ĐIỂM DANH ĐỒNG ĐỘI - PHẠM SĨ SÁU
ĐIỂM DANH ĐỒNG ĐỘI PHẠM SĨ SÁU Hãy sắp hàng vào cho tao điểm danh Những thằng lính ở miền xa rất trẻ Hãy sắp hàng vào để nghe tao kể. Chuyện đánh nhau và chuyện...yêu nhau A! Có thằng nào còn mang băng trắng trên đầu Tiến một bước, nếu thấy còn chỗ trống Đừng băn khoăn nếu có thằng hy sinh và thằng...chạy trốn Còn lại tụi mình thì vẫn cứ thương nhau Hãy vì nhau mà đừng để lòng sầu Bởi cái chết chẳng thể nào tự đến. Đêm vượt Mê-kông có thằng nào ngờ tới bến Nhưng vẫn qua rồi lại...vẫn qua Thằng Vinh, thằng Hùng, thằng Dũng đi xa Cho những Thắng, những Thân vào đội ngũ Khi ở Sài Gòn bọn đỏ đen bày trò ăn thua đủ thì tụi mình nhịn khát hành quân Có thằng mới từ thành phố lên khóc vì rộp bàn chân Lâu cũng quen và tự chê mình yếu đuối Giặc bao vây mỗi thằng được dành dăm quả cối Vài trái B.40 và hàng ngàn đạn AK Bình yên thì xa và chiến tranh thì gần trong ngón tay cò súng Vì chẳng thể bỏ nhau nên tụi mình mưu dũng Hết khói đạn rồi điểm mặt vẫn đủ tên Có thể có thằng cho đó là điều hên Mà số phận chẳng thằng nào biết được Cha mẹ nhớ thương con, người yêu nhớ người yêu - phía trước Còn tụi mình nhớ nhất số quân Mất hay còn chỉ là một dấu chân Trên bãi cát băng từ của cô nhân viện điện toán Tụi mình sống với nhau có phút nào thấy chán Những gương mặt phong trần mà rất đỗi dễ thương Lính 76, lính 78, lính 80 rồi cũng bình thường Cũng là lính với trái tim tràn nỗi nhớ Hãy để chỗ sâu lắng trong tim trong những thằng xanh cỏ Tụi mình còn mắc nợ đời, mắc nợ với nhau Hành quân điểm danh không có trực ban báo cáo Không có Có, không có Vắng, chỉ có tiếng cười Rồi tụi mình ôm nhau cho rõ mặt bạn đời Dẫu có đứa chưa từng ôm một người con gái Chưa từng nêu nên nói chuyện tình yêu: nói đại Thằng nào không tin cứ về thành phố kiểm tra Bị phát hiện bèn mở miệng cười khà: - Tao không biết thì rồi tao sẽ biết Và mầy hy sinh không còn thời gian để biết Ai sẽ tiếc thương mầy ngoài đồng đội, mẹ cha Điểm danh xong hãy uống ít đế và ca Những bài lý mênh mông mùa nước lớn Xuống câu xề trầm hơn tiếng nấc Và khua bình-tông khi hát nhạc trẻ, nhạc già Hát múa cho đã đi rồi vào uống trà Để chống ngủ vì đêm còn phải gác Tụi mình sinh ra vào thời trận mạc Nên núi rừng bè bạn có sao đâu Nên sương gió tụi mình dãi dầu Mặc áo lính phải sống cho ra là lính Ni-mít, tháng 3-1981
BÀI HÀNH TRÁNG SĨ MỚI Tặng đồng đội ở Campuchia Tráng sĩ không bơi qua sông Tráng sĩ đi bằng đường không Tráng sĩ đi bằng xe khách Tráng sĩ lên đường lòng hề mênh mông, mênh mông Trận tiền chừ là nơi súng nổ Cung kiếm chừ là khẩu AK Chung rượu chừ tráng sĩ hề không say Lòng say con mắt ai Tráng sĩ lên đường hành trang trên lưng Nặng gánh giang sơn lòng cứ bâng khuâng Tráng sĩ chừ hề áo xanh nón cối Ống tên không còn, cái bình tông lủng lẳng thắt lưng Sông Dịch nào rộng bằng Mêkông Sông Mêkông nào bằng sóng ở trong lòng Tráng sĩ chừ lên rừng biên giới Lá thư nhà thành nỗi nhớ mong. Lưng ngựa dặm trường đường xe xóc Phong cảnh hồ mờ sau bánh xe Gói thuốc rê đựng trong túi cóc Quanh ấm trà, chuyện thiên hạ cùng nghe Tráng sĩ chừ học tiếng Khơ-me Lắp bắp dăm câu: Ôrơ-cun - Tha-mếch (1) Biên cương hề Phnôm Mê-lai, Đăng-rếch... Dép vẹt hết rồi, hề ta cứ đi Tống biệt nào ai có muốn đâu Năm cánh sao tráng sĩ đội trên đầu Ảnh màu ai mang trong lồng ngực Nghìn kilomét mà như ở bên nhau Tráng sĩ lội sông, tráng sĩ làm cầu Tráng sĩ gặt lúa đồng bằng, mót củi rừng sâu Tráng sĩ đi là đi tình nguyện Chứ có ai ép, ai gò tráng sĩ đi đâu (1) Có nghĩa là Cảm ơn. Cái gì?
ANH HÃY LÀ ÂM NHẠC Khi em trở thành con thuyền phiêu du trên biển Giữa sóng đùa - xô đẩy ít cưu mang Anh hãy là khúc nhạc miền quê vời vợi Gọi em về như một kẻ hành hương Khi em trở thành bức tường khô trắng Sau những giấc mơ, những hi vọng đã tàn Anh hãy là bản vĩ cầm da diết Dội vào tường và tường cũng âm vang Khi em thấy mình như mùa lá úa Giữa nắng mưa gió bụi bão bùng Anh hãy là ngàn giọt đàn thắm thiết Đánh thức em những mùa lá từng xanh Nếu mai kia em là bờ lau sậy Trắng góc trời cùng mây nước lặng im Anh hãy là gió trăm năm còn hát Để em biết mình còn có một trái tim. Tôn Nữ Thu Thủy - 1989
CHIẾC NÓN HUẾ ... Một hôm Me đi Huế mãi mãi mới trở về Tôi dỗi hờn: "lâu thế..." Me vội dỗ: "Con Me Chóng ngoan đi lại đây "Me đền cho cái này "Buộc quai rồi đội thử "Xem có thích không này?" Sung sướng cầm chiếc nón Đội nghiêng nghiêng lên đầu Thướt tha hơi làm dáng Thèn thẹn...em bước mau... Me cười: "Ồ con Me "Dí dỏm học làm sang "Chỉ thiếu chiếc kiềng vàng "Con thành cô gái Huế" ...Nhìn chiếc nón "Bài Thơ" Ngậm ngùi nhớ chuyện xưa Me ơi con ước mãi Sống lại những ngày thơ Huế - 1937 Nguyễn Thị Thiếu Anh
HẸN NGÀY GẶP LẠI Tiễn Nghĩa Sơn, ngày "tạm biệt" Thương em năm tháng dài vất vả, Vội vàng anh nỡ trốn đi đâu? Tưởng cho em bớt ngày đau khổ, Đâu biết rằng em thêm khổ đau? Vần thơ bạn tặng cầm chưa đọc, Trang báo còn đang xem dở dang. Chuối, cam, lê, táo, nằm lăn lóc, Ngơ ngác nhìn: chung phận bẽ bàng! Từ nay thui thủi bên vườn vắng, Cơm lành, canh ngọt bón ai ăn? Tối nay đài báo đêm nay lạnh Ai đắp dùm em hộ chiếc chăn? Những hôm thời tiết trời thay đổi, Nhức mỏi ai xoay trở hộ mình? Những đêm trằn trọc buồn tê tái, Ai cho anh uống thuốc an thần? Sau thời xum họp đến chia phôi, Ai được bên nhau sống trọn đời. Biết ngày gặp lại không xa nữa, Mà vẫn đau thương vẫn ngậm ngùi! Phù hộ Thiếu Anh bớt nhớ buồn, Hoàn thành nốt tác phẩm văn chương. Để khi gặp lại nơi tiên cảnh, Có quà tâm huyết tặng người thương! Thôi anh vui vẻ chờ em nhé! Ta sẽ cùng đi một nẻo đường! Hà Nội đêm 12.11.1993 (Anh ra đi hôm 6.11.1993)
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: