Dấu hỏi cuộc đời Anh muốn hỏi vì sao em yêu hoa mầu tím
Để cánh nhung buồn sướt mướt dưới sương mai
Anh muốn hỏi vì sao em lại khóc
Để cho anh thao thức suốt đêm dài
Anh tự hỏi, phải chăng hoa mầu tím?
Nỗi buồn em mang mác đến tương tư
Giữa mênh mông của biển đời cuộn sóng
Mãi âm vang dằn vặt bến sương mù
Anh muốn hỏi sao em im lặng thế
Để anh buồn cho nỗi nhớ thương thêm
Một lời thôi với anh là quá đủ
Đừng để cho hoa mộng rớt bên thềm
Hay hôm nay tại mưa giông kéo đến
Em sợ một mình mang nỗi nhớ vào đêm
Hay sợ thuyền mơ không quay về bến
Để em một mình len lén đón trăng lên
Nếu có thể nỗi buồn em chia nửa
Để trăng kia đừng khuyết bao giờ
Nếu nước mắt hoen mi vì hạnh phúc
Suốt đời anh xin làm kẻ tình si
Hãy nhìn anh cho anh hiểu được em
Một chút thôi hỡi tình yêu bé nhỏ
Giấc mộng hồng đôi ta còn giang dở
Đừng mang thân vào chớp bể, mưa ngàn
Dấu hỏi cuộc đời anh chưa hiểu được em
Dấu nặng trong anh lớn dần theo năm tháng
Sợ một ngày hoa không về theo nắng
Sợ sóng dạt buồm thơ về chốn xa mờ
Mong một lần thôi cho anh hiểu được em
Vì tình yêu trong anh đang bỏng cháy
Đừng bao giờ, một lần hay mãi mãi…
Đi bên anh là dấu hỏi cuộc đời./
***Nguyễn Thanh Hải