NHỮNG MÙA VUI CŨ
lydangthanh 17.05.2013 03:35:56 (permalink)
0


Những mùa vui cũ
 
Cứ mỗi tàn đông trời trở gió
Lòng ngây theo vạn vật xinh tươi,
Bâng khuâng nhớ những mùa vui cũ
Nỗi ấy dâng theo mớ tuổi đời.
 
Thuở ấy mình còn xanh ước mơ
Bạn bè ai cũng mặt non tơ
Vô tư sống - những hồn nhiên trẻ
Cả xóm gần mươi bạn tuổi thơ.
 
Mấy thằng con trai, nhỏ con gái
Học về cứ ríu rít bên nhau.
Hết chơi cút bắt, thi bơi lội,
Ru diều cao tít đám hoa lau.
 
Vui nhất xuân về pháo nổ ran
Bạn bè khoe áo mới xênh xang.
Khoe nhau tiền mới lì xì được,
Rồi lại hùn nhau mua bánh ăn.
 
Vui lắm những ngày con nước nổi
Bơi xuồng câu cá, bắt tôm tươi,
Hái bông điên điển về kho mắm
Cơm nóng cùng ăn hết cả nồi.
 
Bè bạn đứa nào cũng mến nhau
Nhưng mà hổng biết bởi vì sao
Lòng anh quyến luyến em nhiều nhất
Cô bạn cười duyên lúm má đào.
 
Cũng bắt chước đời chơi đám cưới
Thay nhau làm chú rể, cô dâu.
Anh vui nhất lúc em bên cạnh
Hai đứa thẹn thùng tay nắm nhau.
 
Cả bọn rủ nhau vào lễ chùa
Lòng thành xin nguyện với Phật Trời
Cho nước thanh bình thôi loạn lạc
Ta sống cùng nhau đến trọn đời.
 
Rồi cuối tháng Tư quân giặc tới
Làm những ngày vui qua mất nhanh.
Một tối pháo rơi nhà bạn gái
Xóm quê lửa cháy khóc điêu linh.
 
Tứ xứ mỗi nhà trôi lạc nhau
Mỗi người vào kiếp sống thương đau
Xa xăm mấy những mùa lưu luyến
Cờ đỏ giăng giăng máu thuở nào.
 
Chiến chinh đã dứt từ lâu lắm
Mà đời người hiếm mấy ai vui,
Kiếp khổ đời nghèo vương vẳng mãi
Như dòng sông lạc nước trôi xuôi.
 
Lao nhọc theo dần năm tháng qua
Những trẻ ngày xưa nay đã già.
Mây cứ lang thang về phố thị
Tiễn người biền biệt dặm ngàn xa.
 
Sông xưa sóng vỗ bờ lau lách
Nay bắc cầu ngang góc thị thành.
Mỗi tối, gầm cầu nơi trú ẩn
Những đời du thực ốm xương xanh.
 
Cao xanh vẫn lộng gió trên đầu
Năm tháng đong đầy bụi khổ đau.
Nước sông quê hết trong rồi đục
Khóc giúp triệu người thân mất nhau.
 
Chấp tay xin hỏi trời mây trắng
Vì đâu qua mất những ngày xưa?
Xin cho sống lại mùa vui cũ
Để đời cứ mãi tuổi xanh thơ.
Cả nước thanh bình vui xuân mới
Rực nắng hoàng huy sắc cộng hoà. 
 
Long Xuyên, 30-12-2012
 LÝ ĐĂNG THẠNH
 
    

 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.06.2013 22:31:37 bởi lydangthanh >
Attached Image(s)
#1
    lydangthanh 17.05.2013 16:10:26 (permalink)
    0
     
     
    TIẾNG LỤC HUYỀN ÔNG LÃO MÙ VEN SÔNG
     
     
    Đàn lục huyền nỉ non lời tâm sự
    Cất cao cao nghèn nghẹn nhuộm trời chiều.
    Ông già mù, nhạc điệu buồn xa xứ
    Khách qua đường đôi kẻ thoáng đăm chiêu.
     
    Ngân  làm chi hỡi cung đàn sướt mướt
    Sóng ngoài kia năm tháng nhịp chân cầu,
    Đường đỏ bụi, người theo người tiếp bước,
    Ai bận lòng vương vấn điệu đàn đâu.
     
    Mây bâng khuâng theo về nghe gió gọi
    Phải chăng đang say thưởng tiếng đàn buồn.
    Để ráng chiều lam dần dăm lọn khói
    Càng thêm huyền ảo lắm nhạc lòng tuôn.
     
    Bỗng điệu đàn xôn xao cung đổi nhịp
    Thanh trong ngần, khí nhộn, sắc tràn tươi
    Như vó ngựa chập trùng trong gió rít,
    Như ba quân hò hét ở ven đồi.
     
    Mắt ông mù chợt nheo, khô ngấn lệ
    Bài Xuân tình khàn đục chút niềm thương.
    Hay lão nhớ thời oai hùng khí trẻ,
    Mảnh trăng non vương vãi máu sa trường?
     
    Đàn cao cao... xông lên... người mệt lả
    Xác thù ngã... tiếng ngân... người lướt qua
    Máu nhuộm... đỏ bờ tre... bầm sắc lá...
    Đàn trầm trầm... đàn vẫn tiếp ngân nga...
     
    Đàn lên đi. Hỡi tiếng lòng da diết,
    Hùng thêm lên, thánh thót nữa thêm đi
    Để phà sang, ta thốt lời từ biệt,
    Là khi đàn réo rắt khúc Cao phi.
     
    Tôi đi tiếp, đường trần gian dậy sóng
    Theo đoàn dân đạp đổ mọi chông gai.
    Lão ngồi đó, tháng năm đường bụi lộng
    Gửi cung đàn lên tận chín cung mây.
     
    LÝ ĐĂNG THẠNH
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 23.05.2013 19:12:07 bởi lydangthanh >
    #2
      Chuyển nhanh đến:

      Thống kê hiện tại

      Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
      Kiểu:
      2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9