Thơ tình Thụy Khúc!
LẶNG THẦM
Chiều thứ bảy mình em trong phòng máy Ngồi lặng thầm chỉ nghĩ đến anh đau Lệ cuộn trào dồn lên não rất mau Cứ rưng rưng nghẹn ngào dâng đáy mắt Em nén lòng nghe trong niềm se sắt Dạ cồn cào co thắt lại từng cơn Mỗi phút giây lo lắng chất đầy hơn Khi không biết tình hình chi mô cả Bệnh phát vô tình làm em lo quá Mấy hôm rồi... anh đã bớt đau chưa Nhìn khoảng không ngập sắc nắng vàng thưa Nhói trong em như giông vừa ập tới Chẳng biết làm sao chỉ còn là chờ đợi Đợi tin lành cho nỗi nhớ bình yên Một khoảng trời lặng lẽ nỗi niềm riêng Em rất muốn dẫu là điều khó ngược Và em biết không thể nào làm được Một chút gì... dù rất nhỏ anh ơi... uyenuyen
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.10.2014 14:47:25 bởi thuykhuc >
CÔ GÁI BÚP BÊ
Mắt em đen láy má em hồng Tóc vàng chải kẹp dưới khăn bông Khuôn trăng đầy đặn da vàng óng Môi cong đỏ mọng chín thơm nồng Thân thon hình vại vai tròn trịa Hây hẩy bờ hông núp váy hồng Đôi gò bồng đảo sau làn áo Khẽ nhịp theo tim thở phập phồng. uyenuyen
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.10.2014 23:12:33 bởi thuykhuc >
THÁNG MƯỜI VỀ
Tháng mười về nắng hồng tươi nỗi nhớ Gió mơ màng trên cành lá me bay Con đường chiều dìu dịu bóng nắng say Hương cỏ bay ngập đầy nơi đồng vắng Bên bờ sông dải trời xanh mây trắng Soi bóng hình xuống dòng nước lao xao Đám lục bình ngược chiều gió khát khao Bung hết mình dưới trời khoe sắc tím Tháng mười về nụ môi cười chúm chím Má ửng hồng khi ngày mới vừa sang Đón bình minh gieo tia nắng dịu dàng Thắp lửa lòng để ươm hương nỗi nhớ Tháng mười về ru ngõ hồn bỡ ngỡ Dệt thơ tình ấp ủ mộng uyên ương Bước chân trần theo lối gió yêu đương Mơ ái ân đắm say mùa nắng rụng. uyenuyen
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.10.2014 23:39:23 bởi thuykhuc >
Bài này dễ thương nhất. Cảm ơn tác giả.
VÔ ĐỀ Bất chợt niềm vui đến tự nhiên Sao trong tôi thấy thoảng ưu phiền Có một chút buồn dâng khóe mắt Nghe hồn run rẩy lạnh cô miên Một quãng đường về đêm có đôi Nhưng hai lối rẽ chẳng cung liền Có chút nghẹn lời khi tách bóng Chạnh lòng tôi nén nỗi niềm riêng. uyenuyen
NHỚ MONG
Hơn một tuần rồi lâu quá lâu
Chẳng thấy anh đâu nặng giọt sầu
Dáng chiều tím nhạt cô đơn quá
Se sắt trong lòng rớt giọt châu
Vời vợi nỗi niềm nơi thẳm sâu
Hoang vắng trong em tột đỉnh sầu
Không anh chỉ thấy lòng mong nhớ
Nước mắt nghẹn ngào..anh biết đâu...
uyenuyen
EM GIẤU
Em giấu nỗi khát khao Vào tận trong sâu thẳm Sao đáy lòng thổn thức Cứ cuộn trào anh ơi! Con sóng nhớ đầy vơi Đợi chờ trong khắc khoải Vòng tay còn xa ngái Ru vai gầy đêm say
Giấu trong khóe mắt cay Nén giọt dài giọt vắn Để trăng bên thềm vắng Lặng khẽ vào ươm mơ Cho nỗi nhớ thành thơ Dịu dàng như hơi thở Dẫu đêm dài cách trở
Vẫn nguyện chờ nắng say. uyenuyen
VIẾT THƠ TÌNH CHO ANH
Anh biết không... đêm chìm vào sâu thẳm Em một mình... chìm đắm xếp thơ yêu Đêm cô liêu chữ ân ái phiêu diêu Khi bóng đêm vờn quanh bờ vai nhỏ Ngỡ tiếng anh như thì thầm trong gió Nghe nồng nàn hơi thở của hương đêm Sóng đập dồn lên trống ngực dịu êm Cho thinh không đốt môi mềm bỏng cháy Đưa khát khao cuộn tròn trong vòng xoáy Để tấm thân ngà rạo rực thăng hoa Thắp lửa lòng nghe tim hát tình ca Ru mắt môi ngợp nhòa vòng tay xiết Mười ngón tay ngoan say mê mải miết Viết lặng thầm từng nét chữ yêu anh. uyenuyen
CẢM ƠN MỘT NGÀY
Cảm ơn anh! cho một ngày nắng say... Một ngày bên nhau không vội vã Một ngày yêu thương không hối hả Một ngày cho thỏa nỗi chờ mong Một ngày với chốn đảo mênh mông Một ngày thơm lúa đồng đương chín Một ngày vui ngắm sen hồng tím Một ngày tình đất chỉ riêng ta... Một ngày nắng vờn nhẹ gót hoa Một ngày có chim ca trong gió Một ngày lượn quanh con đường nhỏ Một ngày đầy hương cỏ thơm bay Một ngày ấm áp tay trong tay Một ngày say giọt nồng bỏng cháy Một ngày cuộn tròn trong vòng xoáy Một ngày chìm đắm mộng yêu đương Một ngày vừa đủ để ươm hương Một ngày thương vào hồn sâu lắng Một ngày dịu dàng khung trời vắng Một ngày ngọt ngào nắng Mai Anh. uyenuyen
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.12.2014 22:52:04 bởi thuykhuc >
VU VƠ Tôi đã dặn lòng chẳng dám thương Không mong không đợi chốn vô thường Nhưng sao nắng cuối thu vàng quá Để mắt mơ màng chợt vấn vương. Tôi đón nắng vàng để ươm hương Mơ giấc Nam Kha dệt mộng thường Dẫu biết đường chiều hun hút gió Vẫn ước có ngày đậu bến thương. Tôi vẫn biết rằng mộng uyên ương Khắc khoải trời xa ngút dăm đường Năm tháng sương cài trên mái tóc Nắng có bạc màu có phai hương. Tôi sợ nghìn trùng mấy đại dương Cách biệt sơn khê lắm đoạn trường Xa xăm khuất nẻo đường mây gió Biết có ngày về không viễn phương. uyenuyen
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.05.2015 15:14:21 bởi thuykhuc >
NHỚ
Đã lâu lắm rồi anh nhỉ Anh quên không thắp sáng đèn Để em khuya về một bóng Chạnh lòng nhớ chỉ em thôi Vắng anh đêm thấy đơn côi Chỉ tiếng gió trời khẽ thổi Giọt lệ nào như hờn dỗi Nghẹn ngào rớt xuống môi em Nỗi nhớ từ lâu đã quen Vẫn muốn bắt đền anh đấy Em nghiêng hết về bên ấy Cho anh ngập đầy nhớ mong. uyenuyen
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.01.2015 22:20:28 bởi thuykhuc >
NGÀY YÊU THƯƠNG Ta bên nhau một chiều thu đầy nắng Nơi đồng chiều bán đảo vắng mênh mông Con đường mòn uốn lượn ở ven sông Bao quanh đồng thoảng thơm mùi hương lúa Cánh cò trắng vờn bay trên thảm lụa Giữa khoảng trời tiếng gió hát vi vu Tay trong tay ta dạo gót vườn thu Có đôi chim gù rúc rích trong vòm lá Những rặng dừa nước mọc quanh ao cá Xanh ngắt khoảng trời thôn dã chân quê Cùng thả hồn trong bất tận đam mê Ta đắm mình chìm sâu trong hương lúa Dìu nhau bước trên cỏ mềm như lụa Gót chân trần theo bóng nắng du dương Hứng gió trời ta hòa điệu yêu thương Cùng đắm say trong mộng thường bỏng cháy Vòng tay siết... môi ngọt ngào tan chảy Cho một ngày ta trọn vẹn yêu thương. uyenuyen
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.02.2015 16:07:19 bởi thuykhuc >
VALENTINE
Em yêu anh và sẽ yêu anh mãi Dẫu đường dài hoang hoải tháng ngày qua Dẫu trời xa thăm thẳm bóng chiều tà Dẫu bụi trần nhạt nhòa đi tất cả Dẫu đất quen rồi trở thành đất lạ Anh vẫn là tất cả ở trong em Anh vẫn là niềm hạnh phúc dịu êm Anh vẫn là ngọn lửa lòng sưởi ấm Anh vẫn là khát khao nơi vườn cấm Mãi lặng thầm giấu ở đáy tim em. uyenuyen SG 14/2/2015
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.02.2015 16:11:33 bởi thuykhuc >
CHIỀU XUÂN
Trời chiều dìu dịu gió mênh mang Mây trắng lang thang nắng dịu dàng Hàng cây trước nhà đong đưa lá Rì rào trong gió đón xuân sang Một mình thơ thẩn ngắm mây bay Man mác buồn vui buổi chiều này Thấm thoát đã tròn ba xuân chín Ấm áp lửa lòng chút nắng say Thời gian siết nhẹ bóng dư hương Khép kín hồn mơ ngược nẻo đường Nghe buồn đọng giọt vương trong gió Như có như không giấc mộng thường Chạnh lòng đứng lặng ngó xa xôi Nắng tắt chiều rơi xuống môi cười Đơn côi tà áo đùa theo gió Có chút bồi hồi trên mắt môi Chiều tà thầm lặng nỗi nhớ xa Nao nao trong dạ chút đượm đà Xa xăm mắt nhìn chân trời vắng Lặng khẽ đếm thầm ngón xuân qua. uyenuyen
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.03.2015 08:03:54 bởi thuykhuc >
BÀN TAY
Tay em năm ngón thon mềm Như cơn gió mát êm đềm mùa thu Dịu dàng như khúc hát ru Như ban mai tiếng chim gù yêu thương Nồng nàn như nắng ươm hương Như hơi thở ấm mộng thường trong đêm Nhẹ nhàng như sóng dịu êm Như hương quỳnh nở bên thềm trăng mơ Tay em dệt mộng nên thơ Cho ai mong nhớ đợi chờ bến thương. uyenuyen
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: