Thơ tình Thụy Khúc!
Cô ấy! Cô ấy ngày xưa tuổi trăng tròn! Má hồng, tóc ngắn xỏa ngang vai Mảnh mai dáng lụa trông xinh xắn Nhỏ nhắn dễ thương, thưở học trò. Cô ấy ngày xưa học lớp mười! Nét huyền, áo trắng thật tinh khôi Tan trường nón đội nghiêng che nắng Duyên dáng vành môi hé nụ cười. Cô ấy ngày xưa biết thẹn rồi! Ngập ngừng, e ấp chuyện lứa đôi Lối về ngõ nhỏ ươm hương nắng Bối rối chiều buông nhớ một người. Cô ấy ngày xưa có nhận lời! Với "người" hẹn ước sẽ tròn đôi Nhưng rồi tiễn biệt... người đi mãi Để lại vấn vương mối tình đầu. Cô ấy giờ đây đã có chồng! Kỷ niệm cất gởi chốn hư không Chuyện xưa đã xếp vào quá khứ Thuyền đã sang sông, hết bận lòng. uyenuyen
Giọt buồn không tên Cơn gió chiều nay thật bất ngờ Ngập ngừng đến lạ thoáng ngu ngơ Bơ vơ với nắng chiều đứng đợi Bỡ ngỡ trào dâng mắt bùi ngùi
Mái lá dừa khô góc quán ngồi Thụy Khúc đâu rồi chốn của tôi Đâu dòng sông vắng in màu nắng Mây trắng nhẹ trôi giữa lòng trời
Chốn ấy bờ sông mất thật rồi Chẳng còn đếm ngược bước chân tôi Con đường đất nhỏ thay màu mới Thụy khúc vội đi đến chẳng ngờ Lối ấy dường như đến hạn rồi Chẳng còn mấy nữa cũng xa thôi Mai này chắc lạ con đường vắng Bóng nắng rồi đây có đợi chờ... uyenuyen
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.05.2014 16:44:06 bởi thuykhuc >
Cô dâu! Môi hồng coi bộ ngó xinh ghê Nụ cười tươi tắn chắc khó chê Gò bồng e ấp trinh nguyên thế Dưới làn voan mỏng thấy mà mê.
Tuổi nàng hăm bảy cái xuân xanh Thục nữ xây mơ dệt mộng lành Ươm nắng hoa cài lên mái tóc Má hồng phơn phớt, mắt long lanh Đào vừa độ nở hoa khuê các Hương trinh đượm thắm nét mi thanh Trong veo một lạch duyên thầm kín Trao lễ vu quy của để dành. uyenuyen
ÁO DÀI Dáng lụa thân em vạt áo dài Dịu dàng tà rủ, dáng mảnh mai Đường cong yểu điệu em khoe gió Duyên dáng yêu kiều mướt ngọn mai Uốn lượn ba vòng ôm vóc ngọc Thắt đáy lưng ong, nét trang đài Em đi tha thướt trong màu nắng Phơi nét căng tròn trong mắt ai. uyenuyen
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.05.2014 23:08:42 bởi thuykhuc >
Vùng trời kỷ niệm!
Khi bước chân thả xuống chiều nay Em mới hay mất chốn mình trở lại Con đường vào bỗng thành xa ngái Chợt nghẹn ngào, nghe nuối tiếc mênh mông Mới hôm nào anh còn nhớ hay không? Chiều ấy, chúng mình lần đầu hò hẹn Nắng ngập ngừng trải theo chân em bước Gió tần ngần dẫn lối tóc huyền mơ Quán vắng bên sông, mây nước lững lờ Đôi khóm lục bình bồng bềnh hoa tím nở Anh đặt nụ hôn khắc vào tim nỗi nhớ Ươm nắng ngõ hồn cho trái ngọt đơm hoa... Thụy mới gụi gần sao đã vội chia xa Còn đâu nữa con sóng chiều dìu dặt Hương cỏ bay thành dư âm se sắt Một khoảng trời lạc lõng nắng say Chốn ấy xa rồi, em quay gót chiều nay Nhìn nắng nhẹ rơi, nghe buồn đến lạ Lòng bùi ngùi nhớ chiều xưa quá Mất thật rồi! chốn kỷ niệm ngày qua. uyenuyen May 8
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.06.2014 23:23:05 bởi thuykhuc >
QUA NGÕ HỒN HOA Chiều vàng đượm ánh tà dương Buồn vương lối gió uyên ương giao mùa Nắng cài nan sợi song thưa Bâng khuâng dệt mộng hương thừa ươm mơ Đàn lòng trỗi nhịp cung tơ Khắc vào nỗi nhớ đợi chờ viễn phương Tơ trời từ độ vấn vương Hương duyên níu lại giữa đường trái ngang Mơ khuya bóng nguyệt dịu dàng Dáng gầy nép chốn địa đàng cỏ lay Ngõ hoàng hôn ngập nắng say Vòng tay kết lại mai gầy yêu thương Sơn khê khuất vạn nẻo đường Biển trời cách biệt mộng thường xa xăm Mùa về lặng lẽ tháng năm Chờ ngày trở lại thắm nồng thiên thai. uyenuyen
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.06.2014 21:39:47 bởi thuykhuc >
Yêu và sống! Hãy yêu như đang sống Hãy sống như đang yêu Để hoàng hôn mỗi chiều Tím nồng nàn nỗi nhớ Để ban mai rạng rỡ Ấm áp nắng vàng tươi Để trên môi nụ cười Dịu dàng hương gió mát Để trái tim khao khát Cháy bỏng một tình yêu Để đời đẹp phiêu diêu Hãy yêu như là sống. uyenuyen
thuykhuc
Yêu và sống!
Hãy yêu như đang sống
Hãy sống như đang yêu
Để hoàng hôn mỗi chiều
Tím nồng nàn nỗi nhớ
Để ban mai rạng rỡ
Ấm áp nắng vàng tươi
Để trên môi nụ cười
Dịu dàng hương gió mát
Để trái tim khao khát
Cháy bỏng một tình yêu
Để đời đẹp phiêu diêu
Hãy yêu như là sống.
uyenuyen
Vì yêu nên thèm sống Thèm sống bởi được yêu Dẫu héo hắt trăm chiều Dù liêu xiêu vạn nhớ Chợt một hôm mừng rỡ Như hoa nở rực tươi Chúm chím hé môi cười Vào đời cơn dịu mát Cuộc sống đang chết khát Giữa sa mạc tình yêu Bỗng chốc chợt tiêu diêu Được yêu nên phải sống
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.07.2014 02:54:44 bởi MinhBolsa >
NHỚ ANH Hơn một tuần rồi, không thấy anh! Ngày trôi qua... sao cứ dài đến thế Muốn gặp anh nhưng nào đâu có dễ Có lẽ nào! trời vẫn bão... anh ơi Mấy hôm rồi mưa nắng cứ đầy vơi Mưa ngập trời như khơi nguồn nỗi nhớ Để trống vắng cứ dỗi hờn vô cớ Cứ cồn cào đốt cháy ở trong em Không có anh mắt ướt thẫm màu đen Cả ngõ hồn chìm sâu trong biển nhớ Con sóng dâng cứ chực trào, òa vỡ Nơi đáy lòng thầm nén hạt châu rơi Khi vắng anh cảm giác cứ chơi vơi Nghe tim khát lời chuyện trò ấm áp Ngày không anh chỉ thấy buồn ngơ ngác Nỗi nhớ ngập lòng em biết giấu vào đâu. uyenuyen
Ở nơi ấy! Mùa lại về mưa rớt ngọc trên sông Ở nơi ấy cánh đồng hiu hắt nắng Đảo dừa xanh ngó mây buồn đứng lặng Chiều hoang vu trên sóng lúa dập dờn Có nắng say... em còn ước gì hơn Khi anh đến lấp đầy không gian vắng Mang cho em những buổi chiều sâu lắng Đượm hương đồng ta dạo gót vườn yêu Hạnh phúc ngọt ngào đẹp biết bao nhiêu Xua lạnh giá những đêm dài quạnh quẽ Anh đã đến giữa đời em... lặng lẽ Khe khẽ.. dịu dàng... ấm áp một vòng tay Anh ru mơ cho mộng ước đắm say Chắp cánh bay giữa khung trời mùa hạ Để mỗi sớm mai nắng hồng ươm trên má Cho cả khoảng trời tim lại hát tình ca. uyenuyen
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.07.2014 22:12:11 bởi thuykhuc >
Tim hát Nhớ chiều nao ngược nắng thưa Đã lâu mà cứ ngỡ vừa thoáng qua Nắng say ươm giấc mơ hoa Ngập ngừng lối hẹn vương tà áo thơ Nhớ sao bóng nắng đợi chờ Chiều trên lối mộng bến mơ giọt nồng Ươm hương cho má thêm hồng Gởi vào trong sóng lúa đồng mênh mang Lao xao gió khảy cung đàn Ngõ hồn ươm chín dịu dàng nắng say Ngọt ngào bất tận cung mây Nồng nàn lối cỏ đan mây cuối đường Đắm say giấc mộng nghê thường Chung nhau một khoảng trời thương vườn đào Bến tình sóng lại xôn xao Một trời nắng hẹn khát khao đợi chờ. uyenuyen
Ở nơi ấy 2. Nơi ấy đồng chiều hoa nắng say Sóng cỏ mênh mông, bướm lượn bầy Tơ trời bảng lảng bay theo gió Như níu gót trần theo lối mây Chốn đảo ngập đầy gió du ca Trong veo trời đất khúc giao hòa Bâng khuâng nắng tà qua chân bước Ngược hết đường chiều ta với ta Lần đầu dạo gót chốn đào nguyên Cùng ngắm mây trôi lướt mạn thuyền Vòng tay anh siết hương trời lạ Để vạt nắng tròn phủ dáng tiên Gió trời dìu dặt góc chiều loang Nâng niu tà áo ghẹo nắng vàng Quấn quýt môi cười chen môi ấm Ủ chín giọt nồng cả không gian Lối nhỏ ngập tràn hoa cỏ may Vương vấn chân em chốn đảo này Ngõ hồn một lối ta chung bước Ghi dấu khoảng trời hoa nắng say. uyenuyen
Em & trăng Em đứng một mình với bóng đêm Ngắm ánh trăng rơi nhuộm bên thềm Nghe trong sâu thẳm hồn xao động Như chút nồng nàn thật dịu êm Dưới làn lụa mỏng tắm trăng mơ Huyền ảo dáng mai trắng bụi mờ Đôi cánh tay trần ôm bóng chiếc Chạnh lòng nghe gió thoảng bơ vơ Một mình thơ thẩn hứng trăng rơi Nao nao nỗi nhớ ở bên trời Nhớ ánh mắt cười, vòng tay siết Mà lòng khắc khoải đến chơi vơi Đêm chỉ một mình em ở đây Ngắm trời khuya lạnh dưới vòm cây Lấy trăng em lấp đầy trống vắng Để mặc gió trời thổi mắt cay. uyenuyen
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.07.2014 12:49:46 bởi thuykhuc >
MÙA THU CỦA EM
Một buổi chiều thu mây trắng bay Anh đến mang theo sợi nắng gầy Nhạt ánh sắc vàng rơi trên lá Gió chiều dìu dịu trải hương ca Anh đến cho lòng mộng ước xa Đan áo uyên ương bóng chiều tà Ước ao bỏng cháy trên môi ấm Thắp ngọn lửa lòng sưởi bóng đêm Anh đến cho mùa em dịu êm Hương yêu chải mượt suối tóc mềm Hoa thơm mỗi tối cho em gối Lối mộng em về trong cõi mơ Anh đến cho em khoảng trời thơ Dệt những ước mơ khát đợi chờ Ươm hương ngõ lòng ru với gió Mơ lối hẹn hò ta sóng đôi Anh đến ru hồng nắng tim côi Đánh thức mầm yêu lại đâm chồi Khát khao lại cháy trong tâm thức Náo nức mùa về trên núi đôi. uyenuyen
TRỐNG VẮNG
Trời trở gió, đêm về khuya se lạnh Bên hiên trời mỏng mảnh ánh trăng thu Nỗi nhớ anh chập chờn trên gối ngủ
Nghe chạnh lòng thao thức giữa canh thâu Em giấu anh vào trong tận đáy sâu Sao trống vắng cứ cồn cào đốt cháy Nó bóp nghẹt tim em như ngừng chảy Đêm trở mình thổn thức đến chơi vơi Nén nghẹn ngào, nén ngược giọt châu rơi Cho nỗi nhớ lắng sâu trong hơi thở Sao khát khao cứ chực trào òa vỡ Trong tận cùng của trống vắng đêm côi Níu trăng tà ru khắc khoải trên môi Em vỗ về giấc mộng lành in gối Mà đêm vẫn chẳng buồn trôi đi vội Nỗi nhớ lòng thật dữ dội trong em. uyenuyen
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.09.2014 23:41:16 bởi thuykhuc >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: