NGÀY KHÔNG EM
Sông buồn
Nhớ chuyến đò sang
Cánh chim lẽ bạn
Bay ngang lưng trời
Cây buồn
Thấm hạt sương rơi
Ngày...
Không em !
Cả đất trời
Buồn tênh
2
Em đi một tháng mười ngày
Tôi về hong ngọn heo may đã nhàu
Thẫn thờ ngõ trước vườn sau
Lối nào trinh nữ lá rầu khép đôi?
Em đi nào có xa xôi
Mà sao rối một khoảng trời tôi mong
Bếp tàn
Chén cạn
Bình không...
Ngày em vắng
Biết cởi lòng
Cùng ai?
3
Nhìn trăng non em đi đầu tháng
Đã trôi qua trăng khuyết trăng tròn
Bốn mươi mốt ngày em xa vắng
Lòng buồn trông năm cạn tháng mòn
Gió ru dòng nước miên man Nghe thầm thì gọi đại ngàn đổ mưa Gom từ khe suối bốn mùa Đổ vào biển cả mà chưa đong đầy
Xuân về mưa bụi bay bay Cây nghiêng soi bóng gió lay hoa cười Quanh quanh qua núi qua đồi Hè sang đá cuội nắng phơi cháy hồng
Hờn chi nên nỗi bão giông Mùa Thu chín rụng nước sông dâng đầy Se se ngọn gió heo may Giăng giăng mưa lạnh những ngày về Đông
Vươn như tay mẹ ta mong Đầy vơi nào biết dòng sông có buồn Nước trôi thương ngọn nhớ nguồn Bốn mùa mượn gió dong buồm về non
Cỏ cây nào cũng mọc lên
Từ lòng đất mẹ mà nên giữa trời
Trăng ngàn gió biển sương rơi
Mái nghèo nương tựa nuôi đời nở hoa
Hèn sang duyên phận người ta
Mình như"giọt nước mưa sa đồng ngoài"
Ngậm ngùi hoang hoải kiếp dài
Thương tình hoa dại phôi phai lối mòn
Tôi đi ra chợ chiều quê Chênh chao giọt nắng bên hè bán mua Người đem bán cái ngày xưa Có ai mua lấy khi chưa hết nghèo Giữa trời bán mảnh trăng treo Tiền đâu ngả giá để trèo thang mây Ai đem bán đó mua đây Bán buồn thăm thẳm mua say nụ cười Chợ quê bán mặn mua tươi Tôi đem bán nhớ cho người mua thương.
Người quê mang nợ với đồng
Đi qua năm tháng mà không tới bờ
Cái nghèo mang nặng nỗi lo
Giọt mồ hôi mặn tưới cho cây đời
Luống cày nghiêng đón nụ cười
Bước chân đo đếm phận người trắng đen
Đi qua đất bạc ruộng phèn
Nhớ ơn cây lúa không quên tình người
Ta về bạn với cỏ cây Sớm hoa đơm nụ chiều say hương đời Tình cây mơ lá xanh tươi Hồn thơm thả giữa đất trời bình yên Gom hồng nắng mới làm duyên Nhặt hương cổ tích cài lên phận người Nắng mưa vẫn giữ nụ cười Mãi nghe cây hát những lời biếc xanh
Trăng tà khuất nẻo Người đi Con mơ dáng mẹ thầm thì chuyện xưa Vai gầy gánh nắng gồng mưa Mồ hôi chan bát cơm trưa mẹ và Chân trầy chân trật đường xa
Hắt hiu đời mẹ đi qua tủi hờn
Tỉnh ra biết mẹ không còn Rưng rưng dòng lệ lối mòn lặng im Ngẩn ngơ con kiếm con tìm Dấu xưa chân bấm khuất chìm đường quê
Hai lần mẹ tiễn chân con
Một đời chịu đựng mỏi mòn xác ve
Kêu chi lắm rứa cuốc hè
Bóng chiều khép lại thèm nghe gọi bà
Mẹ ngồi xâu chuỗi ngày qua
Gom vào quả ngọt nhạt nhòa nắng mưa
Mẹ dành con mẹ như xưa
Quả chín rụng mà sao chưa thấy người
Lao xao có tiếng nói cười
Giấc mơ tỉnh lệ đã rơi thành dòng
Nếu con ra ruộng ra đồng
Mẹ không khát những ước mong đời thường
Chào bạn, Nếu bạn muốn tham gia vào vườn thơ chung vui cùng chúng tôi . Xin bạn vui lòng đọc nội qui ở đây . Chúc vui !
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: