Có nỗi nhớ lặng yên
Đong mình trong góc tối
Vẫn là những bối rối
Nói dối..với chính mình
Có khoảng không lặng thinh
Một mình và nước mắt
Lòng em vẫn quặng thắt
Bởi nỗi nhớ về anh
Ngày tháng đã hư hanh
Chỉ có Anh trong em, còn mãi
Tình yêu
Có đâu là lẽ phải
Mà là
Sự rung động…con tim
Sao lại cứ lặng im?
Đong mình trong nỗi nhớ
Trong tình yêu một thởu
Trong hi vọng êm đềm
Lòng em những buổi đêm
Trái tim hay thường nghĩ
Quên đi, quên đi nhỉ?!
Hết nhớ, hết thương, hết khổ đau
Xa anh, xanh anh, đừng nhìn lại
Vậy mà
Yêu anh, yêu anh, chẳng thể quên
Rồi, chôn dấu đánh rơi
Gieo vào những vần thơ, em viết
Có bao giờ a được biết
Lòng em vẫn luôn nhớ, về anh