Tặng các em học sinh sắp thi và... sắp rớt!
Ngày xưa đại học không nhiều
Em mà thi đỗ, cả làng em khen
Ngày nay đại học nhá nhem
Lá mùa thu rụng, thân em như bèo
Cụ nghèo có cái nhìn xa
Thôi thôi con ạ, nghỉ cha cho lành
Người ta cũng học cũng hành
Cũng buôn tào phớ, cũng đòi nợ thuê
Con vua thì lại làm vua
Con sãi ở chùa lại quyét lá đa
Lá đa giờ chả còn nhiều
Lá đa còn khoái hơn là lá khoai
Lưng còng tay mỏi vì ai
Mồ hôi thánh thót, thân ta đọa đày
Tháng ngày khổ sở bi ai
Ra trường cứ tưởng thành Người hẳn hoi
Đại cương gò ép con cha
Nhăm nhăm học triết, có thằng nào khôn
Tư tư, tưởng tưởng, quốc phòng
Giảng thì cứ giảng, nghe thì đếch nghe
Hai năm ngồi nhấm chuyên ngành
Xè xè lý thuyết, thực hành ở đâu
Giáo sư giảng giải về trâu
Để sinh viên ngủ như là thiểu năng
1 giờ trưa nắng chang chang
1 giờ bóng rổ, bóng chuyền, bóng em
Có đứa bật cóc tìm mông
Không khéo nó bị động kinh đấy thầy
Tháng ngày phiêu bổng, lồng nhồng
Học mà chả học, lo mà chả lo
Điểm tao, tao thấp, tao lo
So đo, thầy hả em đây tiền này!
Sinh viên – cũng kẻ thức thời
Cũng đi học sáng, cũng chiều phụ xây
Có chị ngây đến là ngây
Đêm đêm đi dạo kiêm nghề quản sư
Có thằng hư đến là hư
2 năm sau gặp... chát phân cổng trường
Nhớ thời đi học ăn khoai
Nhớ thời trà đá, củ mài, củ ngô
Mì tôm, đậu phụ, trứng thồ
Về sau đi khám ố ồ vô sinh
Thủ đô đất của hoa nhài
Người dân tốt bụng thương người thương ta
Giá cà, giá nước, giá hoa
Giá phòng tăng mãi, tăng đều, mẹ ơi!
Cha già cặm cụi muôn nơi
Lên rừng đốn củi, đi tù vì con
Ra trường, nghèo vẫn hoàn ta
Cắm nhà xin việc, lương 2, 3 đồng
Khi nào lên đến ông to
Thì cha đã nghẻo mất rồi cha ơi!
Ai ơi nhớ lấy câu này
Đời ta sương gió nhọc nhằn đã qua
Đại học có thể ra ma
Đại học có thể con ta được nhờ
Đại học có thể ra gì
Đại học có thể... bát mì ta ăn
Cường liều!