Ta gói gió vào trang thư đầy nắng
Gửi phương mô, ai gửi, ai mong?
Gửi theo một tiếng tơ lòng
Tiếng tơ dứt, thư rơi vào khoảng lặng...
Ta bắt bóng hoàng hôn chẳng đặng
Để cho màu huê thắm phai phôi;
Tiếc hường thơm nhịp nhàng theo sóng mắt
Còn cánh thư lữ thứ cuối phương trời...
Ta chẳng đợi! Ừ, thư xa vời vợi...
Theo tin về, nắng gió cũng theo sang;
Đâu thấp thoáng màu thời gian tinh bạch
Đâu dư âm lần lữa đôi đàng.
Thư cuối mùa không tôn thêm hình dáng
Của không gian xao động bởi người thơ,
Ta biên thư thả theo mùa mới hết
Cuộc tâm tư với nắng gió giao mùa
05 - 2006