Cho Những Yêu Thương
Điều Ước
Ước gì em còn bé con mãi
Để được níu áo anh vòi qùa
Kẹo me , xí muội cùng bánh trái
Vị ngọt - chua chắt lưỡi hít hà
Ước gì em đừng bao giờ lớn
Tính tình ẩm ương dở nắng - mưa
Bĩu môi giận hờn ưa cà chớn
Cho anh than thở : Khổ thân chưa ?
Ước gì sống hoài thời áo trắng
Sáng chiều hai bận anh đón đưa
Cười dòn tan đi qua năm tháng
Trong trái tim tình mới chớm vừa
Trách dòng thời gian vội cuốn trôi
Tuổi ngọc thơ ngây xa mất rồi
Em giờ biết , soi gương , làm dáng
Vu vơ mơ mộng chuyện xa xôi.
( Bây chừ ước một điều thôi
Ngày mai anh đến ngỏ lời yêu thương.)
Song Nhi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.04.2016 21:27:27 bởi songnhi >
Ví Dụ Ta Yêu Nhau
Có một ngày nào đó
Ví dụ anh yêu em
Gom hết sao trong đêm
Em làm thơ tặng người.
Trao luôn anh nụ cười
Cùng bao điều đẹp nhất
Chẳng lúc nào chấp nhặt
Khi người lỡ hẹn đâu.
Ví dụ mình yêu nhau
Nói lời thương tiếng nhớ
Quên những ngày bơ vơ
Nhìn đời trôi hững hờ.
Mơ một ngày nên đôi
Trăm năm chung mộng ước
Bên nhau ta cùng bước
Trong chiều mưa ngâu rơi...
Ví dụ thôi người ơi!
Hai mình yêu ấy mà
Suốt trong cả cuộc đời
Bên nhau tình thiết tha.
Đang nói thật đó nhé !
Không ví dụ đâu nè
Này anh ơi có dám
Một lần ta yêu nhau?
Song Nhi
Hăm Dọa
Giận rồi !
Giận thiệt đó nha
Bước thêm một bước thì là ...
Hổng quen .
Trái tim khóa cửa cài then
Mai này có gặp chẳng thèm nói chi .
Hay người năn nỉ thử đi
Nhiều khi ưng bụng , ờ thì sẽ tha
Vài viên xí muội làm qùa
Ô mai bánh kẹo , dể mà , khó đâu .
Ngọt ngào nhỏ nhẹ đôi câu
Hết mưa trời nắng đổi sầu thành vui
Sao còn đứng đó tần ngần
Mặt mày bí xị rầu rầu ghét ghê .
Giận người dưng .
Giận lắm nhe !
Xoay lưng cất bước về nè ... cản hông ?
(Mà thôi .. hăm dọa thử lòng
Giận làm chi để mắc công phải buồn .)
Song Nhi
Thơ Và Anh
Chắc anh sẽ giận cho xem
Khi mà em vẩn viết thêm thơ tình
Ởm ờ đưa đẩy : Ta - Mình
Tựa như ẩn ý bóng hình xa xôi .
Mấy lần người đã dặn rồi :
Thơ kia duy nhất anh thôi ! Riêng dành
Em nào đâu có quên nhanh
Tại do quen tính lá cành mộng mơ
Ghét mưa với nắng thờ ơ
Cười trăng đáy nước , lững lờ phù vân
Mớ ba , mớ bảy ghép vần
Trắc bằng gieo vội cho ngày chóng qua
Mua vui thôi . Thiệt đó mà
Ảo hư mây gió chỉ là vu vơ
Người ơi xin chớ nghi ngờ
Đừng hờn , đừng giận để thơ nhuốm buồn.
Song Nhi
Em Yêu Mà Anh Đâu Có Hay
Phải chi em hóa ra mèo nhỏ
Tha hồ vòi vĩnh với làm eo
Tung tăng chạy nhảy giữa hoa cỏ
Cho anh mệt đừ khi đuổi theo
Phải chi em biến thành áng mây
Che giúp mặt trời buổi ban trưa
Mặc thế nhân chê bai , nói lẩy
Quen đời lang bạt cùng gió đưa
Phải chi em được làm trăng đêm
Canh khuya cùng lá hát bên thềm
Khe khẽ ru anh vào giấc ngủ
Bằng những giai điệu thật dịu êm
Nhưng em chỉ mãi là em thôi
Tầm thường , mong manh giữa cuộc đời
Dẫu nhớ nhưng đâu nào dám nói
Yêu mà chẳng thốt được nên lời
Song Nhi
Giận Người Dưng
Tự nhiên vô cớ khơi khơi
Mình nghe xao xuyến bởi lời người dưng
Trái tim lổi nhịp ngập ngừng
Mấy lần muốn ghét nữa chừng lại thôi
Trông làn mây trắng nhẹ trôi
Mộng mơ , mơ mộng để rồi nghĩ suy
Người ta nào có nói gì
Tự mình nhung nhớ thiệt kỳ làm sao
Vậy mà lúc thấy mặt nhau
Người dưng ấy chẳng thèm chào một câu
Chào thôi mất mát chi đâu?
Nở đành hờ hững quay đầu bước luôn
Mưa rơi cho nặng cánh chuồn
Khi không mình lại đi buồn chiều nay
Bờ mi bất chợt cay cay
Chắc là tại bụt rơi ngay mắt mình
Giận người dưng thiệt vô tình
Mai này có gặp , hổng nhìn .Ngó lơ !!!
Song Nhi
Thôi Đừng Dăm người thân thuộc... vạn người dưng Giận mãi làm chi khổ lắm "cưng" Những kẻ không cùng chung một hướng Bao người "end up" sẽ chung lưng Em giận người dưng người chẳng biết Đêm về lại trách bởi tơ duyên Yêu ai! không nói sao ai hiểu Rồi trách sao thân lắm muộn phiền Em trách người dưng ... hay trách anh Lầm người xấu xí tựa như tranh Đừng em... cổ tích là cổ tích (anh kẻ tha hương, nghiệp chẳng thành) Cứ trách đi em bao kẻ lạ Ngang qua một buổi chớm xuân vê (Nhìn em thương lắm... chư giám tỏ) Vì bởi sợ nghe tiếng "quá ghê"
Lang Bạt
Thôi Đừng
.....
Em giận người dưng người chẳng biết
Đêm về lại trách bởi tơ duyên
Yêu ai! không nói sao ai hiểu
Rồi trách sao thân lắm muộn phiền
.......
Mãi Là Người Dưng Thôi Đôi lần muốn nói cùng người dưng Niềm thương nổi nhớ , chừ ngập ngừng Em ngại câu người ta chối bỏ : ''Yêu anh ? thôi nhé ! Hãy xin đừng ''. Cũng biết là người như gió mây Yêu đời phiêu lãng khắp đó đây Mấy khi mà người chịu dừng bước Nơi miền thôn dã , hoang vắng này Nào đâu có dám giận hờn chi Ai người níu được cánh Thiên Di Chỉ trách dòng nước vô tình qúa Hoa rơi hữu ý có được gì Chắc trời định phận như thế rồi Nguyệt Lão chẳng se thành một đôi Nên thương mà đành không dám ngỏ Người dưng mãi là người dưng thôi . Song Nhi -Chào Lang bạt , thanks đã ghé góc nhỏ này còn để lại thơ .Chúc Lb thơ luôn đều tay và một ngày tốt lành .
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.05.2013 02:15:14 bởi songnhi >
Nhà Anh
Đôi lần tính ghé nhà anh
Hỏi han thăm viếng nhưng đành lòng thôi
Ghé chi ? Sau đó để rồi
Trái tim thêm nặng bồi hồi khi xa
Chắc anh đâu biết người ta
Thương thương nhớ nhớ đã là từ lâu
Muốn bày tỏ .Ngại lắm câu :
Mấy thời cọc lại tìm trâu bao giờ .
Nên nhiều phen cứ giả vờ
Mõi chân tựa đở bên bờ dậu thưa
Cầu trời xui khiến đẩy đưa
Vu vơ đổ xuống một cơn mưa rào
Cho mình mượn cớ ghé vào
(Vậy mà trời lại nở nào hổng mưa).
Sân nhà anh Cúc đong đưa.
Mà sao cửa đóng hổng chừa lối sang .
Song Nhi
Người Dưng Ơi !
Này người dưng , anh mơ gì thế
Có bóng dáng của em hay không ?
Một chút thôi nếu mà có thể
Cho em xin góc nhỏ nhớ mong
Em biết đời thường hay nghiệt ngã
Nhiều đen trắng và lắm đổi thay
Nhưng tình em thật lòng , thật dạ
Hổng khi nào có chuyện nhạt phai
Cười một cái cho em xem nào
Đừng suy tư trong nổi cô đơn
Ngoài kia biển vẩn hát rì rào
Sau cơn mưa nắng rạng rỡ hơn
Thôi mà anh , đừng nghi ngờ nữa
Cũng chớ hỏi ra sao ngày mai
Tình yêu mà đâu được chọn lựa
Ta hạnh phúc hay sẽ đắng cay
Thả buồn cho gió cuốn đi
Tay ta nắm chặt sợ gì bão giông
Song Nhi
Lạ Chưa ?
Nào đã quen bao giờ
Chỉ gặp qua bài thơ
Vậy mà nhung mà nhớ
Vậy mà đợi mà chờ
Ai gieo hạt mộng mơ
Cho dây tình lên xanh
Là một thoáng vu vơ
Hay duyên nợ riêng dành
Chẳng biết người bên ấy
Có thật lòng không đây ?
Hổng chừng đang cười khẩy
Nhủ thầm : Chuyện gió mây
Đôi lần cũng muốn nói
Nhưng ngại ngùng qúa đổi
Nhiều bận tính sẽ hỏi
Cuối cùng rồi lại thôi
Hai phương xa thăm thẳm
Cách ngăn bao gió mưa
Biết người vô tâm lắm
Mình vẩn thương .Lạ chưa ?
Song Nhi
Biết Đâu
Này anh hàng xóm nhà bên
Nhớ ai mà khiến thơ mênh mông buồn
Xưa nay tình tựa cánh chuồn
Không nhanh tay bắt nó buồn nó bay
Sao anh chẳng chịu tỏ bày
Để chi trong dạ , ngắn dài thở than
Lở mai người ấy sang ngang
Coi như dang dở bẽ bàng duyên tơ
Xuân thì con gái hổng chờ
Anh còn lần lựa thì giờ chóng qua
Hay là đem nói hết ra
Để xem tình ý người ta thế nào .
Nhiều khi ưng thuận thì sao?
Tơ hồng lắm lúc trời trao bất ngờ
Thôi đừng ngồi đó làm thơ
Cũng đừng than thở vu vơ xa vời
Cái duyên cái số người ơi
Thử liều anh hãy ướm lời .Biết đâu ...???
( Nói đi ... ba chữ , một câu )
Sao còn đứng đó vò đầu bứt tai
Song Nhi
Yêu
Em chỉ yêu thơ thôi
Yêu người chi cho khổ
Anh như áng mây trôi
Phiêu lãng không bến đổ
Yêu thơ em sẽ được
Sống lại thời hồn nhiên
Ngây thơ tin điều ước
Phép màu xứ thần tiên
Tha hồ mà tưởng tượng
Mơ hoàng tử , lọ lem
Hoa hồng ngập giáo đường
Vào ngày anh cưới em
Yêu thơ khỏi phải ghen
Với áo tím , áo xanh
Yêu anh thì nhiều phen
Nước mắt chực rơi nhanh
Nhưng khi em hờn dỗi
Thơ chẳng biết dỗ dành
Không vụng về bối rối
Lau giọt lệ long lanh
Thôi , hổng thèm dối lòng
Nói một lần cho xong
Yêu anh rồi em mới
Yêu thơ được hay không ?
Song Nhi
Đền
Giận người nửa buổi là quên
Giả vờ lấy cớ bắt đền , vậy thôi .
Người ta lớn tự lâu rồi
Chẳng thèm bánh kẹo như hồi bé thơ
Đền người viết tặng bài thơ
Nhiều thương lắm nhớ đợi chờ thiết tha
Và thêm một nụ tình hoa
Dẫu bao năm tháng vẩn là không phai .
Đền người đôi lá trầu cay
Buồng cau tươi thắm trong ngày Vấn Danh
Trái tim mãi mãi riêng dành
Không mơ , không mộng áo xanh áo hồng
Đền người yêu dấu ấm nồng
Cùng nhau thắt chặt chử Đồng trăm năm
Mâm xôi vò , hủ rượu tăm
Thêm dây pháo nổ rộn ràng đón dâu
Bấy nhiêu thôi .Chẳng nhiều đâu ...
Người bên ấy định bao lâu sẽ đền.
Song Nhi
Ghen ...!
Anh nè ...chiều hôm qua
Đi cùng ai dưới phố
Mái tóc dài thướt tha
Dáng xinh xinh nho nhỏ
Cô ấy mang guốc cao
Bận áo màu thiên thanh
Giải thích em nghe nào
Hổng được chối loanh quanh
Chẳng lẽ anh thay đổi
Chia tim làm hai nữa
Chẳng lẽ có gian dối
Đang chen vào ở giữa
Thiệt !...Chỉ là bạn bè
Như lời anh trần tình
Hay anh cố giấu che
Sự thật trong lòng mình
Đừng hỏi em những câu
Sao mắt buồn mênh mông
(Người vô tâm gì đâu )
Đang ghen đấy biết không ?
Song Nhi
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: