Thơ tình Thụy Khúc!
thanhsingle
Đẹp mãi câu thơ Dù mưa hay nắng vẫn dãi dầu Có khi thờ thửng cả đêm thâu .................................. Dẩu xa cách trở đầy kỹ niệm Biết đâu duyên phận cặp bến bờ. Rất vui khi bạn ghé chơi! Cảm ơn bạn với bài thơ tuyệt vời Sẵn đây cho gởi đôi lời Khi nào bạn rảnh xin mời ghé chơi.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.10.2013 23:14:52 bởi thuykhuc >
Nhớ mong! Hơn một tuần rồi chẳng thấy anh! Chỉ nỗi nhớ mong nặng giọt sầu Ráng chiều tím nhạt cô đơn quá Se sắt trong lòng, rớt giọt châu. Vời vợi nỗi niềm nơi thẳm sâu Không anh... hoang vắng tột đỉnh sầu Mênh mông một nỗi buồn khó tả Nước mắt nghẹn ngào... anh biết đâu? uyenuyen
Nhớ... Người ở bên trời có biết chăng Đêm khuya thầm lặng ánh trăng tà Có người con gái bên song cửa Ánh mắt mơ hồ cõi xa xăm. uyenuyen
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.09.2013 00:02:05 bởi thuykhuc >
Nhớ... Nhớ anh nhiều lắm anh biết không? Đêm buông giọt lệ thấm môi hồng Lặng lẽ nén lòng nghe thổn thức Chỉ thấy nghẹn ngào nỗi ngóng trông.
uyenuyen
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.08.2013 01:08:49 bởi thuykhuc >
Nhớ... Nỗi nhớ cứ ngập tràn trong em Như con nước đầy vơi mùa bão nổi Trời hoang vu gió buồn nên ngưng thổi Ánh chiều tà vàng úa cả không gian Lối em về mênh mông bãi cỏ hoang Mỗi bước chân in hằn cùng nỗi nhớ Những âu lo cuộn trào theo nhịp thở Buồn vào hồn trăn trở nỗi niềm riêng Bóng chiều tàn cho nỗi nhớ bung biêng Bông cỏ may cứ níu bàn chân lại Trong thinh không nghe cõi lòng tê tái Lặng lẽ em về khắc khoải nỗi chờ mong. uyenuyen
Đợi anh... Em vẫn thầm đợi anh đây Mong anh từng phút từng giây đêm dài Sương rơi ướt lạnh bờ vai Nhớ anh giọt ngắn giọt dài chênh chao Đêm khuya thổn thức nghẹn ngào Trong tim chỉ thấy cồn cào nhớ mong Cô đơn gió bão ngập lòng Rưng rưng mắt lệ lưng tròng giọt rơi Một khoảng lặng... quá chơi vơi Âu lo khắc khoải... rối bời tâm can Suy tư trong bóng đêm tàn Chỉ nghe nỗi nhớ ngập tràn trong em. uyenuyen
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.10.2014 14:16:47 bởi thuykhuc >
Kỷ niệm một chiều mưa! Đã một năm rồi anh yêu nhỉ! Một năm tròn mật ngọt tình yêu Nhớ ngày nao vào một buổi chiều Mình gặp nhau dưới trời mưa ấy Quán bên đường có giàn hoa giấy Gió ngập ngừng nhè nhẹ đưa duyên Ta đón nhau với mặt trời hiền Ánh mắt trong nụ cười tỏa nắng Bản nhạc chiều ru hồn say đắm Nụ hương tình trộm nép vào tim Để rồi thơ em phải đi tìm... Đón ánh hồng ban mai mỗi sáng Náo nức khi hoàng hôn chạng vạng Ánh đèn vàng với khoảng trời riêng Vườn địa đàng một lối thu nghiêng Đã dấu ghi những điều có thể Dẫu một mai chân mây góc bể Giấc mơ hồng mãi dệt vần thơ Em phiêu diêu ngày tháng đợi chờ Yêu thương không phai mờ ký ức Tay trong tay ngọt ngào thụy khúc Ngang lưng trời ngập bóng nắng say. uyenuyen
Chỉ là ước mơ! Em ước gì mình quen nhau từ trước Khi em tuổi trăng tròn đầy ắp mộng mơ Như khi anh biết yêu thưở ban sơ Khi hai đứa mình đều chưa ràng buộc Em ước gì thời gian quay gót ngược Để mỗi sớm mai cùng chung bước đến trường Trang vở học trò với kỷ niệm thân thương Phượng hồng thắm.. nắng vàng.. con đường nhỏ Em ước gì địa đàng đêm trăng tỏ Anh ngập ngừng bối rối ngỏ lời thương Dìu bước em đi tới chốn thiên đường Mình sẽ có muôn vàn điều kỳ diệu Em ước gì duyên tình hòa âm điệu Cho giấc mộng thường kết ngọt đơm hoa Hai tâm hồn hòa chung bản tình ca Cho nỗi nhớ ươm nồng nàn nỗi nhớ Em ước gì lắng trong từng hơi thở Là ngọt ngào khao khát để trao nhau Cho giấc mơ hồng mãi đến ngàn sau Một không gian chỉ ngập tràn nỗi nhớ. uyenuyen
Tứ tuyệt tình thơ! Trời mấy hôm rồi mưa vẫn rơi Tâm tư đến lạ cứ rối bời Nhớ mong chạnh lòng đêm quạnh vắng Ngõ hồn hoang lạnh đến chơi vơi. Người ở bên trời có biết không? Vạt nắng chiều nay chẳng ánh hồng Mênh mông biển lòng giông bão nhớ Mưa ướt lòng em khát giọt nồng. uyenuyen
Đêm... Đêm khuya lặng lẽ ánh đèn vàng Gió lạnh vào hồn cứ mênh mang Miên man một nỗi buồn xa vắng Nỗi nhớ đong đưa đến dịu dàng Hương đêm man mác thật nhẹ nhàng Ngoài thềm vắng lặng gió thênh thang Bóng ai vô tình đi ngang cửa Một thoáng phiêu diêu đến ngỡ ngàng Bâng khuâng trong gió ánh trăng vàng Dạ khúc đàn lòng thổn thức mang Không gian ngập tràn trăng màu nhớ Đêm quá mênh mông nỗi nhớ chàng Sương rơi thánh thót giọt khẽ khàng Địa đàng hoang hoải lối đi ngang Gió từng cơn thổi thêm se sắt Hiu hắt đèn đêm tắt muộn màng. uyenuyen
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.09.2013 10:29:34 bởi thuykhuc >
Nhớ! Nhớ anh! em lại làm thơ Cho nỗi nhớ lắng trong ngàn nỗi nhớ Để khát khao giấu mình trong hơi thở Ru ngọt ngào nồng ấm giấc mơ đêm... Trong ngõ hồn nỗi nhớ thật dịu êm Nhưng có lúc lại cuộn trào dữ dội Không có anh...ngày trôi đi chẳng vội Gió ru buồn hiu hắt điệu chơi vơi Một khoảng trời hờ hững giọt nắng rơi Nghe lắng đọng từng giờ trong nỗi nhớ Chiều sâu thẳm nén vào lòng trăn trở Thoáng dỗi hờn nắng úa cả không gian Gió hát miên man ru ánh chiều tàn Những đám mây như cũng vừa giăng kín Mây nhớ thương sắc màu da diết tím Để dáng chiều buông lỏng bóng hoàng hôn Ngày không anh trời đất cũng bồn chồn Chỉ nghe nỗi nhớ cứ đập dồn trong em. uyenuyen
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.10.2013 09:27:02 bởi thuykhuc >
Quà sinh nhật! Sinh nhật anh chẳng biết tặng gì Hay là em tặng hộp bánh quy Hay là tặng anh bao thuốc lá Hay là mời anh cà phê đi Hay là tặng anh ổ bánh mì Hay là quà tặng món kem ly Hay là tặng anh bông hồng đỏ Hay là em tặng trái tim si Hay tặng hương yêu lắm diệu kỳ Hay tặng thơ tình ấm đường thi Hay tặng anh nụ cười tỏa nắng Hay tặng ngọt ngào đến mê ly Hay tặng anh nghe chút thầm thì Hay tặng nồng nàn ở trên mi Hay tặng trái ngọt trong vườn cấm Hay tặng vầy thôi... tiếng cười khì. uyenuyen
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.10.2013 23:39:04 bởi thuykhuc >
Cô đơn! Cô đơn lặng lẽ một góc trời Mang mang tâm sự cứ đầy vơi Thinh không gió lùa vai áo lạnh Đêm khuya lẻ bóng ánh trăng mờ Gom hết nỗi buồn giấu vào thơ Giấu cả khát khao với đợi chờ Cho đêm vơi bớt niềm trăn trở Cho tiếng tơ lòng vọng bến mơ. uyenuyen
Cô đơn!
Cô đơn lặng lẽ một góc trời
Mang mang tâm sự cứ đầy vơi
Thinh không gió lùa vai áo lạnh
Đêm khuya lẻ bóng ánh trăng mờ
Gom hết nỗi buồn giấu vào thơ
Giấu cả khát khao với đợi chờ
Cho đêm vơi bớt niềm trăn trở
Cho tiếng tơ lòng vọng bến mơ.
uyenuyen
Cảm giác nồng
Run cảm thân quen thật lạ lùng
Khi mà suy nghĩ đến mông lung
Lá rơi tiếng khẻ hòa nhịp đập
Màn đêm sâu lắng thật vô cùng.
Mơ thật đây rồi đến thẩn thơ
Chạnh lòng giây phút thoáng ngu ngơ
Đêm ru giấc mộng đều hơi thở
Vào chốn thần tiên thật bất ngờ.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.10.2013 13:00:47 bởi thanhsingle >
Lạ thật! Lạ thật! Cứ hắt hơi mình lại nghĩ là anh nhắc Và trong lòng vẫn luôn thắc mắc Chẳng biết là điều đó có hay không Hay tại mình quá nhớ mong? Hay tại mênh mông đêm dài trống trải Hay tại gió khuya dỗi hờn khắc khoải Mà chạnh lòng nghe da diết niềm riêng Hay tại đèn vàng lẻ sáng bung biêng Để bóng đêm lạnh lùng ôm khung cửa Ánh trăng khuya vô tình chia hai nửa Nửa sáng đợi chờ nửa ở bên kia. uyenuyen
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.11.2013 12:16:00 bởi thuykhuc >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: