![[Helpful answer received]](app_themes/Classic/image/helpfulA.gif)
TRANG THƠ AnhAnh
ĐÀN CHÓ CON
Con vàng có đốm đen đen
Thêm con đen nữa lại chen đốm vàng
Bốn con xếp đủ một hàng
Hai con có đốm, hai vàng hơi nâu
Con đen bụng mẹ gối đầu
Con vàng dí mũi tìm bầu sữa ngon
Lông tơ mướt mượt còn non
Mõm hồng chóp chép, má tròn phính căng
Đệm chân đỏ hỏn lông măng
Cún con nhắm mắt, duỗi, lăn, bò, toài …
Mươi ngày bú mẹ ngủ hoài
Hôm nay mở mắt loài nhoài tập đi
Ngả nghiêng loạng choạng … sá gì
Cún con chăm chỉ kiên trì đáng khen !
Bé yêu gắn cái leng keng
Vào cổ cho cún - cún bèn nhìn nhau
Mẹ cún dạy cún gâu gâu
Cún con hắng giọng âu âu vỡ lòng
Sau khi bài vở đã xong
Bé yêu dạy cún lộn vòng, nhảy dây
Dạy cún tú tí chỗ này
Đúng giờ đúng chỗ mỗi ngày sáng trưa …
Cún ngoan ưm ửm dạ thưa
Cái đầu lắc lắc, đuôi vừa vẫy theo
Đôi mắt cún sáng trong veo
Đôi tai cum cúp, bé yêu quá chừng !
Đi xa về đến cún mừng
Chồm lên cún đứng hai chân nhảy vòng
Yêu cún bé bế vào lòng
Bốn con cún nhỏ bé bồng bé thương …
AnhAnh 11-2013.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.03.2014 18:09:56 bởi AnhAnh237 >
BỖNG MỘT NGÀY
Bỗng một ngày anh hết yêu em
Mọi sự chờ đợi không còn ý nghĩa
Em cô đơn trong căn phòng quạnh quẽ
Nhịn đói chờ chồng lạnh lẽo mâm cơm
Bỗng một ngày anh hết yêu em
Mọi sự gặp nhau trở thành khiên cưỡng
Trái tim anh trở thành thuê mướn
Mỗi khi có việc gì phải nghĩ về em
Bỗng một ngày anh hết yêu em
Mọi cái thân quen trở thành lạ lẫm
Mọi khi xa em anh bảo là khó lắm
Nay dễ vô cùng ngoảnh mặt là xong
Bỗng một ngày em hết yêu anh
Mọi sự chịu đựng tan tành đứt gãy
Vết thương tâm hồn không có gì hàn gắn lại
Em nhẹ nhàng bước ra khỏi đời anh
Người với người sống để yêu nhau
Lời thơ nghe cay đắng dâng trào
Em với anh hơn nữa đời gắn bó
Bỗng một ngày ta hết yêu nhau …
AnhAnh 11-2013.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.11.2013 09:20:12 bởi AnhAnh237 >
BUỒN THAY TÌNH NGHĨA !
Gió nè, nắng nè - chúng nó là bạn bè
Thường đi với nhau rõ ràng thân lắm
Gió thổi mơn man nắng thì trải nhẹ
Tô điểm cho đời thêm đẹp thêm yêu
Nắng bảo rằng tớ buổi sáng bên Đông
Bao nhiêu cô gái má thêm hồng
Gió bảo tớ sẽ thổi bay vờn tóc
Như thế thì có đẹp hơn không ?
Gió cũng bảo tớ bận bay lên cao
Mây trắng tản ra giờ phải gom vào
Nắng bảo tớ sẽ chiếu thêm vầng sáng
Như thế bầu trời sẽ đẹp biết bao !
Nắng bảo rằng tớ phải đến vườn hoa
Nắng lung linh thì hoa đẹp mặn mà
Gió bảo tớ sẽ hiu hiu cành lá
Như thế thì sẽ rất kiêu sa !
Gió cũng bảo tớ phải đến dòng sông
Thổi chút lăn tăn mặt nước xuôi dòng
Nắng bảo tớ sẽ thêm vào óng ánh
Để dòng sông đẹp đến nao lòng
Gió nè, nắng nè - chúng nó là bạn bè
Thường đi với nhau rõ ràng thân lắm
Tương ái sẻ chia nghĩa tình thấm đẫm
Bỗng đâu đau lòng chia cách xót xa
Nắng nặng nề gay gắt trải vườn hoa
Đôi má hồng thúy nữ đỏ cháy da
Gió im lặng ngắt không vờn lá
Tóc rối luồn tay dưới ánh chiều tà
Từng tảng mây đen phủ kín bầu trời
Gió thổi sầm sầm tung sóng trùng khơi
Chút ánh nắng thôi cũng buồn tắt ngấm
Dòng sông, bầu trời, mảng tối chơi vơi !
. . .
Tình nghĩa yêu thương hương đẹp cuộc đời
Hỏi rằng sao có lúc đầy vơi ! …
AnhAnh 11-2013.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.12.2013 23:32:17 bởi AnhAnh237 >
KHI ANH CÓ EM
Em vỗ tay hôm nay trời đẹp quá
Anh nhìn mình dưới đáy mắt của em
Hơi ngẩn ngơ và thấy mình rất lạ
Sao chịu nằm yên trong mắt êm đềm !
Em đưa tay che nắng xuyên kẽ lá
Anh nhìn theo đôi tay nhỏ che vòm
Lòng rộn vui thấy mình như bóng cả
Dang bóng lành che em cúi lom khom !
Trời vẫn đẹp nhưng nay em không thấy
Ánh mắt buồn, tay vò nát bàn tay
Anh thấy mình trong mắt em vững chãi
Thật dịu êm để em tựa vào vai
Khi anh có em mọi điều đổi khác
Ánh mắt nhìn, lãng tử đã dừng chân
Bao tháng năm tâm hồn anh đi lạc
Thoáng thấy em nó đứng lại tần ngần
Em rộng mở vòng tay chào đón nó
Giữ nó bằng nhịp đập của con tim
Bằng tình yêu em đã nuôi nó lớn
Bằng tình người em vá các vết thương
Anh bỗng thấy mình khát khao chia xẻ
Muốn chở che và gánh vác vì nhau
Ôi ! Cuộc sống, âm thanh sao mới mẻ
Khi có em, anh biết sống thế nào …
AnhAnh 11-2013.
TÂM SỰ CỦA DÒNG SÔNG
Con sông đau đáu thở dài
Lòng buồn tâm sự nhớ ngày hoàng kim
Thuở loài người mới đi tìm
Cội nguồn sự sống mơ tiên trên trời
Giữa bao dâu bể đổi dời
Sông tôi hiện diện trên đời mấy thân
Mới sinh dòng nước trong ngần
Sáng chiều cung bậc thăng trầm hát ca
Dừa nghiêng soi bóng điệu đà
Đôi bờ lau lách giao hòa tiếng ru
Đêm ngày hai buổi cho dù
Mưa sa nắng đổ thiên thu vẫn là
Ngược dòng chở nặng phù sa
Vun bồi ôm ấp lúa hoa cho người
Dập dìu cánh lục bình trôi
Xuôi dòng nước chảy cá bơi từng đàn
Trăng rơi đáy nước mơ màng
Trúc, tre mê đắm ngỡ ngàng lắc lay
Nắng vàng trong vắt ban mai
Lăn tăn sóng vỗ ngát say mặt trời
Nam thanh nữ tú rong chơi
Bờ sông hò hẹn đính lời trăm năm
. . .
Dòng sông tiếng hát rì rầm
Nghìn năm giờ đã âm thầm đổi thay
. . .
Sông mang trọng bệnh lâu dài
Nước sông dúm dó mỗi ngày mỗi đen
Dừa nhìn lau lách khóc rên
Đôi bờ rác rến dập dềnh nổi trôi
Nhớt, dầu, chất thải … ôi, thôi !
Ngày đêm hai buổi đứng ngồi không yên
Sông đau sông bệnh triền miên
Phù sa gửi lại bên triền núi xa
Lúa buồn tâm sự cùng hoa
Lục bình mệt mõi là là trôi ngang
Quẫy đuôi tứ tán lìa đàn
Cá con, cá mẹ khóc than chia lìa
Trăng rơi đáy nước, Ô, kìa !
Trúc, tre ngơ ngác vội chia nhau tìm
Thấy đâu tăm cá bóng chim
Bao nhiêu thứ đã nhấn chìm bóng trăng
Bình minh tỏa nắng hỏi rằng
Chỗ nào soi bóng lăn tăn mặt trời ?
Trời buồn than vãn trời ơi !
Hỏi ai, ai hỏi người đời, hỏi ai !
Vẫn là hai buổi đêm ngày
Nước ròng, nước lớn chảy hoài vào ra
Vẫn thay áo mới nhưng mà
Tại sao dòng nước hóa ra thế này ?
Nam thanh nữ tú ngày nay
Có ai thấu hiểu nỗi này của sông ?
. . .
Hôm qua sông lại đau lòng
Một thân bị lấp cả dòng bị đau …
Nghẹn lời … hấp hối … tại sao ??
AnhAnh 11-12013.
NỖI NHỚ
Mỗi lần anh đi xa mang theo tất cả
Ánh mắt, tiếng cười và nụ hôn
Chỉ để lại nỗi trống vắng vô hồn
Và cái bồng bềnh trong giấc ngủ
Ba mươi năm yêu nhau vẫn không sao đủ
Chỉ một ngày vắng lại thấy quá dư
Chăn, chiếu, gối ôm cũng hóa lừ đừ
Vì suốt đêm em lăn mình trăn trở
Giữ như cá chậu chim lồng thì sao nỡ !
Thả chim bay cá lội xót lòng đau
Thôi thì ta hẹn thêm một kiếp sau
Nếu có, ta sẽ lại nối dây cầm sắt
Mưa gõ vào cửa sổ lắc rắc
Dỗ dành giấc ngủ không chịu về
Chút bồng bềnh cũng gửi cơn mê
Và gửi cả miên man tràn nỗi nhớ.
AnhAnh12-2013.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.01.2014 08:59:10 bởi AnhAnh237 >
DÙ CON LÀ THIÊN THẦN
Hôm qua mẹ và con đi lễ
Tiếng chuông rền vọng ấm thánh linh
Con khuyên nhỏ nghiêng đầu nghe lễ
Hót liu riu hòa nhịp cầu kinh
Con trai mẹ như hoa bừng nở
Đương sức xuân tỏa sắc tươi hồng
Tiếng đàn con ân ban rộng mở
Từng phím nâng réo rắc phiêu bồng
Đêm về muộn hạt sương nương đậu
Trên lá hoa, trên tóc con trai
Bước chân con quen từng phên giậu
Sỏi lao xao, đá vẫn ngủ say
Con về nhà về trong tình mẹ
Mộng bình yên ru giấc ngủ ngoan
Trái tim xuân căng tràn sức trẻ
Giữa đàng sao cung nhịp lỡ làng ! ...
Sáng nay mọi người cùng đi lễ
Con nằm im nghe tiếng cầu kinh
Con khuyên nhỏ gục đầu nghe lễ
Mẹ khóc con nuốt tiếng lặng thinh !
Con trai mẹ tuổi xuân đang độ
Mắt sáng trong tóc lượn bềnh bồng
Con ra đi không lời từ biệt
Vuốt tóc con mẹ chết trong lòng !
Đêm đã muộn con không về nữa
Linh hồn con rời thế về trời
Dẫu con là thiên thần bên Chúa
Vẫn nghẹn lời …!!
Đau lòng mẹ con ơi !
AnhAnh 01-2014.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.06.2014 15:14:57 bởi AnhAnh237 >
TỰ TÌNH THANH XUÂN
Một mình ngồi với một mình
Ưu tư, lặng lẽ, tự tình với … tôi !
Luyến lưu vòng khói rời môi
Dù bao vấn vít cũng rồi dần tan
Mang đi một chút mơ màng
Gửi theo một chút nồng nàn thuở xưa
Tay ôm nhẹ xiết đủ vừa,
Tâm tư thao thức suốt mùa thanh xuân !
Tôi tìm tôi giữa ngập ngừng …
Phủi tay rồi lại … ngập ngừng tìm tôi !
Vụng khôn, dại nghĩ thiếu thời
Ngu ngơ cái thuở đầu đời chớm yêu
Ráng mây đỏ lối đường chiều
Nhuộm hồng đôi bóng ngã xiêu bên lề
Vòng xe quấn quít u mê,
Cuốn theo bụi đỏ ngõ về vờ quên !
Nắm tay giữ cái lênh đênh
Xòe tay buông giữa mông mênh trời chiều
Suy tư, trăn trở … đăm chiêu
Quẩn quanh tìm lối vào yêu, giận mình !
Yêu người mà cứ lặng thinh
Mối tơ lỡ đứt trách mình ngu ngơ
Phải chăng ngày đó tôi khờ,
Vô tâm đánh mất, bây giờ khát khao !
Người ơi ! ta sẽ thế nào,
Tóc xanh giờ đã bạc màu …
muộn không ?...
Miên man thả cuộn khói vòng
Âm thầm, lặng khẽ hỏi lòng, hỏi ai …!
AnhAnh 01-2014.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.01.2014 12:58:35 bởi AnhAnh237 >
GIẤC MƠ TÌNH YÊU
Lang thang về qua chốn cũ
Mảnh hồn đau
Tìm chốn yên bình
Đâu hay về qua chốn cũ
Gặp lại mình
Với những phiêu linh
Đêm mơ, ngày mơ … mắt biếc
Nét môi xinh
Mười tám trăng đầy
Thanh âm ngày xưa vang vọng
Tiếng cười
Như vẫn quanh đây …
Tình riêng vào mộng
Vơi đầy
Gửi tiếng đàn đêm
Trầm mặc
Tiếng đàn nghiêng trút …
Cơn say
Ngàn xa khơi
Vẫn thấy muôn gần …
Ngàn xa
Dù cõi phong vân
Cơn mơ đẹp dìu ta chung bước
Muôn đời ta nhớ
Bóng giai nhân …
AnhAnh 02-2014.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.03.2014 18:07:35 bởi AnhAnh237 >
KÝ ỨC
Tôi chênh vênh vùng nhớ
Qua hai màu thời gian
Tìm em trong tiềm thức
Cánh cổng trường xưa
Sân cỏ úa vàng mùa nắng
Tươi xanh mùa mưa
Tôi đi qua ba mươi mùa
Phượng nở
Tôi tìm em …
Con đường xưa … một thuở
Đi về …
Tôi tìm em …
Bên trang vở cúi đầu cắn bút
Bài kiểm tra dang dở chưa xong
Ba bốn mảnh giấy xoay vòng
Rơi vào chỗ em ngồi
“Cứu rỗi” …
Tôi tìm em …
Trong những lá thư
Cáu, hờn, giận dỗi
Lời trêu ngốc nghếch
Nước mắt rưng rưng
Mỗi ngày
Thầm lặng sau lưng …
Thằng bạn thân
Bâng khuâng nhìn …
Hun hút
Tôi tìm em …
Lớp chiều cơn mưa trút
Vội vã đôi chân …
Đội cặp lên đầu
Cỏ sân trường lướt mướt run run
Lũ bạn càu nhàu …
Giũ áo …
Tôi tìm em ...
Đôi môi xinh, giọng cười cao ngạo
Tìm ánh mắt nai
Hoang vắng mơ màng
Tuổi ô mai mơ về trăng, mơ về mây
Cuốn vở trăm trang
Nắn nót đôi dòng lưu bút
Tôi tìm mãi dấu lưu màu mực
Góc bàn mờ nét tên ai !
Tôi tìm em ...
Lạc trong buổi trại
Lạc trong rừng cây
Xào xạc gió
Tựa lưng chiếc xe gầy
Chiều buông …
Bé nhỏ …
Ai đó nhìn ai ?
Muốn tỏ …
Tần ngần …
Tôi tìm em ...
Trên con đường nhỏ
Lối rẽ nào ??
Tuổi trẻ phân vân
Tôi tìm lại ngọn gió màu xanh
Chở nặng nhiều ước vọng
Tôi tìm ...
Tảng mây cuối đường ...
Le lói chút ráng chiều hồng
Đổ bóng song đôi …
Giàn bông giấy nhà em
Ai đó đã ngồi ??
Sương rơi ướt áo …
Tôi tìm em …
Tôi tìm em màu huyền nhung
Tìm em trong tiềm thức
Em là đời thực
Nhưng của giấc mơ
Tôi và em …
Hai bờ …
!!! …
Hai lối …
Em ơi !
AnhAnh03-2014.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.03.2014 07:43:24 bởi AnhAnh237 >
CHIẾC LÁ
Chiếc lá quay lưng giọng buồn giận dỗi
Hạ qua rồi thu hãy đến chậm thôi
Gió cười vang cuốn lá vút lên trời
Rồi thong thả trả lá về với cội
Lá chao liệng trên đường bay ngắn ngủi
Ngẫm ra rồi cái lý sự tồn vong
“Không tức thị sắc sắc tức thị không” (*)
Kết thúc là sự khởi đầu sau đó
Mùa thu đến lá rời cành màu đỏ
Để xuân sang búp nụ sẽ xanh cành
Vạn vật tuần hoàn biến đổi quẩn quanh
Muôn thiên thể, muôn sự đều không thật
Sự chuyển hóa lẽ đời điều được mất
Dẫu bại thành bỗng chốc hóa hư không,
Bỗng chốc hóa hư không !! …
AnhAnh 05-2014.
(*) : câu kinh nổi tiếng trong hệ Bát-nhã Ba-la-mật của Phật pháp
NHƯ TẤT CẢ VÀ KHÔNG TẤT CẢ
Tình chúng mình thuở ấy
Là hoa
Hoa chưa hé nụ
Tình chúng mình thuở ấy
Là lửa
Lửa liu riu
Ba mươi năm …
Trời mưa râm, tình rét mướt lạnh căm
Vẫn lặng thầm, hoa chưa kịp nở
Sẽ không và không tất cả
Nếu nhìn nhau
Mong ước hẹn hò
Sẽ như và như tất cả
Giữ gìn
Dấu vết tàn tro
Đừng khêu lên tro tàn thêm bụi tỏa
Đừng chạm vào hoa sẽ rũ cánh rơi
Thuở ta yêu là giấc mộng cuộc đời
Cứ giữ thế cho giấc mơ trọn vẹn
Đừng nhìn nhau ước mong lời hò hẹn
Bởi hẹn hò giấc sẽ thức mộng tan
Đừng gửi trao ánh mắt ấm nồng nàn
Bởi khát khao sẽ đêm về khó ngủ
Đừng khéo léo xa gần lời nhắn nhủ
Bởi nhẹ lòng sẽ thổn thức tim đau
Tình gọi tình một lời cuối cho nhau
Dấu yêu xưa nếu còn xin cố giữ
Đừng, đừng nhé, xin giữ yên quá khứ
Tất cả là như thế hoặc là không …
AnhAnh02-2014.
ANH LẠI ĐẾN HUẾ
Chiều nay anh đến Huế
Vòng lại vòng qua những con phố quen mà lạ
Nắng hoe vàng rung rinh trên tán lá
Chim rúc rích cười rượt lũ sâu xanh
Bác thông trăm tuổi ưỡn ngực đón gió mát lành
Thì thào hỏi Ngự Bình có điều chi tâm sự
Mà chiều nao cũng mộng mơ tư lự
Nhíu mắt nhìn xa xa !
Bãi cỏ xanh ven phố Kim Long khoác chiếc áo mượt mà
Đang mặc cả với chiều chia nửa nắng
Sông Hương nhớ người yêu nên trầm tư im lặng
Trải dải lụa mềm …
Mặc kệ cỏ và chiều giành nắng với nhau
Đứng trên đồi Hà Khê anh nhìn trước ngó sau
Ngửa cổ ngắm đỉnh cao tháp Phước Duyên kiều lệ
Vọng trong chiều tiếng chuông đảnh lễ
Nhớ ngày mình quen nhau !
Anh hỏi cầu Trường Tiền để quên chiếc lược ngà ở nơi nào (*)
Mây còn thướt tha điệu đà soi đáy nước !
Phố nối phố phượng bay ngập những chiều gió ngược
Liễu chờ ai mà dỗi hờn nhìn xuống đất …
Nở hoa
Tà áo tím dịu dàng ai đó phía xa xa
Mà anh ngỡ là em, là em đấy !
Con phố nhỏ ngày xưa, căn nhà xưa bây giờ vẫn vậy
Vẫn thâm trầm rất Huế,
À ! mái ngói có xanh hơn
Anh đưa tay trêu ngọn gió đang bay vờn
Gió từ Bạch Mã sơn về Đông Ba phố chợ
Qua Vỹ Dạ thôn nhớ lần đầu bỡ ngỡ
Nụ hôn đầu đời vội vã đắm say
Anh đến Huế chiều nay
Vòng lại vòng qua những con phố quen mà lạ
Nhành thấp níu cành cao lòa xòa tán lá
Dáng Huế nao lòng đẹp quá ! … Níu chân anh
AnhAnh 11-2014.
(*) : nguyên bản cầu Trường Tiền các nhịp được thiết kế hình bán nguyệt, sơn màu dụ bạc nên chiếc cầu trông giống chiếc lược ngà lấp lánh dưới ánh mặt trời. Qua nhiều thăng trầm và sửa chữa, hiện nay chiếc cầu được sơn màu lam.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.02.2015 09:40:34 bởi AnhAnh237 >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: