Tùy bút - Liên Hoa
Liên Hoa 29.03.2013 10:12:29 (permalink)
TÌM LẠI NGÀY XƯA
 
Lâu lắm rồi mới trở lại ngày xưa.. Một mình với chiếc lap, một góc quán quen, một ly cafe-kem và một chiều mưa ngắm người xe hối hả qua lại. Đã bao lâu rồi, ta quên mất dành cho mình một khoảng lặng để suy tư? Bao lâu rồi, ta hối hả lao vào cuộc sống với những hạnh phúc, đau khổ và lo âu đời thường mà quên mất hướng đi ta đã chọn?

Đã có lúc, ta cảm thấy bản thân mình dường như ngã gục, dường như không còn 1 chút sức lực nào để đứng lên và bước tiếp. Đã có lúc, ta muốn buông xuôi bản thân phó mặc cho khổ đau cào xé tâm can – như những ngày xa xưa đó.. Mạnh mẽ để làm gì? Cố dùng lý trí để suy xét đúng sai phải trái và điều khiển chính trái tim mình để làm gì?? Để làm gì khi đến cuối con đường ta vẫn chỉ nhận được khổ đau và sự chà đạp không thương tiếc.. Hạnh phúc là thứ quá xa xỉ, hay chỉ đơn giản vì nó không phải dành cho ta, và bản thân ta sinh ra đã được định trước không bao giờ có được nó?

Nhưng..

Hạnh phúc là gì?

Hạnh phúc là khi ta cảm thấy bình yên!

Bình yên từ đâu đến?

Vâng, bình yên đến từ chính tâm ta.

Vậy khi nào tâm ta cảm thấy bình yên nhất?

Là khi cảm nhận được sự diệu kỳ của một làn gió, một áng mây. Là khi nhìn thấy một chú chim non lạc mẹ tìm được về tổ ấm. Là khi nhìn những người bên cạnh ta luôn bình an và nở một nụ cười hạnh phúc, mãn nguyện..

Vậy thì ta đã bao giờ cảm thấy hạnh phúc hay chưa?

.. Đã có.. và rất nhiều!..


Người ta thường nói cuộc sống luôn tồn tại hai mặt: mặt tốt và mặt xấu, và sống là phải biết chấp nhận điều đó. Nhưng chính bản thân ta lại không nghĩ thế. Cuộc sống vốn chỉ có có một mặt, chính là cái mặt tốt mà ít ai chịu nhìn vào nó để sống, để đối xử với người khác đúng với bản chất của tâm hồn mình. Ta vẫn cho rằng, cái mặt xấu kia chỉ là lớp bụi bên ngoài, như những vết bùn nhơ trong ao bám đầy trên cánh sen, chỉ cần dùng nước rửa sạch là có thể nhìn thấy được một màu trắng không tì vết với hương thơm dịu dàng, tinh khiết..

Sự thật vĩnh hằng mà sau hai mươi mấy năm, trải qua bao sóng gió, bao lần gục ngã và đứng lên, bản thân ta vẫn gìn giữ nó – không thể vì thêm một chút thử thách mà bị đánh bại, mà bị lung lay! Có trải qua đau thương tận cùng mới thấu được lòng người, mới cảm nhận được cảm giác tuyệt vọng của những ai rơi vào tình cảnh ấy, để hiểu hơn, cảm thông hơn. Đó chẳng phải là mục đích sống, là những bài học mà vì nó ta mới tồn tại trên cõi đời này còn gì?

Hoa sen sống giữa bùn nhưng không nhiễm mùi bùn. Hoa sen sống giữa đời nhưng không vướng bụi đời. Hoa sen sống giữa tình nhưng không lụy vì tình. Hãy giữ cho cánh sen màu trắng tinh khiết như khi mới nở, dù có qua bao nhiêu sóng gió của cuộc đời!

Đừng cố gắng. Đừng gượng ép bản thân. Hãy thả lòng mình để yêu thương, để tha thứ và bao dung, để cảm nhận và thấu hiểu. Bình yên là nó.

Ta sẽ trở về..
 


#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9