TRANG THƠ AnhAnh
Thay đổi trang: 123 > | Trang 1 của 3 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 43 bài trong đề mục
AnhAnh237 23.04.2013 18:38:35 (permalink)
0
[Helpful answer received] / [List Solutions Only]
  TA NẮM TAY NHAU ĐI HẾT CUỘC ĐỜI
 
 
   Nhớ ngày ấy … khó đưa tay anh nắm
   Người nhìn … ôi ! E ngại làm sao
   Phố đông lắm và đèn trời tỏa sáng
   Lạc nhau đâu mà phải nắm tay nào !

   Giờ không khó em đưa tay anh nắm
   Người ta nhìn một chút cũng không sao !
   Phố vẫn đông và đèn trời vẫn sáng
   Sợ lạc rồi ta sẽ khó tìm nhau

   Rồi ngày tháng chất chồng lên ngày tháng
   Đèn trời cao vẫn tỏa sáng phố đông
   Em với anh từng chiều bay trên phố
   Tay đan tay gom kỷ niệm vợ chồng

   Xây cuộc sống em cùng anh chung bước
   Dựng tình yêu tay ta nắm chặt tay
   Dẫu bình yên hay đương đầu giông bão
   Dẫu hoa hồng hay trở ngại chông gai

   Dẫu hôm qua bắt đầu từ xe đạp
   Từ buổi hẹn hò gốc muỗm, gốc đa
   Lễ, tết, cuối tuần hay ngày sinh nhật
   Cũng không quà, không có cả bánh, hoa

   Dẫu hôm nay bắt đầu từ vách lá
   Từ những bữa cơm ít cá thiếu rau,
   Hết giờ tầm còn làm thêm vất vả,
   Từ những nhọc nhằn, thiếu thốn, ốm đau …

   Hay ngày mai vượt chặng đường gian khó
   Xênh xang nhà hàng, xe đẹp, lầu cao
   Ngập hoa, quà, bánh những ngày kỷ niệm
   Bữa cơm nhà giàu dư dả cá rau

   Thế này, thế kia hay thế nào đi nữa
   Vâng, dẫu thế nào  … Anh vẫn nắm tay em
   Ban ngày, anh nắm : Ta xây cuộc sống
   Ban đêm, anh nắm : Ru giấc êm đềm
   
   Ta tìm nhau giữa tỉ người hiện hữu
   Tay nắm rồi nhớ nhé chớ buông lơi
   Hôm qua, hôm nay rồi những ngày mai
   Ta nắm tay nhau đi hết cuộc đời …
    Em nhé !
 
     AnhAnh 03-2013
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.10.2013 17:07:51 bởi AnhAnh237 >
#1
    AnhAnh237 23.04.2013 20:39:20 (permalink)
    0
       CHUYỆN TÌNH CÁT MÂY
     
        Lãng đãng mây bay bay
        Mênh mông bãi cát dài
        Chân trời tưởng gặp gỡ
        Nhưng mà mây vẫn bay
        Cát buồn nhìn ngây dại
        Không với được trời cao
        Mây bay đi đâu thế ?
        Cát đợi biết không nào !
        
        Cũng có lúc mây dừng
        Muốn quên chuyện lãng du
        Muốn dang che cát nóng
        Kết chuyện tình thiên thu
        Nhưng rồi mây lại đi
        Mây lại đi bởi vì …
        Bởi vì mây yêu gió
        Cát lại buồn tình si
        Rồi có lúc giận nhau
        Quay về bãi cát dài
        Mây khóc hờn vần vũ
        Nước mắt cứ tuôn hoài
        Cát tha thiết dỗ dành
        Lau hết dòng nước mắt
        Mây trở lại xanh ngắt
        Múa dưới vòm thiên thanh
        Làn gió mát vờn quanh
        Mây quên cát chân thành
        Vội vàng bay cao vút
        Cùng gió lướt đi nhanh
     
        Chuyện tình cát và mây
        Lãng đãng ngàn năm bay
        Thương bãi dài cát nóng
        Mơ mãi chuyện sum vầy.
     
         AnhAnh 03-2013
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.01.2014 20:40:03 bởi AnhAnh237 >
    #2
      AnhAnh237 24.04.2013 15:28:43 (permalink)
      0
         BÀI THƠ TỎ TÌNH ANH VIẾT
       
       
         Bài thơ tình đầu tiên anh viết
         Muốn tặng em để ngỏ lời yêu
         Vắt óc, tim tìm không ra chữ
         Dù thâm tâm muốn nói bao điều
         Nghĩ rất nhiều một góc trời riêng,
         Gặp được em là anh quên hết
         Bứt tóc, vò tai, xin được chết
         Mà bây giờ phải nói làm sao ?
         Tình yêu đến khiến anh lãng mạn
         Nên tập tành muốn thử làm thơ
         Ai bảo yêu ngốc thành thi sĩ
         Riêng anh yêu, bỗng chốc dại khờ
         Anh cố lắm hàng trăm câu chữ
         Sắp xếp rồi lại nhảy lung tung
         Sao chữ nghĩa mà như cóc nhái
         Vần điệu chi chẳng chịu ngồi chung ! …
         Em mang đến mưa xuân gió mát
         Tưới hồn anh nảy lộc, đâm hoa
         Em - sinh khí của muôn vạn vật
         Anh nhìn đâu cũng thấy giao hòa
         Nhưng thể hiện thế nào đây nhỉ ?
         Để em yêu thấu hiểu tình anh !
         Anh muốn nói, bao điều muốn nói …
         Nghĩ tới, lui, sau, trước loanh quanh
        
         Thôi, cho anh mượn lời thi sĩ
         Viết tặng em để ngỏ lời yêu
         Vì bình thường cũng sao khó nói !
         Dù nghĩ suy ngang dọc trăm chiều
         Em nhận nhé vần thơ anh mượn
         Dù chữ, lời chẳng phải của anh
         Nhưng hãy hiểu cho lòng anh nhé
         Lời từ tim anh rất chân thành :
       
         “Nắng vẫn nắng của ngày thường ấy
          Hoa vẫn hoa của cảnh trong vườn
          Khi em đến tình anh choàng thức dậy
          Nắng và hoa như bỗng rực vàng hơn …”
       
          ***
         Em đã thấy em trong đáy mắt
         Sâu trong tim và thẳm trong hồn
         Anh cất giữ, nâng niu, ôm ấp
         Báu vật là em, chẳng gì hơn
         Nên em đọc vần thơ anh mượn
         Dù chữ, lời chẳng phải của anh
         Nhưng em hiểu lòng anh tha thiết
         Muốn nói ra lời nói chân thành
         Em cất giữ vần thơ ngày ấy
         Xem như là tín vật anh trao
         Em trân trọng từng câu, từng chữ
         Vì anh yêu đã thổi hồn vào …
       
           AnhAnh 04-2013
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.01.2014 20:40:58 bởi AnhAnh237 >
      #3
        AnhAnh237 25.04.2013 18:27:59 (permalink)
        0
        LỜI NGUYỆN CẦU TRÊN NÚI BÀ
         
          Nhíu mắt nhìn bình minh chưa tỏ
          Bóng soi nghiêng ngọn cỏ tường nhà
              Trăng in gợn nước xa xa
        Phố phường say ngủ, hàng hoa chưa mời
          Dối mẹ cha khéo lời xin phép
          Khẽ nhẹ tay nhón khép cửa nhà
               Rảo chân dãy phố vượt qua
        Một con đò khách và ba đoạn đường
          Chim ríu rít du dương gọi sáng
          Ánh bình minh vụt thoáng vươn cao
               Em, anh tíu tít gặp nhau
        Vân Sơn hò hẹn hôm nao viếng chùa
          Xe đò khách đã mua hai chỗ
          Hai giờ sau bến đỗ Tây Ninh
              Mang theo xe đạp bên mình
        Đường còn tiếp nối hành trình quãng xa
          Lung linh nắng chói lòa hoa mắt
          Đường quanh co xanh ngắt cây rừng
              Dốc cao để lại sau lưng
        Gió trêu thổi ngược, xem chừng phải thua
          Dõi mắt thấy mây vừa mới vẽ
          Lơ lững thang lối rẽ tiên bồng
              Núi châu quyện với mây rồng
        Nên thơ, kỳ vĩ, say lòng khách du
          Đá xếp đá, thang dù ngàn bậc
          Lối quanh co, uốn khúc, gập ghềnh
              Rừng cây xanh biếc hai bên
        Dịu lòng du khách bước quên lối về
          Vân Sơn đỉnh em mê mãi ngắm
          Bóng rừng cây say đắm soi mình
              Mặt hồ thanh thản lặng thinh
        Lắng nghe lời nguyện, chứng minh lời cầu                            
          Em đâu biết anh vào chánh điện
          Lòng thành tâm khấn chuyện đôi mình
               Đẹp ngày loan phụng hòa minh
        Viếng chùa năm ấy vô tình em quên
          Chuyện ngày trước chưa nên chồng vợ
          Ta gặp nhau trắc trở muôn vàn
              Yêu nhau bảy cái xuân sang
        Bảy đông, tám hạ, tám vàng lá thu
          Thư tình viết dày như tiểu thuyết
          Hẹn hò nhau như chuyện Ngưu Lang
              Nhớ thương tuôn lệ hai hàng
        Trốn cha, dối mẹ, tìm đàng gặp nhau
          Khó như thể mò sao dưới bể
          Chẳng ngăn anh bảo vệ tình yêu
              Dù cha mẹ khó bao nhiêu
        Dù trời ngăn cản, vẫn liều yêu em
          Trước học lễ làm quen cha mẹ
          Sau chuyện cần nhanh nhẹn đỡ đần
              Lâu dần sơ mãi thành thân
        Lòng thành thuyết phục mẹ gần cha thương
          Mình sánh bước trên đường hạnh phúc
          Chuyện ngày qua còn chút bóng mờ
              Chuyện là một sáng tinh mơ
        Chồng em lại rủ : “vợ ơi ! đi chùa”
          Vân Sơn đỉnh, ngày xưa mình đến
          Giờ cho anh lại viếng chùa này
              Em thì chu mỏ nhăn mày
        Du sơn nơi khác, chỗ này đã đi !
          Cười sảng khoái tức thì anh nói
          Nếu không đi anh lỗi với trời
              Cùng đi đáp tạ vợ ơi !
        Non xưa anh nợ một lời cầu xin
          Giờ trời đất cho mình đã toại
          Nên anh đi đấy gọi lòng thành
              Xin gì em hỏi lại anh
        Sao em không biết ?… long lanh mắt tròn … 
          Anh khẽ kể trên non anh nguyện
          Cho đôi mình trọn vẹn bên nhau
              Thiệp hồng in cánh mau mau
        Cho đôi ta được tay trao nhẫn vàng
          Vì  ngày đó muôn vàn gian khó
          Sợ trời cao chẳng ngó chúng mình
              Anh đem gửi gắm tâm linh
        Thành tâm minh chứng chân tình của anh
          Tình yêu ấy cao xanh đã rõ
          Chân tình anh cũng tỏ mẹ cha
              Đôi ta sum họp một nhà
        Ngồi ôn kỷ niệm … hôm qua đi chùa .
         
        AnhAnh 04-2013
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.08.2013 17:46:37 bởi AnhAnh237 >
        #4
          AnhAnh237 02.05.2013 15:19:56 (permalink)
          0
                             DẬY THÌ

               Khuôn trăng phơn phớt, khuôn trăng non
               Sợi mây óng ả, mây vừa tròn …
               Gió ngừng phiêu lãng, ngây ngây dại
               Đan kết trăng mây, tô nét son
           
               Đài các thu ba mĩm khóe, nghiêng …
               Thánh thót ngân vang, vang tiếng quyên
               Thanh tú thủy hồ lay khẽ, đổ …
               Làn thu níu giữ, giữ du thuyền
           
                  AnhAnh  27-02-2013
           
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 25.02.2014 10:14:51 bởi AnhAnh237 >
          #5
            AnhAnh237 02.05.2013 15:42:27 (permalink)
            0
                               MUỘN
             
                 Một ngôi sao vừa băng giữa trời
                 Anh tôi vừa dừng bỏ cuộc chơi
                 Vội vàng không kịp lời từ biệt
                 Dẫu xuân xanh mới nữa cuộc đời
                 Anh đi : cha quặn thắt lòng đau
                 Mẹ buồn lặng tiếng khóc, xanh xao
                 Con thơ tao tác nhìn ngơ ngác
                 Vợ trẻ liêu xiêu chực ngã nhào
                 Các em nấc tiếng nuốt vào trong
                 Đẫm cay mi mắt chảy vào lòng
                 Nhìn nhau dò hỏi hay tự hỏi :
                 Anh đi rồi có thật thế không ?
             
                 Anh đi, tôi ngụp lặn nỗi đau
                 Nhớ anh lời nhờ vả hôm nào
                 “Bé ơi ! …”_ tôi vô tình từ chối
                 Để anh một mình vượt gian lao
                 Bây giờ hình ấy vẫn còn đây
                 Bóng kia đà vời vợi xa bay
                 Còn chăng một chút vầng hư ảo
                 Chút mảnh hồn đã lẩn khuất theo mây
             
                 ***
             
                 Một ngày kia …
                 Bầu trời lại một ngôi sao băng
                 Chị tôi về thế  giới vĩnh hằng
                 Như anh, chị ấy càng đi vội
                 Để nỗi đau buồn tre khóc măng
                 Lạnh lẽo cô phòng, trống nuôi con
                 Ái ân ngày ấy đã không còn
                 Trước sau trên dưới đều trống hoác
                 Lặng lẽ phấn hồng, trơ thỏi son
             
                 Chị sống u sầu trên thế gian
                 Nỗi đau nào cào xé tâm can ! …
                 Ba đào sóng cả không qua nổi
                 Trói đời mình trong nỗi đa mang
                 Trách chị, trách trời hay trách tôi ?
                 Trời ban định mệnh mỗi cuộc đời
                 Trách tôi chia gánh khi quá trễ
                 Hay là trách chị đã nông khơi !
             
                 ***
             
                 Một ngày rất buồn … tôi mất cha
                 Lặng lẽ thinh không, lặng lẽ xa
                 Cha đi không kịp chờ con đến
                 Đau lắm lòng con, cha hỡi cha ! …

                 Mỏi mong cổ thụ mãi sum xuê
                 Cây cao tán rộng giữ hồn quê
                 Cho con được tỏ lòng mong nhớ
                 Được gọi : Cha ơi ! Mỗi khi về
                 Cho con được dìu đỡ chân cha
                 Run run chậm bước bởi tuổi già
                 Cho con được nắm tay thô ráp
                 Lắm vết nhiều vằn thuở bôn ba
                 Cho con được nghe tiếng khen chê
                 Dõng dạc cãi tranh một vấn đề
                 Để cuối cùng được nghe cha mắng :
                 “ Thông minh vầy mà cũng ngu ghê ! …”
                 Cho con cuối tuần được gặp cha,
                 Được ngồi bên sớt chuyện người già
                 Được nghe cẳn nhẳn khi cha bực
                 Được góp lời, vuốt tóc, dỗ dành cha
                 Cho con được mua chiếc bánh ngon,
                 Được thay tấm áo cũ vai sờn
                 Được mua đôi dép, thay đôi kính
                 Được thế này, kia … “Hãy cho con …”
             
                 Con không còn được gọi : “cha ơi !”
                 Bước chân run rẩy đã trùng khơi
                 Bàn tay thô ráp thôi gần gũi
                 Lời  mắng la cũng đã xa vời
                 Con vẫn về thăm mỗi cuối tuần
                 Cha chỉ nhìn con chứ không mừng
                 Cẳn nhẳn chuyện già cha thôi bực
                 Không cần ai vuốt tóc, xoa lưng
                 Những tấm áo sờn không cần thay
                 Nón len, đôi kính, dép hay giày
                 Mọi thứ trên đời không cần nữa
                 Cha giũ bụi đời trả trần ai
             
                 ***
                 Rõ biết cuộc đời tạo hóa sinh
                 Sanh ly tử biệt chuyện thường tình
                 Đã kiếp nhân sinh ai cũng thế
                 Dẫu giàu, nghèo, hay, dở, nhục, vinh
                 Nhưng, người đi phận đã định yên
                 Người còn ở lại mãi chưa quên
                 Mỗi khi tiễn biệt lòng đau cắt
                 Day dứt bao điều … nỗi niềm riêng
                 Trách mình sai sót lúc hầu cha
                 Cơm bưng nước rót đã lơ là
                 Lời nói dịu dàng không cố giữ
                 Cho vui lòng người trước lúc đi xa
                 Phải chi biết trước anh sẽ đi
                 Tôi cho anh hết chẳng giữ gì
                 Để anh vui vẻ ngay lúc ấy
                 Để tôi bây giờ khỏi tiếc chi
                 Và ước rằng chị hãy còn đây
                 Dẫu sức mòn chút gió thoảng mây
                 Tôi đôi vai gánh riêng mình cố
                 Cũng chia cùng chị chẳng van nài
             
                 Có thể nào quay lại thời gian
                 Cho tôi một khoảnh khắc ăn năn
                 Cho tôi xẻ chia và gánh vác
                 Cho tôi đời này có chị, có anh …
             
                      AnhAnh 03-2013
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.01.2014 20:42:31 bởi AnhAnh237 >
            #6
              AnhAnh237 02.05.2013 16:26:16 (permalink)
              0
                           VỀ TỔ
               
                    Hoàng hôn rơi xuống mặt hồ xanh
                    Ráng chiều còn sót chút trên cành
                    Le lói lập lòe soi bóng nước
                    Gió nhận chìm đốm lửa trong tranh
               
                    Núi cao vẽ nét nhấp nhô xa
                    Lờ lững mây bay tợ khói nhà
                    Mây núi bên nhau vờn quấn quít
                    Giang hà thấp thoáng bóng tiên nga
               
                    Xa bóng chim bay giữa nền trời
                    Từng đàn liền cánh chẳng xa rời
                    Hoàng hôn rơi xuống chim về núi
                    Gợi chút tâm tư rối rối bời
               
                    Chim kia lẻ bạn cố xoải theo
                    Đàn bay khuất bóng núi, heo heo
                    Gió rên, đau đáu vờn xuôi ngược
                    Bỗng chốc giữa trời vắng teo teo …
               
                          AnhAnh 04-2013
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 26.09.2013 14:34:49 bởi AnhAnh237 >
              #7
                AnhAnh237 08.05.2013 17:52:18 (permalink)
                0
                                                              MỘT MÌNH
                                                            
                                                Ba tháng nữa con gái tròn hai tuổi
                                                Vừa bi bô tập nói chẳng tròn câu
                                                Thằng con trai hai tháng tuổi chưa lâu
                                                Con chị bú bình, thằng em bú mẹ
                                                Sáng thằng em ngủ, con chị đi nhà trẻ
                                                Chìm giữa dòng người em tất tả lội về
                                                Vừa đủ giờ thằng bé khóc à ê
                                                Tay với với thành nôi gọi mẹ
                                                Đây bầu sữa con no nê đi nhé
                                                Dù mẹ xót lòng chưa kịp bữa sáng cháo hay xôi
                                                Rồi ngoan nào, trong lòng mẹ con ngồi
                                                Theo dong ruổi cùng mẹ ra buổi chợ
                                                Đừng trách mẹ sao chân đi bước vội
                                                Làm xóc con đang giấc ngủ yên lành
                                                Bữa trưa về nào cơm, cháo, cá, canh …
                                                Nào quần áo của con cần giặt giũ
                                                Rồi tắm táp, rồi bữa ăn, giấc ngủ …
                                                Chốc mà thôi rồi lại thấy chiều buông
                                                Xe cộ dọc ngang xé nát phố phường
                                                Mẹ phải kịp đón chị con kẻo trễ
                                                Chiều nghiêng bóng xế
                                                Chăm các con tấm áo, bữa ăn
                                                Và giấc ngủ yên lành
                                                Riêng phần mẹ, nữa đêm về sáng …
                                                . . .
                                                Và như thế từng ngày từng tháng …
                                                Con thêm tuổi
                                                Mẹ thêm lo
                                                Thân cò
                                                Lặn lội
                                                Mưa hay nắng vẫn đủ đầy bốn buổi
                                                Đón thằng em, đưa con chị đến trường
                                                Xe cộ vẫn dọc ngang xé nát phố phường
                                                Và mẹ vẫn phải kịp đón các con kẻo trễ
                                                Chiều nghiêng bóng xế
                                                Bóng mẹ trải dài
                                                Một mình lẻ bạn …
                                                Bao toan tính dọc ngang
                                                Mẹ tự mình nghĩ suy - quyết định
                                                           Có việc dễ dàng toan tính
                                                           Lắm khi gặp chuyện phân vân
                                                Trằn trọc ... bâng khuâng ...
                                                Dở, hay, sau, trước ...
                                                   Chuyện ăn, chuyện học, chuyện kiếm tiền …
                                                Và suy nghĩ đầu tiên
                                                Bù đắp một nữa tình thương
                                                Sao cho các con hạnh phúc
                                                . . .
                                                Khi các con trong lớp học
                                                Là lúc mẹ bươn bả ngược xuôi
                                                Giữa dòng đời
                                                Tấp nập
                                                Kết quả giỏi giang trong học tập
                                                Của các con
                                                Cho mẹ niềm vui và hạnh phúc
                                                Nhưng …
                                                Vẫn có đêm khuya – những lúc
                                                Nước mắt vắn dài – mẹ giấu con thơ
                                                Nặng gánh một đời
                                                Tủi thân lẻ bạn
                                                Thế thôi … rồi mai rạng sáng
                                                Mẹ lại đứng lên ngẩng mặt bước đi
                                                Vì
                                                Các con yêu của mẹ .
                 
                                                           AnhAnh 04-2013
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.08.2013 18:05:25 bởi AnhAnh237 >
                #8
                  AnhAnh237 08.05.2013 18:25:20 (permalink)
                  0
                                          ƯỚC MƠ
                                    

                                   Hết giờ nơi công sở
                                   Mẹ vội vàng đến đón búp bê
                                   Hân hoan vui chơi, líu lo con kể :
                                   Hôm nay vào lớp học
                                   Con làm chú thợ xây
                                   Với đôi tay
                                   Và những khối màu
                                   Con xây năm bảy tầng cao
                                   Ôi ! Vui sao
                                   Mẹ ơi !
                                   Con xây trường học
                                   Xây nhà mình có cầu thang con ốc
                                   Có sân vườn của mẹ, của ba
                                   Chung quanh là thành phố chúng ta
                                   Có hồ bơi, sân chơi, vườn trẻ
                                   Và còn nữa, con không quên đâu nhé
                                   Xây công viên chiều thứ bảy đi chơi
                                   Ngước mắt tròn con hỏi mẹ ngây thơ
                                   Thế nhà thật xây bằng gì hở mẹ ?
                                   Nụ cười rạng rỡ, mẹ kể con nghe :
                                   Này nhé :
                                   Nào gạch, cát, xi măng, sắt, thép
                                   Và đôi tay người thợ tuyệt vời
                                   Công viên, nhà trẻ, sân chơi …
                                   Năm bảy tầng cao sẽ ngời lên trong nắng
                                   Niềm vui trong ánh mắt
                                   Con nói rằng : mẹ là "thợ xi măng"
                                   Mai khôn lớn con sẽ dựng nhà tầng

                                   Tự hào có một phần công sức mẹ.
                   
                                         AnhAnh 02-1995
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.01.2014 20:43:11 bởi AnhAnh237 >
                  #9
                    AnhAnh237 22.05.2013 12:58:14 (permalink)
                    0
                                        NGÕ HẸP NHÂN GIAN
                     
                     
                              Một thoáng qua đi một chút hương
                              Tình đà rơi mất nghĩa tơ vương
                              Ái ân ân ái tình nhân thế
                              Ngày tháng trôi qua vẫn mơ thường
                     
                              Trăng rơi hồ cạn trăng đã trôi
                              Nghĩa vương chi nữa một đời thôi !
                              Buông tay quên nhé tình thế thái,
                              Dừng chút trần ai lại đi rồi !
                     
                              Thân là của tạm gửi nhân gian
                              Đến buổi hoan ly chớ buộc ràng
                              Hết duyên hãy để lòng thanh thản
                              Nhẹ gót phiêu bồng ta bước sang
                     
                              Nhân gian này rộng lớn bao nhiêu ?
                              Bao con đường, bao ngõ tình yêu ?
                              Bao nhiêu kẻ nguyện lòng lao tới ?
                              Để phút ra về lại liêu xiêu ?
                     
                                     AnhAnh 04-2013
                     
                     
                     
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.01.2014 20:43:54 bởi AnhAnh237 >
                    #10
                      AnhAnh237 14.06.2013 21:04:04 (permalink)
                      0
                                  MẸ GỌI

                      Hôm qua nôn nã đón người thân
                      Thật … đã rất lâu chẳng được gần
                      Đại dương trùng lớp quan hà cách
                      Mấy Đông, Thu, Hạ, đã mấy Xuân ?
                       
                      Máu chảy chung dòng mẹ sinh ra
                      Phải chăng tiếng mẹ gọi về nhà ?
                      Phải chăng tiếng mẹ còn vọng lại ?
                      Hãy về thôi hỡi các con ta !
                       
                      Lũ con thơ bé ấy ngày xưa …
                      Dầu dãi cuộc đời lắm nắng mưa
                      Giờ đã là ông bà nội, ngoại …
                      Mắt đục, da mồi, tóc trắng thưa …
                       
                      Gặp nhau hoan hỉ rạng sắc mừng
                      Đếm đủ mười hoa của mẹ từng …
                      Giờ thêm dâu, rể, thêm đàn cháu
                      Râm ran, rộn rã chuyện tưng bừng
                       
                      Này chút quà … công sức đường xa
                      Tặng anh, em, con, cháu … mấy nhà
                      Này chút tình … của người xa xứ
                      Chia ra … ai cũng có gọi là …
                       
                      Bữa cơm đoàn tụ thắm tình thương
                      Canh rau, cà muối chất quê hương
                      Xa cách bao năm sao vẫn nhớ !
                      Miếng vào ngon lắm chớ đâu thường !
                       
                      Hôm nay phở, bún, bánh xèo ngon
                      Ngày mai riêu cá, cuốn, chiên giòn …
                      Mốt, kia, nhiều bữa … bao nhiêu món
                      Thết đãi anh em … lịch vòng tròn
                       
                      Cây trái quê nhà chị mời em
                      Từ từ thưởng thức thử mà xem :
                      Sầu riêng, măng cụt, na, xoài, ổi …
                      Ăn xong vẫn còn thấy thòm thèm
                       
                      Sáng lại, chiều qua, ghé thăm nhau
                      Thăm cha, thăm mẹ … trước hoặc sau
                      Thăm bố, thăm con, thăm dòng tộc …
                      Nén nhang tưởng nhớ ngấn mi trào
                       
                      Nhà nhỏ đông người, đứng chen chân
                      Lối đi nhỏ hẹp bá vai gần
                      Bên nhau dăm ghế ngồi không đủ
                      Bậc thang xếp lớp nghĩa tình thân
                       
                      Máy ảnh trong tay nháy liên hồi
                      Tốp năm, tốp bảy, tốp cặp đôi
                      Tốp ông, bà, cháu, con, chồng vợ …
                      Thiết kế album mấy cuốn rồi ?
                       
                      Chuyện vãn một ngày, thêm một ngày …
                      Một ngày thêm nữa, lại ngày mai …
                      Xưa duyên mấy kiếp, giờ trân trọng
                      Từng phút từng giây được sum vầy
                       
                      Rượu, trà đối ẩm dẫu vui mừng
                      Bóng ngày chia biệt ở sau lưng
                      Ngoảnh lại trông ra đừng mong thấy
                      Thời gian ơi ! có thể tạm dừng ?
                       
                      Con quay về mẹ - thoáng quê hương
                      Nghĩa tình - tình nghĩa vốn tơ vương
                      Cắt rốn chôn nhau chung dòng máu
                      Thể nào quên được dẫu ly hương  ??
                       
                          AnhAnh 06-2013
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.01.2014 20:44:32 bởi AnhAnh237 >
                      #11
                        AnhAnh237 08.08.2013 17:41:55 (permalink)
                        0
                             NGÀY CON ĐẾN

                        Từ đâu đó vào trong đời mẹ
                        Thật nhẹ nhàng lặng lẽ tinh khôi
                        Lăn tăn thôi, gợn nhẹ đầu đời
                        Con cựa quậy báo tin đã đến
                         
                        Rồi như thế mỗi ngày con lớn
                        Thêm rất nhiều biểu hiện đầu đời
                        Nào giờ ăn, giờ ngủ, giờ chơi
                        Con thay mẹ xếp thời khóa biểu
                        Ngôn ngữ con mỗi mình mẹ hiểu
                        Khi con vui đá phải tung tung
                        Khó chịu chi vung trái tùng tùng
                        Thích nghe nhạc bung bung ở giữa
                        Âu yếm mẹ con thường cục cựa
                        Đá bên này, máy mó bên kia
                        Ngày hay đêm, bất kể giữa khuya
                        Trồi, đá, đạp liên hồi … chuyện nhỏ
                        Ăn và ngủ … ấy là chuyện khó
                        Món này chê, kia món không vừa
                        Mắt nhìn thèm món khác tưởng ưa
                        Nhón một miếng nếm vào đã đủ …
                        Ngày gà gật đêm về khó ngủ
                        Miệng thèm ăn bụng dạ bời rời
                        Sáng trời rồi vội vã đến nơi
                        Nhưng bỗng lạ … nhìn thôi đã chán
                        Mẹ mang con mười ngày chín tháng
                        Thói quen thời con gái đổi thay
                        Dáng lưng ong tròn trịa từng ngày
                        Quên chân sáo, mẹ dè bước nhỏ …
                         
                        Ngày con đến vầng dương rực đỏ
                        Gió mơn man êm thổi mát lành
                        Bầu trời cao trong vắt mây xanh
                        Hoa đua thắm trong vườn khoe sắc
                        Niềm vui đến mang hình đôi mắt
                        Long lanh hơn ngọc bích, kim cương
                        Vẫn đôi môi hồng thắm ngày thường
                        Vẻ tươi đỏ vạn lần hơn hẳn …
                        Ngày con đến biển già sóng lặng
                        Mang tình yêu phân phát muôn nơi
                        Tinh tú xa trên cao vút bầu trời
                        Thêm chói sáng, nhân gian cười rạng rỡ ...
                         
                            AnhAnh 08-2013
                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 25.02.2014 10:15:47 bởi AnhAnh237 >
                        Attached Image(s)
                        #12
                          AnhAnh237 12.08.2013 15:35:24 (permalink)
                          0
                          [This post was marked as helpful]
                              NỤ CƯỜI TỎA NẮNG
                           
                          Vẫn là hoa dại cuối sân
                          Bỗng đâu thơm ngát mỗi lần em qua
                          Vẫn là giàn giậu hiên nhà
                          Bỗng đâu khép nép đứng xa ngắm nhìn
                          Vẫn là vạt nắng bình minh
                          Bỗng đâu bừng sáng lung linh góc vườn
                          Vầng mây thơ thẩn ngày thường
                          Bỗng dưng ngơ ngẩn vấn vương trên đầu
                          Rong chơi gió ở trên cao
                          Bỗng dưng sà xuống chen vào tóc em
                          Này đôi mắt sáng sau rèm
                          Đi vào nhân thế chẳng lem bụi trần
                          Đôi mươi tuổi mộng trắng ngần
                          Bước vào cuộc sống chẳng cần điểm trang
                          Răng em tăm tắp hai hàng
                          Nụ cười nắng tỏa đầu làng cuối thôn
                          Thanh cao nuôi sáng tâm hồn
                          Hồn nhiên tô điểm đẹp hơn lược là
                          Giản đơn mà vẫn kiêu sa
                          Nụ cười em gửi ngọc ngà trên môi
                          Trong veo một áng mây trời
                          Nắng thường vẫn nắng bổng ngời sắc xuân.
                           
                                  AnhAnh 08-2013
                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 25.02.2014 10:16:33 bởi AnhAnh237 >
                          #13
                            AnhAnh237 12.08.2013 16:17:40 (permalink)
                            0
                                    CHỚM GIÀ
                             
                            Ngày : với nắng, với bao công việc, với mọi người
                            Tôi, bạn và ai nữa thường mĩm cười
                            Khi nói : ngày qua ngày thế mà nhanh thật
                            Giờ : chúng mình đều già cả rồi bạn ơi !
                             
                            Đêm : với đèn, với bóng mình trước gương
                            Săm soi chăm chú là chuyện thường
                            Thấy đuôi mắt, khóe môi hằn lên vết
                            Chợt cười buồn, vuốt mái tóc điểm sương
                             
                            Khuya : trở mình qua lại không thôi
                            Để giữ thăng bằng tôi tự dỗ tôi
                            Chợt : khẽ thôi, nghe tóc chuyện trò cùng gối :
                            Anh à, tôi đã đổi màu rồi !
                             
                            Mai : lại với mọi người, với bao công việc
                            Chỉ biết xông ra dốc sức không hề tiếc
                            Quên rồi, đêm qua thoáng thấy tuổi
                            Chứ giờ : Nhiệt huyết, tinh thần và mọi thứ vẫn còn nguyên
                            Trừ tuổi …
                             
                                    AnhAnh 08-2013
                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.01.2014 20:46:42 bởi AnhAnh237 >
                            #14
                              AnhAnh237 12.08.2013 23:19:18 (permalink)
                              0
                                      MẸ CHỒNG TÔI 
                               
                              Em biết yêu anh trước khi yêu mẹ
                              Ấn tượng đầu tiên là mẹ không còn trẻ
                              Mẹ thấp đậm người, thích mặc áo bà ba
                              Chuyện như mới hôm qua :
                              Ngày đầu tiên về nhà …
                               
                              Em yêu anh khi cha mẹ còn đủ đôi
                              Anh dắt em về nhà chào hỏi
                              Cha biết mặt em rồi
                              Nhưng chẳng có dịp gọi con dâu
                              Một ngày ảm đạm u sầu
                              Cha ra đi để mẹ lại một mình lẻ bạn
                              Tang cha tròn hai mươi bốn tháng
                              Gác nỗi buồn, mẹ lo chuyện tương lai
                              Mẹ rất thương con trai
                                                              – của mẹ
                              Và mẹ mong chúng nó thành gia thất
                              Nên một ngày nắng mật
                                                                 – gió hương
                              Em trở thành con dâu của mẹ
                              . . .
                              Về nhà anh, em thấy mình lạ lẫm
                              Ngoài anh ra chẳng thân được với ai
                              Bởi thói quen hàng ngày ...
                              Bị thay đổi
                              Em hay hờn hay dỗi
                              Vì anh bận làm xa
                              Lâu thiệt lâu anh mới về nhà
                              Một mình em ngày ngày lẻ bóng
                              Mẹ thấu hiểu lòng em trông ngóng
                              Nên chuyện trò kể chuyện ngày xưa
                              Thời bây giờ mười mấy tuổi thì chưa …
                              Chứ thời của mẹ lấy chồng từ mười ba ấy
                              Mẹ vừa an ủi, động viên vừa khéo dạy :
                              Xưa cha đi học xa quê
                              Dăm bảy tháng mới về
                              Nhìn nhau thôi chứ không dám ôm chầm mừng rỡ
                              Vì : mặc dù là chồng là vợ
                              Nhưng đàn ông được chiếu trước nhà trên
                              Với lại : mẹ chồng của mẹ kế bên
                              Cũng mong nhớ con trai nên bảo con ngồi đấy
                              Sao mẹ dám mừng hớn hở !
                              Thời bây giờ khác chớ !
                              Mỗi khi anh về
                              Mẹ kệ tụi mình trò chuyện quấn nhau
                              Mẹ nhìn anh chỉ đợi câu chào
                              Rồi vui vẻ nhìn các con hạnh phúc
                              . . .
                              Tình yêu nảy lộc
                              Đâm kết chồi non
                              Tháng ngày mang con
                              Em khó ăn khó ngủ
                              Mẹ chăm lo bát canh, cái trứng
                              Bảo ăn đi cho bổ khỏe, dễ sinh …
                              Chiều đi làm về em thấy mẹ một mình
                              Ngồi may  nắn nót
                              Hai cái gối ôm tí teo và chục tã …
                              Ngày xưa mẹ khéo tay may vá
                              Nhưng giờ hơn bảy mươi rồi, mang kính …
                              Nhìn mẹ, lòng em thương lạ …
                              . . .
                              Cuộc đời hối hả
                              Thoáng chốc đời người
                              Còn một năm nữa mẹ tròn tuổi chín mươi
                              Các con mong ngày mừng đại thọ
                              Nhưng mẹ đã không chờ ngày đó
                              Giũ bụi trần mẹ giã biệt thế gian
                              Lòng các con thổn thức …
                              Mẹ mất rồi, vài tháng sau em chưa thôi bứt rứt
                              Ngơ ngẩn vào ra,
                              Đêm, em ngồi ráp lego đến khi mệt lả
                              Để quên buồn, quên nhớ mẹ không còn
                              Em trách chúng mình lỗi phận làm con
                              Chưa giúp mẹ thỏa tâm ý nguyện
                              Anh ơi ! có nhớ chuyện
                              Năm nào cũng vậy, mỗi độ xuân về
                              Đón giao thừa, mẹ thường hay chúc :
                              Mừng cho cậu mợ
                              Gia đình hạnh phúc
                              Viên mãn tiền tài
                              Tôi mong đứa cháu trai
                              Sinh cho tôi đứa nữa …
                               
                              Chuyện về mẹ không như đời xưa, đời xửa
                              Khắc nghiệt mẹ chồng …
                              Anh có nhớ không ?
                              Em yêu anh trước khi yêu mẹ
                              Đấy là chuyện ngày đầu
                              Bây giờ đã khác
                              Lòng bao dung đem tình yêu thương ban phát
                              Mẹ đã dạy em hãy biết cho đi
                              Trước khi nhận lại
                              Cả đời này em sẽ ghi khắc mãi
                              Diễm phúc của mình được mẹ nhận là dâu.
                               
                                         AnhAnh 08-2013
                               
                              <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.01.2014 20:47:26 bởi AnhAnh237 >
                              #15
                                Thay đổi trang: 123 > | Trang 1 của 3 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 43 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9