới mà cô dâu chú rể có khi cùng là học sinh của trường . Những khi nhà có tiệc, phụ huynh nhờ các em "thỉnh" thầy cô dến dự không hiếm
                 
                Tôi có thể nói rằng chúng tôi có được cái gần gũi thân tình đó hơn hẳn cuộc sống xô bồ nơi tỉnh thành, đô thị, dù thời còn chiến tranh, nhưng chúng tôi nhiều lần tới nơi hẻo lánh, đồng ruộng cùng các em, với những món "cây nhà lá vườn" , tôm cá tươi chong từ kinh rạch mới cất lên ...
                Có thể nói trong đời dạy học, chúng tôi có hàng ngàn học sinh qua nhiều niên khoá, chính những em "trật búa" nhất lại là những em có nhiều kỷ niệm cả thời đang học và về sau cho đến hôm nay ... Âu cũng là những góc cạnh sắc màu cuộc đời thực đến hồi lắng đọng lại toả sáng hay sắc hương






                Chúng tôi từ giã với lời chúc nhau, gởi nhau hy vọng còn gặp lại lúc đã thật sự vào đêm, còn 2 ngày nữa tôi trở qua Mỹ ... Tôi mơ hồ rằng đó là lần cuối tôi gặp các em .
                Tiếng cười, giọng nói, dáng dấp và những câu thơ tặng đang hoà tan vào tim mạch tôi và đang luân lưu ấm áp

                (Trần Văn Thu, cựu Phụ Tá GIÁM HỌC/TH Ba Tri đang ngâm thơ)
                GẶP BẠN CŨ
                 
                Tặng TRẦN BÌNH TRỌNG
                (USA)
                 
                Bạn từ Mỹ trở về
                Gặp ta: Gã nhà quê
                Ôn lại thời trai trẻ
                Nắm tay, lòng hả hê
                 
                Nhớ trường Đình ngày trước
                Trường Cầu Sắt hôm nào
                Bạn: kẻ còn, người mất
                Trò: thành đạt, lao đao!!!
                 
                Ôi! Thời gian qua mau
                Tưởng như mới hôm nào
                Ba Tri còn gắn bó
                Giờ như giấc chiêm bao
                 
                *
                 
                *   *
                 
                Vẫn còn nhìn thấy mặt nhau
                Tình xưa nghĩa cũ lòng nào lại quên?
                Bên nhau cũng lắm nỗi niềm:
                Nỗi vui gặp mặt, lòng riêng bùi ngùi
                Mai nầy mỗi đứa một nơi
                Lại thêm kỷ niệm ... một thời Ba Tri
                 
                T THU
                 
                (Nhớ lần gặp lại 5, 2012
                tại nhà hàng Đông Phương Ba Tri)
                 
                GẶP THẦY, TRÒ CŨ
                 
                16 giờ ngày 14.6.2012
                Ba Tri, quán ăn nhà Lê Văn Tại
                 
                Tặng 2 bạn: PHAN HỮU DƯƠNG và TRẦN BÌNH TRỌNG
                và nhóm học sinh 1964-1965-66
                 
                Hơn bốn mươi năm rồi
                Ta mỗi người một nơi
                Hôm nay ngày hội ngộ
                Thầy cũ, bạn xưa: vui
                 
                Nhớ một thời gian khó
                Nhớ một thời hoa niên
                Biết bao là kỷ niệm!
                Bên nhau lắm nỗi niềm!!!
                 
                Thời gian tuy qua mau
                Thầy, trò ta tuy già
                Nhưng tình xưa, nghĩa cũ
                Vẫn tương đắc, đậm đà
                 
                *
                *   *
                 
                Dẫu đời còn lắm bể dâu
                Thầy, Trò như mối tình đầu khó quên!!!
                 
                T THU
                 


                Chiều hôm trước buổi sáng tôi lên phi trường Tân Sơn Nhứt đáp chuyến bay về Mỹ, một đại diện nhóm cựu học sinh trung học tư thục Nguyễn Du đến mời tôi dự tiệc họp mặt hàng năm của các em ... Nhóm các em sau nầy cũng được tuyển vào trường công lập tiếp tục bậc đệ nhị cấp  ... qua thăm hỏi được biết nhiều em ngày nay đã là "Đại Gia" ... vừa tiếc vừa cảm động khi nghe em nói: "Phải biết thầy đi sớm vậy, tụi em dời ngày lên sớm hơn"
                Uổng thiệt !
                 
                NhàQuê Mar 07, 2013

                #68
                  NhàQuê 11.07.2013 07:07:20 (permalink)

                  Đoản Rời: Tạp Khúc HÀNH HƯƠNG 69

                   
                   
                  Giã Từ Việt Nam và Xum Họp Ở Mỹ


                  Vốn tính xưa nay hay lo xa, nên các chuyến đi tôi chưa bao giờ bị trễ tàu, xe hay máy bay ...Tư Lịnh và các con tôi ưa phàn nàn tôi về tánh cố hữu nầy ... Riêng các em tôi thì phải chìu vì lâu lâu mới phải chịu đựng cái khó tánh của tôi như vậy ...
                  Vẫn là chiếc xe đã rước tôi khi về tới Sài Gòn, dù chủ xe không phải cư ngụ tại thị trấn Ba Tri mà ở xã xa, cách khoảng 10 Km, nhưng theo sự dặn dò của tôi, xe đã ra Tân Thủy đúng 4:30 giờ sáng, quay vào thị trấn Ba Tri rước chúng tôi và chở hành lý ...
                  Khi xe bắt đầu di chuyển, tôi gọi lên Giồng Trôm để vợ chồng cô em "Gói Thuốc" của tôi chuẩn bị sẳn sàng ...và khi xe chúng tôi đến, em gái và em rể tôi đã chờ trên mặt lộ ...
                  Đến Lương Quới, tôi lại gọi lên Thị Xã để cô em của Tư Lịnh thức và lo mọi chuyện, tôi vốn biết cô em vợ nầy rất chậm chạp  ... Trong suốt đoạn đường từ Ba Tri đến đây, tôi đều nhìn cảnh vật thầm từ giã.
                  Đã gần 7 giờ sáng mà hủ tiếu Định Quán chưa sẳn sàng tiếp khách với lý do là thợ chánh chưa đến, nhìn lại hướng chợ tôi nói thầm lời chào ra đi không hẹn ...
                  Thay vào chúng tôi đành ghé dọc đường đoạn Mỹ Tho ăn sáng  trước khi vào đường cao tốc, chứ không thể vô Sài Gòn Chợ Lớn vì nạn kẹt xe.
                  Đến phi trường đúng 9:30 sáng, ngoài từ Bến Tre lên, các em cháu sinh sống, học hành ở Sài Gòn cũng lục tục kéo tới ... Cuộc ra đi có đón đưa bao giờ cũng vui hơn lần bước xuống chiếc ghe đường sông cải biến đôi chút để đi biển trong lần âm thầm xa xứ.
                  Bước qua khung cửa kính cách ly người đi, kẻ ở mủi lòng về nhau là tình cảm của con người, một sinh vật thượng đẳng là những gì có chung của mọi màu da, mọi ngôn ngữ, ... và vượt lên trên mọi ...









                  Bước qua lằn ranh thủy tinh, chúng tôi lần nữa xa quê hương!
                   
                  NhàQuê Mar 08, 2013

                  #69
                    NhàQuê 18.07.2013 02:52:43 (permalink)

                    Đoản Rời: Tạp Khúc HÀNH HƯƠNG 70

                     
                     
                    Giã Từ Việt Nam và Xum Họp Ở Mỹ







                    Sau khi từ giã người thân hai bên, chúng tôi bắt đầu gặp nhiều khó chịu khi di trú và hải quan nơi cái phi trường rùm beng có nhiều cải tiến ... Không!!!  "vũ như cẩn" vẫn bị đòi tiền thẳng thừng chứ không úp mở gì!

                    Chúng tôi đến Đài Bắc, Đài Loan (Tapei, Taiwan), chờ đợi chưa tới 1 giờ đã tiếp tục lên chuyến bay vượt Thái Bình Dương trực tiếp từ Đảo Quốc châu Á nầy đến phi trường quốc tế John F. Kennedy thuộc thành phố New York chuyến trở về nầy không có ghé Alaska ... Trên không phận Minnesota phi cơ bị rợi nhẹ hai nhịp liên tiếp trong vài giây làm hành khách đang ngủ ngơ ngác bật dậy, tôi ít khi ngủ khi bay ... Phải công nhận cô tiếp viên đã nhanh chóng lên loa trấn an .
                    Việc qua Di Trú và Hải Quan Mỹ thật giản dị dù rằng tôi khai báo có mang một số tiền khá nhiều bên nhà gởi cho đứa cháu dùng downpayment mua nhà .
                    Gặp con tôi đi đón bên khu ngoài, chúng tôi chất hành lý lên xe và hướng về tiểu bang "quê nhà" Connecticut

                     

                    Trong thời gian hơn tháng đi xa , hoa trước sân vẫn nở, cỏ cây sau nhà vẫn âm thầm mướt xanh và món Pizza của nhà hàng người Ý vẫn hấp dẫn ...


                    Tuần kế tiếp, các con tôi từ miền Nam lên thăm ... Đây là lần xum họp đầy đủ nhất

                    NhàQuê  Feb 06, 2013


                    #70
                      NhàQuê 19.07.2013 08:09:20 (permalink)



                       
                      Cám ơn các bạn đã đọc 70 TẠP KHÚC Hành Hương. Đến đây tạm ngưng:

                      KÍNH CHÚC MỪNG NĂM MỚI
                       

                       


                      #71
                        Thay đổi trang: << < 45 | Trang 5 của 5 trang, bài viết từ 61 đến 71 trên tổng số 71 bài trong đề mục
                        Chuyển nhanh đến:

                        Thống kê hiện tại

                        Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                        Kiểu:
                        2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9