võ phong trần
-
Số bài
:
905
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 16.03.2013
|
Re:ĐỘC HOA TÌNH
-
22.09.2013 21:12:33
Không có tình thì phải có tiền.Mỹ nhân nào mà không tốn kém trong việc đại tu nhan sắc và sắm sửa bộ cánh để bắt hồn đàn ông?Kiều rỉ tai tình nhân mượn số tiền một trăm triệu đồng để làm ăn và Bình đã đồng ý nhưng hứa sẽ đáp ứng sau.Năm lần bảy lượt đầu ấp tay gối,số tiền kia vẫn còn đang là ảo.Tình yêu nuôi dưỡng bằng quà tặng bao giờ cũng thấy đói khát.Kiều đã bắt đầu thấy giận sau những lần gặp nhau. Tình yêu thường có mùi,nhất là thứ tình trộm lén,nên chẳng khó khăn gì để để cho Đức Lý,vợ Bình,khám phá ra việc đó.Vốn là người đàn bà khôn ngoan lại muốn giữ thể diện cho chồng nên Lý đã tìm cách tách hai con sam đó ra mà không phải mang tiếng ghen tuông.Nhân một sơ sót nhỏ của cửa hàng,thay mặt ban giám đốc,Đức Lý tống quyết định sa thải Linh Thị Kiều.Há miệng mắc quai,Vũ Dương Bình biết rõ động cơ của vợ nhưng không có can đảm can thiệp.Đóa hoa cao đẳng sư phạm Uông Bí đành ôm hận trở về quê nhà Quảng Ninh.Ngạn ngữ có câu: “ai vội vã trong tình yêu cũng thường vội vã trong hận thù”.Kiều bước chân về quê mà lòng không ngớt nguyền rủa người tình giàu có nhưng vô tình. Ngồi ăn núi lở.Nàng Kiều lại phải tìm việc tại một nhà hàng.Trong môi trường mới,đóa hoa tình lại tiết ra chất độc để bẩy một con bướm mới.Đó là Đỗ Thanh Tùng. Người huyện Thanh Hà,Hải Dương,bề ngoài Tùng nhìn có vẻ hiền lành và khá điển trai.Theo những người ở quê thì anh chàng bộ đội Tùng rất lễ phép và ngoan ngoản.Lúc phục viên,Tùng đã tự đi học lái máy cày để cố tìm cho mình một việc làm đàng hoàng.Công việc khó khăn,đưa đẩy thế nào Tùng lại trôi dạt ra Quảng ninh và vào làm việc chung nhà hàng với Kiều.Choáng trước nhan sắc của người phụ nữ một con đầy ma thuật,Tùng đã dán cuộc đời mình vào với ả bằng thứ keo bền chặt nhất. Khi hay tin,gia đình Tùng đã phản đối kịch liệt.Nhưng dưới mắt gả con trai mới lớn,Kiều là một phụ nữ thùy mị,nết na,lại xinh đáo để nên ai nói gì cũng không nghe.Con thiêu thân một khi đã lao vào lửa thì ngay cái chết cũng không ngăn nó được.Bi kịch thường phải có ba người mới tạo được nút thắt nghiệt ngã nhất.Nụ hôn ngọt ngào của người đẹp thường mang hơi hám của tử thần. KHÁCH SẠN MAI ĐAN NƠI ĐÔI TÌNH NHÂN TỔ CHỨC TRẬN ĐỊA MAI PHỤC Hiền lành là vậy nhưng ít ai ngờ Tùng là người có máu đỏ đen.Tiền bạc làm chẳng được bao nhiêu đều đem ném vào các cuộc sát phạt nên đâm ra nợ như chúa chổm.Những ngày đầu mới quen,Tùng còn dành dụm tiền mua quà cho Kiều để lấy lòng.Về sau,đôi khi anh chàng còn hỏi mượn tiền người yêu.Xác thịt thì lúc nào cũng có sẵn nhưng tiền thì khan hiếm vô cùng.Kiều bàn với Tùng viết thư về hỏi vay bố mẹ.Thế nhưng gia đình Tùng cũng thuộc dạng nghèo thì lấy đâu ra tiền để cặp phá gia chi tử đó tiêu xài cho đủ? Bần cùng sinh đạo tặc.Trong thế bí,Kiều chợt nghĩ đến Bình,người tình đại gia cũ với lời hứa chi viện một trăm triệu đồng.Kiều lấy điện thoại thực hiện cuộc gọi: -A lô!Anh Bình ơi!Em là Kiều đây! Đang dùng bữa cơm tiếp khách tại nhà hàng Biển Xanh,Vũ Dương Bình hét sức bất ngờ khi nghe tiếng người tình cũ: -Anh Bình nghe!Có gì không em? Giọng Kiều đầy nũng nịu: -Anh thật là bạc tình!Mới đây mà quên em rồi phải hôn? -Quên làm sao được?Có điều mấy hôm nay gặp nhiều việc bất như ý nên thần kinh anh khá căng thẳng.Em về Quảng Ninh sống có ổn không? -Thảm lắm anh ơi!Việc làm rất bấp bênh,hơn nữa ngày nào cũng thương nhớ anh! -Nhớ mà sao đến nay mới gọi cho anh? -Lấy hết can đảm rồi đó!Chỉ sợ sư tử Hà Đông nghe được thì chết! Bình vừa bị ủy ban tỉnh rút giấy phép Sông Cầu Resort nên rất buồn.Đổ ra một trời vốn giờ chẳng thu hồi lại được gì.Xem như mất trắng!Áp lực công việc càng tăng thì tình cảm càng cần có người chia sẻ.Tình cũ không rủ cũng tới.Bình thăm dò: -Nhớ nhưng còn muốn gặp lại anh không? Vì mở loa ngoài cho gả chồng hờ cùng nghe nên Kiều nheo mắt trấn an Tùng rồi mới trả lời: -Anh nói gì lạ vậy?Chỉ sợ anh chê em hoặc quá sợ con sư tử đó? -Vậy ngày mai đến chỗ hẹn cũ được không?Anh chờ nhé? -Em sẽ đến!Nhưng mà anh Bình ơi!Em đang rất khó khăn.Lời hứa hôm trước anh còn giữ không? -Được rồi!Em cứ lên Thái Nguyên rồi anh tính cho! Khi đã cúp máy,Kiều đưa tay vuốt ngực Tùng: -Chuyện cũ rồi!Đừng giận nha chồng! -Anh sẽ không giận.Nhưng liệu lão ta có chịu đưa tiền cho em không? Giọng Kiều đầy tin tưởng: -Hứa nhiều rồi nên chắc lần này ông ta sẽ giữ lời.Theo em đoán,ông ta còn thương em nhiều nên không muốn mất em đâu.Có điều… Thấy ả ngập ngừng,Tùng hỏi: -Có điều gì mà em không nói được? -Gặp nhau,chắc chắn ông ấy sẽ đòi quan hệ.Nếu em từ chối sẽ không được việc.Còn đồng ý thì chỉ sợ anh… Chúa Chổm đang cần tiền nên chẳng cần suy nghĩ lấy một giây: -OK luôn!Miễn làm sao em lấy được tiền! Nếu là tình yêu chân chính,câu nói đó đã làm sụp đổ tất cả.Trên thế gian,chẳng có người dàn ông nào đồng ý để người mình yêu tha thiết bán thân lấy tiền cho mình xài bao giờ.Cùng dạng mèo mả gà đồng nên Kiều cũng chẳng thấy tự ái chút nào.Ngược lại,cả hai cùng thống nhất quan điểm phải chuẩn bị tình huống Vũ Dương Bình trở mặt không chịu chi tiền.Con ma của lương tâm đã ám thì ám tới cùng.Nó hướng dẫn cặp tình nhân trời đánh chuẩn bị các thứ nào dao,nào dây trói,băng keo,để thực hiện cuộc trấn lột cho thật hoàn hảo. Bên kia,Vũ Dương Bình rơi vào tình trạng tâm lý hết sức phức tạp.Lâu ngày không gặp,cảm giác thèm của lạ tràn ngập trong tim.Thế nhưng,công ty đang gặp khó khăn,tình hình tài chính lâm cảnh khốn đốn thì lấy đâu ra số tiền trăm triệu để chung chi cho người tình?Vẫn biết,so với tài sản Bình hiện có thì số tiền ấy thật chẳng nhằm nhò gì.Nhưng với một người làm ăn nghiêm túc thì dù số tiền cỏn con mà không nằm trong danh mục đầu tư thì rất khó thuyết phục để mạnh tay chi.Cuối cùng,sự ham muốn đã thắng và cuộc gặp oan nghiệt vẫn cứ diễn ra. Tùng dùng chứng minh nhân dân giả đến thuê phòng trước tại tầng năm khách sạn Mai Đan.Đôi tình nhân hám tiền đã dựng sẵn một trận địa mai phục để chờ vị giám đốc hám tình.Kiều trang điểm lộng lẫy,sực nức hương thơm để dụ nạn nhân vào tròng.Còn Tùng thì nấp sau tấm ri đô,chuẩn bị đầy đủ các thứ cho cuộc tấn công nếu đàm phán bất thành.Gió Địa Ngục thổi vào cửa sổ khiến các tấm màng bay phất phới.Hắc Bạch Vô Thường cầm cờ đi rước Vũ Dương Bình. Đậu xe trong sân khách sạn,Bình vừa huýt sáo vừa đi vào thang máy.Vì là khách ruột nên chẳng nhân viên nào dám hỏi ông giám đốc đi đâu và có việc gì?Ký ức những lần ân ái long trời lở đất cũng tại khách sạn này khiến Bình lòng đầy phấn khích,mạnh tay đẩy cánh cửa phòng 508 để đi vào.Mọi việc đúng như ông ta nghĩ.Kiều ngồi ở mép giường,mặc chiếc váy hồng tuyệt đẹp và thơm như múi mít.Người đàn ông galant: -Em chờ có lâu không? -Cả tiếng đồng hồ rồi đó!Anh thật là… Như sợ thiếu thời gian,Bình vội vã ôm Kiều vào lòng và hôn tới tấp.Tùng đứng nấp sau tấm màng mắt long lên sòng sọc.Trước khi đi đã thống nhất với nhau là cốt lấy được tiền còn việc Kiều thất thân với Bình lần nữa chỉ là chuyện nhỏ.Thế nhưng,không hiểu sao giờ đây,hắn thấy giận vô cùng.Hai bàn tay Tùng cứ run bắn lên.Ngoài kia,Kiều ngả ngớn đón nhận những nụ hôn của người tình cũ. Khi quả chuối sắp bị lột hết vỏ,con chim mồi chợt hỏi: -Anh muốn gì em cũng chiều,nhưng anh có giữ lời hứa với em không? Sợ bị cụt hứng,Vũ Dương Bình trả lời bừa: LẤY LỜI KHAI NỮ SÁT THỦ LINH THỊ KIỀU
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.09.2013 21:18:03 bởi võ phong trần >
|