CHIỀU ẤY - ĐÀO KHÁNH HƯƠNG
KHÔNG ĐỀ Dịu dàng nắng trải, ngây thơ gió Tà áo em vương chút cỏ hồng Làm sao giữ được em bằng cỏ Tê tái lòng ta em biết không./.
CHIỀU ẤY ĐÀO KHÁNH HƯƠNG Ôi có những chiều buồn lặng lẽ thời gian ngừng chảy, mây ngừng trôi bâng khuâng ta thấy lòng quạnh quẽ như một dòng sông vắng bóng người Hoàng hôn phủ tím bến bờ xa thấp thoáng trong sương những nếp nhà chiều lại dâng buồn trong khóe mắt trầm trầm theo những tháng ngày qua Chao ôi ai đó là thi sĩ có đến cùng ta khoảnh khắc này chiều ấy như trăm chiều lặng lẽ thoáng qua như một bóng chim bay....
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: