Thơ tình Thụy Khúc!
Tháng chạp! (thuykhuc) Tháng chạp về tiết trời se se lạnh Đêm trở mình anh có lạnh không anh? Trong giấc mơ anh có thấy ngọt lành Như có em trong vòng tay ấm áp Anh có nghe thấy cồn cào cơn khát Bờ môi ngọt mềm, bỏng cháy không anh? Trong nỗi nhớ có ánh mắt long lanh Thắm giọt nồng chứa chan niềm yêu dấu Anh có nhớ? hương gió đồng neo đậu Tỏa dịu dàng đượm trên tóc mây bay Anh có nhớ không? bóng nắng em say Làn da trắng nuột nà như dải lụa Anh đắm mình chìm sâu trong hương lúa Khe suối thầm thì tắm mát ban trưa Anh lái thuyền ngược dòng nước say sưa Đưa em đi đến chân trời mới lạ Khu vườn cấm giữa khung trời mùa hạ Chốn đảo dừa có đồng lúa mênh mông Trong giấc mơ! Anh có thấy nhớ không? uyenuyen
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.03.2014 20:55:20 bởi thuykhuc >
Xuân gọi! Thụy Khúc xuân về chàng có hay? Nắng mới xôn xao ngóng hẹn ngày Đón bước chân trần trong lối ấy Đảo dừa đợi gót đắm nắng say. Chốn ấy xuân về hương cỏ bay
Gió lộng đồng Thanh cuốc gọi bầy
Hỏi rằng chàng có say chân bước
Có hẹn với nàng tay trong tay?
uyenuyen
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.02.2014 00:37:33 bởi thuykhuc >
Xuân chờ!
Xuân đã về rồi trên bến sông Sóng vỗ mênh mông ghẹo nắng hồng Con nước đong đầy lên màu nhớ Gió đượm hương yêu trải cánh đồng. Thụy Khúc xuân về bao ước mong Ươm hương cho má thắm môi hồng Dệt mộng tơ lòng trao hẹn ước Đắm nguyệt bồng lai cháy giọt nồng. uyenuyen
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.02.2014 00:07:58 bởi thuykhuc >
Xuân tình!
Xuân về hoa nắng gợi tình say! Nỗi nhớ đong đưa suốt cả ngày
Má hồng chợt ửng, môi cười khát Mắt biếc mơ màng, dải áo bay. Nắng vờn dáng lụa đến lạ thay! Tắm đẫm nương long sắc hồng gầy Soi lạch đào nguyên, hong màu nắng Đôi bờ hương cỏ, thoảng thơm bay. uyenuyen
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.02.2014 09:27:20 bởi thuykhuc >
Trái tim!
Thổn thức nó ngồi giữa bóng đêm Nôn nao nó bảo: khát môi mềm Chao ôi! nó nhớ làm sao ấy Nó thấy cồn cào chẳng dịu êm. Nó cứ thì thầm nói với em: Rằng nó nhớ anh! nó khát thèm Anh ơi! nó muốn anh vào đấy Nó khóc thầm hoài...mắt lệ hoen. uyenuyen
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.03.2014 10:29:06 bởi thuykhuc >
Đôi bông!
Một cặp nho nhỏ trắng tròn trinh Óng ánh nguyên kim lóng lánh vàng Nhũ hột to tròn nhô ở giữa Bao quanh vài chấm nhỏ xinh xinh Lấp lánh sắc màu nắng thủy tinh E ấp vành tai khóe tóc nàng Tròn tròn hột trắng lung linh chiếu Ánh vàng tô điểm nét nguyên trinh. uyenuyen
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.02.2014 15:35:52 bởi thuykhuc >
Bình hoa! Thân em hình vại bé con con Da bóng láng trơn miệng tròn tròn Lún phún miệng bờ xanh cỏ lá Hoa lòng em thắm đỏ son son. uyenuyen
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.03.2014 14:09:22 bởi thuykhuc >
Em vẫn chờ anh!
Em vẫn chờ anh... dưới trăng côi Đêm qua ngày lại đã lâu rồi Ánh đèn bên ấy anh không thắp Lặng lẽ bên này bóng đêm thôi.
Thời gian vẫn cứ lạnh lùng trôi Nỗi nhớ tim em vẫn đứng ngồi Khát khao da diết trong tâm trí Muốn siết giọt nồng cháy bờ môi.
Một mình lặng lẽ dưới trăng côi Ánh trăng tắm đẵm dáng em ngồi Nhớ anh! trăng đắm mình trong áo Thổn thức trống dồn trên núi đôi. Em vẫn chờ anh... vẫn thế thôi Nhớ mong từng phút đến bồi hồi Đáy lòng rạo rực thêm da diết Trăng khuyết vào hồn giữa đêm trôi. uyenuyen
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.03.2014 21:02:27 bởi thuykhuc >
ĐÊM VẮNG
Sao em thấy thời gian trôi chẳng vội Bởi đêm dài chỉ tiếng gió, Anh ơi! Trăng dần tàn trong nỗi nhớ chơi vơi Nghe trống vắng chạnh lòng anh có biết? Nỗi nhớ anh đêm cứ dài da diết Gió thở dài vào tận đáy tim sâu Đếm trăng rơi từng giọt rớt đêm thâu Em nén lòng nỗi khát bờ môi ấm Để đêm khuya có trôi đi thật chậm Vẫn ấm lòng trong nỗi nhớ đầy hơn. uyenuyen
SÀI GÒN THÁNG MƯỜI
Sài gòn đẹp lắm! trời tháng mười
Mùa về rực rỡ nắng vàng tươi
Dòng sông uốn mình đong mây trắng
Cánh bướm vờn bay lượn sóng đôi.
Có người con gái nét huyền tươi
E ấp vành môi giấu nụ cười
Mắt nâu dịu dàng ươm hương nắng
Duyên dáng tô hồng trên nét môi.
Thụy khúc ru mơ đẹp tháng mười
Chiều vàng nhuộm tím ngõ hồn hoa
Tóc mây đượm đà thơm hương gió
Lối mộng thiên đàng trên núi đôi.
Mắt trong mắt say đắm lòng người
Cung đường tim mở đón nắng mai
Ngọt ngào hơi thở hôn môi ấm
Dệt mộng tình nồng giấc thiên thai.
Nắng ấm mùa thương trải khắp đường
Một trời mây trắng gió đưa hương
Bâng khuâng bóng nắng chiều đứng đợi
Người về trong mắt đẹp tinh khôi.
Tháng mười hong nắng ngọt trên môi
Trái cấm vườn yêu chín ngọt ngào
Khát khao lại cháy trong tâm thức
Rực ánh lửa hồng đắm hồn thơ.
uyenuyen
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.03.2014 20:30:56 bởi thuykhuc >
Nắng Có Hồng Nữa Không Anh? Nắng... có hồng nữa không anh? Nơi bờ sông, mai này mùa giông tới Con đường đất chắc mưa giăng đầy lối Chốn ấy, không anh... lẻ bước em về.
Nắng... có hồng nữa không anh? Nơi cánh đồng, sen khô mùa, cỏ úa Gió có còn không! mùi thơm hương lúa Mái lá chiều mưa, góc quán ta ngồi. Nắng... có hồng nữa không anh? Khi thời gian lạnh lùng không chờ đợi Ngày và đêm sẽ mênh mông vời vợi Ngàn dặm xa thăm thẳm phía chân trời.
Nắng... có hồng nữa không anh? Khi em ngồi chờ mùa về ấm áp Giữ tin yêu đợi giọt nồng khao khát Tắm suối trong ngọt mát tận đáy lòng.
Nắng... có hồng mãi không anh? Khi mai này nẻo đường xa vạn lý Gói hành trang trăng vàng trong tâm trí Còn mãi không anh... thắm giọt nắng hồng. uyenuyen
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.03.2014 17:28:22 bởi thuykhuc >
Ngày anh đi... Anh đi... Cái ngày ấy! không còn xa lắm. Sẽ chẳng có, ánh mắt nhìn đăm đắm. Không tạ từ, cũng chẳng có nắm tay. Không có lời... nói tạm biệt nắng say. Không chia tay chỉ tiễn thầm lặng lẽ. Nhưng em biết, có tiếng gào nấc khẽ Trong con tim và khóe mắt lệ trào. Nén nghẹn ngào giấu cội nhớ vào trong Để chờ mong Không nặng lòng cách trở Và nén hết tâm tình trong hơi thở Nhoẻn miệng cười trong ngày ấy! Anh đi... uyenuyen
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.04.2014 23:16:28 bởi thuykhuc >
Có một điều!
Có một điều... Anh không biết đâu! Trong tim em! Anh là người duy nhất Chỉ anh thôi! nhưng rất nhiều cung bậc Khi cồn cào, có lúc lại dịu êm... Những nỗi nhớ về trong giấc mơ đêm Thật ngọt ngào như nụ hôn nồng ấm Dẫu đêm thâu có trôi đi thật chậm Vẫn ấm lòng khi đơn lạnh cô liêu. Nỗi nhớ anh là cả một trời yêu Điều chắc chắn cho hồn thơ chân chất Như hơi thở đến mỗi ngày rất thật Cho ngọn lửa lòng cháy mãi say mê Dẫu một mai anh khuất nẻo sơn khê Vẫn chỉ anh không ai người thay thế Dù cuộc sống biến chuyển nhiều dâu bể Cũng không bao giờ đổi khác đâu anh. uyenuyen
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.05.2014 08:41:33 bởi thuykhuc >
NHỚ Nhớ anh em lại làm thơ Để giấu hết vào trong ấy Đêm sâu tận cùng sẽ thấy Chỉ ngập một nỗi nhớ thôi Nhớ lắm vị ngọt bờ môi Nhớ nụ cười trong ánh mắt Lắng nghe tiếng lòng se sắt Em giấu thì thầm vào đêm Hương cau man mác dịu êm Ngập tràn một không gian vắng Nỗi nhớ chìm vào sâu lắng Giăng kín ngõ hồn ươm mơ Gửi hết tâm tình vào thơ Trải dài hai đầu nỗi nhớ Để len trong từng hơi thở Cho anh mơ về bên em. uyenuyen
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.04.2014 22:50:37 bởi thuykhuc >
Ngẫu hứng! Tự nhiên cứ nhớ khơi khơi Như ai đốt lửa, rối bời lòng tôi Trái tim chắc lỗi nhịp rồi
Nên khi không cứ bồi hồi nhớ mong Để rồi thắp lửa ngóng trông Đêm về dệt mộng tơ hồng sánh đôi Ước ngược đường nắng tim côi Để trao hơi ấm trên môi cho người Trao ánh mắt trong nụ cười Cho đi để nhận hồng tươi mỗi ngày Một mình lặng lẽ chiều nay Lòng sao nghe cứ quắt quay nhớ người Bao giờ cho đến tháng mười Cho hoa kết nhụy môi cười kết duyên Dịu dàng nắng tỏa ngoài hiên Nao nao đến lạ một miền rất xa Mênh mông trời đất bao la Chiều nay tim hát tình ca một mình Đường về gió cứ vô tình Thổi làm cay mắt, một mình nhớ ai? uyenuyen
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: