Khi cả thành phố đã lên đèn
Mình anh lặng lẽ nhớ về em
Quá khứ sao ngọt ngào đến thế
Để tương lai phải học cách quên
Những đêm dài những trận liên minh
Cứ ngỡ đã quên một bóng hình
Nhưng tim vẫn buồn vẫn thổn thức
Những khi cô quạnh lặng một mình...
Chẳng dám trách ai chỉ tại ta
Khi còn nồng thắm chẳng thiết tha
Người đi lòng ta là hoang phế
Nhớ ai nước mặt chợt ướt nhòa...
Tháng tám thu về liệu có quên
Có bỏ sau lững những ấm êm
Bước chân ra khỏi miền quá khứ
Hay vẫn câm lặng nhớ dài thêm ?
NHỚ...