bí ẩn của cổ vật
tatien20 15.07.2013 01:13:46 (permalink)
Phần 1: phiến đá cổ dị
Hôm nay, tôi sẽ kể bạn nghe 1 câu chuyện có thể nói là mang tính chất viễn tưỡng. Nhưng có ai lại có thể biết được nó là thật hay giả, vì căn bản chúng ta cũng chỉ là những sinh linh nhỏ bé, có hiểu rộng đến đâu cũng chẳng biết hết được thế giới này có những gì đang tồn tại xung quanh chúng ta.
Câu chuyện tôi nhắc đến, nó liên quan đến ngày tết ngày mà gia đình chúng ta vui vẻ xum vầy hàng năm. Đi về khoảng 1500 năm trước, các nhà sư (theo cách mà tôi gọi ) ở châu Âu, đã làm ra một thứ mà nó chỉ nằm gọn trên lòng bàn tay. Thứ tôi nói đến được làm từ những phiến đá nhỏ hình vuông, có các hình vẽ trên đấy. Những nhà sư này đã làm đến 52 (tuần) phiến đá với đủ mọi hình vẽ khác nhau, nó có thể nói lên tất cả 1 cuộc đời của 1 con người. Những phiến đá này nếu cộng tất cả các dấu chấm trên đấy thì bằng 365 (ngày) chấm, và cộng hết tất cả các hình vẽ thì bằng 12 (tháng) hình và 1 một năm Trái Đất này phải đi qua 12 chòm sao trên đừơng hoàng đạo, những phiến đá này được chia làm 4 nhóm, mỗi nhóm tượng trưng cho mỗi quý của năm sẽ có 13 (tuần) viên có 91 (ngày) chấm, cộng 13 phiến đá này lại vừa đủ bằng con số 91. Những phiến đá này chia ra làm 2 biểu hiện: Màu trắng của vận may, ánh sáng hay sự tốt đẹp ; Màu đen thể hiện sự xui xẻo, bóng tối hay sự xấu xa. Nhưng tất cả cũng chưa là gì vì nó không mang lại hạnh phúc, giàu có, tình yêu, hay hòa bình. Các nhà sư đã dùng thứ này để bói toán, họ chỉ tiên tri những điều sắp đến hoặc xảy ra cho một con ngừoi. Có 1 bí mật mà các bạn không biết rằng còn 2 phiến đá nữa đựoc cất trong 1 hầm mộ nhỏ và ít có ai đã vào trong đó, 2 phiến đá này, 1 cái có hình vị thần màu sắc rực rỡ, cái còn lại chỉ có 1 hình nhân màu đen. Nhà sư kia đã viết lại rằng :”viên đá có hình nhân màu đen chính là 1 con ác quỷ, mà ngừơi sống  gần hầm mộ gọi là satăng đại đế. Nhưng hắn sẽ không thể hồi sinh bởi khi xưa, lúc hắn tung hoành thì đã có vị thần đã dường như đã ngủ say vì không ai thờ tụng và niêm hắn lại bằng chính thể xác của vị thần đấy, nhưng satăng không hề khuất đi. Linh hồn của nó và vị thần đấy đựơc đính vào 2 phiến đá kia. Và tương truyền rằng, vào ngày trăng rằm nếu có một nhà sư hay  bói toán bằng những dụng cụ hay phương pháp gần giống như vậy trong vòng 13 lá ngừơi bói toán có thể đoán ra đựoc số mệnh của 1 ngừơi và cộng các số chấm lại bằng 15 thì ngày đấy là 1 ngày đen tối nhất của quả đất này… ” .Những chữ viết này khiến cho con ngừoi ta phải nghĩ lại liệu rằng con ngừoi ta có gặp ngày đen tối ấy không? đó vẩn còn bí ẩn……hãy đón tiếp phần 2
 
#1
    tatien20 15.07.2013 11:14:14 (permalink)
    Phần 2: vương quốc Lojathan
                    Các điều bí ẩn, các câu hỏi và sự thắc mắc  về những phiến đá nhỏ kia, chúng ta không thể giải thích hết trong một khoảng thời gian, không gian nào đó. Mà nó đã và đang diễn ra ở một vương quốc    ( tức cách đây khoảng 1300 năm) khá phồn thịnh của một nhà Vua đời thứ 12 tên Dank Caitronf. Ông là ngừoi không đầu óc, không có khả năng để bảo vệ đựơc vương quốc của mình. Nhưng vì cha của Ông tên Dank Findter là 1 người mãnh tướng anh hùng, đã gầy công xây dựng đất nứơc. Do sự sống con ngừơi có giới hạn nên Ông ấy đã qua đời lúc Caitronf con rất nhỏ và ham chơi. Khi Vua Findter ra đi đã dặn 5 vị thống tướng lớn trong vương quốc rằng “dù có thế nào, ta cũng tin con trai ta cũng có ngày làm đựoc việc ý nghĩa, ta mong rằng các vị hãy che chở cho nó và các anh hùng đã cùng ta sống chết nơi chiến trừơng, hãy tôn quý con ta giống như ta đang hiện hữu vậy… “.
    Và sau 12 năm……
                    Ở một nơi không xa vương quốc Lojathan, có một cừơng quốc đang mở rộng lãnh thổ. Quốc gia này đựơc bắc nguồn từ 1 tộc ngừơi có lưng gù và bàn tay khá lớn tên là Montaun. Họ đã nhắm vào Lojathan từ rất lâu, chỉ chờ thời cơ đến và thâu tóm. Khi Caitronf biết đất nứơc của mình gặp chuyện không hay; Ngay vào lúc rạng sáng, Caitronf đã tập hợp các quần thần ở đại điện để bàn bạc kế sách, trong lúc đó có 1 vị thừa tứơng đã nói rằng: “…khoảng 200 năm trứơc có những nhà sư biết sử dụng bói toán để xem số mệnh, và thần có biết một ngừơi có khả năng làm đựơc hay là chúng ta hãy đi thử 1 lần…”.  Đến chiều ngày hôm ấy, vị thừa tứơng đã dẫn nhà vua Caitronf đến gặp thầy Alis, 1 ngừơi thầy giáo dạy học trong 1 ngôi làng nhỏ. Ông ta nhìn thấy quốc vương, không kính chào mà chỉ nói : ”Nếu ông dám nói, vì con dân của mình mà không nghĩ đến sự sống còn của bản thân thì mới đựơc ngồi xuống và tôi sẽ trả lời câu hỏi của ông… nếu không xin ông về cho”.Caitronf đã chấp nhận lời nói mà giống như sự yêu cầu của thầy Alis và đã ngồi xuống; Thầy Alis đã lấy ra những phiến đá nhỏ và sắp xếp 1 cách mà không ai có thể nhìn ra đựơc là ông ta đang làm gì. Ông ấy nói :”Ngươi đã bỏ phế đất nứơc này và nó đã suy yếu, có thể nói nó không có khả năng chống lại cừơng quốc kia nữa. Nhưng ngươi đã đến đây thì ta sẽ mách bảo, hãy đem tất cả binh lính mà ngưoi có chống lại bọn chúng. Còn phần ta, ta sẽ dùng máu, linh hồn của mình và các phiến đá này để đưa Vệ Quân của các vị thần đến đây. Một điều rằng ngưoi nên biết trân chiến này 2 hai bên đều không có ai sống sót nên hãy đưa 1 bộ tộc vương quốc của minh đi lánh nạn để rồi xây dựng lại một Lojathan khác phồn vinh hơn. Thôi! 5 ngày nữa Motaun sẽ đến đây, bổn phận của ngươi là chiến đấu và hi sinh anh dũng nơi chiến trừơng hãy nhớ lấy ….”. Đến tối, Alis đã đi đến hầm mộ nơi cất giấu 2 phiến đá không thuộc về thế giới này, một nơi mà cả đời ông cũng không bao giờ sẽ nghĩ đến là sẽ bứơc chân vào. Ông ta đã nói những lời khẩn cầu của mình trứơc con 1 thú canh giữ hầm mộ và những câu nói của ông đã được các vị thần nghe thấy. Việc cuối cùng ông phải làm là tế máu và linh hồn của mình. Quả nhiên cái gì cũng phải đến, 2 vương quốc đánh nhau chỉ trong vòng 2 ngày thì tất cả đều chết sạch. Caitronf đã hi sinh anh dũng và đã đúng như lời cha ông đã nói ông đã mở ra 1 con đừơng mới cho đất nứơc của mình. Chiến tranh kết thúc, Lojathan đã không còn mà chỉ còn có một bộ tộc không tên, sinh sống ở ven biển natugon, những phiến đá kia đựơc 1 học trò của Alis cất giữ, nhưng không biết vì lí do gì tất cả đều hóa thành vàng, chính vì lòng tham cậu học trò đã lấy tất cả và bỏ trốn khỏi bộ tộc của mình. Đi đến 1 ngôi làng nhỏ khuất sâu trong hẽm núi dừơng như cắt biệt với thế giới bên ngoài. Tới đựơc ngôi làng, do vì đi nhiều ngày nên đã ngã quỵ trứơc cỗng làng và có 1 ngừơi phụ nữ, đã nhìn thấy và đưa về nhà. Trên đừơng đưa về nhà, 1 phiến đá đã vô tình rơi vào túi của ngừơi này về đến nhà cậu học trò vẫn chưa tình dậy. Cô ấy đã đưa cậu học trò vào phòng của chồng mình rồi đi ra bờ suối giặt quần áo, rờ lại trong túi mình thì thấy đựơc 1 miếng gì rất lạ (do ngừơi trong làng chĩ biết trồng trot nên không hề biết đến vàng) và rồi nhìn thật lâu thì thấy đựơc hình 1người binh sĩ đang mặc giáp, cầm kiếm. Cô ấy liền nghĩ đến phải chi mình có 1 ngừoi con oai hùng thế này, Cô gái này đã có chồng 8 năm nhưng vẫn không sinh đựơc 1 ngừơi con. Và rồi 1 ngày 1 đêm, khi sáng hôm sau cô ấy thức dậy thì nhìn thấy 1 đứa bé bụ bẫm ngay cạnh tay trái của mình. Bất ngờ nhưng không biết nói gì hơn nên liền cảm tạ trời đất đã mang đến cho con 1 đứa con. Và rồi mọi chuyện bắt đầu từ đứa bé kỳ lạ này ….hãy đón xem phần 3
    #2
      tatien20 23.07.2013 01:21:34 (permalink)
      Phần 3: Cậu bé Soladan Rinter
      Chúng ta có thêm một số dấu chấm hỏi nữa sau những chuyện kì lạ đã xảy ra ở thế giới này.  Trong đó có cậu bé Rinter, Cậu ấy đến từ những phiến đá, vậy cậu ấy là ai…? -Rinter có gậy hại hay là sẽ giúp thế giới này ra khỏi ngày đen tối, liệu cậu ấy là 1 vị thần hay là hiện thân của quỷ dữ, thắc mắc đó vẫn không ai biết. Tất cả sẽ đựơc trả lời khi cậu bé này biết mình là ai. Có thể cậu ấy là câu trả lời cho tất cả mọi việc đang diễn ra xung quanh những phiến đá nhỏ, hãy đi theo cậu ấy để biết đựơc lời giải đáp cho những nghi vấn trong đầu chúng ta…
      Vào một buổi sáng rất sơm, mẹ Rinter phải ra đồng nhưng không mang Rinter theo mà để cậu ấy ở nhà. Khi mặt trời mọc, cậu học trò đựơc mẹ Rinter cứu đã tỉnh dậy. Cậu học trò vừa khát vừa đói nên đã đi lanh quanh trong nhà để tìm thức ăn, thì bỗng dưng nghe đựơc tiếng của một đứa trẻ “u…ơ” trong 1 căn phòng, rồi bứơc vào và đúng thật có 1 đứa trẻ. Cậu ta tiến đến gần thì tự dưng khựng lại không thể bứơc thêm được giống như có gì đó đang giữ chặc chân cậu ta, thế rồi cậu học trò chỉ đứng nhìn và quay lưng lại. Đến trưa, thì mẹ Rinter trở về thấy cậu học trò ngồi trước cửa nhà lại gần và hỏi :” cậu có thấy đói bụng không? Hôm qua, tôi đã thấy cậu trứơc cổng làng và đem cậu về đây, nhưng cho hỏi cậu là ai vậy?”. Cậu học trò trả lời : ”tôi là Niadas,tôi thuộc tộc ngừơi lùn và là con dân của vương quốc Lojathan đã sụp đỗ. Tôi chạy trốn mấy ngày hôm nay thế là tìm đựơc đến đây…”. Sau khi nói chuyện với mẹ của Rinter 1 hồi thì chồng của cô ấy trở về. Con ngừơi ở đây rất hiếu khách và họ cũng không kỳ thị khi có 1 người lạ mặt trong nhà. Ngừơi chồng liền khoe với vợ : ”anh tìm được 1 miếng đất khá lớn chúng ta có thể trồng trọt ở đấy…, nhưng mà đây là ai vậy? …”. Người vợ liền kéo chồng mình vào phòng, vào ngay chỗ đứa bé kì lạ và kể lại : ”cậu ta đến từ 1 nơi rất xa đó là vương quốc gì gì ấy… và hình như ngừơi đó là thần linh phái tới thì phải, hôm qua trong túi áo của em có vật rất lạ, khi em nhìn vào vật đó và ứơc có 1 đứa con… cuối cùng thì chúng ta cũng có 1 đứa con là đứa bé đang nằm trên giường của em này…”. Niadas đứng bên ngoài, nghe đựoc tất cả nhưng lại im lặng và suy nghĩ, cái vật đó là gì? Và sao họ nói mình là thần linh? Cậu liền nhìn vào thì thấy cô gái kia đang miếng vàng của mình và xông vào giật lấy vật đó. Niadas nói : ”cái này là của tôi, cô đã lấy nó trong túi sách của tôi à?”. Cậu ấy liền đi tìm túi sách của mình nó nằm trên bàn, cậu ấy lấy túi sách và chạy ra khõi nhà, đi sâu vào trong rừng gặp 1 ông già. Ông ấy đưa Niadas về nhà của ông ấy ở trong rừng. Về phần của Rinter, 2 vợ chồng thưong cậu ta giống như là con ruột của minh ….
      Và rồi 22 năm sau,….
      Ngày hôm đó, không biết vì lí do gì cả làng đều bị 1 căng bệnh mà chúng ta nghĩ giống như là dịch hạch. Người lở loét và môi chuyễn thành màu xanh, bọn họ liền đến nhà của Rinter và nói : ”mày!!!, chính mày là ngừơi đã gieo cơn bệnh lên cả làng này.Vợ chồng 2 người nhìn đi năm nay nó đã hơn 20 tuổi mà vẫn không thay đổi bất cứ thứ gì mà vẫn còn giống như năm nó 9 tuổi, nó không thuộc về 2 vợ chồng 2 ngừơi đâu, nó đã bị nguyền rũa!! hãy đuổi nó đi đi ...”. Khi đã nói xong, thì cả dân làng xông vào nắm lấy 2 vợ chồng và bắt trói Rinter lại, những ngừơi trong làng đem cậu bé vào rừng bỏ Rinter vào 1 hốc cây.        Hai ngày sau, Niadas đã nhìn thấy 1 đứa trẻ bị bỏ hoang trong hốc cây liền cứu và đưa đứa bé về nhà ông Mal Xarion ( là ông già đã đưa Niadas về của ông để sinh sống). Khi Rinter tỉnh dậy và thấy mình đang ở trong một ngôi nhà hơi tồi tàn, tư dưng có 1 tiến nói phát ra ở bên ngoài : ”cậu đã ngủ gân 3 ngày rồi, sức khỏe cậu con yếu chỉ nên uống nứơc và nghĩ ngơi đi…”. Rinter liền xuống giừơng và bước ra ngoài thì nhìn thấy 1 ông cụ có lẽ đã hơn trăm tuỗi, do hiếu kỳ nên lại gần và hỏi: ”con đang ở đâu vậy ? ông là ai? Sao ông phải sống trong rừng?...”.Mal nhìn cậu bé 1 hồi lâu, giống như ông ấy đã nhìn đựơc một điều gì từ cậu bé rồi trả lời: ”Cậu cứ gọi ta là ông Mal, đây là nhà của ta, ta sống ở đây là để chờ và có trách nhiệm phò trợ 1 người có khả năng đưa thế giới thoát khỏi ngày đen tối …”. Mal Xarion ông ta thực sự là ai, liệu Ông ấy có biết gì về những phiến đá và ngày đen tối….. hãy đón tiếp phần 4
       
      #3
        tatien20 30.07.2013 11:48:31 (permalink)
        Phần 4: Nhà Tiên Tri Mal xarion
        Câu chuyện của chúng ta càng ngày càng có thêm nhiều thắc mắc, đang có 1 người vừa mới xuất hiện trong câu chuyện đã cảm nhận được ngày đen tối, và người đó có liên quan gì đến cậu bé Rinter và những phiến đá kia không. Người đó có biết được những gì về câu chuyện của chúng ta? Hãy theo dõi ông ta!!! để có thể trả lời câu hỏi đó…
                        Từ ngày Niadas về sống với ông Mal, Cậu ấy gần như đã quên đi nguồn gốc của mình và không còn nhớ mình là 1 người thế nào. Cũng như những ngày khác, buổi sáng là Niadas lại đi săn với bộ cung của ông Mal cho cậu ta và cứ như thế sống từ ngày này qua ngày khác. Cậu ta đã không còn nhớ đến túi sách của mình và những phiến đá hóa vàng kia nữa. Về phần ông Mal,sau khi Ông đưa Niadas về nhà, Ông ta đã lấy túi sách của cậu ta rôi để dứơi tầm hầm của ông ấy, chính Ông ta cũng không biết những thứ trong đó là gì. Vào một hôm, Ông Mal nói với Niadas hãy dẫn Rinter cùng nhau đi săn , có thể cậu ta sẽ thích đi săn hơn là ở nhà,thế là ông ta vào trong nhà kho lấy ra thêm 1 bộ cung nữa đưa cho Rinter. Sáng ngày hôm sau, 2 ngừoi cùng nhau đi săn đựoc một lúc thì Niadas nói : “này ở đây thú rừng cũng ít lắm chúng ta chia nhau ra mà kiếm đi cậu đi bên đó, tôi đi bên này, nếu có lạc đường hãy sờ vào thân cây sẽ có 1 bên lạnh hơn rồi nhìn theo hứơng đó mà tìm đừong về nhà…”. 2 ngừoi chia ra, Rinter đi một hồi thì thấy 1 con trăn khá lớn đang quanh quẩn trứoc hang của mình mà không chui vào, vậu ta liền đến gần và con trăn đã nhìn thấy cậu ta liền bò nhanh tới và quấn lấy Rinter cậu ta cựa quậy thế nào cũng chẵng đựơc, nhưng rồi cảm thấy hình như con trăn đã dừng lại nó không thể siết chặt hơn, cậu ta sờ thân con trăn, và đụng đựơc một vật gì rất cứng rồi dùng hết sức để lấy đựoc con dao trong người của mình đâm thân con trăn, quả nhiên có 1 một vật chìa ra cậu ta liền cầm lấy vật đó và rồi rút ra thật mạnh làm bụng con trăn rách 1 đừơng dài nên con trăn đã chết,… Rinter cầm thanh kiếm và nó có dòng chữ nhưng cậu ấy không thể đọc đựơc chỉ biết nhìn thật lâu, rồi có 1 chuyện đã xãy ra bỗng dưng cơ thể cậu ấy to ra, thân hình vạm vỡ, cậu bất ngờ không thể biết đựơc có chuyện gì  xảy ra. Đến lúc trời gần sụp tối, thì cậu ta mới tìm đựơc đường về nhà Ông Mal. Ông Mal nhìn cậu ấy rồi bước đến gần và nói : ” ta tìm đựơc con rồi, ta chờ con rất lâu rồi. Con là ngừơi đựơc chọn, con nhìn đi con đang cầm thanh kiếm của vua Dank Findter đây là bảo vật quý, nó đã giết và đã cứu sống bao nhiêu sinh linh nên có khả năng hóa giải lời nguyền trên ngừơi của con, bây giờ nó đã thuộc về con. Nhanh!! Hãy theo ta xuống tần hầm có thứ này chỉ có con mới có thể giải đáp…”.Cậu ta không hề hiễu ông Mal nói gì, nhưng cậu ta cũng xuống tần hầm cùng với ông Mal; cũng lúc đó Niadas trở về và thấy không có ai trong nhà liền chạy ra sau nhà, thì thấy trên sàn có 1 cái cửa đến gần mở ra và nghe được tiếng của ông Mal liền xuống dưới đó, nhìn thấy 1 cậu thanh niên còn cao to hơn mình, Niadas bước đến gần và nói: ” cậu là Rinter sao? Cậu là ngừơi mà ông Mal chờ 80 năm à?...”. Rinter im lặng và nghe tiếp những điều ông Mal nói:” thực sự ta là nhà Tiên Tri Mal Furion, ta đổi tên là do ta không muốn ai biết ta là quốc sư trong vưong quốc Lojathan. Niadas!! Ta chính là anh trai của Alis thầy của con, năm xưa em trai ta đã dùng thuật bói toán và phát hiện ra rằng có 1 nhà sư đồng môn, 2 ngừoi đều  là do 1 ngừơi thầy của nó dạy nên, hắn đã dùng thuật bói toán để kiếm miếng ăn, nhưng đáng tiếc hắn không biết chuyện quái gở của những phiến đá rồi sẽ có lúc vào ngày trăng rằm hắn sẽ bói số mệnh cho 1 người trong vòng 13 phiến đá rồi cộng tất cả bằng con số lại và bằng 15 đó cũng ngày là Satăng sẽ được hồi sinh, Satăng sẽ tàn phá những thứ chống lại nguyện vọng làm bá chủ của hắn, rồi tất cả sẽ lâm vào bể khổ. Nhưng may mắn thay, Alis đã viết ra 1 một cuốn sách có thể xoay chuyển đựơc chuyện này, nhưng ta cũng không biết nó bây giờ đang ở đâu…”. Phải nói rằng là việc tìm 1 cuốn sách trong thế giới rộng lớn thế này chẵng khác nào đang mò kim đáy biển, 3 người bọn họ sẽ tìm cuốn sách đó bằng cách nào…. Hãy đón tiếp phần 5
         
        #4
          tatien20 04.08.2013 15:53:01 (permalink)
          Phần 5: quyển sách của người chết
          Quyển sách mà ông Mal nhắc đến, nó còn tồn tại không và nó chứa những gì. Chỉ là một cuốn sách có thể giúp được chúng ta sao?, Alis đã nhắn gởi thông điệp gì và những cách gì giúp chúng ta ra khỏi ngày đen tối. Rốt cuộc là nó đã thất lạc ở đâu hãy đi theo ông Mal, Niadas và Rinter để tìm ra được cuốn sách của Alis “người đã khuất”….
                          Sau cuộc nói chuyện thì ngay vào sáng hôm sau, 3 ngừơi liền xuất phát nhưng phải nói rằng họ không hề biết cuốn sách đó ở đâu, Rinter đã nói: “quyển sách đó rất quan trọng, Alis sẽ không để nó rời khỏi ông ấy đâu, đó là điều chúng ta phải khẳng định, chỉ cần biết nơi ông ấy xuất hiện lần cuối cùng là ở đâu sẽ có thể tìm ra được quyển sách đó..!!”.Niadas đáp rằng : “tôi biết nơi cuối cùng ông ấy xuất hiện là ở đâu, nhưng…2 người có chắc là muốn đến nơi đó?”, ông Mal liền nói: “ta đã nhìn trước đựơc tương lai, rằng em ta sẽ chết và chúng ta nhất định phải đến nơi mà nó đã chết. Vì còn 1 thứ gì đó nữa!! có thể giúp chúng ta mà không chỉ riêng gì quyển sách, nhưng trước tiền chúng ta phải đi kiếm cho được người mà Alis nói là cũng biết về thuật bói toán, vì hắn sẽ vô tình hồi sinh cho satăng ta phải ngăn cản điều đó trước ngày trăng rằm và ngày đó chắc cũng không còn xa nữa đâu…”. Khi bọn họ đi theo Niadas để tới hầm mộ,3 người đã đi ngang qua 1 khu buôn bán nhỏ (ngày trước được gọi là nơi trao đỗi vật dụng) rất đông đúc và 3 người đã dừng chân ở đây. Họ đi kiếm 1 căn nhà để ở tạm, cuối cùng cũng đã tìm đựơc 1 nhà dân. Khi vào đến nhà, người trong nhà  cũng rất là hiếu khách, đã mời ăn uống và còn nói có thể ngủ ở đây 1 đêm. 3 người cũng chấp nhận lòng tốt của chủ nhà,trong lúc ăn ông Mal nhìn quanh thì thấy trong nhà toàn treo những vật quái dị mà ông chưa từng nhìn thấy, và ông đã nhìn thấy 1 sợi dây chuyền được làm bằng đá, mặt dây chuyền là 1 phiến đá rất giống những phiến đá của Niadas,Ông liền hỏi chủ nhà :”cho hỏi, mặt dây chuyền kia ở đâu mà cô có nó ?…”. Chủ nhà nhìn ông Mal 1 chút rồi trả lời:” những người từng vào đây chưa có ai hỏi đến sợi dây chuyền này cả. Tôi cũng chẳng thấy nó có gì đẹp, nhưng vì nó là của cha tôi nên tôi đã giữ lại. Cha tôi là 1 nhà bói toán quèn đã qua đời từ lâu, khi ông chết chỉ để lại mặt dây chuyền 1 và chiếc hộp gần như rỗng chỉ có 1 tờ giấy mỏng trong đó nhưng tôi chưa bao giờ thấy nó có gì quý giá nên cũng chẳng muốn xem...”. Mọi chuyện lại càng rắc rối hơn trên đời chỉ còn người này là biết bói toán nhưng ông ấy đã chết, thế thì vào ngày rằm ai sẽ làm chuyện đó và cũng đến lúc trời tối ,3 người đã ngủ 1 đêm đến sáng hôm sau, lại tiếp tục hành trình đến hầm mộ. Họ phải đi suốt 2 ngày, đi hết 1 thảo nguyên rộng lớn rồi đến được nơi đó trời cũng xế chiều nhìn vào trong chỉ thấy tối như mực ngoài ra chẳng có gì hơn. Bỗng thanh kiếm cua Rinter nó động đậy như muốn chui ra khỏi vỏ, Rinter liền rút nó ra không ngờ nó có khả năng phát sáng. 3 người liền đi vào trong hầm mộ, đi vào rất xâu thì thấy được 1 bệ đá, trên đấy có 2 phiến đá nhỏ (đó chính là 2 phiến đá mà phần 1 có nhắc đến) tiến đến gần thì dẫm phải vật gì khá giòn rồi nhìn xuống chân thì thấy 1 bộ xương, tất cả đều hoảng hốt nhưng từ từ cũng đã lấy lại được bình tĩnh và nhìn thật kỹ thấy một bộ quần áo đó là bộ đồ mà các thầy mà các nhà sư khi làm lễ tế đều phải mặc, bộ đồ đó cũng không của ai khác mà chính là Alis. 3 người liền ngồi xuống  nhìn 1 hồi lâu thì thấy có 1 chiếc túi nằm trên áo và lấy ra xem thì đúng quả thật có 1 quyển sách trong cái túi đó, 3 người mừng rỡ hô to thì bỗng nhiên có 1 luồng gió mạnh thổi từ trong hang ra. Đó chính là tiếng thở của 1 con thú, nó có trách nhiệm canh giữ hầm mộ này, con thú này liền vồ tới, Rinter dùng gươm của mình đánh trả thì đã chém vào dây xích của con thú này nó liền nằm xuống không dám làm gì cả, nó nhìn Rinter với thanh gươm rồi đi vào cái hốc của nó và im lặng. 3 người thấy vậy liền lấy quyển sách của Alis và chạy thật nhanh, Rinter vừa chạy vừa nhìn về hứơng con thú đó và cảm nhận được đôi mắt của nó đang nhìn chằm chằm vào cậu. 3 người đã ra khỏi hầm mộ và cảm thấy có gì đó khác thường, rồi nhìn xung quanh cảnh vật tất cả đều thay đổi, tại sao trước trước mặt lại có 1 quả núi rất cao, nó mọc lên từ khi nào? Rồi thêm 1 khu rừng nữa bao quanh ngọn núi, lúc trên đường đến đây nó chỉ là thảo nguuyên bằng phẳng, sao giờ lại...Ông Mal cảm thấy rất lạ, nhưng điều quan trọng nhất bây giờ không phải là những thắc mắc đó, mà chính là tìm đường quay trở về nhà của ông Mal để có thể tìm hiểu về quyển sách của Alis. Cuối cùng thì quyển sách của Alis đã được tìm thấy, quyển sách đó đúng là có thật hãy cùng 3 người kia xem quyển sách đó viết những gì…. đón tiếp phần 6.
           
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 04.08.2013 15:55:40 bởi tatien20 >
          #5
            tatien20 06.08.2013 10:44:37 (permalink)
            Phần 7: Satăng và khoảng không vô tận
            Chính những người biết về chuyện của ngày đen tối vẫn không thể khẳng định rằng họ có ngăn được ngày đó hay không, vì tất cả những gì họ có được và biết được quá ít so với những bí ẩn trong quyển sách của Alis cùng những viên Tri Thạch kia, họ chỉ biết làm theo sự suy đoán của mình chứ cũng không thể nào làm gì hơn!!, ngoại trừ có 1 vận may hay điều gì đó sẽ giúp họ vượt qua những khó khăn này, hãy cùng với 3 người kia xem thứ gì đã xuất hiện để giúp bọn họ …
            Ông Mal, Rinter, Niadas mới chỉ về nhà chưa được 3 ngày thì đã phải tiếp tục đi, để có thể đến được nhà cô gái kia kịp lúc, họ lại phải đi thêm 1 chặng đường dài để đến được hầm mộ trước ngày trăng tròn. Ông Mal vừa đi vừa xem cuốn sách cũng chẳng tìm được cái gì có ích, ông ấy đã nghĩ đến rằng ngày đó chắc chắn sẽ diễn ra, ông không thể nào làm gì được và tại sao em ông lại đặt tất cả hi vọng vào ông như thế ? thật là quá khó khăn cho ông ấy. Đi được nửa ngày thì gặp 1 con suối, bọn họ dừng chân ở đấy. Ông Mal đến gần bờ suối và lấy ít nước, vô tình làm rơi cuốn sách xuống nước và liền nhặt lên thì những chữ viết trong đó bị nhòe và những hình vẽ bay màu đi, Rinter trên này hô to kêu ông Mal đi nhanh lên trời gần xế chiều rồi, ông ta liền bỏ cuốn sách vào túi và đi tiếp. Bọn họ đã đến được khu chợ mà cô gái kia sinh sống nhưng sao nó vắng quá chẳng có bóng người nào cả, khác hẳng so với lần đầu đến đây, 3 người liền đến nhà của cô gái kia, gõ cửa 1 hồi lâu thì cô gái đã ra mở cửa, nhìn thấy 3 người này cô ấy liền đóng cửa, Rinter xông vào và bắt được cô gái liền hỏi:” tại sao cô lại trốn tránh khi nhìn thấy chúng tôi ? có chuyện gì đang xảy ra ở đây ? tại sao tất cả mọi người đều bỏ đi hết vậy ?”. Cô gái vung tay ra khỏi Rinter và kêu 3 người ngồi xuống, cô ấy đã kể tại tất cả :” ở đây vốn rất yên bình, nhưng từ khi 3 người đến và hỏi về sợi dây chuyền kia thì có 1 chuyện kì lạ đã xảy ra ở đây, có lần tôi có hỏi ông thợ rèn gần nhà thì ông ấy bảo đêm nào mọi người cũng như ông ta, đều nhìn thấy 1 con quỷ đứng cửa nhà nhưng lúc chạy ra thì không thấy đâu!!!, nên họ đã sợ và bỏ đi hết, vài ngày sau thì ông thợ rèn đã chết vì bệnh nặng, giờ thỉ chỉ còn 1 mình tôi sống ở đây, tôi không tin có ma quỷ và cũng chưa từng nhìn thấy nên không có lí do gì phải bỏ nơi này mà đi cả…”. Cả 3 người đều thấy lạ và ông Mal liền bắt qua chuyện của cha cô gái đó rồi nói rằng:” cha cô trước lúc chết đã để lại cho cô sợi dây chuyền và chiếc hộp có mảnh giấy cô có thể đưa những thứ đó cho chúng tôi hay không, chúng tôi đang rất cần nó những thứ đó là những thứ rất nguy hiểm chuyện dân làng gặp quỷ cũng bắt nguốn từ những thứ đó mong cô hãy đưa nó cho chúng tôi…”. Cô gái cũng bỡ ngỡ hồi lâu rồi đem chiếc hộp lẫn sợi dây chuyền đưa cho ông Mal, cả 3 người cầm chiếc hộp và sợi dây chuyền liền rời bỏ đi. Nơi mà họ sắp đến chính là hầm mộ, họ sẽ để chiếc hộp đó lên bệ đá và Satăng sẽ bị giam cầm mãi mãi ở trong hầm mộ này, nhưng mọi chuyện không tốt đẹp như vậy, sợi dây chuyền do Niadas cầm cậu ta thấy bất tiện nên đeo vào cổ và rồi cậu ta đứng gần bệ đá. Cậu ấy cứ nhìn vào phiến đá hình nhân đen rồi từ từ mắt của cậu ấy chuyển màu xanh, Niadas không tự chủ được bản thân, cậu ấy liền chạy đến giật lấy chiếc hộp và phiến đá hình nhân đen rồi bỏ chạy ra khỏi cửa hầm mộ, đặt hòn đá và tờ giấy cậu ta lấy trong chiếc hộp ngay trước cửa hang.
            Chuyện gì đến rốt cuộc cũng đã đến Satăng đã hồi sinh, hầm mộ rung chuyển mạnh rồi sụp đổ ông Mal và Rinter liền chạy ra khỏi hầm mộ và thoát chết, chỉ có Niadas bị những hòn đá to đùng rơi trúng và đã chết ngay sau đó. Đang chạy trốn, ông Mal trượt chân nên ngã và quyển sách đã rơi ra, ông ta nhìn quyển sách hồi lâu thì thấy được những chữ viết trên cuốn sách, do thấm nước nên chữ đã in qua trang giấy và ông ta đọc những dòng chữ trong đó: “hãy nhìn lên bầu trời vào ngày rằm tất cả những vì sao sẽ hiện rõ vào ngày đó cũng là ngày những ngôi sao này sẽ trở nên mạnh nhất và có khả năng mở ra cánh cổng của khoảng không vô tận…”. Rồi ông ta nhìn vào những hình vẽ trong cuốn sách quả nhiên có 1 hình vẽ thứ tự sắp xếp những dấu chấm giống như những ngôi sao trên bầu trời kia. Ông ta liền lấy hết những phiến đá và sắp xếp nó giống như hình vẽ nhưng nó thiếu đi 1 viên, Rinter đã lấy trong người cậu ta ra 1 viên đá, nó chính xác là viên đá đã đưa cậu ta đến thế giới này, Ông Mal cầm lấy và định đặt xuống chỗ còn thiếu cuối cùng nhưng không kịp Satăng đã đến nó đã đâm 1 nhát vào lưng ông Mal bằng cây đinh ba của nó. Rinter cũng lưỡng lự vì không có gì để chống trả rồi tự dưng trong đống đá của hầm mộ bị xụp đổ kia có thứ rất mạnh mẽ tung ra, con thú canh giữ hầm mộ đã thoát được ra ngoài nó là 1 con rồng và nó bay đến chỗ Rinter ngã người như muốn Rinter leo lên, cậu ta nhìn vào mắt nó thấy được nó không có ý hại mình nên đã leo lên lưng nó, con thú liền đến tấn công Satăng, Rinter vung gươm chém đứt cánh trái tay của hắn nhưng hắn đã nhảy sang 1 bên và liền mọc 1 cánh tay mới. Lúc này ông Mal đã cố hết sức cầm viên đá đặt vào nơi còn thiếu cuối cùng và những ngôi sao trở nên cực sáng, ánh sáng đó rọi thẳng vào Satăng khiến hắn không thể cử động, cùng lúc đó cánh cổng của khoảng không vô tận đã mở ra. Rinter lại gần ông Mal, ông ta liền nói:” hãy đưa con quái vật kia về thế giới của nó và cậu cũng hãy về với thế giới mà cậu sinh ra đây không phải là thế giới của cậu đừng tiếc gì hết, nhanh đi!!! nếu cậu không làm ngay thì chẳng mấy chốc mây che đi mặt trăng và Satăng sẽ thoát ra được thì không có gì có thể cản nổi nó đâu. Làm ngay đi….!!!”. Khi nói xong thì ông Mal đã chết vì vết thương quá sâu, Rinter cùng con thú kia kéo Satăng vào cánh cổng rồi cậu ta nhìn ông Mal hồi lâu và cánh cỗng đóng lại. Cái bí ẩn của ngày đen tối coi như chấm dứt không còn 1 ai biết đến nó nữa. Rinter về lại thế giới của cậu ta thì thấy mình đang nằm ở trong 1 ngôi nhà và cậu ấy nhìn lại mình thì thấy mình đã là 1 ông già, những người đứng xung quanh nhìn Rinter và đã kể lại là tìm thấy ông trên 1 ngọn đồi lúc đó người ông toàn vết thương, những người đó hỏi ông ấy là còn nhớ gia đình mình ở đâu không, thì ông ta không thể nhớ được và họ đã đưa ông ta vào 1 chỗ giành cho người già là viện dưỡng lão. Vào những năm cuối đời Rinter đã viết lại 1 cuốn tiểu thuyết nói ngắn gọn ra rằng :” tôi đã đi đến 1 thế giới khác và ở đó con người hoàn toàn không giống như ở thế giới mà tôi đang sống, ở đó có những bí ẩn, có những phiến đá, có những điều kì lạ mà không ai có thể tin được. Thế giới đó tôi cũng không biết là có thật hay không nhưng tôi luôn mong 1 điều rằng nếu nó thật sự tồn tại thì  kết quả sẽ giống như tôi cảm nhận là nó sẽ yên bình vượt qua ngày đen tối và mãi mãi tươi đẹp, nếu con người ta có sự lựa chọn thì tôi sẽ ở lại thế giới đó. Và ở thế giới thực mà tôi đang sống cũng có 1 thứ giống như những phiến đá kia, chính là những quân bài mà người ta hay chơi vào dịp tết đầu năm, nó cũng có 1 quân bài hình nhân màu sắc rực rỡ và 1 quân bài hình nhân đen ai đã làm ra những thứ đó?, cũng có thể người đó biết đựơc những phiến đá kia, nhưng tôi chỉ muốn 1 điều là nó sẽ không mang đến bất cứ chuyện gì vì chắc chắn ai cũng không muốn điều đó xãy ra và nếu có xảy ra mong rằng kết thúc tốt đẹp…” The End.
             
             
            #6
              Chuyển nhanh đến:

              Thống kê hiện tại

              Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
              Kiểu:
              2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9