Thăng hoa
Không hiểu tại sao từ nhỏ tôi đã thuộc lòng câu "'không ai giầu ba họ không ai khó ba đời ",chắc là cha mẹ hoặc dân làng truyền nhau câu ca đó vì tự nhủ mình cố gắng vượt qua khó khăn vươn lên thoát khỏi cảnh nghèo đói quanh năm ở làng quê tôi !Thế là tôi luôn nung nấu ý chí quyết tâm rất lớn về ước mơ phải vào học ở trường đại học . nhưng học ở ngành nào thì chưa rõ lắm ,lớn lên khi học cấp ba tôi mới hình thành dần nguyện vọng của mình về ngành nghề và từ đó vượt mọi khó khăn để thi vào đại học bách khoa .
Đối với tôi ,khó khăn thì nhiều lắm không chỉ về kinh tế ,nhà nghèo đã đành ,nhưng xã hội lúc bấy giờ còn nhiều cảnh éo le ở nông thôn,gia đình họ hàng ,phe cánh thù ghét nhau dẫn đến ngăn cản bước đường học tập tiến bộ của các con cháu ,mà tôi là một điển hình phải chịu sự ngăn cản đó !.Biết vậy ,nhưng tôi bất chấp mọi khó khăn để vượt qua tiến tới mục tiêu ước mơ của mình .
Vì vậy mà sau 5 năm làm công nhân và học bổ túc văn hóa ,tôi đã có bằng tốt nghiệp cấp ba và đã được công trường cho đi thi vào trường Đại Học Bách Khoa Hà Nội.
Phải nói thêm rằng vì quyết tâm cao độ để vươn tới ước mơ nên tôi chỉ học bổ túc văn hóa vào các buổi tối mà nắm rất vững chương trình cấp ba lúc bấy giờ ,cho nên công trường cho 20 người đi thi đại học mà chỉ có mình tôi có giấy gọi báo đỗ vào Trường Đại Học Bách Khoa Hà Nội.Khi có giấy báo đỗ đại học tôi như nổi bật lên như ánh hào quang ở công trường.Tôi được công trường tổ chức toàn đoàn thanh niên họp và mời tôi nói về kinh nghiệm tự học tập của mình.Chính sách hồi đó là công nhân đủ 5 năm công tác có thành tich làm việc tiên tiến và có bằng tốt nghiệp cấp ba thì cho đi thi đại học nếu đỗ đi học thì được hưởng phụ cấp 30đ /tháng (mà mỗi tháng chỉ phải nộp 18 đồng tiền ăn ,nhà trường tổ chức nấu cho ăn hàng ngày ).
Thế là tôi đã vào học ở trường Đại Học Bách Khoa ,đạt được ước mơ của mình bằng sự cố gắng phi thường cửa bản thân và được nhà nước giúp sức .Bước vào giảng đường ĐHBK lúc đó là vinh dự lắm ,vì khi tốt nghiệp ra trường là kĩ sư và được nhà nước bổ nhiệm đi công tác ngay không cần phải xin làm việc gì cả .mà vì kĩ sư thời đó còn rất ít ,nên ai có bằng kĩ sư là vinh dự tự hào như ánh hào quang cho cả gia đình và dòng họ ở làng xã .Vì vậy tôi tự cho là cuộc đời của mình đã được thăng hoa từ đó
!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.07.2013 17:02:20 bởi thaisonthi >