Lặng Lẽ
Khi biết mình không thể gieo hạnh phúc
Cho người thương đành lặng lẽ ra đi
Vì tình yêu nếu buồn khổ sầu bi
Sẽ giết chết tâm hồn thơ muôn thuở
Mãi than vãn cho hồn sầu héo úa
Cây tình yêu cũng chòi chột khô queo
Lá thương yêu vàng vọt rụng bay vèo
Cành trơ trọi buổi vào đông băng giá
Tim nồng ấm như ngày xuân tháng hạ
Cần tình yêu không khác cụm hướng dương
Cần mặt trời rọi nắng chiếu bên đường
Mới vươn lớn nở hoa vàng tươi thắm
Anh xin lỗi anh không còn can đảm
Đọc thơ buồn thê thảm viết thơ sầu
Ở cuộc đời đã có lắm bể dâu
Anh xin giữ trái tim hồng vĩnh viễn
Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.01.2009 12:51:37 bởi Nguyên Đỗ >