Thơ thẩn của Hoạt Tử Nhân
FengLynx 26.05.2013 18:34:29 (permalink)
0
1. 
Quanh đi quẩn lại hết một năm
Nhẩm tính sơ sơ đã hàng băm
Nhìn quẩn nhìn quanh người hăm hở
Sót lại riêng ta, mãi chốn này
___130526___
 
2. 
Mỗi sáng thức dậy
Mở tung ngăn tủ
Chẳng phải kiếm tìm
Váy váy áo áo
Mà là này đây
Nhân bì diện cụ
___130525___
 
3. 
Nửa đêm thèm thuốc,
Để làm bài thơ.
Khổ nỗi hết rồi,
Còn điếu nào đâu.

Hứng ơi là hứng!
Sao đến lúc này?
Làm khổ ta thêm,
Bứt rứt khó chịu.

Thôi thì nhắm mắt,
Ôm gái nằm bên,
Ngủ cho xong chuyện.
Thơ với chả thẩn,
Đúng là ngớ ngẩn!
___1h35.130524.Hết thuốc.HTN___






#1
    FengLynx 26.05.2013 18:37:29 (permalink)
    0
    4.
    Này muỗi kia, ta bảo này,
    Thân ta gầy guộc, còn gì nữa đâu.
    Cớ sao mi cứ quẩn quanh,
    Vo ve rình hút máu ta thế này?

    Ta thì chẳng tiếc mi đâu,
    Một hai giọt máu bõ bèn chi đây.
    Khốn thay tàn tạ lắm rồi,
    Máu ta đen thối, mi nào có hay?

    No được chốc lát đấy thôi,
    Rồi mi quằn quại, chết trong oán hờn.
    Đằng nào cũng cõi luân hồi,
    Chọn người máu tốt mà ve vãn tình.

    Hay sao kiếp sống vô thường,
    Giá như có thể, đổi phận với mi.
    Đời người lâu thật là lâu,
    Thất tình lục dục đắng cay muôn phần.

    Như phận mi đó lại hay,
    Ngoảnh đi ngoảnh lại đã vào thiên thu.
    Nhân gian nếu có kiếp sau.
    Thì mi đừng có làm người nghe ko?

    ___0h23.130524.Tâm sự cùng muỗi.HTN___
    #2
      FengLynx 28.05.2013 09:16:16 (permalink)
      0
      6.
      Đêm đêm với ngọn đèn cầy,
      Cùng bao thuốc lá vui buồn cùng ta.
      Soi mình qua bóng trên tường,
      Sao mà hiu quanh, chán chường lắm thay!

      Nghĩ đi nghĩ lại quẩn quanh,
      Sự đời vẫn thế, ta làm được chi?
      Ngồi đây ôm nỗi muộn phiền,
      Chỉ có đàn muỗi vui vầy cùng ta.

      Cớ chi làm khổ thân này?
      Héo mòn, tàn tạ, còn gì nữa đâu!
      Đằng nào cũng vậy mà thôi,
      Ngồi thêm vài tiếng cũng tuyền màu đen.

      Nến kia sắp tắt mất rồi,
      Thuốc thì dăm điếu còn lại bao không.
      Thôi thì hút nốt điếu này,
      Lên giường, đi ngủ, đón chào ngày mai!
      ___0h29.130524.HTN___
       
      7. 
      Thơ thẩn làm chi nữa?
      Tiếng thơ hay tiếng lòng,
      Có nói nữa cũng vậy,
      Vẫn riêng ta với ta!

      Người đời nào có hiểu,
      Trách thơ ta âu sầu.
      Lại chê ta u ám,
      Dèm pha ta quái gở.

      Nào ai hiểu nỗi niềm,
      Của kẻ lãng du đây.
      Sống lại rồi chết đi,
      Hít thở cho qua ngày!
      ___0h16.130524.HTN___
       
      8. 
      Đêm đêm nằm hồi tường,
      Nhớ lại chuyện xưa cũ,
      Rồi hiện tại, tương lai,
      Bất giác chợt mỉm cười,
      Mà sao lệ hoen mi.

      Em ơi đừng khóc nữa!
      Quá khứ đã qua rồi,
      Ngày nay còn chưa hết,
      Nói chi chuyện tương lai.
      Luật nhân quả luân hồi,
      Là như vậy mà em.
      Hãy lau khô dòng lệ,
      Và ngửng đầu mà sống,
      Ngạo nghễ với nhân gian,
      Một nụ cười hạnh phúc,
      Trọn vẹn từng phút giây.
      ___0h.03.130524.HTN___
       
      9.
      Bỗng dưng trời đổ cơn mưa,
      Lòng em sao thấy bình yên lạ thường!
      Phải chăng trời hiểu lòng em,
      Trầm ngâm, mặc tưởng, bơ vơ giữa đời!
      ___130523.HTN___
       
      10.
      Cơn mưa mùa hạ,
      Bất chợt ập xuống,
      Ướt đẫm vai em.
      Xoa dịu tâm hồn,
      Đang dần tàn úa.
      Mưa ơi, mưa ơi,
      Xin mưa cứ rơi,
      Khóc hộ lòng em!
      ___130523.HTN___
      #3
        FengLynx 29.05.2013 10:47:05 (permalink)
        0
        11.
        Mỗi sáng thức dậy
        Mở tung ngăn tủ
        Chẳng phải kiếm tìm
        Váy váy áo áo
        Mà là này đây
        Nhân bì diện cụ!
        ___130525.HTN___
         
        12.
        Hoạt Tử Nhân ơi, hỡi Hoạt Tử Nhân! 
        Ân xưa oán cũ bao vòng lụy,
        Sớm bạn trưa thù lắm đổi thay.
        ___Hoạt Tử Nhân___
         
        13.
        Thơ bỏ đi rồi, một sớm mai
        Hồn ta đau đớn, chẳng nên lời!
        ***
        Nhân gian nhàm chán, ta nào thiết
        Chỉ có thơ, bầu bạn sớm hôm
        Ôi thôi, nào ai lường được hết 
        Đến cả thơ này, cũng phụ ta!
        ___0h57.130521.HTN___
         
        14.
        Lữ khách cô đơn trên triền núi, 
        Chiều tàn hoang hoải ánh tà dương.
        Mỏi gối, chùn chân ngồi uống nước
        Nhìn cảnh u tịch thấy thê lương
        Chạnh lòng, lữ khách miên man nghĩ
        Lênh đênh phiêu bạt, biết về đâu?
        ___0h30.130521.HTN___
         
        15.
        Đêm lạnh lẽo
        Chốn hoang vu
        Riêng mình ta
        Cùng bầu rượu
        Ngắm chị Hằng
        Đang e thẹn
        Lén tỏ tình
        Với trời sao!
        ***
        Thôi thôi, thơ thẩn làm chi nữa
        Nguyệt say tình mới, phụ ta rồi!
        Mê mẩn duyên mới, nàng hờ hững
        Lữ khách cô đơn, đứng ngắm nàng!
        ___23h48.130520.HTN___
         
        16.
        Người nói ta điên
        Người bảo ta dị
        Người trách ta si
        Người chê ta cuồng
        ***
        Nhân gian nào có thấu
        Cõi lòng hoạt tử nhân!
        ___0h03.130521.HTN___
        #4
          Chuyển nhanh đến:

          Thống kê hiện tại

          Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
          Kiểu:
          2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9