Thơ tình Thụy Khúc!
thuykhuc
Lạ thật!
Lạ thật!
Cứ hắt hơi mình lại nghĩ là anh nhắc
Và trong lòng vẫn luôn thắc mắc
Chẳng biết là điều đó có hay không
Hay tại mình quá nhớ mong?
Hay tại mênh mông đêm dài trống trải
Hay tại gió khuya dỗi hờn khắc khoải
Mà chạnh lòng nghe da diết niềm riêng
Hay tại đèn vàng lẻ sáng bung biêng
Để bóng đêm lạnh lùng ôm khung cửa
Ánh trăng khuya vô tình chia hai nửa
Nửa sáng đợi chờ nửa ở bên kia.
uyenuyen
Mỗi lần hắt hơi bởi vì anh nhắc Chắc hôm nay lòng em đầy giăng mắc Bởi vì anh mãi nhắc đấy biết không Đọc thơ rồi tự nhiên cứ ước mong Người sẽ đến trong một đêm trăng trải Kể nhau nghe những điều còn khắc khoải Chuyện thần giao hoang hoải để dành riêng Cho nỗi nhớ đã thành cái bung biêng Không ngăn được bóng đêm ngoài khung cửa Đã hoà chung như từ lâu một nửa Đã đi tìm một nửa thứ hai kia
Vắng anh! Vắng anh hoài! đêm dài đến buồn tênh Em một mình với những dòng thơ cũ Nỗi nhớ anh! mắt buồn đêm không ngủ Cứ lặng thầm thấm mặn ướt bờ môi Không có anh! đêm lặng lẽ đơn côi Chẳng dám gọi... dù trong lòng rất nhớ Một khoảng vắng khiến lòng em thấy sợ Thời gian cứ lạnh lùng bóp nghẹt trái tim Cõi ảo mênh mông thật chẳng dễ để tìm Đêm tĩnh lặng bầu trời không bóng nguyệt Chỉ còn lại mình em với nỗi niềm da diết Ánh đèn vàng lẻ bóng siết cô đơn Gió khuya lạnh cho nỗi nhớ đầy hơn Nghe dỗi hờn nghẹn ngào trong khóe mắt Đêm thinh không ánh đèn khuya vội tắt Giấc ngủ về khi ngày mới vừa sang. uyenuyen
MinhBolsa
Mỗi lần hắt hơi bởi vì anh nhắc
Chắc hôm nay lòng em đầy giăng mắc
Bởi vì anh mãi nhắc đấy biết không
Đọc thơ rồi tự nhiên cứ ước mong
Người sẽ đến trong một đêm trăng trải
Kể nhau nghe những điều còn khắc khoải
Chuyện thần giao hoang hoải để dành riêng
Cho nỗi nhớ đã thành cái bung biêng
Không ngăn được bóng đêm ngoài khung cửa
Đã hoà chung như từ lâu một nửa
Đã đi tìm một nửa thứ hai kia
Cảm ơn bạn! họa vần thơ sẻ chia
Cho ấm lòng người trong đêm khuya lạnh
Ánh trăng khuya cũng thêm tròn vành vạnh
Hai nửa đợi chờ khép chặt nỗi nhớ mong.
uyenuyen
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.11.2013 09:34:37 bởi thuykhuc >
Nhớ
Mong nhớ cồn cào tựa bão giông
Nhớ anh da diết quắt quay lòng
Nhớ nhung khắc dạ từng giây phút
Em nhớ anh nhiều... anh biết không?
uyenuyen
thuykhuc
Nhớ
Mong nhớ cồn cào tựa bão giông
Nhớ anh da diết quắt quay lòng
Nhớ nhung khắc dạ từng giây phút
Em nhớ anh nhiều... anh biết không?
uyenuyen
Trời chiều bất chợt nổi cơn giông Ướt cả châu thân ướt cả lòng Nhắn gió nhờ mây về chốn ấy Trao dùm nỗi nhớ được hay không
Đêm nhớ! Nỗi nhớ anh! ngập tràn trong hơi thở Ru ngọt ngào nồng ấm giấc mơ đêm Cơn gió khuya man mác thật dịu êm Cho hương cau dịu dàng bên thềm vắng Nỗi nhớ anh! nén vào hồn sâu lắng Nghe cồn cào con sóng vỗ tim em Ánh trăng khuya cứ lấp ló sau rèm Như thì thầm những khát khao cháy bỏng Nỗi nhớ anh! mắt dâng đầy hình bóng Lặng lẽ đợi chờ với khoảng trời yêu Em một mình giữa đêm lạnh cô liêu Nghe mênh mông dỗi hờn.. anh có biết! Nỗi nhớ anh! đêm cứ dài da diết Trải lòng mình em dệt những vần thơ Say ánh trăng vàng chìm đắm ước mơ Cho hai nửa cùng hòa chung niềm nhớ Nỗi nhớ anh! ấm lòng đêm trăn trở Ngỡ môi kề sưởi ấm trái tim côi Trong giấc mơ nụ cười nở trên môi Bởi nỗi nhớ là vòng tay ấm áp. uyenuyen
Minhbolsa
Trời chiều bất chợt nổi cơn giông Ướt cả châu thân ướt cả lòng Nhắn gió nhờ mây về chốn ấy Trao dùm nỗi nhớ được hay không Nhắn gió gửi người nơi ấy trông Rằng trao nỗi nhớ có thật lòng Nếu phải duyên trời xin đưa lối Chớ có bâng quơ ghẹo má hồng. uyenuyen
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.11.2013 00:16:56 bởi thuykhuc >
Thì thầm đêm khuya! Màn đêm buông mình trong tiếng gió khuya! Mênh mang hương yêu lan vào căn phòng nhỏ Nghe tiếng đêm dịu dàng vương trong gió Ánh trăng mơ màng bên thềm vắng bâng khuâng Em một mình nghe nỗi nhớ trào dâng Thổn thức lâng lâng, dạt dào khao khát Trong không gian mùi dạ hương ngan ngát Ru lòng mình, em níu gió làm thơ Em dệt ngọt ngào cho đẹp những giấc mơ Ươm nỗi nhớ cho nồng nàn hương lửa Để tin yêu mãi về bên khung cửa Một khoảng trời kết hai nửa yêu thương Tiếng đàn lòng thầm khẽ nhắc dư hương Cho diệu kỳ ẩn sâu trong tim người con gái Hong khoảnh khắc xây lâu đài tình ái Để thấy hương đồng trong gió mơn man Ánh trăng đêm vàng trải cả không gian Nén vào lòng thêm chứa chan niềm nhớ Hương đêm say nhẹ nhàng len hơi thở Em ngỡ mình như môi ấm kề môi Ơi trăng đêm! sao nhớ quá anh thôi. uyenuyen
Đợi Em đợi đêm dài trôi qua anh ơi! Nỗi trống vắng trong đêm khuya vời vợi Sương khuya lạnh thấm vai em thầm gợi Nghe ngập lòng chỉ thấy nhớ anh thôi Gió cứ mơn man trên má trêu đùa Khiến nỗi nhớ thêm nghẹn ngào thổn thức Anh có biết! trái tim yêu rạo rực Cứ cuộn tròn khao khát ở trong em Ánh trăng khuya soi bóng chiếc bên thềm Cho bờ môi mềm thêm tê dại khát Đêm mênh mông em chỉ nghe tim hát Khúc nhạc lòng lặng lẽ đợi người ơi! uyenuyen
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.12.2013 11:07:02 bởi thuykhuc >
Không có khoảng cách nào! Không có khoảng cách nào trong nỗi nhớ đâu anh! Dù thời gian cứ lạnh lùng trôi không chờ đợi Ngày và đêm dẫu mênh mông vời vợi Cũng chẳng thể làm nỗi nhớ mong manh Lối em về con đường cũ vắng tanh Chiều ngược gió vẫn nắng vàng đứng đợi Bước chân quen bao lâu rồi không tới Con sóng vẫn rì rào gợi nhắc dư âm Nén vào lòng một khoảng trống lặng câm Em đợi mùa về mưa thôi rơi khắc khoải Đem nỗi nhớ lấp đầy đêm trống trải Sưởi ấm ngõ hồn bỏ hoang hải trăng côi Dẫu biển trời có ngăn cách xa xôi Cũng không bao giờ phai phôi nỗi nhớ Bởi em giấu thật sâu trong từng hơi thở Cho nỗi nhớ xoay tròn theo trái đất anh ơi Có những nỗi nhớ chẳng thể nói bằng lời Cứ lặng thầm nghẹn ngào dâng lên mắt Dẫu một ngày vầng dương kia vụt tắt Cũng chẳng thể làm khoảng cách ở trong em. uyenuyen
Thì thầm trong đêm! Thời gian vẫn thế! lạnh lùng trôi Khi hoàng hôn đưa chiều vào tối Cơn gió nhẹ vô tình khẽ thổi Cũng đủ làm giông nỗi nhớ anh Trăng đêm lờ lững giữa trời xanh Lặng khẽ buông rơi lọt khe mành Xòe tay em hứng in vào mắt Giấu anh vào cho nỗi nhớ sâu Sương trời se lạnh giữa đêm thâu Ngan ngát hương cau quyện lá trầu Gió đưa len nhẹ vào khung cửa Cho nửa trăng đầy thêm vấn vương Một mình em ngồi đếm nhớ thương Mặc kệ sương rơi ướt đêm trường Chuyện ngày qua sẽ là mãi mãi Ôm giấc mộng lòng chuyện lứa đôi Em ước gì chỉ có anh thôi! Có anh chuyện trò cùng mỗi tối Cùng sẻ chia những điều có thể Cho ấm lòng đêm lạnh cô liêu. uyenuyen
Ngu ngơ! Đêm nay, Trời se lạnh Chạnh lòng, nhớ anh Se sắt cả không gian Trăng tàn, Gió khẽ khàng Dịu dàng gối mộng Dấu yêu về trong mơ Ngu ngơ, Trăng lững lờ Lặng thầm, da diết Chỉ một mình em biết Thổn thức Đợi anh về Lối hẹn, mong chờ Ấm áp một vòng tay. uyenuyen
Tôi và em! Tôi gặp em vào một buổi chiều Người con gái nhỏ, nhìn dễ thương Nụ cười xinh xắn trông duyên dáng Giọng nói dịu dàng, đôi mắt nâu Tôi quen biết em đã từ lâu Nhưng nay mới gặp gỡ lần đầu Biết em lúc trước là hư ảo Còn bây giờ! đã thật là em Tôi đã từng có một chút ghen Ngày trước khi tôi đọc thơ em Dẫu em là ai? tôi không biết Vẫn muốn ước gì là của riêng Tôi thích em! loài hoa Đỗ Quyên Nhẹ nhàng, cởi mở, đượm nét duyên Ánh mắt, nụ cười, em thân thiện Để lại trong tôi, một chút men Tôi rất vui khi chuyện cùng em Bởi có thể nói hết mọi điều Cảm giác thấy hoàn toàn thoải mái Em thật là gần gụi thân quen Tôi biết tim mình đã có em Và tôi chẳng thể giấu khát thèm Nhưng mãi mãi chỉ là mong ước Một khoảng trời của tôi và em. uyenuyen
Chênh vênh! Rồi một ngày! đảo vắng không anh Mây trắng bay chẳng còn đứng đợi Bước chân quen không về nơi ấy Vạt nắng chiều chắc cũng chơi vơi Không có anh! ai ngắm mưa rơi Dòng sông buồn hắt hiu rười rượi Dư hương se mình bay trong gió Tan vào chiều bóng nắng xa xăm Chốn đảo rồi! biền biệt tháng năm Biết ao rêu có còn xanh thắm Rặng dừa chắc cô đơn đứng lặng Ngó cây cầu nhớ bước chân qua Con đường mòn! sẽ lạ và xa Khu vườn cấm cũng thôi dạo gót Không có anh gió hoang vu thổi Mùa lại về khắc khoải không nguôi Một khoảng trời! se sắt nắng côi Lối hẹn hò gió sương tắm gội Ngày lại ngày nhớ mong vời vợi Thụy Khúc buồn ngập nắng chênh vênh. uyenuyen
Thắc mắc! Sao anh lại khó nói lời yêu? Có phải rằng yêu chẳng thể liều? "Si mê thì dễ, yêu mới khó!!!" Cho nên ngần ngại chẳng nói yêu? Có phải thời gian chẳng bao lâu? Cho nỗi nhớ mong chưa đủ giàu? Nên anh mới bảo :"Anh không dám lạm dụng dùng từ đó...em ơi!" Có phải khó như đếm mưa rơi? Hay đếm mây bay tận cuối trời? Nên anh lựa lời từ chối khéo "Đàn ông có nguyên tắc lạ kỳ" Còn "em không vì một cái gì..." Lời hứa ban đầu dạ khắc ghi Ân tình trọn vẹn trao anh đó Mãi giấu thật sâu! tận đáy lòng Giấu cả một trời! nỗi nhớ mong Dẫu cho thời gian, má thôi hồng Dòng đời tuyết sương in trên tóc Vẫn chỉ một lòng anh biết không? uyenuyen
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: