[Preview] Truyện đọc nhiều Mong Sao Cuộc Đời Này Chưa Từng Gặp Anh - Tình Không Lam Hề
snoogy 11.06.2013 12:12:31 (permalink)
ThueSach.vn - Sách mới Mong Sao Cuộc Đời Này Chưa Từng Gặp Anh - Tình Không Lam Hề: "Mười mấy năm trước, khi cô chỉ mới trở thành thiếu nữ, Cố Phi Trần trong mắt cô tỏa sáng như một thiên thần, cô đã luôn nghĩ rằng mãi mãi mình cũng không chạm tới được. Và hiện tại, dù trong mắt cô là dáng vẻ thanh tú nhưng lạnh lùng đến cùng cực đó, vẫn đẹp như một vị thần...."

Mong Sao Cuộc Đời Này Chưa Từng Gặp Anh - Tình Không Lam Hề



Có một chàng trai từng nhắc mình rằng không được yêu người con gái đó, nhưng lại cứ muốn giữ cô bên mình.

Và một cô gái, với vẻ đẹp khiến người ta mê mẩn cứ mãi đắm chìm trong một tình yêu không hồi kết.

Giận hờn, thù ghét, những lời nói lạnh lùng, mỉa mai, nhưng mãi mãi trong lòng cô chỉ có hình bóng của chàng trai ấy.

Bức màn bí mật được hé mở và một câu chuyện tình lại bắt đầu.

Hai con người, hai trái tim, dù những vết thương lòng chưa hẳn đã lành lặn, vẫn cùng chung nhịp đập với nhau.

Trích Lược:

"“Tuỳ anh.” Phương Thần mệt tới mức chẳng buồn nhấc tay lên mà đưa chân lên đá cửa bước vào. “Sập” một cái, cánh cửa đóng lại kết thúc câu chuyện. Thế mà cô không sao ngủ ngon giấc. đã mệt bã người, nhưng chốc chốc cô lại sực tỉnh. “Được đền bù, được đổi nhà cũ lấy nhà mới, sao lại không chuyển cơ chứ!” Phương Thần rút tờ giấy ăn lau bụi trên đôi giày, ngẫm nghĩ một lát, nói: “Có điều ở riêng biệt cũng rất dễ chịu. Cắt nước, cắt điện thì có sao, dù là ông trời đến thì cũng không làm được gì! Nếu nghĩ như vậy thì liệu có vẻ khí khái không nhỉ?”. “Hôm nay em tới phỏng vấn một hộ ngoan cố, nghe nói, để xây toà nhà mới của mình, anh đã sử dụng mọi ngón võ.” Nhớ lại cách gọi đầy vẻ khinh miệt của Dương Nhị Phượng sáng nay, Phương Thần không nén được suýt cười thành tiếng: “Nhưng nghĩ đến việc chúng ta quen biết nhau, nên em cũng đã nói mấy lời tốt về anh.” Và trong những lúc trà dư tửu hậu, các đồng nghiệp trong toà soạn thỉnh thoảng cũng bàn luận với nhau. “Cuộc tranh chấp về chuyện di dời kéo dài gần hai năm nay, hơn nữa mỗi ngày một căng thẳng. Chỉ có điều, người chiến thắng cuối cùng sẽ không phải là người dân.” Hai chiếc xe của Tiêu Mạc nối đuôi nhau phóng vun vút trên đường. Một hồi lâu, không khí trong xe rất yên ắng, yên ắng tới mức bất thường, sau đó đột nhiên Tiêu Mạc quay đầu lại hỏi: “Em đang nghĩ gì vậy?”.

...........

Câu trả lời của Tiêu Mạc rất nhẹ nhàng, như thể anh ta vừa giải quyết xong một chuyện bé tí ti nhưng Phương Thần không nghĩ như vậy, thậm chí cô còn nhủ thầm trong bụng: “Chỉ mười phút đồng hồ mà anh đã thuyết phục được chị ta ư?”. Nhưng trong lòng cô biết rõ, có lẽ người mà các chàng trai thích không phải là cô – ít nhất cũng không phải là một người đúng như cô. Lúc đó cô nghĩ, ai bảo trên thế gian này không có những người tốt hoàn thiện? Rõ ràng Lục Tịch là người như vậy, dịu dàng, xinh đẹp và cũng rất ưu tú. Không chỉ là khuôn mặt nhợt nhạt, mà cả đôi mắt cũng cụp xuống, giống như một con thỏ con mới sinh bị làm cho sợ hãi. Đôi mắt đen láy ngân ngấn nước mắt, sợ sệt nhìn xuống dưới chân. Cô ho đánh tiếng, khiến Chu Gia Vinh giật bắn mình, đưa tay lên ngực, kêu lên: “Giữa đêm khuya, làm người ta hết cả hồn!”. “Người giả ma giữa đêm là anh thì có!” Cô liếc nhìn bộ đồ ngủ màu trắng bằng lụa của Chu Gia Vinh, trong lòng thực sự cũng cảm thấy thú vị vì trò đùa tinh quái, tuy nhiên mặt vẫn tỏ vẻ nghiêm nghị. Lúc đó, ngành tư vấn tâm lý ở Trung Quốc còn rất mới mẻ, phần lớn người bệnh đều nghi ngờ khả năng của bác sĩ, vì thế Trần Trạch Như mới giật mình, không biết mình sẽ phải tốn công đến mức nào để đuổi được cô sinh viên đại học chủ động đến khám bệnh này?"

ThueSach.vn

#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9